Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tái Ngộ Phương Triển

Phiên bản Dịch · 1839 chữ

Hai bên đưương càng đi vào bên trong quầy hàng càng dày đặc, phù triện, linh thảo cùng khoáng vật liệu là những lại phổ biến nhất, bất quá phần lớn chỉ là tài liệu cấp 1, mà pháp khí cùng công pháp tương đối hiếm thấy, chất lượng cũng không đồng đều.

Diện tích quầy hàng càng lớn, vị trí càng tốt, tiền thuê linh thạch nộp càng cao, những tán tu hoặc là đệ tử các môn phái cần đồ đạc tới đây đổi mua, thỏa mãn nhu cầu tu luyện.

Quầy hàng nhiều, đồ đạc hỗn tạp, thậm chí có chút đồ vật kỳ lạ cổ quái cũng bày ra bán, có tu sĩ chuyên môn đến đây thử vận khí, thật đúng là có người bỏ ra giá thấp mà tìm được tài liệu quý giá, điều này làm cho Nghiêm Húc nhớ tới chợ đồ cổ trước khi xuyên qua.

Nghiêm Húc đi dọc theo đường phố, bên cạnh quầy hàng nhìn qua, nhìn thấy tài liệu luyện khí hoặc linh thảo cũng không tệ,

chỉ hỏi giá cả, cũng không sốt ruột ra tay, tính toán so sánh rồi mua cũng không muộn.

Đột nhiên, Nghiêm Húc nghe được thanh âm quen thuộc phía trước truyền đến, hơn nữa còn cao giọng tranh cãi với người khác, chung quanh có một vòng người đứng xem

"Tần Chí! Ngươi không cần khinh người quá đáng, tài liệu Hỏa Viêm Sư này rõ ràng chính là chúng ta săn giết được! ”

"Hừ! Chỉ bằng thực lực khiêm tốn của ba người các ngươi, có thể giết được Hỏa Viêm Sư cấp một? Trộm tài liệu môn phái lấy ra bán còn dám cứng miệng! ”

Nghiêm Húc chen vào đám người vây xem, lúc này mới phát hiện mấy người tranh chấp không phải người khác, chính là ba người Phương Triển cùng nhau săn giết Hỏa Viêm Sư ngày hôm trước.

Lúc này, Phương Triển mặt đỏ tai hồng đứng ở trước quầy hàng nhà mình, cùng mấy người khác đối mặt.

Thanh niên dẫn đầu tên là Tần Chí, tu vi luyện khí tầng năm, mặc trang phục môn phái, góc áo thêu hai chữ "Ngự Thú", đang hai tay chống lưng hung tợn nhìn chằm chằm Phương Triển.

Hẳn là đệ tử Ngự Thú Tông, sao lại xảy ra xung đột với bọn họ? Hơn nữa còn nhắc tới tài liệu Hỏa Viêm Sư, Nghiêm Húc đứng trong đám người quan sát, ba người Phương Triển cũng không chú ý tới hắn.

"Lúc bắt được Hỏa Viêm Sư này, sư muội Triệu Nghiên còn bị thương, vết thương hiện tại đều có thể nhìn thấy! Vừa vặn gặp được vị đạo hữu nhiệt tình tương trợ, mới bắt được con yêu thú nhất giai này! ”

Tuy rằng tức giận, Phương Triển vẫn đem việc săn giết Hỏa Viêm Sư trước sau nói rõ ràng, theo lý cố gắng tranh đấu.

Ai biết được, Tần Chí một mực khẳng định ba người bày ra tài liệu Hỏa Viêm Sư, là từ môn phái trộm ra, dùng cái này làm khí thế bức người.

"Đạo hữu nhiệt tình? Làm thế nào có một điều trùng hợp ngẫu nhiên như vậy? Ngược lại lại gọi hắn ra, làm chứng cho các ngươi a! ”

Tần Chí vẻ mặt vô lại nói, ba người cùng Nghiêm Húc vốn là cơ duyên xảo hợp mới cùng nhau săn giết Hỏa Viêm Sư, hiện giờ bảo Phương Triển tìm được như thế nào, đưa ra loại yêu cầu này quả thực chính là cố tình gây sự.

Triệu Long đứng bên cạnh Phương Triển, nhịn không được nói: "Tần Chí! Đệ tử nội môn các ngươi kéo bang kết phái, phàm là không bị lôi kéo liền dùng các loại thủ đoạn chèn ép! Chúng ta sẽ không thông đồng với ngươi làm bậy. ”

Tần Chí cười hắc hắc, lơ đễnh nói: "Nói nhảm không nói nhiều lắm! Không giao được nhân chứng, liền đem tài liệu giao ra! Nếu không, trộm tài liệu yêu thú ta sẽ hướng tông môn báo trưởng lão, để cho các ngươi ăn không nổi! ”

Mấy người phía sau Tần Chí cũng cười hắc hắc theo, làm ba người Phương Triển tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.

Nếu là bình thường, chọc không nổi còn trốn được, nhưng hôm nay vừa mới bày sạp đã bị đối phương quấn lấy, trốn cũng không có chỗ trốn.

Nghiêm húc cau mày, khó trách đều là đệ tử Ngự Thú Tông, Tần Chí muốn cố ý vu hãm ba người Phương Triển, lại là bởi vì kéo bang kết phái chèn ép đệ tử ngoại môn, về sau đệ tử Thiên Hạo Tông nhiều lên, cũng không thể xuất hiện loại tình huống này.

"Ta là nhân chứng! Hỏa viêm sư là ta cùng Phương Triển bọn họ cùng nhau săn giết! "sau khi biết rõ tình huống, Nghiêm Húc quyết đoán đứng ra, vì Phương Triển ba người ôm bất bình.

Nhìn thấy Nghiêm Húc đột nhiên xuất hiện, đám người Phương Triển nhất thời mừng rỡ, không nghĩ tới thời khắc mấu chốt Nghiêm Húc lại đến.

Phương triển thẳng thắn nói: "Lần này không có gì để nói! Nhanh chóng tránh ra, đừng ngăn cản chúng ta kinh doanh! ”

Nửa đường giết ra lại gặp kiến cắt, Tần Chí hừ lạnh một tiếng, "Ngươi là ai? Nếu dám làm ngụy chứng, cẩn thận rước hại vào thân, Ngự Thú Tông ngươi đắc tội không nổi đâu. ”

Nghiêm Húc không để ý đến sự uy hiếp của đối phương, Nghiêm Húc nói: "Thiên Hạo Tông chưởng môn Nghiêm Húc, từng câu từng chữ là thật, kính xin đạo hữu chung quanh làm chứng! Nói xong chắp tay thi lễ với người xem chung quanh."

- Đệ tử nội môn Ngự Thú Tông thật sự không phải đồ vật gì tốt, trước mặt mọi người vu hãm đồng môn!

"Môn phái lớn thật đúng là chim gì cũng có, vẫn là tán tu tiêu dao tự tại."

- Hắc, chuyện nội bộ Ngự Thú Tông, hắn cư nhiên tham hợp tiến vào, tự tìm phiền toái a!

Nhìn thấy Nghiêm Húc đứng ra làm chứng, tu sĩ chung quanh nghị luận nhao nhao, tuy rằng không hoàn toàn hiểu rõ chân tướng sự tình, nhưng Tần Chí cố ý gây khó dễ đồng môn mọi người đều thấy rõ ràng.

"Thiên Hạo Tông? Các ngươi đã bao giờ nghe nói chưa? "Tần Chí đầu tiên sắc mặt khẽ biến, ngay sau đó vẻ mặt mờ mịt, hỏi đồng bạn phía sau, nhao nhao lắc đầu tỏ vẻ chưa từng nghe qua.

"Khua môi múa mép! Căn bản không ai biết Thiên Hạo Tông, không nên cố ý giả mạo! Thức thời nhanh chóng tránh ra! ”

Nghe được đối phương vũ nhục môn phái của mình, Nghiêm Húc nhịn xuống lửa giận, nói: "Không nghe nói đó là ngươi kém hiểu biết! Không phải là lấy nhân chứng sao? Bây giờ đứng trước mặt ngươi, ngươi còn gì để nói! ”

Lạnh lùng nhìn chằm chằm Tần Chí, Nghiêm Húc tiếp tục nói: "Nếu đã nói những tài liệu này là từ trong Ngự Thú Tông môn phái trộm tới, ngươi lấy ra chứng cớ sao? ”

Tần Chí nhất thời nghẹn lời, ý niệm trong đầu chuyển biến, một lát sau nói: "Những Hỏa Viêm Sư này tài liệu không đầy đủ, lúc trộm sốt ruột, chỉ trộm được đại bộ phận! ”

Vốn là người cố ý gây khó dễ cho đám người Phương Triển, Tần Chí làm sao có chứng cớ gì, nhìn thấy quầy hàng bày ra bán tài liệu Hỏa Viêm Sư không đầy đủ, 'trong gấp gáp sinh trí' nghĩ đến cái cớ này.

Thấy đám người Nghiêm Húc không lập tức phản bác, Tần Chí nhất thời cảm thấy đắc ý vì 'cơ trí' của mình.

Nghiêm Húc tiếp tục truy hỏi: "Nửa kia tài liệu không bị trộm, còn đang cất giữ trong khố phòng môn phái sao? ”

"Tất nhiên! Ta tận mắt nhìn thấy, cái này còn có thể giả? " Tần Chí nghĩ cũng không nghĩ liền trả lời.

"Thật sự xác định?" Nghiêm Húc lại hỏi một lần nữa.

"Bổn thiếu gia nói là vậy nhất định là vậy! Đừng nói nhảm, giao tài liệu ra và đi đi!" Tần Chí bị hỏi đến mất kiên nhẫn, lông mày ngang rống lên.

Nghiêm Húc dùng một loại ánh mắt ngu ngốc nhìn Tần Chí, lúc này mới từ trong túi đựng đồ lấy ra một nửa tài liệu Hỏa Viêm Sư khác.

Lúc ấy săn giết Hỏa Viêm Sư xong, Phương Triển nhét cho mình một nửa, hai ngày nay vội vàng bán pháp khí, còn chưa kịp xử lý những tài liệu này, không nghĩ tới dùng ở chỗ này.

Vì tăng cường sự thuyết phục, Nghiêm Húc trước mặt mọi người lấy ra mấy khối da lông cùng nanh vuốt và các bộ vị khác, so sánh với tài liệu gian hàng của ba người Phương Triển, ghép lại liền y nguyên, đủ để chứng minh là đến từ cùng một con yêu thú.

"mẹ kiếp! Dám đùa giỡn ta! ”

Tần Chí lúc này mới phát hiện, mình đi vào trong sọc của Nghiêm Húc, không nghĩ tới một nửa tài liệu khác cư nhiên ở trên người hắn, hiện tại muốn sửa miệng đã muộn.

Phương Triển mặt mày hớn hở nói với Tần Chí: "Tần sư huynh! Nếu đã rõ ràng, vậy thì tránh ra, đừng ngăn cản chúng ta buôn bán! ”

Tần chí trên mặt một trận xanh một trận trắng, tức giận không thể tả, thân là cháu trai của Ngự Thú Tông chấp sự trưởng lão, đừng nói chỉ là đệ tử ngoại môn, cho dù là đệ tử nội môn đều là nâng mình, hết lần này tới lần khác ba người này không có mắt còn dám đối nghịch.

Cứ như vậy rời đi, thật sự không mất được mặt mũi này, nếu như động thủ, ở Nam An Phường Thị náo loạn chung quy có chút phiền toái, đang lúc Tần Chí cưỡi hổ khó hạ, phía sau đột nhiên có người lôi kéo hắn, ở bên tai nhẹ giọng nói thầm.

Nghe xong lời người nọ nói, Tần Chí dùng biểu tình cổ quái nhìn về phía Nghiêm Húc, sau đó cười rộ lên, vỗ vỗ bả vai đối phương, nói: "Đã như vậy, vậy chuyện còn lại giao cho ngươi! ”

Người nọ sau khi được Tần Chí khẳng định, đi tới phía trước, hướng về phía Nghiêm Húc âm dương quái khí nói: "Nghiêm chưởng môn! Lão cốt sư phụ của ngươi đã hạ táng rồi chứ? Trong hai ngày, ta chắc chắn sẽ đến tận nhà để chúc mừng! ”

Bạn đang đọc Tối Cường Chưởng Môn Hối Đoái Hệ Thống (Bản Dịch) của Thuyền Trường Bất Cật Ngư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kanolin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 177

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.