Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tần Chí Ra Tay

Phiên bản Dịch · 2223 chữ

Thấy Tề Hải trực tiếp xông thẳng về phía hai người Thải Điệp, Nghiêm Húc không còn cố kỵ hai mắt lạnh lẽo, lực đạo trên tay chợt trở nên lớn hơn, phát huy ra toàn bộ thực lực, cố gắng giết chết bốn người trước mắt trước khi Tề Hải cùng Tần Chí còn chưa kịp phản ứng!

Vừa rồi bốn người vây công Nghiêm Húc còn cảm thấy dễ dàng, nhất thời cảm thấy áp lực tăng lên gấp bội, hai người tu vi thấp miễn cưỡng ngăn cản vài chiêu Bát Cực Côn, bị chấn đến hai tay tê dại, pháp lực lưu chuyển không thông, chiêu thức cùng động tác có chút biến hình, sơ hở càng lúc càng lớn.

Hai luyện khí tầng hai khổ sở chống đỡ, khẩn trương đến đầu đầy mồ hôi, nếu không phải trong tay cầm binh khí không phải phàm phẩm chú tạo, chỉ sợ sớm đã bị cắt đứt binh khí mà bại trận.

Lúc này, Tề Hải đã giết đến trước mặt Thải Điệp và Đặng Ngọc, giơ đại đao kích thích hồng quang, đánh thẳng vào bộ vị yếu hại của Thải Điệp.

Bất quá, hai người Thải Điệp không chút do dự ném ra Hỏa Đạn Phù, hai viên hỏa cầu mang theo nhiệt độ cao kinh người trong nháy mắt bắn ra, đồng thời hướng hai bên trước người Tề Hải vọt tới.

Tề Hải hừ lạnh một tiếng, dừng bước vung đại đao toàn lực ngăn cản hỏa Hỏa Đạn Phù do Đặng Ngọc đánh ra, sau đó tránh né một quả hỏa đạn khác.

Tu vi cao thấp đối dấn tới uy lực của phù trận ảnh hưởng không phải đặc biệt lớn, bất quá Tề Hải vẫn lựa chọn cẩn thận tính toán sách lược tránh né Hỏa Đạn Phù của hai người, dựa vào vũ lực ngạnh đỡ Hỏa Đạn Phù của Đặng Ngọc, sau khi di chuyển ra khỏi không gian lại né tránh quả hỏa đạn có uy lực lớn hơn một chút.

Phán đoán nhanh nhạy như thế, Tề Hải hiển nhiên bình thường đánh nhau không ít, kinh nghiệm chiến đấu cao hơn nhiều so với Thải Điệp Đặng Ngọc.

Thải Điệp cùng Tề Hải tu vi tương đương, bất quá kinh nghiệm chiến đấu không bằng đối phương, thời gian kéo dài hơn phân nửa sẽ chịu thiệt, Nghiêm Húc lần thứ hai khơi dậy pháp lực toàn thân, rót vào pháp trận Bát Cực Côn, thế lớn lực mạnh bổ về phía một người luyện khí tầng hai, cố gắng đánh ra đột phá tốc độ chiến tốc thắng.

" Đương!" Binh khí trong tay người này rốt cuộc không chịu nổi mãnh công, gãy thành mấy đoạn, vẫn như trước không giảm đà, nện vào vai trái của hắn, nhất thời xương cốt gãy răng xoốt cùng đau nhức đồng thời truyền đến, thiếu chút nữa ngất đi, cứng rắn cắn răng rút về phía sau.

Nghiêm Húc làm sao cho hắn cơ hội chạy trốn, thừa dịp hắn bệnh muốn mạng hắn, mặc kệ thế công của ba người còn lại, lần thứ hai truy kích mà lên, tính toán đánh bại người này trước.

Đang muốn hạ sát thủ thì từ phía sau người này đột nhiên truyền đến từng trận sát khí, hai đạo thanh hắc sắc trảo ảnh hiện vào mắt , nhanh như hắc sắc thiểm điện đánh về phía mình.

Đột nhiên bị tập kích, Nghiêm Húc vội vàng thu chiêu trở về ngăn cản, đáng tiếc vẫn chậm lại một bước, móng vuốt màu đen vẫn lưu lại ba vết máu sâu mấy tấc trên ngực mình, chỉ giao chiến một lát đã bị thương!

Tần Chí vẫn ôm hai tay ở bên cạnh cười lạnh, chỉ là linh thú cấp một bên người phong lang đã không còn, vừa rồi chính là nó dựa vào tốc độ quỷ mị, đột nhiên đánh lén Nghiêm Húc mà đắc thủ.

Còn không đợi mọi người dưới tay Tề Hải vì phong lang đầu nhập chiến cuộc cao hứng, một đạo ngân quang từ rừng rậm bên cạnh nhanh chóng lướt ra, thẳng tắp đánh thẳng về phía nó, phong lang vừa tập kích Nghiêm Húc rơi xuống đất không có hoàn toàn đứng vững.

Đạo ngân quang này chính là Ngân Nguyệt! Tốc độ thậm chí còn nhanh hơn phong lang vừa rồi, sát khí càng thêm lạnh lùng!

Ngân Nguyệt phát hiện đám người Tề Hải đến chân núi, nhận được mệnh lệnh của Nghiêm Húc, vẫn ẩn giấu thân ảnh chờ thời cơ ở bên cạnh, đợi đến khi linh thú của Tần Chí ra tay, sau tay đột nhiên tập kích đối phương.

Ngân Nguyệt cùng phong lang đều là linh thú nhất giai, thực lực cơ bản tương đương, đều tương đương với tu vi luyện khí bốn tầng của nhân loại.

Nhưng phong lang lúc trước đem toàn bộ tinh lực dùng để tập kích Nghiêm Húc, không ngờ đột nhiên bị Ngân Nguyệt tập kích, nhất thời rơi vào thế hạ phong, trên lông màu xanh xuất hiện mấy dấu răng.

Sau khi ra sức tránh thoát, phong lang hướng Ngân Nguyệt gầm gừ, phát ra tiếng gầm trầm thấp, lông trên người dựng lên. Đều là linh thú hình sói, lấy tốc độ mà tự hào, một xanh một trắng giao phong giống như cừu nhân gặp mặt, mắt sói đỏ như máu nhìn chằm chằm vào hầu họng đối phương.

Giằng giật với nhau một lát, hai con thú đánh nhau chém giết nhau, trình độ hung hiểm so với mấy người Nghiêm Húc vừa rồi đánh nhau còn cao hơn vài phần, nhưng bởi vì thực lực tương tự, trong khoảng thời gian ngắn khó phân thắng bại.

Thừa dịp phong lang bị Ngân Nguyệt ngăn cản, Nghiêm Húc quyết đoán ra tay, lại đem một gã tu sĩ đối phương đánh ngã trên mặt đất, chỉ còn lại có hai tu sĩ run rẩy không dám giết tới, chỉ có thể bị động phòng thủ.

Tần Chí thấy phong lang bị Ngân Nguyệt cắn, rốt cuộc không kiềm chế được nữa, hét lớn: "Dám đả thương linh thú của ta! Ta liền để cho Thiên Hạo Tông các ngươi gà chó không tha! ", nói xong, từ trong túi đựng đồ lấy ra một kiện trung phẩm pháp khí Cửu Tiết Tiên, vọt vào trong chiến đoàn.

Lúc này, Tề Hải đang đuổi theo hai người Thải Điệp không buông, trên mặt tức giận mãnh liệt, cũng khó trách hắn tức giận lớn như vậy, hiện tại chẳng những lông mày tất cả đều bị cháy hết, tóc cơ hồ cũng bị đốt cháy hơn phân nửa, quần áo trên người lại càng không chỉnh tề, không hề có nửa điểm hình tượng.

Tuy rằng chênh lệch một chút, nhưng ỷ vào thân pháp cùng kinh nghiệm đối chiến, Thải Điệp cũng không bị hai người Thải Điệp chính diện oanh trúng, ngoại trừ vai phải bị hỏa đạn cọ xát qua có chút sưng đỏ ra không có bị thương lớn.

Mà hai người Thải Điệp Đặng Ngọc, mỗi người đã sử dụng một tấm Kim Thuẫn Phù, kim quang nhàn nhạt vây quanh thân thể.

Đặng Ngọc tu vi chỉ có luyện khí tầng hai, đối mặt áp lực Tề Hải phi thường lớn, may mắn chỉ là giúp Thải Điệp sách ứng lược trận, lấy Hỏa Đạn Phù kiềm chế đối thủ, nếu như solo phỏng chừng hiện tại đã bị bổ thành hai nửa.

Mặc dù như vậy, trên người Đặng Ngọc vẫn có hai vết đao sâu cạn không đồng nhất, may mà thời khắc khẩn cấp, được Thải Điệp nhắc nhở mới ném ra kim thuẫn phù, nếu không lưỡi đao đã cắt vào trong cơ thể mạng nhỏ không giữ được.

Sau khi dùng Kim Thuẫn Phù, tề hải đao quang trảm ở trên như chém vào tường đồng vách sắt, hai người tạm thời không cần lo lắng bại trận, bất quá theo đối phương mỗi lần đánh trúng mình, kim sắc quang màng càng ngày càng mỏng, tùy thời có thể phá vỡ.

Thải Điệp cắn răng , tám Hỏa Đạn Phù phù cấp 1, đã dùng hết năm tấm, mấy chiêu Hỏa Đạn Thuật của mình cũng bị đối phương toàn bộ né tránh, nếu như không nghĩ biện pháp, sớm muộn gì cũng bị hao hết pháp lực, đến lúc đó người thua chính là mình.

"Sư huynh một mình đối kháng đối phương, ta không thể giúp hắn cản trở!" Thải Điệp trong lòng hung hăng nói.

Nghiêm Húc lúc này đang cùng Tần Chí liều mạng cùng một chỗ, không rảnh phân tâm hắn lo lắng, luyện khí tầng năm mang đến cho mình áp lực, lớn hơn rất nhiều so với bất kỳ trận chiến đấu nào trước kia.

Tần Chí tuy rằng tức giận phong lang bị cắn, nhưng sau khi chân chính ra trận, cũng không vội vàng hạ sát thủ, vẫn dùng ánh mắt trêu tức nhìn chằm chằm Nghiêm Húc, Cửu Tiết Tiên ( roi 9 nhánh) trong tay như bão táp đánh tới.

-Hắc hắc hắc, thân thể ngươi vượt xa luyện khí tầng ba bình thường, trường côn trong tay cũng coi như không tệ, đáng tiếc bị Cửu Tiết Tiên của ta hoàn toàn khắc, thực lực chênh lệch lại bày ra trước mắt! Đừng liều mạng tranh đấu!

Tần Chí vung roi dài, vẫn không quên đả kích Nghiêm Húc về mặt ngôn ngữ.

Bất quá đúng như lời hắn nói, Cửu Tiết Tiên do chín đoạn cấu thành, mỗi đoạn có biên nhận, cuối cùng gai nhọn lại phát ra lam quang lạnh lẽo, chiêu thức biến hóa cực kỳ linh hoạt, cho dù dùng côn ngăn trở lần thứ nhất, ngay sau đó chính là biến chiêu, làm cho người ta khó lòng phòng bị.

Dưới thế công sắc bén của Tần Chí, toàn thân Nghiêm Húc bị mũi roi đâm, lúc này không còn do dự nữa, quyết đoán dùng Kim Thuẫn Phù, không quan tâm trước tiên đem hai tán tu còn lại giải quyết, sau đó chuyên tâm đối phó Tần Chí.

Tần Chí không nghĩ tới loại thời khắc này, Nghiêm Húc còn có thể liều mạng thương tổn, cư nhiên tránh được mình giết chết những người khác, có một loại cảm giác không được chú ý, trong lòng nổi giận, thúc dục pháp quyết lần thứ hai vung ra Cửu Tiết Tiên.

Hai gã tán tu của đối phương bị Nghiêm Húc quyết tâm hạ sát thủ, không còn cơ hội sống sót, tượng trưng cho tính cách ngăn cản vài cái, kêu thảm một tiếng, phân biệt bị Nghiêm Húc đánh xuyên ngực cùng bụng ngã trên mặt đất.

Lúc này, Cửu Tiết Tiên đã từ phía sau giết tới, khác với lúc trước, lúc này Cửu Tiết Tiên phủ đầy lam sắc quang mang, bên trong khắc pháp trận hoàn toàn kích hoạt, uy lực cao hơn mấy thành công tới!

Kim Thuẫn Phù trên người Nghiêm Húc vừa rồi chống đỡ mấy cái roi lưỡi, vốn đã ảm đạm hư quang lắc lư muốn phá, cho nên vừa bị lưỡi dao sắc bén của cửu tiết tiên đâm trúng, liền sụp đổ tiêu tán.

Tần Chí trong lòng vui vẻ, "Hừ, chỉ là phòng ngự phù cấp 1, kích này liền đem ngươi xuyên qua ngực, đâm nát tim ngươi! ”

Đinh !!! Tiếng kim thiết thanh thuý vang lên so sánh truyền đến trong tai mọi người, tiếng va chạm bén nhọn làm cho da đầu người ta tê dại. Lúc này, một mặt thuẫn tròn đen kịt hiện lên ở vị trí sau lưng nghiêm húc, ngăn trở thế của Tần Chí.

Bất quá, tuy rằng viên thuẫn đỡ ra chín tiết roi đâm vào trong cơ thể, nhưng lực đạo thật lớn vẫn như cũ xuyên thấu qua viên thuẫn truyền đến, chấn đến ngực nghiê Nghiêm Húc, một ngụm máu tươi tuôn ra.

Nghiêm Húc vội vàng đem mấy viên đan dược chữa thương ném vào trong miệng nhai nuốt, tranh thủ thời gian luyện hóa hấp thu, xoay người nhìn về phía Tần Chí, cười lạnh nói: "Hắc hắc, luyện khí tầng năm cũng bất quá chỉ là như thế! ”

Không nghĩ tới sát chiêu của mình chỉ làm cho Nghiêm Húc phun máu, sắc mặt Tần Chí càng tối, hung tợn nói: "Ngươi quả thật có chút năng lực! Không ngừng khiêu chiến giới hạn của ta, từ Nam An Phường Thị đến bây giờ, ngươi đắc tội ta bao nhiêu lần ta muốn ngươi chết bao nhiêu lần! ”

Nói xong, Tần Chí nhắm hai mắt lại, trong miệng lẩm bẩm, tựa hồ chuẩn bị thi triển pháp thuật nào đó.

Nghiêm Húc cương ngạnh chịu một kích của đối phương, lúc này khí tức không ổn định, cần thời gian điều tức, hơn nữa không biết đối phương thi triển pháp thuật gì không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ có thể lấy bất biến ứng vạn biến.

Bạn đang đọc Tối Cường Chưởng Môn Hối Đoái Hệ Thống (Bản Dịch) của Thuyền Trường Bất Cật Ngư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kanolin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 145

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.