Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gian Nan Đối Địch

Phiên bản Dịch · 1960 chữ

Tần Chí chậm rãi lui đến bên cạnh phong lang, sắc mặt lạnh như băng lấy ra bùa xanh bám của trương thanh, dán lên trán phong lang, trong miệng đọc ra mấy đạo khẩu quyết, kích khởi từng trận linh khí ba động.

Chỉ thấy miệng vết thương trên thân phong lang nhanh chóng khép lại, thậm chí máu tươi đang chảy xuôi xuống mặt đất liền chảy ngược về trong cơ thể, một lát sau, vết thương chồng chất lúc trước, ngoại trừ vài vết thương quá sâu lưu lại chút dấu vết nông cạn ra, những nơi khác khôi phục như chưa hề có chuyện gì xảy ra.

Vết thương được chữa trị, phong lang vừa rồi bộ dáng còn đang hấp hối nhất thời biến mất, thay vào đó là sinh long hoạt hổ, hiển nhiên, loại phù nhanh chóng hồi phục thương thế của linh thú này, hẳn là xuất phát từ bí pháp Ngự Thú Tông chế tạo, mới có thể có hiệu quả rõ rệt như vậy.

Sắc mặt Tần Chí vẫn lạnh lùng như trước, bất quá ánh mắt nhìn về phía nghiêm húc tràn ngập đắc ý, nói: "Hắc hắc, không nghĩ tới chứ? Hiện tại Thiên Hạo Tông chỉ còn lại một mình ngươi, còn muốn đánh tiếp sao? Bây giờ ngươi có quỳ xuống đất cầu xin ta tha thứ thì cũng đã muộn rồi! ”

Nhìn thấy phong lang hồi phục như lúc ban đầu, lông mày Nghiêm Húc càng ngưng trọng vài phần, Đặng Ngọc bị thương mặc dù không nặng, nhưng thực lực thấp kém không giúp được gì, Thải Điệp hư thoát ngất xỉu trong thời gian ngắn không cách nào tái chiến, Ngân Nguyệt vừa rồi thắng phong lang nhưng thương thế rất nặng đã tiếp cận cực hạn.

Chỉ còn lại một mình mình, hơn nữa cùng tu vi đối phương chênh lệch hai tầng, phong lang được khôi phục, hơn nữa hai con linh lang triệu hoán, ở bên cạnh đang chờ thời cơ đánh lén, cảm giác áp lực tăng lên gấp bội.

Nghiêm Húc bất giác nắm chặt Bát Cực Côn trong tay, tay còn lại cầm một viên thuốc màu đỏ thẫm.

- Xem ra không thể không sử dụng viên thuốc này, tuy rằng có chút tác dụng phụ, nhưng chỉ có thể mạo hiểm đánh một trận!

Nghiêm Húc trong lòng hạ quyết tâm nói, quyết đoán nhét thuốc vào trong miệng.

Thấy Nghiêm Húc nuốt đan dược, Tần Chí có chút không rõ, cùng phong lang và hai đầu triệu hoán linh lang, dần dần vây hắn ở giữa, chuẩn bị phát động tiến công.

Một tiếng sói rống, ba con sói từ mấy phương vị khác nhau đánh tới Nghiêm Húc, nhắm vào bả vai, eo và chân nghiêm húc, nếu bị cắn thật sự, phỏng chừng có thể bị mất từng khối thịt.

Nghiêm Húc tận lực tránh đi chỗ yếu hại, lấy thương nhẹ làm cái giá nguy hiểm tránh được ba con sói liên tục công kích, vừa mới đứng vững thân hình, Tần Chí cầm Cửu Tiết Tiên đúng lúc đến trước mắt.

Viên thuẫn nhanh chóng di động, lần thứ hai ngăn cản Cửu Tiết Tiên, bất quá trên mặt thuẫn xuất hiện vài vết nứt, pháp khí phòng ngự hạ phẩm này đã đến cực hạn, nếu tiếp thêm hai ba lần công kích nữa, sẽ hoàn toàn tổn hại.

Nghiêm Húc răng cắn chặt, vừa rồi đan dược hắn nuốt được đổi từ hệ thống Cường Nguyên Đan nhất giai đan dược, đan dược này sau khi ăn vào, có thể trong vòng nửa canh giờ kích phát lực lượng trong cơ thể, tu sĩ luyện khí tầng sáu trở xuống ăn vào sẽ tăng lên ba đến năm thành thực lực.

Sau khi hiệu quả Cường Nguyên Đan biến mất, người phục dụng sẽ lâm vào trạng thái thoát lực, pháp lực cùng tu vi kịch liệt giảm xuống, tác dụng phụ tương đối rõ ràng, muốn khôi phục lại phải cần mấy ngày điều dưỡng, mặc dù như vậy, chỉ riêng một viên thuốc này bán ra giá cũng không nhỏ, tốn hơn mười điểm tích lũy, nếu như không phải bất đắc dĩ, Nghiêm Húc cũng không muốn sử dụng loại đan dược này.

Hiện tại đối phương là luyện khí tầng năm, một đầu phong lang luyện khí tầng bốn, hai đầu linh lang triệu hoán ra có tu vi luyện khí tầng ba, những lá bài tảy trong tay Nghiêm Húc đều đã lộ ra, không thể không ăn vào Cường Nguyên Đan.

Trước khi chờ đợi dược lực hoàn toàn phát huy tác dụng, Nghiêm Húc khổ sở phòng thủ, viên thuẫn rốt cục cũng bị Cửu Tiết Tiên đánh cho vỡ vụn, hiệu quả Kim Thuẫn Phù cũng hoàn toàn biến mất, Nghiêm Húc chỉ dựa vào Bát Cực Côn trong tay khổ sở chống đỡ, mà trên thân côn nguyên bản trơn bóng, hiện tại xuất hiện những dấu vết nhỏ mà dày đặc, đều là Cửu Tiết Tiên của Tần Chí lưu lại.

Đột nhiên, đan điền Nghiêm Húc trào ra pháp lực nồng đậm, khí thế cả người nhanh chóng tăng lên, nhanh chóng đột phá đến luyện khí tầng bốn, hơn nữa còn tiếp tục tăng lên, mãi cho đến khi tiếp cận luyện khí tầng bốn hậu kỳ mới dừng lại.

"Hả? Ngươi phục dụng đan dược tăng cường tu vi? Hừ, hành động này, hôm nay ngươi phải chết không thể nghi ngờ! "thấy tu vi Nghiêm Húc tăng lên, thần sắc Tần Chí khẽ biến, chợt lộ khí lại nặng thêm vài phần, lại vung Cửu Tiết Tiên đánh về phía Nghiêm Húc.

Cảm nhận được tu vi tăng lên mang đến hiệu quả, Nghiêm Húc lần thứ hai dùng Thổ Độn Phù, từ trước mắt Tần Chí biến mất.

Có giáo huấn lần trước, lần này Tần Chí phản ứng nhanh chóng, đem Cửu Tiết Tiên hướng mặt đất nơi Nghiêm Húc biến mất đánh xuống, mà lúc này, trên mặt đất lại xuất hiện hai đạo quỹ tích mơ hồ có thể thấy được, phân biệt di chuyển cấp tốc về hai phương hướng.

Hai quỹ tích hình vòng cung nhanh chóng tới gần Tần Chí, làm cho hắn khó có thể phân biệt được cái nào là bản thể nghiêm Nghiêm Húc, trong lòng kỳ quái nói: "Kỳ quái, chẳng lẽ hắn còn có thể phân thân? ”

Thừa dịp Tần Chí phân tâm một lát, Nghiêm Húc thi triển Thổ Độn Phù đã thập phần tiếp cận đối phương, tự mình tu luyện thổ thuộc tính công pháp, so với tốc độ vừa rồi đánh chết Tề Hải , lần này tốc độ phi thường nhanh chóng.

Về phần một đạo quỹ tích khác, là Thiết Bối Xuyên Sơn Giáp phối hợp với Nghiêm Húc hình thành, cố ý quấy nhiễu tầm mắt và phán đoán của Tần Chí.

Nghiêm Húc không hề do dự, thi triển Thổ Độn Phù phá đất mà ra, cuốn cát lên hướng Tần Chí chủ động công tới, cùng đối phương giao thủ lâu như vậy, lúc trước vẫn ở trong trạng thái phòng thủ, cuối cùng bắt được cơ hội cận thân, tất không thể dễ dàng bị đối phương thoát khỏi, nếu không sẽlại bị ba con sói vây công.

Ăn vào Cường Nguyên Đan Nghiêm Húc tạm thời đạt được thực lực luyện khí tầng bốn hậu kỳ, liên tục không ngừng tiến công, đánh cho Tần Chí liên tục lui về phía sau, đây là ưu thế cường độ lần nữa hiện ra.

Bị liên tiếp cướp công Tần Chí không cách nào thoát khỏi khoảng cách tấn công của Nghiêm Húc, phong lang cùng hai đầu linh lang tìm không được cơ hội, chỉ có thể vây quanh bên cạnh chờ đợi thời cơ.

Bất quá, thân thể hai đầu linh lang càng ngày càng hư đạm, tựa hồ rất nhanh sẽ tiêu tán, luyện khí tầng năm triệu hoán linh thú thời gian cũng không dài, hơn nữa Tần Chí không ngừng tiêu hao pháp lực, có chút mệt mỏi càng về lâu pháp lực tiêu hao càng lớn.

Bị Nghiêm Húc áp chế không thở nổi, Tần Chí mạo hiểm xông ra, mạnh mẽ rút ra khỏi côn vũ, tuy rằng không bị thương, nhưng trên mặt không còn bộ dáng lúc ban đầu không thèm để ý chút nào, thần sắc xuất hiện vài tia bối rối.

- Dừng tay lại!

Tần chí hô to, "Ngươi và ta cũng không có thâm cừu đại hận gì, dù sao Tề Hải cũng đã chết, hôm nay cứ vậy bỏ qua đi! ”

Nghiêm Húc vẫn như cũ không có nửa điểm thả lỏng, nói: "Chỉ sợ không đơn giản như vậy! Hôm nay không lấy được tiện nghi, ngày khác ngươi lại tìm người đến Thiên Hạo Tông gây phiền toái? ”

Tần Chí cười hắc hắc nói: "Làm sao có thể, Ngự Thú Tông ta là danh môn đại phái, làm sao có thể...", lời còn chưa dứt, đột nhiên hắn đem Cửu Tiết Tiên đánh về phía Nghiêm Húc, ba con sói cũng nhào tới.

Lúc này, Ngân Nguyệt bị thương nặng lại từ bên cạnh muốn giết ra, tìm phong lang lần nữa chém giết cùng một chỗ, chia sẻ chút gánh nặng cho Nghiêm Húc, hai con linh lang đã tiếp cận cực hạn, áp lực vây công của nhất thời giảm bớt.

Thừa dịp hai con linh lang nhào tới, Tần Chí lấy ra mấy viên đan dược hồi phục nuốt xuống, sau khi điều tức một chút kích thích Cửu Tiết Tiên tản ra lam quang, bắn về mấy chỗ yếu hại của Nghiêm Húc.

Hai người triền đấu lẫn nhau mấy chục chiêu , linh lang được Tần Chí triệu hoán ra không duy trì được, rốt cục hóa thành điểm sáng biến mất không thấy, chỉ còn lại có hai người qua chiêu.

Sau khi dùng mấy chiêu toàn lực đối chiến, Tần Chí luivề phía sau, kéo dài khoảng cách rồi lại mở miệng nói: "Hắc hắc! Ngươi thực sự rất tốt, nhưng muốn giữu ta ở lại thì đừng có mơ! Chờ thúc thúc ta trở về, dẫn người san bằng Thiên Hạo Tông các ngươi! ”

Nói xong, Tần Chí quay đầu thi triển pháp thuật khinh thân, muốn chạy xuống chân núi.

Hôm nay hùng hổ mà đến, như thế nào cũng không nghĩ tới chỉ còn lại mình mình chạy trốn được, vừa rồi cùng Nghiêm Húc đối chiến không có chút ưu thế nào, nếu kéo dài lo lắng trong mương lật thuyền, không bằng trước tiên xuống núi sau nàyquay lại tìm Thiên Hạo Tông tính sổ, Tần Chí trong lòng tính toán, không muốn tiếp tục mạo hiểm.

Phong lang thương thế khôi phục, Ngân Nguyệt bị rơi xuống hạ phong, thấy chủ nhân nhà mình chạy trốn, cũng chạy theo dưới chân núi.

Ngân Nguyệt không để ý thương thế tích góp ra sức tận lực, phát ra âm khiếu công kích, làm cho Tần Chí tai ù mắt hoa, tuy rằng vẻn vẹn trong nháy mắt, vẫn như cũ để cho bước chân hắn lạc xuống.

Đang muốn điều chỉnh thân pháp, Tần Chí đột nhiên cảm thấy mặt đất dưới chân mềm nhũn, một cước giẫm lên đất bị vật nào đó túm lấy, vận khởi pháp lực cũng phí sức.

Trì hoãn một lúc, mà phía sau đã truyền đến tiếng phá phong của Bát Cực Côn vung tới.

Bạn đang đọc Tối Cường Chưởng Môn Hối Đoái Hệ Thống (Bản Dịch) của Thuyền Trường Bất Cật Ngư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kanolin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 143

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.