Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lại Đến Nam An

Phiên bản Dịch · 1847 chữ

Đại lộ phía đông Nam An Phường Thị, người qua lại không ngừng , tiếng người huyên náo.

Trong số rất nhiều quầy hàng nơi đây có một quầy hàng không lớn bày đầy các loại phù triện, thỉnh thoảng có người tới hỏi giá cả sau đó mua mấy tấm.

Phía sau quầy hàng có một thanh niên ngồi ngay ngắn, bộ dạng không tính là xuất chúng, hai mắt hữu thần, đồng thời chào hỏi khách hàng, có vẻ thập phần bận rộn.

Người này chính là Nghiêm Húc, từ khi từ Thiên Hạo Tông chạy tới Nam An Phường Thị, ngựa không ngừng vó ngựa đi thẳng tới đại lộ phia đông thuê một quầy hàng buôn bán phù triện.

Lần trước đến Nam An Phường Thị là hai tháng trước, lúc ấy Nghiêm Húc vốn định bán đi mấy kiện pháp khí cùng số ít tài liệu, lại đem linh thạch đổi lấy tài liệu luyện khí.

Ai biết Phương Triển bị Tần Chí cố ý gây khó dễ, Nghiêm Húc đứng lên chủ trì công đạo, tiếp theo lại tình cờ gặp Tề Hải .

Tình huống khẩn cấp, Nghiêm Húc vội vàng trở về Thiên Hạo Tông đề phòng Tề Hải đánh lén, không thể mua sắm tài liệu luyện khí.

Lần này lại đến Nam An Phường Thị, nhưng đã là hai tháng sau.

Nghiêm Húc không đeo mặt nạ dịch dung, ở sau buôn bán, lại đặt bảng hiệu Thiên Hạo Tông, mượn cơ hội bán Phù tích lũy chút danh tiếng cho môn phái.

Hiện giờ Thiên Hạo Tông chỉ là môn phái hoàng giai nhất tinh, bởi vì suy thoái quá lâu không có đệ tử đi ra bên ngoài, cơ hồ không ai nhận ra đệ tử của Thiên Hạo Tông.

Dù sao, so với Tam Nguyên Kiếm Phái hoàng giai tứ tinh, Ngự Thú Tông hoàng giai tam tinh cùng các môn phái khác. danh tiếng Thiên Hạo Tông thật sự quá yếu, yếu đến mức cơ hồ không ai để ý.

Đối với việc này, Nghiêm Húc cũng không quá để ý, hiện giờ thực lực môn phái thấp kém không được người khác biết đến cũng là bình thường, nếu không cũng không cần bày sạp còn cần đánh ra chiêu bài cho môn phái truyền bá danh tiếng.

"Đạo hữu! Phù triện này của ngươi bán như thế nào? "Lúc này, một gã bàn tử ( mập) mặc trường bào thanh hoa ngồi xổm trước quầy hàng, chỉ vào một xấp Hỏa Đạn Phù hỏi.

Nghiêm Húc vội vàng trả lời: "phù triện công kích mỗi tấm năm khối hạ phẩm linh thạch, phù triện phòng ngự mỗi tấm sáu khối hạ phẩm linh thạch, các loại phù triện phụ trợ năm tấm bán ba khối hạ phẩm linh thạch. ”

Đại bản tử tiện tay cầm lấy mấy tấm phù triện, ngắm mắt cẩn thận xem xét, nói: "Giá cả ngược lại là công bằng, không biết chất lượng như thế nào? ”

Mỗi khách hàng đến quầy hàng này, cơ hồ đều có phản ứng nhưu vậy.

Bởi vì giá bán phù triện của Nghiêm Húc thấp hơn hai thành, giá cả ưu đãi như thế, khó tránh khỏi sẽ làm cho người ta nghi ngờ chất lượng của nó .

Thấy loại phản ứng này đã nhiều, Nghiêm Húc cũng không bởi vì vậy mà khó chịu. Chất lượng có tốt hay không, người sáng suốt tự nhiên phân biệt được.

Ngược lại bán với giá thấp khiến Nghiêm Húc có vài phần đau lòng, không có biện pháp! Phải nắm chắc thời gian đi Ngọc Sa Cốc Vạn Húc sơn mạch một chuyến, giá thấp mới xử lí xong đám phì triện này.

Đặng Ngọc trước đó từ Nam An Phường Thị trở về, nhắc tới Ngự Thú Tông phát hiện ra bí cảnh di tích thượng cổ, đã chính thức dán thông cáo triệu tập tu sĩ.

Bố cáo nói phàm là luyện khí từ tầng ba đến tầng bảy đều có thể đi tới bí cảnh, vị trí ở Ngọc Sa Cốc phía bắc Vạn Hư sơn mạch hai trăm dặm , người đủ điều kiện cần phải giao nộp hai mươi khối hạ phẩm linh thạch mới có thể đạt được tư cách tham gia. Bí cảnh chính thức mở ra sau mười ngày sau.

Bàn tử nhiều lần kiểm tra phù triện thấy không có vấn đề gì, lúc này mới mở miệng nói: "Chất lượng không tệ, chỉ là giá cả này có thể kiếm lời được sao? ”

Nghiêm Húc dứt khoát trả lời: "Hàng thật giá thật, không thể tăng giá! ”

Đùa thôi! Nếu như không phải bởi vì thời gian gấp gáp, Nghiêm Húc sẽ không áp dụng chiến lược này.

Nghiêm Húc gần như trăm phần trăm tỷ lệ thành công chế phù, bất kể là chi phí hay là hiệu suất luyện chế đều vượt xa các môn phái khác, theo việc làm ăn dần dần lớn, độc quyền việc buôn bán phù triện ở Nam An Phường Thị chỉ là vấn đề thời gian.

Nếu như một khi bán với giá thấp, đến lúc đó lại muốn nâng giá lên chính là ngàn vạn khó khăn. Từ trước đến nay, sách lược giá thấp quả thực là nhấc đá đập chân mình, nghiêm húc tự nhiên không thể làm loại kinh doanh thua lỗ này.

Mọi vật có nặng có nhẹ, chiến lược khuyến mãi này chỉ một lần. Nghiêm Húc hạ quyết tâm, chờ có chút thu nhập thặng dư, nói cái gì cũng phải thuê một cửa hàng làm ăn mua bán lâu dài.

Bàn tử xoa xoa tay, dùng ngữ khí thương lượng nói: "Tại hạ Hoàng Dược Cốc chấp sự đệ tử Lí Dương, lần này phụng mệnh trưởng lão tới mua phù triện. Đạo hữu có thể không tính toán, ưu đãi một lần không! ”

Sợ Nghiêm Húc không tin, Lí Dương ở bên hông mập mạp tìm một hồi lâu, lấy ra một khối lệnh bài màu xanh khắc hai chữ "hoàng Dược".

Nghiêm Húc sửng sốt, Hoàng Dược Cốc chính là hoàng giai nhị tinh môn phái, thực lực tuy rằng so với Tam Nguyên Kiếm Phái kém rất nhiều, bất quá lấy luyện đan thuật nổi danh, danh vọng ở Nam An lại tương đối cao.

Nếu như đối phương thật sự là đệ tử Hoàng Dược Cốc, có thể dùng cái này kết giao môn phái, giá thấp bán cho đối phương cũng không có vấn đề gì.

Sau khi suy nghĩ một chút, Nghiêm Húc hỏi: "Không biết ngươi muốn mua bao nhiêu phù triện? ”

Lí Dương thấy Nghiêm Húc có chút do dự, thầm nghĩ có kịch, lập tức trả lời: "Có bao nhiêu ta muốn bấy nhiêu! ”

"Phù triện công kích cấp 1 gần hai trăm tờ, 110 tấm phù trận phòng ngự cấp 1, còn lại phụ trợ phù triện mấy chục tờ." Nghiêm Húc trả lời.

Bởi vì vật tốt giá lại rẻ, Nghiêm Húc ở đây bày sạp chỉ nửa ngày đã bán ra bốn mươi mấy tấm phù triện các loại, tổng cộng bán ra hai trăm khối linh thạch.

Nguyên bản hơn bốn trăm tấm phù tri, còn lại hơn ba trăm bảy mươi tấm.

Lí Dương trước mắt sáng ngời, truy hỏi: "Đều là thật? Có thể lấy ra cho ta kiểm tra không? ”

"Tất nhiên! Nếu thực sự muốn mua, kiểm tra hàng hóa tuỳ ngươi." Nghiêm Húc trả lời.

Nếu như đối phương một lần mua hết lô phù triện này, ngược lại tiết kiệm cho Nghiêm Húc không ít thời gian, tiện nghi cho hắn cũng không tính là chịu thiệt.

Hơn nữa, phù triện bán cho Hoàng Dược Cốc còn có thể kết nhân tình, hiện giờ Thiên Hạo Tông có địch nhân tiềm ẩn quá nhiều, cho dù không thể kết giao minh hữu cũng không nên dễ dàng lại thụ địch.

"Vậy giá cả đạo hữu có thể tiện nghi hơn một chút ?" Lí Dương tiếp tục truy vấn.

Nếu đã định giao hữu với đối phương, Nghiêm Húc cũng không ngại giá cả để cho hắn chiếm chút tiện nghi, trả lời: "Ta thấy ngươi là người hào sảng, ngươi ra giá đi! Nếu thích hợp thì lấy hết. ”

Lí Dương ngắm đôi mắt nhỏ tự hỏi một lát sau đó, nói: "Công kích cùng phòng ngự phù triện ta thu toàn bộ , những bùa khác không cần, một ngàn hai trăm khối linh thạch như thế nào? ”

Nghiêm Húc nhíu nhíu mày, trên mặt cố ý lộ ra khó xử, lại nói: "Những bùa này cộng lại có hơn ba trăm tấm, tính ra mỗi tờ giá cả còn chưa tới bốn khối hạ phẩm linh thạch, giá cả quá thấp."

Cho đối phương nhân tình, nhưng cũng không thể cho quá dễ dàng.

-Một ngàn ba trăm đồng ý ta mua!

Lí Dương dựng thẳng một ngón tay, lại tăng giá hô lên.

"Một ngàn năm trăm khối hạ phẩm linh thạch, không nói nhảm nhóm phù triện này đều là của ngươi." Nghiêm Húc lập tức trả lời.

Hai người mặc cả qua lại, cuối cùng lấy một ngàn ba trăm năm mươi khối hạ phẩm linh thạch thành giao.

Nghiêm Húc lau mồ hôi trên trán, trong lòng thầm nghĩ: "Chờ môn phái giàu có một chút, nhất định thuê một cửa hàng mời người đến chăm sóc. Chưởng môn ta mặc cả với người ta trên đường cũng không phải chuyện dễ nhìn! ”

Cẩn thận kiểm tra xong tất cả phù triện, Lí Dương vẻ mặt tươi cười, nháy đến đôi mắt nhỏ cơ hồ nhìn không thấy, nói: "Đạo hữu thật sảng khoái! Gần đây Hoàng Dược Cốc muốn mua đủ loại phù triện pháp khí, nếu đạo hữu có hàng tốt tất cả đều có thể đến Hoàng Dược Cốc tìm Lí Dương ta! ”

Nói xong, Lí Dương từ trong túi đựng đồ lấy linh thạch ra giao cho Nghiêm Húc, sau đó xoay người rời đi.

Lập tức bán được hơn ba trăm tấm phù triện, giá mặc dù thấp hơn một chút nhưng tiết kiệm không ít thời gian. Mấu chốt là kết giao với đệ tử Hoàng Dược Cốc, về sau bất kể là luyện đan hay là chuyện khác, tốt xấu gì cũng có nhiều con đường.

Trên quầy hàng chỉ còn lại mấy chục tấm phù triện, Nghiêm Húc cũng không vội vàng bán đi, lại bày ra ba ngày mặc kệ có thể bán hết hay không, đến lúc đó liền thu dọn đến Ngọc Sa Cốc Vạn Húc sơn mạch xem đến tột cùng bố cáo có thật hay không.

Lúc này, cách đó không xa trong ngõ hẻm âm u, mấy tu sĩ sắc mặt không tốt nhìn về phía Nghiêm Húc, thấp giọng thảo luận cái gì đó.

Bạn đang đọc Tối Cường Chưởng Môn Hối Đoái Hệ Thống (Bản Dịch) của Thuyền Trường Bất Cật Ngư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kanolin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 113

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.