Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kì hạn Nửa Năm

Phiên bản Dịch · 2230 chữ

Vào ban đêm, Nghiêm Húc đi ra khỏi phòng, các phòng chung quanh đèn đuốc tối đen, chỉ có vài ngọn đèn sáng lên, nhìn phía xa xa là sương phòng đệ tử Hoàng Dược Cốc, lại là cảnh tượng hoàn toàn không giống nhau, có vẻ đèn đuốc sáng trưng.

Nếu là ở trước kia, phòng khách( phòng cho khách ở lại) Hoàng Dược Cốc thường xuyên quá tải, tu sĩ đến cầu luyện chế đan dược nối dài không dứt, bỏ ra một ít linh thạch có thể ở trong cốc an tâm chờ đợi.

Từ nửa năm trước , Hoàng Dược Cốc nhiều lần xuất hiện linh thảo hoặc đan dược bị trộm cắp, bên cạnh đó đệ tử trong môn bị tập kích thương vong, chưởng môn Hoàng Dược Cốc Diệp Nông hạ lệnh, tạm dừng tiếp nhận tu sĩ cầu đan dừng lại ở trong cốc, tất cả đều mời ra ngoài cốc chờ.

Lệnh này phát ra, tự nhiên khiến cho không ít người đến cầu đan bất mãn, bất quá vì luyện chế đan dược cũng chỉ có thể trong lòng oán giận, ngoài miệng không dám nói thêm cái gì.

Trở về trong phòng, Nghiêm Húc nhắm mắt vận chuyển "Hỗn Nguyên Thổ Tức Quyết" luyện khí , chuyên tâm tu luyện.

Nồng độ linh khí Hoàng Dược Cốc ước chừng gấp năm lần Thiên Hạo Tông, tuy rằng vị trí phòng khách này ở phó phong tương đối hẻo lánh một chút, Nghiêm Húc phỏng chừng nồng độ linh khí nơi này cũng gấp ba lần Thiên Hạo Tông.

Phải biết rằng, phòng của Nghiêm Húc gia trì , Linh Tuyền Chi Nhãn cấp 1, hiệu quả cũng chỉ tăng lên gấp đôi mà thôi, môn phái Hoàng Dược Cốc này căn cơ cực tốt, khó trách linh thảo sung túc, không biết khiến cho bao nhiêu môn phái đỏ mắt.

Nếu như dựa theo tiêu chuẩn hệ thống mà phán đoán, nồng độ linh khí của Hoàng Dược Cốc có thể đạt tới cấp hai trở lên, loại điều kiện đắc thiên độc địa này ở các môn phái Nam An không bài danh đệ nhất, chỉ sợ cũng không sai biệt lắm, ngay cả Tam Nguyên Kiếm Phái loại đại môn phái này cũng chưa chắc so sánh được.

Nhưng tu vi đệ tử Hoàng Dược Cốc phổ biến không tính là quá cao, chỉ bởi vì môn phái ngoại trừ số ít đệ tử chuyên môn tu luyện toàn tâm toàn ý muốn nâng cao tu vi, tuyệt đại bộ phận đệ tử nhất định phải nghiên cứu đan đạo.

Tổ sư Hoàng Dược Cốc lấy đan đạo khai sáng sơn môn, định ra quy củ hàng năm đệ tử Hoàng Dược Cốc đều sẽ tiến hành khảo hạch đan đạo, nếu như trong vòng một năm không có tiến thêm, nhẹ thì hạ thấp đãi ngộ cùng địa vị, nặng thì trục xuất môn phái.

Trong đầu hồi tưởng lại, trên đường Lí Dương đã giới thiệu tình huống này, Nghiêm Húc dần dần bài trừ tạp niệm đem thần thức tập trung vào tu luyện: "Linh khí nồng đậm như vậy không thể lãng phí, phải tranh thủ thời gian tu luyện. ”

Tham lam hít sâu vài hơi, Nghiêm Húc chuyên tâm tu luyện, linh khí chung quanh hóa thành mơ hồ có thể thấy được từng tia bạch khí, từ đỉnh đầu, lòng bàn tay và các yếu huyệt khác hấp thu vào thân thể Nghiêm Húc, pháp lực trong cơ thể chậm rãi tăng lên từng chút một.

Từ sau khi luyện hóa Huyết Tinh Cửu Đầu Xà, trình độ tinh thuần của pháp lực toàn thân so với trước kia đề cao ít nhất gấp đôi, cường độ thân thể càng không cần phải nói, lúc này mới cùng luyện khí tầng chín Diệp Trần giao thủ mấy chiêu mà không rơi vào thế hạ phong.

Tuy rằng pháp lực càng thêm tinh thuần, kinh mạch trong cơ thể mở rộng, đan điền cũng lớn mạnh không ít, bất quá có một thứ vẫn như trước không thể thay đổi được là Nghiêm Húc có tư chất tứ hệ tạp linh căn, tốc độ tu luyện cùng thiên linh căn, song hệ chân linh căn so sánh quả thực là kém hơn nhiều.

Thân thể tu sĩ giống như một cái lô đỉnh, lô đỉnh càng kiên cố thì năng lực chịu đựng lại càng mạnh, miệng lô đỉnh càng nhỏ tích lũy lại càng chậm, miệng càng lớn thu nạp mới càng nhanh, tình huống lúc này của Nghiêm Húc, tựa như một cái lô đỉnh chất liệu cực kỳ hoàn mỹ, nhưng miệng đỉnh lại thập phần nhỏ hẹp, căn cơ có kiên cố đến mấy, chung quy vẫn hạn chế tốc độ tiếp tục trưởng thành.

Tốc độ chậm, dựa vào sự siêng năng để bổ sung!

Thành công không có lối tắt, tư chất linh căn trong thời gian ngắn không thể thay đổi, nhưng Nghiêm Húc lại có thể cố gắng.

Sau khi thăng cấp luyện khí tầng bảy, Nghiêm Húc ở cảnh giới này dừng lại gần hai tháng, thứ nhất tu vi tăng vọt cần thích ứng và đánh chắc, thứ hai đến từ luyện khí tầng bảy bắt đầu mỗi lần tăng lên một tầng tiểu cảnh giới, số lượng pháp lực tích súc cao hơn nhiều so với trước kia.

Trong khoảng thời gian này, Nghiêm Húc ngoại trừ tu luyện nâng cao tu vi, còn phải tốn không ít thời gian đặt vào việc kiến thiết môn phái .

Quản lý sự vụ hàng ngày, tình huống tu luyện của đệ tử, cùng với luyện chế phù triện vân vân, thời gian ban ngày để Nghiêm Húc tĩnh tâm thời gian tu luyện ít đi rất nhiều, cho nên thường xuyên thức trắng đêm tu luyện. Cũng may luyện khí tầng bảy ngưng kết thần thức, tinh lực cực kỳ tràn đầy, thường thường tu luyện cả đêm vẫn thần thanh khí sảng như trước.

Buổi chiều hôm sau, thẳng đến khi Lí Dương chờ ở bên ngoài , Nghiêm Húc mới thu hồi công pháp, ra ngoài theo hắn đi tới Chấp Sự Điện gặp Mạc Phàm.

"Nghiêm chưởng môn, đêm qua nghỉ ngơi có được không?" Mạc Phàm hãm một ấm linh trà trân quý, nâng chén lên đặt trước mặt Nghiêm Húc: "Nếm thử Bích Lạc Tuyết Trà của ta, ba mươi năm mới thành thục một lần, có thể bổ sung linh khí. ”

Nghiêm Húc tiếp nhận chén trà, một mùi trà nhàn nhạt tràn ra, vào trong miệng chỉ cảm thấy một cỗ khí ẩm bốc lên, pháp lực ở đan điền rõ ràng tăng lên một vòng: "Quả nhiên trà ngon! Mạc trưởng lão thật sự là sưu tầm phong phú. ”

Thưởng thức linh trà xong, Mạc Phàm lấy ra một túi đựng đồ: "Nghiêm chưởng môn mua ba loại đan dược, ở đây có tổng cộng một trăm mười ba bình, cùng với bốn ngàn khối linh thạch hạ phẩm còn lại, mời Nghiêm chưởng môn kiểm kê. ”

Nghiêm Húc tiếp nhận túi trữ vật, thần thức chỉ hơi hơi dò xét liền thu lại, cười nói: "Cùng Hoàng Dược Cốc làm ăn tự nhiên yên tâm, kiểm kê cũng không cần. ”

"Có một chuyện muốn cùng Mạc trưởng lão thỉnh giáo."

"Nghiêm chưởng môn cứ việc hỏi, lão phu biết đều sẽ nói." Từ sau khi độ hữu hảo của Hoàng Dược Cốc tăng lên, thái độ của Mạc Phàm đối với Nghiêm Húc càng thêm thân thiết, chẳng những lấy ra linh trà trân quý nhiều năm, đối với việc trả lời câu hỏi của Nghiêm Húc cũng hưng trí bừng bừng.

"Không biết ở Nam An phường thị, muốn một cưở tiệm hay một mảnh đất thì phải làm như thế nào?" Nghiêm Húc muốn tìm mấy cửa hàng ở Nam An phường thị, chuẩn bị cho việc phát triển sản nghiệp của Thiên Hạo Tông.

Mạc Phàm thoáng trầm ngâm nói: "Trưởng lão Thiên Hạo Tông am hiểu chế phù, vốn nên chiếm một chỗ ở Nam An phường thị, khó trách có câu hỏi này. ”

Lúc trước Mạc Phàm lần đầu tiên đến mua phù triện, để tránh quá mức kinh thế hãi tục mà dẫn đến phiền toái không cần thiết, Nghiêm Húc liền nói phù triện là do một vị trưởng lão của Thiên Hạo Tông luyện chế, cho đến bây giờ, Mạc Phàm cũng chưa từng hoài nghi.

"Chỉ là chuyện cửa hàng này, lại không đơn giản như vậy."

Mạc Phàm lộ vẻ khó xử, làm cho trong lòng Nghiêm Húc không khỏi lộp bộp một chút, truy hỏi: "Kính xin Mạc trưởng lão nói tỉ mỉ hơn. ”

......

Nghiêm Húc cưỡi phi hành pháp khí Tàng Vân Kiếm, phi nước đại giữa tầng tầng lớp lớp núi cao, lúc này đã rời khỏi Hoàng Dược Cốc, trên đường trở về Thiên Hạo Tông.

Dưới chân giẫm lên Tàng Vân Kiếm, Nghiêm Húc lại cau mày, hồi tưởng lại trước khi rời khỏi Hoàng Dược Cốc, Mạc Phàm tiết lộ tin tức về việc an trí ở Nam An phường thị.

Môn phái trên La Thiên đại lục san sát, tranh đấu cùng trật tự là đề tài vĩnh hằng của tu chân giới.

Còn muốn mở rộng nhân lực thì các cuộc đấu tranh sẽ không bao giờ dừng lại, mà chỉ khi các cuộc chiến không ngừng không mới có lợi cho sự phát triển ổn định, trật tự đóng một vai trò quan trọng.

Các môn phái trong địa giới Nam An tồn tại nhiều năm, giữa các bên đã sớm đạt được sự ăn ý, Nam An phường thị là thủ đoạn trọng yếu cân bằng lợi ích các bên, các môn phái dựa theo thực lực mạnh yếu, chiếm giữ số lượng địa bàn và cửa hàng khác nhau, trình độ trọng yếu không thua gì căn cơ môn phái.

Để duy trì sự rườm rà và ổn định của Nam An, đảm bảo lợi ích của mình, các môn phái kết thành hiệp định rõ ràng với nhau, phường thành cấm bất kỳ cuộc đấu tranh nào và do các phái luân phiên duy trì trật tự.

Những lô đất hoặc cửa hàng này nếu muốn đổi chủ, chỉ có hai khả năng: một là môn phái này bị diệt môn, tài nguyên của nó sẽ thuộc quyền sở hữu của người thắng; hai là, cứ hai mươi năm một lần, các phái ở Nam An lại tổ chức thi đấu công khai, lấy thực lực mạnh yếu xếp hạng.

Cái trước thuộc về tư đấu, hai môn phái sinh tử tương hướng, kẻ thua sẽ trực tiếp bị xóa tên trong lịch sử, phương thức này rất ít có môn phái áp dụng, mấy trăm năm gần đây, cũng bất quá chỉ là ít ỏi vài lần mà thôi.

Cái thứ hai bởi vì là công khai thi đấu, tu sĩ trực tiếp tham dự trong các môn phái có hạn, hơn nữa có quy tắc nhất định có hạn chế. Đương nhiên, trong chiến đấu cũng có tu sĩ trọng thương không trị, nhưng ít nhất so với để cho môn phái bị thương gân động cốt, hủy diệt căn cơ truyền thừa tốt hơn nhiều.

Cho nên, nếu muốn giành được một mảnh địa bàn ở Nam An phường thị, nhất định phải lựa chọn một loại ở hai phương thức trên, trùng hợp, cuộc thi đấu hai mươi năm một lần , sẽ tổ chức vào nửa năm sau.

"Nửa năm, Thiên Hạo Tông trước đây có được thực lực tranh giành với người sao?"

Nghiêm Húc hai hàng lông mày nhíu chặt, nếu như là một đôi chiến đấu, chính mình có lòng tin trong vòng nửa năm thăng cấp lên luyện khí tầng chín, tu sĩ từ Trúc Cơ kỳ trở xuống đều có khả năng chiến đấu . Nhưng nếu so đấu với thực lực môn phái, với số lượng đệ tử và thực lực trong tông môn Thiên Hạo Tông hiện tại, độ khó có thể tưởng tượng được.

"Cho dù có khó khăn hơn nữa, trong vòng nửa năm đều phải tận lực tăng thực lực môn phái! Nếu không, bỏ qua cơ hội này, phải đợi thêm hai mươi năm nữa, căn bản không thể có khả năng chờ lâu như vậy! "Nghĩ đến thời gian cấp bách, Nghiêm Húc không khỏi lại thúc giục tốc độ Tàng Vân Kiếm dưới chân vài phần, tranh thủ sớm ngày chạy về môn phái.

Đúng lúc này, ba đạo pháp khí phi hành phía trước bay về phía Nghiêm Húc.

Pháp khí phi hành ở phía trước lắc lư, phảng phất như sắp rơi xuống, hai pháp khí phi hành phía sau đuổi theo không rời, thấy người trước chống đỡ không nổi, lại tăng nhanh vài phần tốc độ, đồng thời mấy đạo pháp thuật sáng lên, đang công kích người trước.

"Diệp Thanh! Lại là hắn! "Nghiêm Húc thấy rõ bộ dáng tu sĩ phía trước kia, xác nhận không có nhìn lầm, vội vàng nghênh đón.

Bạn đang đọc Tối Cường Chưởng Môn Hối Đoái Hệ Thống (Bản Dịch) của Thuyền Trường Bất Cật Ngư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kanolin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 88

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.