Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

viên mãn kiếm ý

Tiểu thuyết gốc · 1109 chữ

Cả buổi chiều mệt mỏi luyện tập kiếm chiêu , Nguyễn thiên mệt mỏi đi về phòng mình nghỉ ngơi . Từ một gốc tre bỗng nhiên xuất hiện một bóng người. Một lão giả chừng ngũ tuần , thân mặc đạo bào xanh lá , râu tóc cũng một màu xanh . Trên đỉnh đầu cũng là một đoạn tre xanh lá. Đó vậy mà lại là trúc tinh . Hắn tu luyện đã hai trăm năm nhưng vẫn luôn kẹt ở Cụ linh cảnh giới , luôn không thể đột phá , vẫn luôn bế quan ở cánh rừng này .

- tên khốn kiếp nào ầm ĩ đánh thức tiểu gia vậy, lại còn dám làm hỏng thân tre của ta .

- Đợi đã , là viên mãn kiếm ý sao..... . Đã mười năm nay ta luôn mắc kẹt tại bình cảnh này , vừa hay viên mãn kiếm ý này có thể giúp ta vượt bình cảnh này , haha , trời giúp ta rồi ....

- Không đúng , là vị tiền bối nào thi triển kiếm pháp mới để lại tạo hoá tuyệt vời này cho ta. Ta phải nhanh chóng tu luyện rồi tìn báo đáp ân nhân.

Nói rồi , hắn lại trở vào thân tre của mình , thân cây bỗng biến hoá ra tận một trăm đốt , lúc vàng lúc xanh . Có vẻ lão lại bế quan dùng những kiếm ý này đề cao cảnh giới.

Lại nói về Thiên , trở về phòng , hắn bỗng thấy nguyễn tất , là tên bạn thân nối khố của cỗ thân thể này . Hắn là con của nhi trưởng lão , dung mạo anh tuấn ,thân mặc trường bào trắng , toát lên vẻ phong lưu khó tả. Hắn tuy cũng hai mươi , nhưng đã bước một chân vào cảnh giới trúc cơ , chỉ thiếu một bước nữa . Thấy thiên , hắn liền tay bắt mặt mừng như thể lâu ngày xa cách .

- ngươi mấy ngày nay đi đâu vậy ,

- đám người họ đoàn có vẻ vẫn chưa tha cho ngươi , chúng nó vẫn cứ tìm ngươi suốt mấy ngày hôm nay đó - Tất giọng sốt sắng.

- tìm ta làm gì chứ , một người thư sinh không tu vi như ta thì có gì chứ .

- tên họ đoàn là một người hống hách , hắn vì theo đuổi vị trần đại tiểu thư kia nên chắc không buông tha ngươi dễ dàng đâu. Mà này , gần tháng nữa đã là hội nghị gia tộc rồi , ngươi thế nào rồi ?

- ta thì có thể thế nào chứ . Không tu vi , bất nhâp lưu..

- ngươi cũng đừng buồn , ta thấy võ đạo ngươi không tiến triển nhưng lục nghệ ngươi lại khá tốt đó chứ , rất hợp với thư sinh ngươi đó.

- haha, ta không sao , làm một thư sinh tiêu sái cũng không tệ đâu ....

Hàn huyên cùng huynh đệ một lúc lâu , hai người lại kéo nhau ra lệ xuân lầu tiếp tục . Đang nói chuyện vui vẻ , bỗng nhiên từ đâu ra đám người nhà họ đoàn xuất hiện .

- công tử , tên mặt trắng đó kia kìa

- haha , thiên thiếu gia , ta tưởng ngươi sau khi bị đánh chỉ biết chui trong nhà không dám ra ngoài chứ , sao hôm nay lại ra ngoài uống rượu thế này .

Thiên định chửi một câu ' việc của mày à ' nhưng chợt nhớ ra mình giờ đã là một thư sinh , cần phải nho nhã một chút .

- Hoá ra là tam đoàn công tử đó à , bảo sao ta cứ thấy đồ ăn ở đây thiếu thiếu cái gì , hoá ra mà mắm tôm , hahaha.

- này , muốn chơi không nay hai ta khô máu với nó -- nguyễn tất truyền âm nói.

- không sao , hôm nay hãy cứ để ta lo.

- cũng mồm mép lắm , hôm nay ta xem ai có thể cứu ngươi , lên cho ta.

Người chuẩn bị xông lên thì bỗng nhiên từ trên lầu hai , một cô nương kiều diễm , xiêm y màu đỏ đen , khuôn mặt thanh tú , ai là khách quen cũng có thể nhận ra là bà chủ họ liễu , liễu phi.

- các vị , trong lệ xuân lầu nghiêm cấm ẩu đá , ai vi phạm , giết không tha .

Chỉ một câu đơn giản nhưng ai nấy trong lầu đều im phăng phắc . Duy chỉ có tên tam thiếu gia nhà họ đoàn lên tiếng .

- con mẹ nó , ngươi đợi đó cho ta

Nói rồi hắn cùng lũ thuộc hạ cũng bực tức kéo đi. Thiên lúc này mới để ý đến bà chủ liễu phi . Tuy cũng chỉ hơn hắn có hai , ba tuổi nhưng trời sinh mị cốt , toát ra vẻ quyến rũ lạ thường. Nhưng trong lời nói lại thấy được cái uy , mờ mờ sát khí .

- nguyễn công tử , nô gia có gì trên mặt sao mà khiến công tử chăm chú vậy

- a , thất lễ rồi , tại hạ vừa rồi nhìn phong thái xinh đẹp của bà chủ , làm ta có đôi chút thất thần . Haha

Thiên ngượng ngùng chữa thẹn .

- Công tử quá khen rồi , nô gia nào dám nhận

- haha, hôm nay có mỹ nhân có bạn hiền , kẻ thư sinh xin phép viết tặng cho quý lầu một cặp câu đối coi như tạ lễ .

Nói rồi Thiên cầm giấy bút , tay hắn như nhảy múa trên từng mặt giấy vậy , thoáng chốc viết xong một cặp đối đưa cho Liễu phi .

- thư pháp của công tử thật cao minh , chữ viết thật đẹp , thiếp thân sẽ bảo quản đôi câu đối này thật tốt .

Trò truyện , uống rượu , ngâm thơ , cuối cùng cũng đã tối muộn , hai huynh đệ họ nguyễn cùng nhau về nhà nghỉ ngơi . Trên lầu ba của lệ xuân lầu bỗng có tiếng thì thầm .

- tiểu phi , đôi câu đối này quả bất phàm , ta cảm nhận được trong đây có có thư ý lẫn một chút kiếm ý nữa , quả là không thể tin nổi. Ngươi nói là do Thiếu gia nhà họ nguyễn viết sao ?

- vâng thưa cha

- Tiểu phi , từ giờ hãy chú ý một chút tới nhân vật này cho ta , kiếm ý , thư ý bậc này không thể là một nhân vật tầm thường được, chúng ta cũng phải nắm bắt cơ hội của mình.

Bạn đang đọc Tối cường lưu manh sáng tác bởi ngocdiendaihiep
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ngocdiendaihiep
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.