Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lính tiên phong

Phiên bản Dịch · 1097 chữ

Con cá sấu lớn toàn thân được tử quang bao trùm đấu đá lung tung trong thành, không quan tâm mình tấn công Thánh Nhân hay là dã thú.

Bịch bộp!

Đám dã thú bị nó hất bay, đuôi cá sấu tựa như một cái roi sắt không ngừng quất đánh bốn phía.

“Grào!”

“Nhân loại, ngươi ra đây cho ta!”

Cá sấu nổi điên, nó đường đường là một vương tộc, thế mà lại bị một tiểu tử Hỗn Độn hậu kỳ chém gãy cột sống ư?

Chuyện này quá nhục nhã!

“Súc sinh, ngươi tìm lão tử làm gì? Hay ngươi muốn lão tử dùng da của ngươi làm ví?”

Diệp Lăng đột nhiên xuất hiện trước mặt nó, cá sấu vốn tức giận đến mất lý trí, giờ thấy Diệp Lăng xuất hiện thì lại càng điên cuồng vặn vẹo thân thể.

Bùm bùm!

Mọi thứ xung quanh bị nó phá hủy không còn một mảnh, mặt đất cũng bị đập nứt ra.

“Chết đi!”

Cá sấu gầm lớn, nó bay lên, đúng lúc này, trong đôi mắt Diệp Lăng lóe lên lôi quang.

Ầm!

Cá sấu trong hư không đột nhiên run rẩy, cái đầu lớn ngã đâm xuống đất.

Ầm, đầu cá sấu ghim sâu xuống lòng đất, hai vuốt trước ôm đầu gào khóc thảm thiết.

Cá sấu đầu đau nhức như sắp nứt, dường như có một thanh đao đang cắt chém não nó khiến nó không thể chịu đựng được.

“Quả nhiên là hiệu quả, ha ha!”

“Nhưng lão tử không phá nổi lớp da của nó thì phải đánh kiểu gì?”

Diệp Lăng cười dữ tợn, nhưng nghĩ đến vấn đề mấu chốt thì sững người.

Bây giờ, hắn chỉ có thể đánh ra 7 chiêu trong Táng Thiên Cửu Kiếm, muốn đánh nhiều hơn nữa thì Tiên Khí trong cơ thể hắn sẽ không đủ.

Ở nơi này, nếu như không có đủ Tiên Khí thì rất dễ gặp nguy hiểm.

“Nghiệt súc, chết đi!”

Viu viu!

Đúng lúc này, tử quang chiếu rọi khắp thiên địa.

Một nam tử từ trên trời giáng xuống, trong tay cầm một thanh kiếm.

“Nhất Kiếm Long Ngâm, kinh chấn thiên địa, giết!”

Táp!

Lưỡi kiếm chém lên người cá sấu, không gian kiên cố cũng bị cắt nát thành bã vụn.

Phụt!

Lưng cá sấu bị chém trúng, máu tươi màu tím bắn ra ngoài.

“Grào, tất cả đều phải chết!”

Cá sấu nổi điên, lớp da phòng ngự vô địch của nó đã bị tên khốn kia chém rách, máu thịt be bét, thậm chí cột sống cũng bị chặt đứt một đoạn.

“Thật mạnh!”

Diệp Lăng giật mình nhìn về phía người cầm kiếm kia.

Kẻ đó thân thẳng như tùng, hào khí ngút trời, toát ra khí thế khiến người ta khiếp đảm, vẻ mặt vô cảm đứng trong hư không.

“Nhanh giết hết đi, đừng nương tay!”

Đúng lúc này, một vị cường giả Đại La Hỗn Độn hậu kỳ hét lên, đôi mắt của kẻ cầm kiếm trở nên lạnh lùng, hung quang lóe lên.

Táp!

Người này phi thẳng về phía cá sấu, kiếm quang giáng xuống như một cơn bão.

“Quá mạnh!”

Diệp Lăng cảm thán.

Chiến lực của người này quá mạnh mẽ, kiếm chiêu thuận tay đánh ra mà lại khiến Diệp Lăng cảm thấy kinh sợ.

Chắc chắn kiếm ý của y đã đạt cảnh giới đại thành, thậm chí sắp ngưng tụ ra kiếm tâm, một vị kiêu hùng trên đường Luyện Ngục như vậy có thể nói là tồn tại vô địch.

“Giết!”

“Một thương định càn khôn, chết đi!”

Trong chiến trường, áo giáp trên người Vương Bá Thiên đẫm máu, tròng mắt đỏ tươi, trường thương trong tay phun trào thương quang.

Bá, trường thương bay múa như mở ra một lối tắt trong không gian, nó xuyên thủng thế giới, sau đó xuất hiện trước mắt Yêu Hầu kia một cách quỷ dị.

Phụt, trường thương xuyên qua lồng ngực Yêu Hầu, đâm thấu tim nó, máu tươi chảy dọc thân thương.

“AAAAA, đáng chết, giết!”

Yêu Hầu ngửa đầu gào rống, bộ lông vàng lóng lánh trở nên ảm đạm đi nhiều.

“Yêu Hầu, nhận lấy cái chết đi!”

Đúng lúc này, ba vị bá chủ đột nhiên lao đến tấn công, Yêu Hầu bị bốn vị bá chủ vây giết.

Đám dã thú trong thành bị tàn sát điên cuồng, dù số lượng bên phe chúng rất nhiều nhưng thực lực lại kém quá xa.

Chỉ có cá sấu, Yêu Hầu và những đại yêu khác là còn kiên trì được, còn lại thì hoàn toàn không đủ sức phản kháng.

Lúc này, Diệp Lăng cầm Diệt Tiên Kiếm đạp trên Lôi Vực vô biên, Long Phượng Bảo Thể bao quanh người, hắn đánh cho một đám dã thú tu vi Hỗn Độn quân lính tan rã.

Sau một thời gian ngắn, toàn thành tràn đầy xác yêu thú, mấy vạn yêu thú giờ chỉ còn không đến 3000 con sống sót, số còn lại đều đã chết, máu tươi tưới đẫm cả vùng.

Ầm!

Đột nhiên thiên địa chấn động, một luồng khí tức đáng sợ bao phủ toàn bộ thành trì tầng thứ 3.

“Chuyện gì xảy ra vậy?!”

“Đáng chết, có thêm đại yêu xâm nhập ư?!”

“Không ổn rồi!”

Mọi người khiếp sợ sững sờ, toàn thân ướt đẫm mồ hôi, trong lòng xuất hiện cảm giác nguy cơ.

Cỗ khí tức này dường như đã vượt qua Đại La Hỗn Độn!

“Giết con ta như thế là không nể mặt mũi Cổ Lực Trát ta rồi!”

Giọng nói lạnh như băng vang lên, một nam tử mặc áo bào màu đen chậm rãi hạ xuống, gã gầy như thây khô nhưng khí tức gã tản ra lại khiến tất cả mọi người đều e ngại.

“Ngươi là ai?!”

Kẻ cầm kiếm đang truy đuổi tấn công cá sấu bay lên trời, đôi mắt híp lại.

Ong ong, kiếm khí tỏa ra vô cùng chói mắt.

“Ta ư? Ta là quân tiên phong tấn công vị diện mà các ngươi gọi là tam giới này, các ngươi đang giết các con của ta đấy, có phải các người nên cho ta một lời giải thích không?”

Cổ Lực Trát cười dữ tợn nhìn đám cường giả bốn phía.

“Giải thích ư?”

Nam tử cầm kiếm mím môi, kiên nghị tiến lên một bước.

“Ngươi còn chưa đủ tư cách!”

Bạch!

Kiếm quang lóe lên, chấn nhiếp thiên địa!

Bạn đang đọc Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị (Dịch - VIP) của Nữ Vương Quyên Tỷ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi S11005
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.