Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người Phụ Nữ Lạ

Tiểu thuyết gốc · 620 chữ

Buổi chiều, hoàng hôn đang dần chìm. Những con người và động vật đang chuẩn bị về nhà thư giãn sau một ngày mệt mỏi. Cảnh vật xung quanh rất yên tỉnh bất chợt có một tiếng rơi, vỡ lớn "xoảng" âm thanh đó lớn đến nổi khiến một người đi xe đạp ngang qua đoạn đường phải giật thoáng lên vì giật mình, lấy tôi xoa ngực rồi đạp xe đi tiếp. Ai cũng chú ý vào ngôi nhà số 142 vì nơi đó là nơi tiếng động lớn vừa phát ra.

Trong ngồi nhà số 142 đó có một người đàn ông cao lớn, tóc đen cùng với kiểu side part, đôi mắt màu xanh biếc, thân hình khá cân đối, mặc một chiếc áo thun màu đen mỏng và choàng thêm một chiếc áo khoác, nhìn thoáng qua cũng có thể đoán chừng người này 22 - 26 tuổi. Khuôn mặt người đàn ông đó nhăn nhó như đang trải qua một trận đau đớn khủng khiếp dữ dội từ trong tinh thần. Người đàn ông nằm sập xuống nền có gắng hét lên

"thuốc đâu....thuốc...đâu rồi...!?"

nhưng cơn đau áp chế làm cho người đó không thể nói to lên được. Không thể nói được nữa người đàn ông cố dơ tay lên phía trước, rên rĩ vài từ cuối cùng

"tôi cần...thuốc..." rồi gục đầu xuống nền và ngất đi.

Một giọng nói bổng ngất lên "Đắc Vũ! ...đắc vũ...anh có ổn không!?"

Một Lúc Sau, Đắc Vũ lờ mờ mở mắt cảnh tượng đầu tiền anh nhìn thấy là một cập mông to tròn đang chĩa về phía trước mặt mình. Anh giật mình và đỏ mặt hét lên "Ai đấy!" người phụ nữ đó quay lưng lại, anh vẻ mặt ngạc nhiên nhìn "sao cô lại ở đây?".

"không phải anh bảo tôi qua nhà anh để bàn về chuyện hợp đồng sao? lúc tôi vào bấm chuông miết mà không ai ra mở cửa nên tôi định về nhưng đang định về nghe tiếng xoảng lớn trong nhà anh nên tôi đập cửa xông vào nhà và thấy anh nằm bất động dưới sàn tôi liền đỡ anh dậy cho anh uống nước." anh đang chuẩn bị mở lời thì cô gái dơ tay lên với ý đừng nói "anh định hỏi tôi đang làm gì đúng không? nãy tôi đứng ngoài cửa có nghe anh nói gì gì đó về thuốc nên tôi nghĩ anh bị như này vốn đã có thuốc đúng chứ!?"

Tôi gật đầu trong vô thức, liền chợt tỉnh dậy lắc đầu "không không, tôi chỉ định nói cảm ơn cô thôi. Tiện cô biết tôi có dùng thuốc rồi thì cô lấy dùm tôi lọ thuốc màu đỏ trong phòng ngủ dùm tôi được không?"

Mặt người phụ nữ nhăn nhó, cúi mặt về phía trước anh " hửm, đã giúp rồi còn sai người ta nữa. Thôi được rồi tôi sẽ nể tình đi lấy dùm anh" tôi mĩm cười đáp lại, người phụ nữ nhìn khuôn mặt đang cười của anh bỗng chợt đỏ mặt quay đầu sang chổ khác phát ra tiếng "hừm"

suy nghĩ *sao anh ta cũng có lúc đẹp trai như vậy nhỉ? trên công ty với bây giờ cứ như là hai người hoàn toàn khác nhau".

Người phụ nữ bước vào phòng ngủ của anh, vừa bước vào phòng anh chợt bừng tỉnh hét lên "không! tôi không cần nữa đầu cô quay lại đi" anh chờm tay và nhớm cơ thể về phía phòng suy ngĩ "ôi không, dụng cụ xxx, đĩa xxx với các ảnh xxx của mình vẫn còn trong đó cô ta sẽ thấy mất"

Bạn đang đọc Tôi Điên Cuồng Tìm Thuốc sáng tác bởi songfake
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi songfake
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.