Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhiễu siêu tần

Phiên bản Dịch · 1935 chữ

Trung tâm thương mại "Tường Đạt" là một trung tâm lâu đời tại thành phố Tân Hải, với lịch sử hơn một trăm năm.

Nằm trên một khu đất rộng lớn được bao quanh bởi những tòa nhà cao tầng, tuy chỉ cao sáu tầng, nhưng do xung quanh giữ được các khu vườn, đài phun nước, quảng trường,... nên không hề cảm thấy chật chội.

Nhìn từ trên cao xuống, trung tâm thương mại có hình dạng giống chữ "し", phần dài hơn là khu Đông, phần ngắn hơn là khu Tây, ở giữa là một sảnh trung tâm rộng rãi không có vách ngăn, thông lên mái nhà.

Lúc này, tất cả các con đường, tòa nhà, cây xanh xung quanh trung tâm thương mại... đều đã bị phong tỏa bằng dây cảnh báo chằng chịt.

Từng cỗ máy chống bạo động, mang theo đủ loại ống pháo, canh gác trung tâm thương mại kín mít.

Những chiếc phi thuyền hình trụ xếp hàng ngay ngắn lơ lửng xung quanh, tựa như những đám mây đen kịt che khuất ánh sáng mặt trời. Trong bóng tối u ám, những "viên ngọc" màu cam lấp lánh tĩnh lặng, như đôi mắt của quái vật, toát lên vẻ u ám và lạnh lẽo.

Trên bầu trời trung tâm thương mại, những chiếc máy bay ném bom hình thoi màu đỏ đang lần lượt gỡ bỏ lớp ngụy trang quang học, mỗi chiếc máy bay ném bom đều mang theo đầy ắp bom đạn.

Mặt đất được kiểm soát, từng đội quân nhân có vũ trang đi tuần tra qua lại, ánh mắt cảnh giác.

Bên trong những tòa nhà chọc trời xung quanh, thi thoảng lại lóe lên những tia laser màu đỏ ngắm chuẩn.

Tại một khu vườn cách cổng chính trung tâm thương mại khoảng một km, trên quảng trường nhỏ vốn dành cho người dân vui chơi trượt patin, có một ngôi nhà hình chữ nhật được dựng lên tạm thời.

Ngoại hình ngôi nhà có độ tương đồng cao với ô tô, như thể có một chiếc xe nhà di động biến hình sau khi đỗ lại. Các dãy cửa sổ đều được kéo rèm kín mít, che khuất tầm nhìn từ bên ngoài.

Tại lối vào, một màn hình hologram nhỏ lơ lửng, hiển thị ba chữ "Bộ chỉ huy".

Bên trong ngôi nhà, hàng chục màn hình lớn nhỏ lơ lửng giữa không trung. Trước màn hình, mười mấy người đàn ông và phụ nữ đang ngồi hoặc đứng. Họ ăn mặc khác nhau, nhưng mỗi người đều toát lên phong thái phi thường, rõ ràng không phải là người bình thường.

Lúc này, tất cả mọi người đều nghiêm túc tập trung nhìn vào các màn hình xung quanh, bầu không khí đầy căng thẳng.

Ngay lúc này, trong bộ chỉ huy, đột nhiên vang lên một tiếng chuông báo ngắn: "Ting!"

Mọi người bỗng chốc tỉnh táo, lập tức đứng dậy đi ra ngoài: "Người đến rồi!"

Cánh cửa mở ra, họ lập tức nhìn thấy một chiếc ô tô bay màu xanh lam từ trên trời nhẹ nhàng đáp xuống khoảng đất trống trước cửa.

Cửa xe lập tức bật mở, Lư đội trưởng là người đầu tiên bước ra khỏi xe, Chu Chấn và trợ lý Tiểu Tôn đi sát phía sau.

Ba người vừa xuống xe, ban chỉ huy đã ùa ra, bước nhanh đón chào: "Lư đội trưởng! Ngài đến rồi!"

"Dựa theo phản ứng của máy dò và phân tích của nhóm chuyên gia, bên trong trung tâm thương mại đã xác định có dấu hiệu hoạt động của 'virus số'!"

"Hầu hết người dân hiện nay đã được di dời thành công."

"Tất cả các lối ra vào trung tâm thương mại đã bị phong tỏa!"

"Lực trường xung quanh đã được thiết lập và kích hoạt để ngăn chặn virus lan ra khỏi khu vực trung tâm thương mại."

"Lực lượng chống bạo động đã sẵn sàng, tất cả vũ khí hạng nặng cũng đã được chuẩn bị..."

Lư đội trưởng không hề dừng lại, vừa đi về phía ban chỉ huy vừa hỏi: "Hiện tại còn bao nhiêu người bị mắc kẹt trong trung tâm thương mại?"

"Tôi cần một con số chính xác!"

"Ngoài ra, nhóm kỹ thuật đã kết nối với hệ thống giám sát của trung tâm thương mại chưa?"

"Tôi muốn xem tất cả các camera giám sát ngay!"

Ngay lúc Lư đội trưởng theo vòng vây đi xa, Tiểu Tôn mở cốp ô tô bay, lấy ra một khẩu súng lục màu đen, ba băng đạn và một thẻ màu trắng chữ đỏ, đưa cho Chu Chấn.

“Đây là WK-15, vũ khí chính thức được trang bị cho tất cả các nhân viên hiện nay, tầm bắn hiệu quả lên đến 500 mét.”

“Ba băng đạn đều là loại đạn cách ly đặc biệt.”

“Còn đây là thẻ thông hành đa năng, cho phép cậu hoạt động trong khu vực cảnh giới, có hiệu lực trong ngày hôm nay.”

“Nếu không có vấn đề gì, cậu có thể tự ra ngoài chờ.”

Nói đến đây, Tiểu Tôn nhìn xung quanh, khẽ hạ giọng, “Nhưng cũng đừng đi quá xa, nếu không đến lúc đó có nổ súng cũng chẳng ai nhìn thấy đâu.”

Vừa nói, hắn vừa tiện tay đóng cốp xe.

Chu Chấn nhận lấy súng, băng đạn và thẻ thông hành, trước tiên cài thẻ lên ngực, sau đó nhìn khẩu súng trong tay.

Lần đầu tiên thực sự tiếp xúc với loại vũ khí hiện đại này, lòng hắn không khỏi có chút phấn khích, cảm nhận độ nặng của khẩu súng, thuần thục cài băng đạn, lên đạn, mở khóa an toàn.

Mọi thứ đã sẵn sàng, Chu Chấn mới gật đầu: “Được!”

“Anh Tôn, cho tôi một chiếc điện thoại được không?”

Tiểu Tôn không do dự, lập tức lấy một chiếc điện thoại siêu mỏng từ trong xe ra, đưa cho Chu Chấn, dặn dò: “Chơi game thì được, nhưng không được chụp ảnh, ghi âm!”

“Hiểu rồi!” Chu Chấn nói, nhận lấy điện thoại rồi đi thẳng ra khu vực vành đai cảnh giới.

Bên ngoài quảng trường nhỏ nơi đặt trụ sở chỉ huy là một đài phun nước khổng lồ. Nước phun đã ngừng chảy, những bụi rậm trong bồn hoa bị xe lớn và mecha đi qua đè nát tan tác.

Phía sau đài phun nước, hàng rào thép gai chằng chịt chắn ngang lối đi, chỉ chừa lại một cửa để ra vào. Hàng chục người lính vũ trang đầy đủ, tay cầm súng trường đang tuần tra qua lại trên con đường nhỏ được phân cách từ những bụi cây sồi xanh.

Xung quanh họ, trong những tán cây, hòn non bộ và bức tường rào là những chiếc xe bọc thép đặc chủng, cùng với rất nhiều vật liệu như bao cát.

Sau khi trải qua kiểm tra, Chu Chấn đi ra khỏi chốt này, hắn nhìn xung quanh một lượt rồi tiếp tục tiến về phía trước.

Rất nhanh, một chốt khác xuất hiện trước mặt hắn, nơi đây vẫn được canh phòng nghiêm ngặt, ngoài nhân viên tuần tra và xe đặc chủng, Chu Chấn còn thấy những chiếc xe tải lớn liên tục chở các loại vũ khí hạng nặng đến đây dỡ hàng.

Robot vận chuyển hối hả, tất bật, tuân theo từng mệnh lệnh được truyền xuống, lấy trung tâm thương mại làm điểm chốt mà dệt nên một tấm lưới lửa đan xen dày đặc..

Chu Chấn thậm chí còn nhìn thấy không ít xe phóng tên lửa, đồng thời trên bầu trời cũng có thêm nhiều phi cơ từ bốn phương tám hướng bay đến đưa bom đạn, máy móc.

Nhìn vào bố trí hỏa lực lập thể không góc chết này, lòng Chu Chấn cảm thấy kinh ngạc. Nếu không được báo đây là để xử lý vụ án "virus số" thì hắn nhất định sẽ nghĩ là sắp đi tấn công quốc gia nào đó rồi...

Rất nhanh, hắn đến một khu vườn nhỏ cây cối thấp lùn.

Bên ngoài khu vườn nhỏ có một hàng robot chống bạo động cao lớn đứng sừng sững, ánh sáng le lói trong nòng pháo, hiển nhiên sẵn sàng phun ra hỏa lực mãnh liệt bất cứ lúc nào, trông vô cùng an toàn.

Từ đây nhìn về phía xa xa, có thể thấy một chốt kiểm soát nữa ở phía sau, có lẽ đó là chốt kiểm soát cuối cùng, hoặc nói đúng hơn là chốt kiểm soát đầu tiên để vào khu vực cảnh giới.

So với những chốt bên bên trong, chốt này có nhiều nhân lực hơn hẳn, ngoài việc liên tục bổ sung hỏa lực hạng nặng từ mặt đất lên không trung thì còn có rất nhiều màn hình lơ lửng, dưới màn hình, những người trông như nhân viên kỹ thuật đang điên cuồng gõ phím, thỉnh thoảng lại phát ra những mệnh lệnh ngắn gọn.

Bên ngoài là lực trường như thác nước và dây cảnh giới cảnh báo.

Mặc dù đây không phải là vành đai ngoài cùng của khu vực phong tỏa, nhưng với việc triển khai nghiêm ngặt và hỏa lực mạnh mẽ xung quanh thì đã đủ an toàn.

Chu Chấn ngồi xuống cạnh bồn hoa, nhìn trái nhìn phải, thấy mọi người đều bận rộn, không ai chú ý đến mình, liền lập tức lấy điện thoại, lục lọi bên trong, rất nhanh đã tìm thấy một video.

Hắn chỉnh âm lượng sang im lặng, sau đó trực tiếp mở video.

Trong lúc đó, trong đầu Chu Chấn lại hiện lên hai nhóm công thức dài ngắn khác nhau.

Đầu tiên, hắn tập trung vào nhóm công thức dài hơn. Trước mắt hắn, vô số con số và ký hiệu lại xuất hiện.

Những con số và ký hiệu này dày đặc, nhưng lại tuân theo một nguyên lý vô cùng huyền bí, dường như có thể kết nối với mọi tín hiệu xung quanh.

Chu Chấn lập tức nhìn vào video trên điện thoại, vô số con số và ký hiệu liền xếp thành hàng, tạo thành một cây cầu vô hình giữa hắn và video.

Sau khi xác nhận đã kết nối với điện thoại, Chu Chấn lập tức nghĩ đến một số bài toán về toán học trong đầu rồi truyền chúng vào video.

Ngay lập tức, video đang phát bỗng xuất hiện những đường kẻ sọc đen trắng, rõ ràng là bị nhiễu tín hiệu rất mạnh.

Nhìn vào cảnh tượng này, Chu Chấn khẽ gật đầu, xác nhận!

Nhóm công thức dài hơn này chính là "lĩnh vực số" của hắn, Nhiễu siêu tần!

Nghĩ đến đây, hắn lại nhanh chóng biên soạn trong đầu vài vạn đề toán, trong đó có một nửa là bài toán sai, rồi lại ồ ạt truyền vào video đang phát…

Ngay sau đó, điện thoại trực tiếp bị nhiễu màn hình rồi chết máy, bấm gì cũng không có phản ứng.

Chu Chấn khẽ sững người, rồi lắc đầu, cất điện thoại đi, tiếp theo, hắn tập trung sự chú ý vào nhóm công thức ngắn hơn, chuẩn bị thử nghiệm công dụng của nhóm công thức thứ hai này…

Có điều, ngay khi hắn tập trung sự chú ý vào nhóm công thức thứ hai thì đầu óc lại như nổ tung, cơn đau đầu quen thuộc ập đến!

Bạn đang đọc Tôi Không Có Bệnh! Các Nhân Cách Khác Của Tôi Cũng Vậy! (Bản Dịch) của Bạo Tạc Tiểu Nã Thiết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cinnie
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.