Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 589 chữ

Chương 3:

May sao lúc gần như ko tự chủ dc thì cậu đã tinh lúc đó Minh quay sang hỏi:

-Ê nè mày có sao ko sao đờ đẫn thế…?

Hoàng ngơ ngác chả hiểu vừa nãy mình đang nghĩ cái gì nữa, vừa nayc cậu như cảm thấy bản thân nhẹ bẫng đi trong người thư thái một mùi thơm êm dịu thoảng qua làm cậu si mê ko thôi.

đến lúc tỉnh ngơ ngác nói:

-Ưm,…. Tao ko sao mày yên tâm tao làm bài ngay đây, làm đây..!

Cậu ngồi thẫn thờ nghĩ rồi đơ ra, Minh thấy lạ khi cậu lạ hơn bình thường cậu liếc qua bài Hoàng.

Minh bảo:

-Hừm……cậu àm sai câu này rồi cậu phải lấy cái này chia cho 1/50 mới đúng….

Tuy nghe Minh giảng nhưng cậu ko tài nào tập chung nổivì mùi hương tóc câu thơm đến nỗi,làm cậu mất tập chung cậu nghĩ lòng sao mình hôm nay lạ thế cậu cố gắng tinh thần rồi bảo Minh nói lại, Minh cười rồi gõ đầu cậu một cái.

Minh nói:

-Dc rồi tập chung vào nào đừng ngốc nữa công thức như này này….

Nghe xong mặt Hoàng đỏ ửng.

Hoàng nói:

-T…tao có ngốc đâu vẫn tập chung mà!

Minh cười phì bảo:

-Ừ, đúng rồi hỡi cậu bạn thông minh h cậu đã hiểu bài này chưa..!Nếu rồi thì mau làm bài đi ông tướng.

Sau một hồi mân mê Hoàng đã làm xong bài cậu bảo Minh kiểm tra Minh bảo:

-Ồ bài tốt nha sai vài chỗ thôi nhưng gần đúng rồi lại đây tao sửa cho mày học dc đó,nè chỗ này nè mày phải nhân 2 rồi mới nhân 36 thi mới dc số lẻ.

Hoàng vừa đỏ mặt vừa kêu:

-Uh…!

Ko hiểu sao trong lòng cậu lại thấy người bạn thân của mình dễ thương đến thế có thể do cậu nhầm nhưng ko hiểu sao đầu cậu ko ngừng gào thét mà đến gần Minh cậu ko hề quan tâm mà ko đồng ý.

Minh nói:

-thôi xuống nấu mì đi tao mang xúc xích đó!

nghe xong cậu vội chạy đi rửa mặt cậu bèn nói:

Hoàng mau tỉnh lại mày đang nghĩ gì đấy tỉnh ngộ nào!

Sau khi bình tĩnh Hoang mới hỏi Minh rằng cậu bao h xuông cậu nói Hoàng xuống trước đi mình sẽ đi sau.Haong cũng hiểu cậu nhanh chân chạy xuống dưới lát sau Minh cũng đã xuống,câu đeo tạp giề vào phòng bếp cậu nấu có vẻ rất điêu luyện cắt thái đều đẹp cạu tận dụng hết đồ trong nhà.

Thơm đến cái nỗi mà mùi thơm bay ra thẳng phòng khách bất giác Hoàng bên ngoài ko tự chủ dc cậu đứng dậy từ từ tiến vào trong cậu nhìn thấy là một nồi mì thật nhiều nhìn nó thật ngon bất giác bụng cậu reo lên vì đói. Làm Minh đang mải nấu ăn cũng mới bt cậu đang trong nhà bếp.

cậu mới nói:

-Hihi….cậu đói ròi hả đợi chút tớ xong rồi đây ra tắt tv,rửa tay rồi vào đây!

Nghe xong câu nhanh nhẹn đi ngay, ngồi vào bàn cậu ăn lấy ăn để ,có vẻ cậu rất đói cậu đã ăn xong 2 bát cũng hết cả nồi mì:

-Minh hay là,….lần sau may cứ qua đây đi! Dc ko?

Nghe xong cậu cười rồi đồng ý, nhưng họ nào bt đây mới là bước đầu của sự đau khổ.

Bạn đang đọc Tôi không muốn chúng ta mãi mãi làm bạn sáng tác bởi moon_tea
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi moon_tea
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.