Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

34

Phiên bản Dịch · 7876 chữ

Sao Lại Thiên Li có thể nghĩ tới Trương Nhược Nhược nói trở mặt là lập tức trở mặt.

Cô ta không phải ghen tị với Triệu Trường Anh gần chết sao? Nghe bảo lần chia phòng gần nhất của đội tuyển thành phố Mật, cô ta không có cách nào trêu chọc đến Triệu Trường Anh, lúc sau được giải thưởng bạc cũng không đi nhận giải.

Lại Thiên Li nghĩ đến chuyện vừa rồi, người vui vẻ nhất là Trương Nhược Nhược. Hơn nữa cô ta còn có một danh phận hết sức tuyệt vời, là người cùng đội bắn cung với Triệu Trường Anh, còn là người đã cùng Triệu Trường Anh trải qua toàn bộ quá trình thi đấu.

Chỉ cần cô ta lên tiếng, tất cả mọi người nhất định sẽ tin.

Ai mà biết được Trương Nhược Nhược lại bảo trì vị trí trung lập, ngược lại còn công bố chuyện của mình cho nhiều người biết.

Trương Nhược Nhược nói như thế thì cô ta chỉ có hai lựa chọn.

Nếu cô ta không phải là Y Thần thì cô sẽ cắn lưỡi chết, nhưng chuyện này rõ ràng là không có khả năng.

Y Thần không muốn xuất hiện, nhưng cũng chưa chết. Còn có cả tài khoản Weibo, rất dễ dàng phủ định cô ta. Như vậy thì sẽ càng mất mặt, cô ta còn không đồ đồ đến mức này.

Còn một cách là trực tiếp phủ nhận.

Chuyện này cái giá phải trả quá lớn.

Lại Thiên Li biết mình không kịp trở tay, nên lập tức nghĩ đường lui cho mình. Thành tích của cô ta bình thường, trường học trong nước chỉ có thể vào được là một trường đại học thể thao trong tỉnh mà thôi. Nếu tốt nghiệp ra thì hoàn toàn không có tiền đồ gì cả.

Mà Y Thần sinh ra đã sánh ngang với trời, cô ta phát hiện hai người có ngoại hình khá giống nhau, nên đã nghĩ đến chiêu này. Chuẩn bị dùng cái tên đó, để nhận ít danh tiếng, rồi sau đó xin một suất đi du học.

Đáng lẽ đó là cuộc sống của cô ta.

Hiện tại lại bị Trương Nhược Nhược phá hủy toàn bộ. Lại Thiên Li không biết bản thân có vấn đề, hiện tại cô ta chỉ có một suy nghĩ, là cô ta hận Trương Nhược Nhược đến chết.

Lúc phản bác Lại Thiên Li như là lấy hết máu từ tim mình ra mà nói: “Trương Nhược Nhược cô nói cái gì vậy? Cô ít bịa chuyện đi! Tôi nói mình là Y Thần khi nào chứ?!”.

Chẳng ai ngờ được Trương Nhược Nhược không hề giống với Trần Tuyết đi cãi nhau, cô ta có thói quen riêng của mình, rất bình tĩnh trả lời Lại Thiên Li: “Không có hả? Ừ, cô cho là mọi người là đứa ngốc sao, nhất là người của thành phố Thu đó, lúc nào cũng thay cô tuyên truyền miễn phí.”

Nói xong thì xoay người đi về phòng.

Việc này đúng là bốn lạng địch ngàn cân, trực tiếp bỏ đi mâu thuẫn.

Giờ đây tính toán của Lại Thiên Li không ngừng thất bại, hủy hoại thanh danh chính mình, còn phải đối mặt với đồng đội bị mình lợi dụng.

Những đồng đội đi theo cô ta đều đã rời đi, nghĩ thôi cũng biết, đợi lúc cô ta trở về. Trong đội nhất định sẽ không có ai để ý đến cô ta nữa.

Dù sao thì, không ai muốn trở thành kẻ ngốc cả!

Xảy ra việc này thì làm sao cô ta có thể gặp mặt người khác nữa!

Lại Thiên Li trực tiếp dậm chân đi xuống lầu.

Mà mọi người đang vây xem xung quanh không hề nghĩ tới sự tình sẽ phát triển thành như vậy. Ai cũng trợn mắt, há hốc mồm.

Trần Tuyết đã trả hết món nợ tình nghĩa, hướng về phía mọi người nói: “Mọi người không phải muốn tám chuyện thôi sao? Mọi người đều là vận động viên, sao đầu óc không trưởng thành gì hết cả vậy? Triệu Trường Anh chưa từng tham gia bất kỳ cuộc thi nào, chuyện này báo chí đều đưa tin, huấn luyện viên đội của thành phố Mật chúng ta đúng là ngốc, không biết chuyện này là không hợp quy định. Dùng chân nghĩ cũng biết nhất định là lách luật rồi. Cục trưởng Vương của chúng ta đã đi hỏi ban tổ chức thi đấu rồi. Mọi người cứ đợi tin tức chính thức đưa ra đi.”

“Còn nữa!” Trần Tuyết kéo lại Hồ Duyệt: “Triệu Trường Anh xảy ra chuyện, cô lại nhảy dựng lên như thế thì có ích gì hả. Hai phần ba đội viên của thành phố Mật có vấn đề, thì mới đến phiên của cô đó. Cô có biết cô như thế thì gọi là gì không? Là... có cố hết sức cũng không thể lấy lòng, tổn nhân bất lợi kỷ*, tự khiến mình

thành kẻ ngốc!”.

*Tổn nhân bất lợi kỷ: Dù mình không có lợi gì nhưng vẫn đi hại người khác.

Nói xong, Trần Tuyết xoay người vào trong phòng, chỉ để lại tiếng đóng cửa một cái “Rầm”.

Mọi người thật ra chỉ vây quanh để xem náo nhiệt. Giờ nghe Trần Tuyết nói xong mới kịp phản ứng lại. Có người tin, cũng có người không tin mà có cách nghĩ khác: Rõ ràng có một lỗ hỏng như thế, cho dù là đi cửa sau, thì trước đó cũng phải bổ sung hết rồi chứ.

Triệu Trường Anh không thể nào lại bị cấm thi đấu, thu hồi huy chương vàng, chuyện đó thì có mục đích gì?

Mọi người đều đã đi hết, Hồ Duyệt thì cực kì tức giận, bị người lôi trở về.

Về phần Trần Tuyết, vừa vào phòng đã cảm thấy tự hào, trên mặt đều là biểu cảm hào hứng: “Thế nào hả, thấy tôi xử lý thế nào, mấy chuyện này chỉ cần chị ra tay, thì mọi người đều sẽ xong thôi!”

Triệu Trường Anh rất vui vẻ, kiếp trước cô không tiếp xúc nhiều với Trần Tuyết, không ngờ tới cô ta lại là một người tốt, còn biết đùa nữa.

Lý Chiêu Chiêu lúc này cũng đồng thanh khen ngợi: “Chị Tuyết Tuyết à, cô lợi hại thật đấy. Lúc Lại Thiên Li tới đây, tôi còn rất sợ hãi, ai mà ngờ cô nói hai ba câu đã thuyết phục được Nhược Nhược, nếu không tôi thật sự sợ là cô ta sẽ đi nói lung tung đó.”

“Cùng lắm tôi nhận lỗi với cô ta thôi.” Lý Chiêu Chiêu rất đáng yêu mà nói: “Do tôi có thành kiến nên đã nghĩ cô ta không phải là người tốt.”

Trần Tuyết không đồng ý nói: "Cô ta là người có tâm tiểu nhân ghen tị người mạnh mẽ. Cô vẫn nên tránh xa cô ta ra đi.” Sau đó còn cảm thán một câu: “Tôi phát hiện ra là làm trà xanh đôi lúc cũng rất có ích, vừa vui vẻ vừa chính nghĩa.”

Đây có phải gọi là thay đổi đường lối không?

Triệu Trường Anh nhắc nhở cô ta: “Trường hợp này không gặp nhiều đâu, nhưng mà trường hợp cần kỹ nghệ làm trà xanh thì nhiều đó.”

Trần Tuyết tưởng tượng: "Tôi sẽ sửa chữa gấp đôi. Thực sự rất vui đó!"

Việc ở khách sạn bên này coi như không có gì, nhưng trên mạng thì vẫn còn rất sôi nổi.

Dù sao hai chữ “công bằng”, thật sự là xúc phạm đến mấu chốt của nhiều người: Trên đời vốn dĩ từ khi sinh ra đã có rất nhiều chuyện không công bằng, dựa vào cái gì còn muốn cướp đi sự công bằng duy nhất?

Không ít người đều chạy đến ban tổ chức Đại hội thể thao cấp tỉnh của tỉnh Mật và cục thể thao. Còn ở trang web của thành phố Mật yêu cầu giải thích.

Đương nhiên, bởi vì Triệu Trường Anh không có Weibo, nên rất nhiều người chỉ có thể tìm được Weibo của Chu Kiến Thiết và Hạ Đan, đòi bọn họ phải nói cho rõ ràng.

Nếu nói Triệu Trường Anh nổi tiếng như một ngọn lửa, trong nháy mắt thắp sáng giới bắn cung của Trung Quốc lên.

Thì chuyện này như một hồi cuồng phong bão táp, chẳng những dập tắt lửa, mà những người liên quan cũng phải trải qua sự tàn phá.

Tuy rằng trên diễn đàn bắn cung không ít người đều hô hào: [Đợi kết quả đi.]

Nhưng chuyện này đã không ngừng thu hút sự chú ý của người trên diễn đàn. Giống như trong nháy mắt, sự chú ý của cả nước Trung Quốc đều bị gợi lên, tạo ra nhiệt độ cao kì lạ đến mức dọa người.

Thậm chí có người đã thêm hashtag: #Triệu Trường Anh bị cấm thi đấu#.

Đương nhiên cũng có người đòi hỏi rất gắt gao.

Mễ Mễ Thỏ: [Tôi là đội viên của đội bắn cung Tỉnh Mật. Lúc ở sân thi đấu, mấy người xung quanh Triệu Trường Anh đều nói là đã làm thủ tục hết rồi. Ban tổ chức đã xử lý xong rồi, mấy người đừng kích động như vậy. Nếu thông tin là sai thì làm sao đây?]

Kết quả là người dùng đó bị kích ra.

[Ai giờ cũng dám phá tin tức, cô mà là đội viên, vậy chắc tôi là thành viên của ban tổ chức quá?]

[Tôi đã kiếm trang web của Đại hội thể thao cấp tỉnh, chỉ có một quy tắc thi đấu thôi, rõ ràng Triệu Trường Anh không đáp ứng đúng quy định, tôi xem cô ấy làm sao xóa tội đây.]

[Đây chắc là thủy quân* rồi, chỉ số thông minh không cao gì cả!]

*Thủy quân:trong cbiz có thể hiểu là một nhóm người (thường là người thất nghiệp, nội trợ, học sinh sinh viên muốn kiếm thêm thu nhập) được một tổ chức hay các nhân nào đó trả tiền để định hướng truyền thông theo ý mình.

Mễ Mễ Thỏ hiển nhiên không nghĩ tới mọi việc sẽ trở nên như thế, cố gắng biện minh vài câu, nhưng hoàn toàn bị dẹp bỏ, quá rõ ràng không cần nói.

Mà vậy thì thôi đi đằng này còn bị kích ra khỏi diễn đàn.

Phương Hoa Phương Ngọc: [Mọi người chú ý điểm này, Triệu Trường Anh bắt đầu mua thủy quân để tẩy trắng rồi @Mễ Mễ Thỏ, đừng để bị đánh!]

Lập tức còn rất nhiều người khác hùa theo.

[Chuyện này không thể thiên vị được, thi đấu thể thao nếu không có sự công bằng thì còn gọi là thi đấu thể thao sao?]

[Thành tích của cô ấy tốt thì tốt đó, nhưng sao tâm tư hẹp hòi vậy chứ, thật đáng ghét mà!]

Nội dung này tự nhiên được rất nhiều người xem.

Tạ Tạ Tạ Tạ Khả cũng thật ghê gớm, nếu anh ta thật sự có thể đạp Triệu Trường Anh xuống vậy thì anh ta nổi rồi.

Nghĩ đến mấy người trong giới giải trí, không phải đều cần tin tức lớn mới có thể nổi tiếng sao?

Sau này ai mà không sợ anh ta, ai mà không đi tìm anh ta mua tài khoản?

Dù hiện tại độ nổi tiếng của Triệu Trường Anh không thể so sánh với mấy đại minh tinh.

Anh ta lúc này ngay cả cơm cũng không ăn, chỉ canh trước màn hình máy tính, càng xem càng vui vẻ.

Đương nhiên, chứng kiến sự việc còn có nhà họ Chương.

Chương Nam Hải nháy mắt với Cát Linh, bà ta lập tức im lặng. Ông ta im lặng nghe báo cáo từ điện thoại: “Đã thuê không ít thủy quân, hiện giờ dư luận hầu như đã nằm trong tay chúng ta. Vấn đề công bằng đối với mọi người rất mẫn cảm, chỉ cần kích động một chút là cảm xúc sẽ dâng trào.”

Chương Nam Hải ừ một tiếng: "Cậu cứ để cho bọn họ tiếp tục.”

Nói xong lập tức cúp điện thoại.

Cát Linh tự nhiên biết ông ta đang làm gì, chỉ than thở một câu: “Đáng đời!”. Sau đó mới nói: “Nhất Vi đã chuẩn bị xong cả rồi, đang chờ ở dưới đó, đi xuống dưới tiễn con bé đi.”

Chương Nam Hải lập tức đứng lên, đi xuống lầu, Chương Nhất Vi còn đang nhìn điện thoại, lúc thấy ông ta mới bỏ điện thoại xuống. Kêu một tiếng bố, sau đó gấp gáp hỏi: “Chuyện của Triệu Trường Anh...”

Chương Nam Hải gật đầu: "Yên tâm đi, chuyện này con bé đó không thoát được đâu!”

Ông ta đã sắp đặt mọi chuyện từ trước, việc này có sự can thiệp của Liên đoàn phụ nữ, đến việc Chương Nhất Vi bị bắt rút khỏi đội tuyển quốc gia đạt tới đỉnh điểm.

Ông ta muốn một đứa con gái tài giỏi có thể hỗ trợ cho mình, chứ không phải một đứa con gái tài giỏi đến mức trở thành đối thủ một mất một còn với mình.

Huống chi, Triệu Trường Anh lộ ra thân phận Y Thần, ông ta đã lập tức đoán được. Triệu Trường Anh sẽ cản trở con đường phát triển của Chương Nhất Băng.

Đừng nói đến cái gì mà tình nghĩa bố với con, cũng không phải lớn lên bên cạnh ông ta, cũng chưa từng ở chung, thì tình cảm có thể được bao nhiêu chứ.

Ngược lại Chương Nhất Băng chẳng những là đứa nhỏ mà ông ta nuôi lớn, còn là người đại diện cho lợi ích của người nhà họ Chương.

Chương Nhất Băng vẫn còn rất lo lắng: "Bố, sẽ không ảnh hưởng gì tới chúng ta chứ.”

Chương Nam Hải lập tức nở nụ cười: "Có ảnh hưởng gì hả, từ đầu đến cuối đều là người trung gian làm. Bố cũng không có ra mặt. Nói tới thì chuyện này bố đã sớm có kế hoạch rồi. Căn cứ xác thực để phía trung gian làm theo đúng như thế khiến bọn họ thay mình diệt trừ. Con bé trở mình không được đâu. Nhưng thật ra con đó, đi ra nước ngoài phải tự chăm sóc cho mình. Huấn luyện viên Khoa Lạc kia rất nghiêm khắc, con phải chuẩn bị trước, qua hai ngày nữa bố và mẹ sẽ đến thăm con.”

Chương Nhất Băng vội vàng gật đầu: "Con biết rồi bố, con sẽ cố gắng. Con nhất định sẽ đấu tranh để trở về.”

Chương Nam Hải vỗ vỗ bả vai của cô ta: “Tốt! Bố tin tưởng con! Đi thôi.”

Sau đó hai vợ chồng đưa Chương Nhất Vi lên xe, trực tiếp đi đến sân bay.

Đúng lúc này, ban tổ chức Đại hội thể thao cấp tỉnh của tỉnh Mật, cục thể thao thành phố Mật, trường số một thành phố Mật đồng thời tuyên bố tin tức, tiêu đề cực kì thẳng thắn và vang dội: << Giải thích cho sự việc vận động viên Triệu Trường Anh từ thành phố Mật có tư cách tham gia đại hội thể thao cấp tỉnh hay không >>

Đã có kết quả?!

Nhanh vậy sao!

Còn cùng một lúc nhiều nhà chức trách đưa ra thông báo.

Việc này có chút lớn nha.

Hầu như ngay lập tức, rất nhiều người đã vào xem.

“Mấy ngày gần đây, người sử dụng Weibo có tên là “Tạ Tạ Tạ Tạ Khả” đã yêu cầu điều tra vận động viên từ thành phố Mật, người đã giành quán quân nhóm nữ Triệu Trường Anh trong Đại hội thể thao cấp tỉnh vì không đủ tư cách tham dự thi đấu. ban tổ chức và cục thể thao tỉnh Mật, và thành phố Mật nhanh chóng tiến hành điều tra.”

“Sau khi điều tra thì vận động viên Triệu Trường Anh trước khi tham gia Đại hội thể thao cấp tỉnh, thực sự chưa từng tham qua bất kì hạng mục nào trong thi đấu bắn cung. Cũng không phù hợp với nội quy của Đại hội thể thao cấp tỉnh ban hành vào ngày 13 tháng 4 << Điều thứ mười trong nội quy của Đại hội thể thao cấp tỉnh >> [Hình minh họa 1], nhưng lại phù hợp với điều lệ của cục thể thao ban hành vào ngày 17 tháng 4 <> [Hình mình học 2].

“Trung Quốc quy định <>: để tạo điều kiện cho nhiều vận động viên có trình độ cao được tập luyện. Các trận đấu trong tỉnh với các đội thành phố có thể ngoại lệ cho phép vận động viên có thành tích cao nhưng không có kinh nghiệm tham gia thi đấu.”

“Sau khi điều tra, vào ngày 30 tháng 4, Triệu Trường Anh đã chuyển từ trường tiểu học cua3 nhà họ Triệu đến trường số 3 ở thành phố Mật. Đến ngày 2 tháng 5 lại chuyển đến trường số 1 của thành phố Mật [Hình minh họa 3, 4]. Tuy rằng vẫn chưa trải qua luyện tập để thi đấu bộ môn cung cong, nhưng ở hạng mục cung truyền thống lập được thành tích rất cao. Phù hợp với quy định, nên đã xin cục thể thao thành phố Mật đồng ý [Hình minh họa 5], để tiến vào lựa chọn thi đấu. Và đã đạt được thành tích xuất sắc tiến vào top 3 những người mạnh nhất, lấy được tư cách thi đấu Đại hội thể thao cấp tỉnh.”

“Như thế, Triệu Trường Anh tham gia thi đấu hoàn toàn phù hợp với quy định.”

“Mặt khác sau khi điều tra đã phát hiện ra, đơn xin vào đội tuyển để lựa chọn thi đấu ở trường số 1 của Triệu Trường Anh đã được thông qua vào ngày 4 tháng 5 vào lúc 4 giờ chiều [Hình minh học 6]. Còn sự việc Triệu Trường Anh ra tay giúp đỡ Huấn luyện viên Chu, Chu Kiến Thiết, và con gái Chu Vũ trong đội bắn cung của trường số 1 là vào ngày 4 tháng 5 lúc 8:23 tối [Hình minh họa 7]. Cho nên, tư cách thi đấu của Triệu Trường Anh và việc cứu người không hề có mối quan hệ nào ở đây.”

“Cho nên người sử dụng tài khoản Weibo “Tạ Tạ Tạ Tạ Khả” lấy việc này để gây rối, tạo ra ảnh hưởng nghiêm trọng cho vận động viên Triệu Trường Anh, ban tổ chức Đại hội thể thao cấp tỉnh của tỉnh Mật, cục thể thao tỉnh Mật và thành phố Mật. Trước mắt chúng tôi đã báo án [Hình minh họa 8], đối với blogger “Tạ Tạ Tạ Tạ Khả” và những người có liên quan sẽ bị truy cứu trách nhiệm theo pháp luật. Đồng thời sẽ thông báo cho cư dân mạng khi có thể.”

Bài giải thích vừa đăng tải, đã khiến không ít người nhận định về việc Triệu Trường Anh vi phạm quy định ngạc nhiên.

Bọn họ dám khẳng định như vậy, bởi vì mọi người đều xem những yêu cầu được đưa ra, và điều tra trang web của Đại hội thể thao cấp tỉnh. Thật sự là Triệu Trường Anh không phù hợp điều kiện, cảm thấy cô sẽ không có cách nào biện minh.

Sao có thể nghĩ tới, vậy mà trình tự lại trở nên hợp pháp?

Rất nhiều người vội vàng mở hình ảnh minh họa ra xem, mà giờ phút này, Tạ Tạ Tạ Tạ Khả đang ngồi trước máy tính xem qua tin tức thanh minh, có chút không dám tin bấm mở hình minh họa.

Bức ảnh thứ nhất là quy tắc thi đấu mà anh ta yêu cầu phải đưa ra, không có gì hay để xem. Bức ảnh thứ hai là ảnh chụp trang Web của cục thể thao tỉnh Mật, nội dung bên trong với tin tức thanh minh giống nhau.

Đừng nói đến Tạ Tạ Tạ Tạ Khả đang chán nản thế nào, anh ta sau khi xem tin tức nhất định là rất muốn đi xác minh lại. Ai mà ngờ tới, Đại hội thi đấu thể thao cấp tỉnh không có quy định này, mà tỉnh Mật lại ra quy định như thế chứ?

Anh ta đương nhiên đã không vào trang Web của cục thể thao tỉnh Mật xem!

Anh ta cảm thấy tin tức càng đưa ra càng không tốt, vội vàng kéo xuống.

Bốn tấm hình đều chứng minh được Triệu Trường Anh chuyển trường, anh ta cảm thấy việc này đại khái đã nói rõ << Biện Pháp >> là ở việc chứng minh được Triệu Trường Anh đã đến thành phố Mật, anh ta trực tiếp lướt xuống, để xem hình minh họa thứ năm, sáu, bảy.

Bức ảnh thứ năm là đơn đăng ký do Chu Kiến Thiết điền, trên đó còn có cả con dấu của cục thể thao tỉnh Mật.

Thậm chí bức ảnh thứ sáu còn đặc sắc hơn. Là ảnh chụp màn hình giám sát cảnh Chu Kiến Thiết đi nộp đơn, phía trên thời gian được khoanh vòng đỏ, là lúc ba giờ chiều. Mà bức ảnh thứ 7 còn lại là hình ảnh từ camera theo dõi, phía trên thời gian ghi là 8 giờ 23 phút tối.

Anh ta càng xem thì tay càng thêm lạnh!

Rõ ràng lúc trước anh ta cảm thấy chuyện này không hề có lỗ hỏng, vậy mà bọn họ có thể xuất ra một loạt chứng cứ xác thực, hơn nữa còn cực kỳ hoàn mỹ. Cho dù anh ta nghĩ đến việc phản bác thì cũng không thể phản bác được, đối phương đã chặn hết đường lui.

Còn nói cho tất cả mọi người biết, là bọn họ phù hợp tất cả quy định. Triệu Trường Anh không hề có bất kỳ tỳ vết nào, mà tất cả những người liên quan cũng không hề có chỗ hở nào.

Lúc này, blogger này mới phát hiện ra, anh ta giống như không những chọc giận Triệu Trường Anh, mà còn chọc giận đến những người trong ngành. Anh ta như thế này có phải rất thảm không?

Chỉ là giờ đây anh ta không phải đang hối hận, mà là sợ hãi.

Anh ta còn đang chờ cái gì?

Còn về phần những cư dân mạng cũng có phản ứng rất trái chiều.

Người quan tâm chuyện này thật ra có bốn loại. Một loại là người để ý đến hai chữ “công bằng”. Không phải nhằm vào Triệu Trường Anh. Mọi người đều sợ Triệu Trường Anh trở thành sao Tử Vi hàng đầu, sẽ đánh vỡ sự công bằng. Nên đã lên tiếng rất mạnh mẽ.

Loại thứ hai là những người hâm mộ Triệu Trường Anh, bởi vì Bão Hùng và Mao đại gia là những người đã đề xướng, nên bộ phận những người này tuy rằng lớn, cũng không thể nói ra.

Loại thứ ba là những người qua đường, chỉ đợi biến mà ngóng,

Loại cuối cùng là những thành phần xấu, chỉ chăm chú ở bên trong châm ngòi làm nghiêm trọng vấn đề hơn, rồi ở xung quanh truyền bá.

Mà hiện tại, loại thứ tư dù có lên tiếng, [Sao có thể giả dối như vậy, cũng đâu phải cái hố củ cải chứ.]

Thì sẽ lập tức bị phản bác, [Nếu Triệu Trường Anh có người đứng phía sau, thì sao còn gặp phải chuyện phiền phức vậy hả?]

Tuy rằng không có chứng cứ, nhưng phù hợp lẽ thường. Còn có cả tài liệu của cục tỉnh đưa ra, thì biện pháp này còn phù hợp đến thế nào nữa?!

Tiếng nói của bọn họ lập tức bị nhấn chìm.

Sau đó đột nhiên có người nói: [Xem đài thể thao quốc gia đang phát sóng đi.]

Mọi người vừa xem, thì mọi kênh từ đài thể thao quốc gia tỉnh Mật, thành phố Mật, đến các trang Web chính thức đều phát tin tức thanh minh này. Không chỉ như thế, nhóm truyền thông còn đang chia sẻ lại Weibo của trường số 1 thành phố Mật, nội dung là : “Hãy nhìn cách Triệu Trường Anh đã cứu người như thế nào.”

Từ video được đăng tải, trên màn hình là hình ảnh Triệu Trường Anh ở trên một tòa nhà cao tầng, còn đang cố gắng giữ chặt tay của một cô gái khá mập mạp.

Cô gái kia còn đang lơ lửng!

Tất cả mọi người đều kinh ngạc!

Lập tức không ít người nhấp vào video để xem.

Người quay video này đang trong lúc rất lo lắng, nên video cũng cực kì đơn giản, chỉ ghi một hàng chữ to: “Mọi người nghĩ rằng Triệu Trường Anh là người như thế nào.”

Nhưng mà những video được tung ra lại là tin tức mà Tạ Tạ Tạ Tạ Khả đã yêu cầu, và những video về Triệu Trường Anh ở trên đường chỉnh đốn những người vô gia cư.

Mọi người có chút bực mình, bọn họ muốn xem đoạn video trên bìa kia thôi.

Rốt cuộc đoạn video cũng được đăng tải hoàn chỉnh, rất nhanh có một dòng chữ: “Đây không phải là toàn cảnh Triệu Trường Anh cứu người. Thật ra Triệu Trường Anh cứu Chu Vũ hai lần. Khi đã được người trong cuộc đồng ý, chúng tôi sẽ quyết định đăng tải thêm một số video khác.

Chuyện này xảy ra vào ngày 6 tháng 5. Là ngày mà trường số 1 của thành phố Mật tổ chức thi đấu để lựa chọn vận động viên cho Đại hội thể thao cấp tỉnh. Chu Vũ vì thành tích không tốt nên đã cãi nhau với bố của mình là Chu Kiến Thiết, sau đó chạy ra ngoài sân thể dục, tiếp theo đó xin hãy xem đi.”

Video là video từ camera giám sát của trường học, nên hình ảnh cũng không phải liền mạch. Hơn nữa một đoạn video là được cắt ghét chỉnh sửa, nên chỉ có thể thấy cảnh Chu Vũ chạy đến tòa nhà cao tầng, đi đến tầng bốn thì mở cửa sổ ra, sau đó thì cãi nhau với bố của mình, rồi lựa chọn nhảy xuống. Ngay tại một khắc đó, từ lầu ba có một cô gái mặc áo trắng đã giữ chặt lấy cô bé. Không những không chịu buông tay, mà còn dùng dây cáp cột vào bàn tay cực kỳ quý giá của vận động viên bắn cung.

Khoảng chừng là nửa phút, thế mà Triệu Trường Anh giữ chặt một cô gái không hề nhẹ giữa không trung trong vòng nửa phút.

Lúc này mới có người chạy vào, kéo hai cô ấy về.

Video rất nhanh kết thúc, cuối cùng còn có hai dòng chữ: “Lúc này Triệu Trường Anh đã có được quyền dự thi, nhưng cô ấy đã bất chấp tính mạng để cứu người. Mấy người nói cô ấy cứu người vì tấm vé đi dự thi, toàn thể giáo viên và học sinh trường số 1 chúng tôi sẽ chứng minh cho cô ấy: Cô ấy không phải là người như thế!”

Hầu như mọi người đều bị choáng váng.

Cô gái đó nhảy xuống như thế, chỉ cần người có chút hiểu biết cũng sẽ biết là ngã xuống như thế có sức nặng như thế nào.

Mà lúc đó cô còn lao cả người ra ngoài, việc này không chỉ đơn giản là cứu mạng nữa, mà là đem tính mạng của mình đi cứu tính mạng của người khác mới đúng!

Quan trọng nhất, là cô đã sớm đợi ở đó. Cô không phải nhất thời nóng máu nên quyết định đi cứu người, cô rõ ràng đã suy nghĩ thật kĩ muốn đi cứu người rồi!

Nếu vừa xem xong tin tức thanh minh thì mọi người sẽ cảm thấy: [Đã sai rồi, đã biết rồi.]

Thì giờ đây khi người nào xem qua video này, cũng đều sẽ nghĩ.

Cô gái có tấm lòng rộng lớn như thế, cũng là một cô gái rất dũng cảm, là một cô gái rất đáng được khen ngợi. Đúng thật là sao Tử Vi của Trung Quốc trong môn bắn cung.

Tạ Tạ Tạ Tạ Khả lại không vừa lòng chuyện gì mà khiến anh ta phải đem chuyện cô gái cứu người viết thành một bài văn, nói xấu cô như thế chẳng phải là đâm dao vào lòng người ta sao?

Mà bọn họ đã làm cái gì đây, bọn họ còn đi giúp cho Tạ Tạ Tạ Tạ Khả, không ngừng đòi sự công bằng. Thậm chí vì theo đuổi sự công bằng mà đi công kích Triệu Trường Anh.

Việc này đã gây ra rất nhiều chuyện đau lòng.

Không ai có thể không phẫn nộ, cũng không ai có thể không cảm thấy áy náy!

Không hẹn mà cùng làm, mọi người đều đem video này chia sẻ đến những người mà mình có thể chia sẻ. Còn vào những blog chính thức ủng hộ cho Triệu Trường Anh, sau đó vào Weibo của Tạ Tạ Tạ Tạ Khả, yêu cầu anh ta giải thích.

Weibo của Tạ Tạ Tạ Tạ Khả lúc này trở nên rất náo nhiệt.

Thậm chí so với lúc anh ta đưa ra yêu cầu ép buộc Triệu Trường Anh thì càng náo nhiệt hơn.

[Chuyện thế này cũng thật ghê tởm, chúng ta thật vất vả lắm mới tìm ra được sao Tử Vi, vậy mà còn cố tình bôi đen cô ấy. Lương tâm của anh có thấy yên ổn không hả?]

[Tôi chỉ sợ đây là cố ý. Vì quy tắc thi đấu thì dễ tìm, mà video Triệu Trường Anh thì rất khó tìm. Tôi đã cẩn thận điều tra, video này cùng ngày được phát trên mạng, rất nhanh bị dìm xuống. Chỉ có mười mấy người thích, sau đó không thấy tung tích đâu cả. Việc này không phải cố ý, thì tìm được ở đâu chứ?]

[Tưởng tượng cũng thấy là lòng dạ người này thật đáng sợ, Tạ Tạ Tạ Tạ Khả, anh ra đây giải thích rõ ràng đi!]

Tạ Tạ Tạ Tạ Khả nào dám hé răng, vội vàng đóng Weibo.

Hiện tại, nhìn thấy giá trị doanh nghiệp của mình từ từ đi lên, anh ta một chút cũng không thấy vui mà ngược lại cảm thấy sợ hãi.

Anh ta sao có thể nghĩ đến, trường số 1 thế mà lại có thể tung ra một đoạn video như thế.

Điều này thật sự là đang giết người mà!

Thanh minh cùng lắm là nói anh ta cắt câu lấy nghĩa, rất nhiều người đều làm như thế. Tuy rằng Triệu Trường Anh nổi tiếng, nhưng cô không có fans lớn. Tin đồn bị bác bỏ thì mọi người mắng một chút là xong.

Nhưng nếu tung đoạn video này lên thì không như thế được, ai mà lại không thích anh hùng chứ?!

Mọi người có thể vì mất đi sự công bằng mà tức giận, thì mọi người cũng sẽ như thế khi anh hùng bị nói xấu mà tức giận.

Hai chuyện này là cùng một khái niệm.

Hơn nữa trong sự kiện này, còn sự kiện khác tiếp nối đều có quan hệ với nhau!

Thì sẽ càng khiến mọi người càng thêm tức giận!

Mà kinh doanh của anh ta rất khó khăn mới có thể phát triển, đều phải dựa vào vệc này để kiếm cơm. Anh ta luyến tiếc nhìn cơ đồ của mình cứ thế mà bị phá hủy.

Gần như ngay lập tức, Tạ Tạ Tạ Tạ Khả đã đưa ra quyết định. Vội vàng vào Weibo, đăng một bài giải thích: [Tôi vừa mới xem được tin tức thanh minh và xem video cứu người của Triệu Trường Anh. Tôi phát hiện ra bản thân mình đã sai rồi.

Khi tôi nhận được tin tức, chỉ cảm thấy rất không công bằng. Nên mới lên tiếng, không nghĩ tới tôi lại xem xét mọi chuyện không chu đáo. Tôi chân thành muốn giải thích với Triệu Trường Anh, bằng văn bản hay gặp mặt trực tiếp đều có thể.

Ngoài ra, tôi phải ghi rõ lập trường của mình. Tôi thật sự không cố ý. Tôi rất nể phục những người anh hùng dũng cảm cứu người, tôi thật sự sai rồi!]

Đã làm sai, vậy thì cũng có thể nhận sai.

Chỉ cần thay đổi thái độ, mọi người cũng sẽ không còn tức giận nữa.

Nhưng sự việc lại ngoài dự đoán của anh ta, không ai cảm thấy anh ta có thành ý, mọi người đều tức giận trả lời:

[Hoàn toàn là tránh nặng tìm nhẹ, rõ ràng đã làm sai còn đóng gói bản thân thành vì sự công bằng mà chiến đấu, thật không biết xấu hổ!]

[Đúng là thấy búa là đầu gối tự nhiên trở nên yếu ớt ha, xin lỗi mà có ích thì đâu cần tới cảnh sát để làm gì.]

[Muốn cọ nhiệt chứ gì, đi nói xấu người khác để đạt được mục đích của mình mà còn cố tỏ ra tốt đẹp đúng không? Pháp luật sẽ không buông tha cho anh đâu, chờ cảnh sát tìm tới cửa đi!]

[Lúc đầu tôi chỉ là người qua đường. Nhưng chuyện này đã khiến tôi thành người hâm mộ của Triệu Trường Anh, tôi nói cho anh biết Tạ Tạ Tạ Tạ Khả, sau này tôi sẽ theo dõi anh chặt chẽ, anh đừng mong có thể kêu gào.]

[Tôi cũng vậy!]

[+1]

Tạ Tạ Tạ Tạ Khả hoàn toàn trở nên hoảng sợ, chuyện này xử lý sao đây? Anh ta có cách nào không? Nếu thời gian có thể quay trở lại thì tốt rồi!

Ngay lúc này, cửa phòng anh ta bị gõ đùng đùng.

Tạ Tạ Tạ Tạ Khả cảm thấy nguy hiểm nên mặc kệ. Nhưng người bên kia cánh cửa lại vô cùng kiên trì, không ngừng gõ cửa. Anh ta không nhịn được hô to hỏi:

“Ai vậy!”

Chợt nghe thấy giọng nói xa lạ từ người phía bên kia cánh cửa: “Xin hỏi có phải là Tạ Tạ Tạ Tạ Khả không? Chúng tôi là cảnh sát của sở cảnh sát Bắc Kinh ZZ, có người báo án anh là người khả nghi phỉ báng người khác. Xin hãy mở cửa!”

Tạ Tạ Tạ Tạ Khả không nghĩ tới cảnh sát lại thật sự tới?!

Anh ta bị hù chết, không dám đắc tội với cảnh sát, chỉ có thể run rẩy đi mở cửa. Vừa mở cửa ra đã thấy hai vị cảnh sát hướng về phía anh ta nói lại lời lúc nãy một lần nữa, sau đó nói: “Đi với chúng tôi.”

Tạ Tạ Tạ Tạ Khả làm gì còn cái cảm giác khoái chí nữa, làm gì còn sự vui vẻ khi cọ nhiệt nữa, chỉ còn lại sự sợ hãi mà thôi.

Anh ta mới chỉ hai mươi lăm tuổi, cuộc sống tốt đẹp chỉ vừa mới bắt đầu, sẽ không vì chuyện này mà vào đồn cảnh sát chứ.

Gần như là ngay lập tức anh ta đã thoái thác toàn bộ: “Tôi thật sự không cố ý. Tôi nhận được tin, có người đưa cho tôi. Tôi cảm thấy người kia rất khả nghi. Tôi mới là một blogger với 20 vạn người hâm mộ. Tôi tung tin ra chỉ vì muốn cọ nhiệt thôi. Sao có thể nghĩ tới việc vừa đăng tin trên Weibo, nhiệt độ lập tức tăng như vũ bão như thế. Tôi vốn còn nghĩ nguyên nhân là Triệu Trường Anh, hiện tại nghĩ lại thì chắc chắn có người cố tình. Có người nhắm vào Triệu Trường Anh, không phải tôi, tôi bị người ta lợi dụng.”

Nói ra hết mọi việc xong, cảnh sát cũng rất tự nhiên hỏi: “Cho chúng tôi xem, là ai đã gửi tin?”

Tạ Tạ Tạ Tạ Khả lập tức mở máy tính ra: “Nè, chính là người này.”

Ở thành phố Mật, Chương Nam Hải nhìn phi cơ rời đi, trong đầu đột nhiên nhói lên từng cơn đau buốt.

Tin tức thanh minh ông ta đã xem qua.

Ông ta tuyệt đối không nghĩ tới, Chu Kiến Thiết đã xin đơn, nếu không thì ông ta đã tìm người đi xử lý.

Lúc ấy chỉ nghĩ, nếu xử lý thì sẽ không còn dữ liệu được lưu trữ. Mà không có thì tức là không có chứng cứ, như thế thì làm sao cũng không tẩy trắng được.

Hiện giờ trên tài liệu còn có con dấu, xem ra việc này cũng vô dụng.

Bên kia đã có người liên hệ với ông ta: “Ông xem giờ làm sao đây? Có cần thử lại không? Thật ra chúng ta đã an bài không ít người để ra tay đó.”

Chương Nam Hải có thể làm ăn buôn bán, thì sao không thể không có đầu óc được.

Tốc độ quá nhanh, giọng điệu nghiêm túc, cảnh sát còn bị gọi đến. Việc này hiển nhiên đã chọc giận đến cục thể thao của tỉnh Mật và những công chức liên quan. Nhất định sẽ được nghiêm khắc xử lý.

Ván đã đóng thuyền không thể quay lại, đương nhiên không cần phải bận tâm.

Ông ta trả lời: “Không cần, dừng lại hết đi.”

Mà ở trên mạng, ngoại trừ người đi trách cứ “Tạ Tạ Tạ Tạ Khả”, thi còn rất nhiều người lựa chọn nhận lỗi.

Vương Di Nhiên: [Tôi xin lỗi vì những bình luận ngày hôm qua. Không nên chưa có kết quả đã đưa ra kết luận, phán đoán bừa bãi, thực sự xin lỗi! Tôi đã xóa bình luận, cũng đã chia sẻ bài thanh minh. Sau này sẽ không như thế nữa.]

Ngô Địch: [Không nghĩ tới lại làm chuyện mất mặt như thế. Tôi vốn cảm thấy bản thân rất chính nghĩa, rốt cuộc lại phán đoán chủ quan. Thực xin lỗi Triệu Trường Anh. Tôi cũng đã xóa bình luận, chia sẻ bài thanh minh. Sau này tôi sẽ là người hâm mộ của cô, giúp cô tuyên truyền để đền tội!]

Về phần mấy anh hùng bàn phím, trực tiếp đăng ảnh: [Tôi sai rồi, nói cái gì cũng vô ích. Tôi sẽ ủng hộ ngay, tôi mua hai mươi vé xem thi đấu đội, đợi đến lúc tổ chức sẽ hỗ trợ cho đội tuyển, cũng sẽ đi xin lỗi!]

Vốn những anh hùng bàn phím đã chuẩn bị sẵn không ít người sẽ bình luận khó nghe, nhưng thực tế dùng hành động tự tát mình còn vui vẻ hơn là phải nghe người khác mắng mình.

Không ít người lập tức bình luận [Biết sai sửa sai thì không còn gì hơn.]

Anh hùng bàn phím nói chuyện khó nghe, thật ra đều là nam giới. Nằm không rồi cười nhạo người khác. Trong lúc nhất thời, chuyện Triệu Trường Anh bị vu oan được phát tán nhanh hơn, còn thêm và phần vui thích.

Bởi vì vé còn lại rất ít.

Về phần khách sạn, tin thanh minh vừa tung ra, rất nhiều đội tuyển đã lập tức chuẩn bị chạy đi đón người.

Rốt cuộc khi xuống lầu lại phát hiện, Triệu Trường Anh đã ngồi ở dưới đại sảnh.

Có những người ở lại chỉ vì muốn xem trò cười của cô. Giờ người ta không có việc gì cả, ai cũng không thể không biết xấu hổ.

Huống chi, cô gái nhỏ chỉ mới hơn mười tuổi vẫn còn rất đơn thuần. Triệu Trường Anh không để ý tới an uy đi cứu người, tưởng tượng thôi cũng cảm thấy thật có lỗi.

Trong chốc lát, đều đứng lại.

Triệu Trường Anh biểu tình bình thường, nhìn thấy bọn họ thì cười nói: "Không có gì, tôi chờ Hồ Duyệt với Lại Thiên Li thôi.”

Cô vừa nói như thế, mọi người còn có thể không hiểu hả? Hai người này lúc trước nhắm vào Triệu Trường Anh như thế nào, giờ người ta phải xử lý thôi.

Nhất thời, tất cả mọi người đều đi chậm lại, vì muốn xem náo nhiệt.

Triệu Trường Anh đương nhiên nhìn ra, cô cũng không từ chối. Vốn chuyện này cần phải công khai. Cô biết rất nhiều người đều có tính hẹp hòi, tâm tư đủ loại, nhưng không liên quan. Dù biết là không người nào là toàn vẹn, nhưng mà hai người kia, cô thật sự cảm thấy phiền phức và chán ghét.

Nên cố tình đợi hai người họ ở đây.

Rất nhanh, người làm chuyện xấu cũng muốn rời đi càng nhanh càng tốt.

Nhưng sao có thể nghĩ tới, hai người vừa ra khỏi thang máy, đã thấy Triệu Trường Anh ngồi ở đại sảnh.

Hai người lập tức dừng lại.

Chỉ là rất nhanh sau đó, hai người vội vàng đi, như là muốn chạy ra ngoài.

Lúc này, Triệu Trường Anh quát một tiếng: “Từ từ đã. Tôi nhớ là buổi sáng hai người không ngừng đòi công bằng. Đối với tôi công kích lắm mà. Hiện tại đã có kết quả, theo lời các cô nói là đòi sự công bằng thì bây giờ hai người không phải là nên xin lỗi với tôi sao?”

Hai người làm sao nghĩ đến Triệu Trường Anh lại gây sự như thế.

Nơi này nhiều người, thật sự rất khó để xin lỗi mà.

Hai người cũng không muốn xin lỗi, chỉ muốn xoay người rời đi.

Chợt nghe Triệu Trường Anh nói: “Cô nói xem, tôi hiện tại làm thế nào để nói chuyện này trên mạng đây? Tôi xem bình luận thấy mấy người trên mạng hôm qua nói năng không chút lễ độ nào đều đã xin lỗi hết rồi, khó có người nào mà đạo đức thấp kém đến thế chứ?"

Nếu là ngày hôm qua, Triệu Trường Anh vừa nổi, nổi thì nổi, mọi người thật ra cũng chỉ cảm thấy cô nhìn vừa mắt, nhưng cũng không có tình cảm chân thật gì với cô.

Nhưng tin tức vừa ra, đã làm cho mọi người hoàn toàn yêu thích Triệu Trường Anh. Còn cố tình trở thành người hâm mộ của cô, mà còn có cả một nhóm người yêu thích bắn cung Trung Quốc, lời cô vừa nói ra, còn có thể là giả sao?

Hai người tuy rằng không muốn. Nhưng cũng không dám, quay đầu lại tỏ vẻ ân hận.

Hồ Duyệt: “Thật xin lỗi, tôi không nên chưa tìm hiểu rõ chân tướng đã phán đoán bừa bãi.” Cô ta còn chưa nói xong, nhìn thấy Triệu Trường Anh có vẻ như không hài lòng, chỉ có thể tiếp tục bổ sung: "Còn kích động các vận động viên khác công kích cô, tôi đã sai rồi,”

Lại Thiên Li cũng không còn cách khác, tuy rằng phải dừng thi đấu. Nhưng dù sao cũng góp phần chọc tức các vận động viên, cô ta không nghĩ phải mang tiếng xấu, chỉ có thể nói: “Là do tôi độc đoán, quá ngây thơ, vừa nghe đã tin, còn tưởng rằng có thể giúp mọi người, nhưng không nghĩ tới lại bị lừa. Tạo ra thương tổn với cô, tôi sai rồi.”

Cô ta đúng là kẻ dối trá.

Mà cô ta tất nhiên đã nghĩ tới nếu mình nói nhiều như thế thì nhất định sẽ không chịu nhiều thiệt thòi.

Không ít người xem náo nhiệt đều nói: “Cô ấy thật có dũng khí.”

Cũng có người nói: "Cũng không còn cách khác thôi, xin lỗi rồi thì mấy người cũng không thể nói cô ta không phải nghĩ như thế. Triệu Trường Anh cũng không thể treo Weibo của cô ấy vì chuyện này được. Người này có vẻ lòng dạ rất hẹp hòi. Tôi cảm thấy chỉ có thể làm thế thôi.”

Lại Thiên Li cũng nghĩ đến chỉ có thể như thế.

Kết quả là lên xe không bao lâu, lại phát hiện ra trên Weibo có rất nhiều người @cô ta, cô ta còn tưởng là vị trí thi đấu của mình đã được sắp xếp, nên có thêm người hâm mộ.

Nào ngờ lúc mở ra lại thấy Weibo của Y Thần, đơn giản một câu: “Đừng giả mạo tôi @Lại Thiên Li.”

Một câu rất đơn giản, nhưng khiến mọi người đều nghĩ đến, Lại Thiên Li giả làm Y Thần.

Mạng xã hội chết tiệt!

Lại Thiên Li lập tức cảm thấy tối tăm mặt mày, chợt nghe thấy có người nhỏ giọng bàn tán: “Nhanh vậy, Y Thần cũng giúp đỡ Triệu Trường Anh sao? Tôi có một phỏng đoán.”

Kỳ thật Triệu Trường Anh có gan làm như thế, cũng bởi vì, thân phận của Y Thần không thể che giấu nữa.

Dù sao tin tức thanh minh đều viết, Triệu Trường Anh bởi vì thành tích bắn cung truyền thống xuất sắc nên được tiến vào đội bắn cung của trường số 1. Nhưng không ai có thể tìm thấy tư liệu trận đấu cung truyền thống của Triệu Trường Anh, mà lúc đó người duy nhất đấu cung truyền thống gây ra chấn động lớn chỉ có một người, ba mũi tên đánh bại Bích Hải, là Y Thần đó.

Mà Triệu Trường Anh và Y Thần dáng người rất giống nhau. Nói sao mà thành tích hai người đó đều xuất sắc đến dọa người đến vậy.

Làm gì có chuyện may mắn đến mức có thể có tới hai sao Tử Vi.

Đáp án duy nhất chính là Triệu Trường Anh là Y Thần.

Đương nhiên, đây không phải chuyện duy nhất khiến cho bọn họ hưng phấn. Bọn họ còn từ bản tin thanh minh tìm được việc khiến người ta hưng phấn, Triệu Trường Anh từ trường của nhà họ Triệu chuyển đến trường số 3 thành phố Mật. Mục bố mẹ ký tên là Chương Nam Hải!

Mà Chương Nam Hải lại là bố của Chương Nhất Vi!

Mục bố mẹ phải là cùng huyết thống mới có thể ký!

Nếu Triệu Trường Anh là Y Thần vậy thì cô ta là chướng ngại tâm lý của Chương Nhất Vi. Bọn họ rốt cuộc có mối quan hệ gì?

Trong phút chốc, tất cả cư dân mạng đều kinh ngạc!

Bạn đang đọc Tôi Không Muốn Làm Thiên Kim Thật của Đại Giang Lưu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MaiAnnh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.