Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cốt truyện này sai rồi!

Tiểu thuyết gốc · 1520 chữ

Kì thật, tiệc tối này là mời hắn với danh nghĩa Đinh thị tập đoàn thiếu gia - Đinh Tuấn chứ không phải mời hắn trên danh nghĩa Đinh tổng của công ty Bất Động Sản Đinh Gia Luật.

Nhưng vậy thì sao, hắn cũng cần thiết ra mắt. Hơn thế nữa chủ tiệc còn có một cái công ty vật liệu xây dựng, cần thiết làm quen.

Hắn khoác lên một thân âu phục phẳng phiu, có lẽ nguyên chủ cũng thường xuyên đi dự tiệc cho nên cũng có rất nhiều âu phục.

Giảng Vãn ở bên cạnh hỏi: "Có cần tôi đi cùng làm bạn tiệc không?"

Đinh Tuấn lắc đầu: "Không cần, nơi đó cũng không phải tốt lành gì. Có nhiều vụ bán thư kí để lấy được hợp đồng lắm. Mình tôi đi là được rồi." Trước đây Đinh Tuấn vì lợi ích cũng đã từng làm như vậy, cho tới nay hắn vẫn còn hối hận không nguôi. Tất cả những gì hắn có thể làm là bồi tiền bù đắp cho nỗi đau thể xác của người ta mà thôi.

Hắn thở dài, ắt cũng là sai lầm của tuổi trẻ.

Đúng giờ, Đinh Tuấn lái chiếc xe Ferrari phiên bản giới hạn của mình đến. Ném chìa khóa cho người giữ cửa gửi xe, sau đó tiêu sái đi vào phòng tiệc.

Đinh thiếu của Đinh thị tập đoàn, không ai không biết. Nhưng biết là biết tới tiếng xấu đồn xa của hắn.

Bài bạc rượu chè, gái gú suốt ngày, điển hình của một ăn chơi trác táng thiếu gia, phá gia chi tử.

Đinh Tuấn vào trong, nhìn một lượt khung cảnh bên trong sảnh. Đồ bên trong đều là xa xỉ phẩm, quần áo giày dép của các khách nhân cũng đều là đồ hiệu.

Thế mà có thể gặp người quen ở đây.

Bên trong đám bạn tồi cũng có một người là con cháu của gia tộc, Tô Hâm.

Tô Hâm nhìn thấy hắn liền vui vẻ chạy tới: "Đinh thiếu!"

Đinh Tuấn nhẹ gật đầu, nhu hòa cười: "Hôm nay cũng đến đây?"

Tô Hâm ngại ngùng gãi gãi đầu: "Tại bố mẹ em bắt đi, chứ mấy cái bữa tiệc kiểu này em không có thích. "

Tô Hâm cũng đồng dạng lấy một ly rượu, nhấp một ngụm, hỏi: "Bình thường Đinh thiếu cũng không thích đi mấy cái loại tiệc rượu này nha, tại sao hôm nay lại tại giá quang lâm đến đây?"

Nói rồi cậu ta làm bộ bí ẩn, cười dâm tà nói thầm: "Không phải đến vì Hứa gia đại tiểu thư chứ? Nghe nói cô ấy chính là một trong những người đẹp nhất Hạ thành."

Hứa An Gia, nữ chính số một của truyện, tại tiệc tối hôm nay Trần Nam Thành cũng đến, sau đó không hiểu lí do bị chuốc thuốc kích dục rồi nhốt chung phòng với Hứa An Gia. Hai người cứ như vậy quần ẩu với nhau một trận.

Thời điểm này có lẽ Trần Nam Thành đã bắt đầu bước lên con đường làm giàu của mình rồi, được gia tộc giao cho một cái công ty đang đi lên để quản lí. Chẳng bù cho hắn, bị bố già ném cho một cái công ty sắp phá sản, thậm chí còn phải thế chấp biệt thự của mình để bù đắp vào ngân sách.

Giữa người với người tại sao lại khiến người ta tức giận như thế chứ!

Hắn cũng là con người được không! Hắn cũng muốn được sủng ái mà!

Đinh Tuấn không thể hiểu nổi suy nghĩ. Hắn cũng không có ở lại với Tô Hâm lâu, ăn ít đồ ăn lấp bụng rồi cầm ly rượu đi tới làm quen với mọi người.

Mặc dù là hậu bối, nhưng Đinh Tuấn vốn có số tuổi lớn hơn tấm da khá nhiều, cho nên bắt chuyện với các doanh nhân là có thể. Thế nhưng dường như mọi người vì khinh thường hắn là phá gia chi tử, cho nên chỉ khách sáo nói qua loa, hắn muốn nói về kinh doanh thì liền bị cắt đứt.

Về điểm này Đinh Tuấn ảo não. Đúng là thanh danh cũng ảnh hưởng rất nhiều đến việc hợp tác mà.

Lúc này, Đinh Tuấn nhìn về phía cửa, sắc mặt bình tĩnh. Là nam chính tới. Có lẽ đoạn chính kịch này chắc chắn sẽ xảy ra.

Vừa lúc, nhân vật chính cũng xuống sân.

Da trắng như sứ, môi đỏ như son, chiếc mũi dọc dừa thẳng tắp. Đường nét khuôn mặt hài hòa, khoác thêm mái tóc dài ngang vai mềm mại, tôn lên chiếc cổ thiên nga hoàn mỹ. Cô mặc một chiếc váy màu xanh Dior, cực kì diễm lệ, cực kì chói mắt.

Khuôn mặt dịu dàng, cười lên đôi mắt như vầng trăng sáng, phảng phất như gió mùa xuân thổi tới.

Đinh Tuấn sững sờ. So với Ngô Thanh Thủy đẹp hơn nhiều lắm.

Quả không hổ danh là mỹ nhân bậc nhất Hạ Thành.

Bất quá Đinh Tuấn cũng chỉ cảm khái thế thôi, sau đó ánh mắt của hắn rất nhanh dời đến ông lão đi bên cạnh cô, tựa như có điều nghiền ngẫm.

Hứa gia gia chủ, Hứa Đồng Phương.

Tại Hạ Thành có thể nói là số một, nhưng so với các thế gia lâu đời trên thủ đô thì kém nhiều lắm.

Bất quá hắn còn muốn cùng ông ta hợp tác, quản cái gì mà kém với không kém.

Nếu như bố già của hắn chịu cho hắn nhân mạch của Đinh gia thì tốt rồi!

Đinh Tuấn mặt dày mày dạn tới vấn an.

Hắn đem theo hộp quà tặng cho Hứa An Gia: "Chúc mừng sinh nhật, Hứa tiểu thư."

Hứa An Gia lễ phép gật đầu cảm tạ.

Sau khi khách khí tặng quà xong, hắn cũng không có dừng tầm mắt trên người cô mà hướng tới Hứa lão: "Hân hạnh được gặp, ông Hứa!"

Hứa Đồng Phương cười nói: "Ái chà, ai đây? Đinh thiếu của Đinh thị tập đoàn có phải không?" Ông hỏi vậy, sau đó cười từ ái: "Đã lâu không gặp vậy mà đứa trẻ này lớn tướng rồi! Bố của cháu cũng có gọi điện cho ta nhờ ta chiếu cố cháu đấy!"

Đinh Tuấn vui vẻ hẳn lên, trả lời đúng, sau đó hắn nói: "Nếu vậy thì có thể nhờ ông Hứa giúp cháu một chuyện này có được không?"

Hứa lão gia hỏi: "Chuyện gì? Nếu được thì ông sẽ giúp."

"Cháu có một cái công ty, cần thiết có vật liệu xây dựng, không biết ông có thể trợ giúp cháu vụ này có được không?" Đinh Tuấn thành khẩn hỏi.

Hứa lão gia tựa như có điều trầm ngâm, nói: "À, chuyện này à...."

Sau đó, liền không có sau đó.

Đinh Tuấn một mặt mộng bức, chuyện này là chuyện gì! Lúc hắn lại định hỏi ông lão có ý gì, thì có một đống người tới vấn an Hứa Đồng Phương. Bởi vì quá nhiều người nói, cho nên Đinh Tuấn cũng không thể chen vào, đành bất lực chui ra.

Hắn lấy ly rượu từ trong tay phục vụ, hậm hực uống, chết tiệt, như vậy là có đồng ý giúp hay không!?

Đinh Tuấn thở dài, vụ làm ăn này có lẽ không quá dễ dàng đi. Bất quá đây là điều hắn đã đoán trước, mọi người có lẽ đều biết hắn đã tiếp quản Đinh Gia Luật cho nên mới không muốn cùng hắn nói chuyện kinh doanh.

Hắn tự giễu cười, nếu là hắn, hắn cũng sẽ không hợp tác với một người như "Đinh Tuấn". Quá không đáng tin.

Đột nhiên Đinh Tuấn cảm thấy đầu hơi choáng. Hắn say rượu sao? Rõ ràng trước kia tửu lượng không có như thế này.

Chẳng lẽ cái thân thể này uống rượu kém như vậy? Điều này không hợp lí, thiết lập của "Đinh Tuấn" không phải là suốt ngày uống rượu ăn chơi đàn đúm sao?

Nhưng hắn quả thực cảm thấy không khỏe, cho nên đành hỏi phục vụ phòng nghỉ để nghỉ một chút.

Bình thường mấy bữa tiệc đều chuẩn bị phòng nghỉ cho khách như vậy, nơi này cũng không ngoại lệ.

Phục vụ dẫn hắn tới phòng, sau đó cung kính cúi người rồi rời đi. Đinh Tuấn cởi áo khoác ngoài sau đó nằm lên giường nghỉ ngơi một chút.

Chính là cảm giác không khỏe càng lúc càng mãnh liệt, chính là càng lúc càng nóng, nơi đũng quần cũng dựng thành một cái túp lều.

Đinh Tuấn lúc này cũng đã nhận ra điều không ổn ở cốc rượu kia, hắn là bị hạ dược!

Cốt truyện này sai rồi! Tại sao lại hạ dược hắn! Hắn đã đắc tội ai cơ chứ?

------------------------------------------------------------------

Hôm nay cũng chỉ có một chương, tại vì bụng vẫn còn đau, thành thật xin lỗi mọi người!

Bạn đang đọc Tôi Là Bạn Trai Của Nữ Phụ Phản Diện? sáng tác bởi MaiHương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MaiHương
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 41

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.