Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Á đau! Anh nhẹ chút!

Tiểu thuyết gốc · 1297 chữ

"Ưm...a..."

"Hưm...."

"Á đau quá! Anh nhẹ chút đi!"

"Đau quá! Anh tránh ra, đi ra! Á!"

Trong phòng y tế của tường V Uni, cô nam quả nữ....

Đinh Tuấn mặt đen kịt: "Chỉ là bôi thuốc thôi, có cần phải kêu như vậy không?"

Ngô Thanh Thủy rưng rức nước mắt, nói ngọng: "Ai...ai bảo anh mạnh quớ làm chì...ứm!"

"Xong rồi đấy." Đinh Tuấn cất hộp thuốc đi. Xui xẻo không có y tá trực ban ở đây, nếu không hắn cũng không phải tự mình bôi thuốc cho Ngô Thanh Thủy. Chính là hắn cũng cảm thấy có lỗi, dù sao cũng tại hắn mà liên lụy tới cô ấy.

Đinh Tuấn cất thuốc xong, sau đó ngồi đối diện với Ngô Thanh Thủy, hắn nói: "Lần này là do tôi nên cô mới bị liên lụy. Tôi nợ cô một lần. Nếu như có việc gì cô cần giúp đỡ tôi sẽ giúp cô. Nhớ suy nghĩ cho kĩ, tận dụng sự giúp đỡ của tôi."

Ngô Thanh Thủy há miệng định nói thì điện thoại của Đinh Tuấn vang lên. Là Hồ Ngu Minh.

"Đinh thiếu, chuyện lớn rồi, mau lên diễn đàn trường!"

Đinh Tuấn nhíu mày đáp ứng, sau đó cúp máy lên diễn đàn của trường V Uni.

Đập vào mắt hắn là bài viết đầu tiên với tiêu đề: "Phú nhị đại ngoại tình bị bạn gái đánh ghen và tiểu tam là hoa khôi năm nhất Ngô Thanh Thủy?"

Bên dưới đều là những bình luận khó nghe. Đinh Tuấn kích vào xem đoạn phim, phát hiện đoạn sau đã bị cắt mất, cũng không dám đưa mặt hắn lên mạng nên chỉ có cảnh đánh ghen mà thôi.

Hắn lại xem bình luận bên dưới, nhìn sơ sơ đã thấy hơn nghìn cái bình luận.

"Trước giờ đã cảm thấy Ngô Thanh Thủy là kĩ nữ, luôn giả trang lạnh lùng."

"Tiểu tam chết đi! Tiểu tam chết đi!"

"Nhưng chuyện này không phải bình thường ở huyện sao? Đinh thiếu vốn là như vậy mà? Mấy ngày lại thay một cô bạn gái mà."

"Không ai cảm thấy Đinh thiếu mới là người sai sao?"

Đinh Tuấn nhíu mày, hắn lục danh bạ, trong đó có tên của một người là dân chuyên IT. Đinh Tuấn gọi điện cho anh ta.

"Đinh thiếu." Giọng nam ở đầu dây bên kia truyền sang.

Đinh Tuấn nói như là ra lệnh: "Gỡ bài trên diễn đàn trường xuống, đồng thời treo bài tôi mới đăng lên đầu của diễn đàn. Tiền sẽ chuyển khoản cho anh ngay bây giờ."

"Rõ, Đinh thiếu."

Đây là nhân mạch của bố già, nếu có thể sử dụng, đương nhiên Đinh Tuấn sẽ sử dụng. Hắn lại mở điện thoại lên, sau đó quay sang nhìn Ngô Thanh Thủy: "Cười."

Ngô Thanh Thủy nghiến răng nghiến lợi cười, bởi vì đau quá nên khuôn mặt nhỏ nhăn nhó. Trên mặt cô có mấy vết cào. Tất cả đều đã được Đinh Tuấn bôi thuốc cẩn thận. Chụp ảnh xong, Đinh Tuấn đăng ảnh lên diễn đàn: "Chỉ là đàn anh , đàn em bình thường. Liên lụy đến đàn em, rất không vui. Bạn gái cũ lừa dối tôi, dây dưa với bạn trai cũ cho nên chia tay! Không liên quan tới cô ấy! @Thanh Thanh Thủy Thủy"

Bài viết kia rất nhanh đã bị xóa, còn bài viết của hắn được đưa lên đầu. Coi như hiểu lầm được gỡ bỏ. Thế nhưng cuộc sống học đường của Ngô Thanh Thủy sẽ bị soi mói rất nhiều. Điều này khiến Đinh Tuấn cảm thấy có lỗi. Biết vậy không đăng ảnh cô ấy lên là được rồi. Ít nhất thì hắn đã xóa đi.

Bên dưới bình luận cũng không quá đáng nữa mà quay sang bênh vực Ngô Thanh Thủy.

"Vốn biết hoa khôi không phải loại người đó! Mong cô ấy tránh xa Đinh thiếu ra!"

"Bài đăng ác ý vừa nãy vậy mà cắt mất đoạn sau! Video đầy đủ đây!"

"Chỉ tội hoa khôi, nằm không cũng dính đạn."

Là do hắn đã đánh giá thấp độ điên khùng của Lê Thiên Thảo, không nghĩ tới cô ta sẽ tìm tới tận đây làm ra chuyện mất mặt đó.

Trong lúc hắn đang suy nghĩ thì tin nhắn gửi tới, là bố già nhà hắn.

Đinh Tuấn mở điện thoại, bên trên có địa chỉ của một tòa nhà. Sau đó lại có một tin nhắn mới gửi đến: "Trước khi thừa kế tập đoàn thì con phải huấn luyện đã. Trước hết là ở công ty con này. Cố lên con trai! Thẻ của con bố khóa lại hết rồi!"

Đinh Tuấn hoảng hốt, khóa lại thẻ hết rồi? Nhưng vì cái gì lại khóa thẻ của hắn? hắn có làm cái gì đâu!!!!!

Hắn nhìn sang Ngô Thanh Thủy, nghĩ nghĩ, sau đó nói: "Một lần giúp đỡ của tôi có thể lùi sang thời gian sau không...? Thẻ của tôi đều bị khóa rồi..."

Ngô Thanh Thủy: "..." Thiếu gia cũng có vẫn đề của thiếu gia nhỉ. Cô bụm miệng nhịn cười, nếu như cười to thì sẽ bị đau lắm! Phải nhịn!

Đinh Tuấn cảm thấy má phải đau điếng, mới giây trước còn hùng hổ nói có gì thì cứ gọi tôi giúp đỡ, mấy giây sau đã bị khóa hết thẻ rồi!

Hiện tại trời cũng đã tối, Đinh Tuấn nhìn số tiền mặt còn lại ở trong ví, chỉ có 5 triệu. Cũng may vừa nãy đã kịp chuyển khoản cho dân chuyên IT, nếu không thì hắn nợ tiền anh ta mất.

Đinh Tuấn nhìn cô: "Muốn đi ăn không? Tôi mời."

Ngô Thanh Thủy nghi ngờ nhìn hắn: "Anh có tiền sao?"

Đinh Tuấn gật đầu: "Mời cô đi ăn buffet, món ăn tự chọn lại còn rẻ!"

Thế nhưng Ngô Thanh Thủy lắc đầu: "Lúc khác đi, hiện tại tôi xấu lắm, rất mất mặt."

Hắn cũng không có ý kiến gì nữa, chỉ hỏi: "Tôi đưa cô về nhé?"

"Không cần, tôi có xe rồi."

Nói rồi, Ngô Thanh Thủy đứng lên, xách theo cặp sách. Bóng lưng thon thả của cô biến mất vào màn đêm.

Đinh Tuấn thở dài, sau này nhất định phải tìm cơ hội giúp đỡ cô, cảm giác nợ người khác như thế này, Đinh Tuấn cảm thấy không được thoải mái. Sau đó hắn cũng đứng lên lái xe tới tiệm cắt tóc.

Hôm qua quên mất không nhuộm, hôm nay nhất định phải nhuộm!

Đinh Tuấn bỏ ngoài tai mọi lời gợi ý màu tóc của nhân viên, một mực chọn màu đen. Mấy màu khác không cần thiết, đó không phải phong cách của hắn.

Sau khi cắt xong, Đinh Tuấn nhìn nam sinh trong gương mới tạm gật đầu hài lòng.

Nam sinh mái tóc đen tuyền, mái chia ba bảy thời thượng, cộng thêm khuôn mặt cực kì đẹp trai, khiến cho tỉ lệ quay đầu gần như là một trăm phần trăm.

Hắn bước lên xe Ferrari phóng đi, cảm thấy sự ngầu lòi của bản thân đã trở lại, mĩ mãn trở về nhà.

Chính là đợt nhuộm tóc này ngốn mất nửa triệu của hắn! Chỉ còn có 4 triệu năm mà thôi!

Nhưng mà cái công ty mà bố già cho hắn, có lẽ cũng sẽ kiếm được tiền nhỉ!

Không sao! Mong đợi vào một tương lai tươi sáng!

-----------------------------------------------------------------------

Bố già: "Mơ đẹp quá vậy con trai."

Hôm nay tới đây là hết! Chương này hơi ít chữ, nhưng mình cảm thấy kết thúc ở đây là vừa. Hẹn gặp mọi người vào ngày mai! -3-

Bạn đang đọc Tôi Là Bạn Trai Của Nữ Phụ Phản Diện? sáng tác bởi MaiHương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MaiHương
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 72

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.