Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cô ấy có thể cung cấp bằng chứng gì?

Phiên bản Dịch · 869 chữ

"Đúng vậy! Kiểm tra! Tiểu Tinh Quang, cô phải biểu hiện thật tốt, không thể kéo chân Kình ca đâu đấy!"

Mặc dù các nhân viên của Cục Dân Chính nói rằng họ sẽ đến kiểm tra bất cứ lúc nào nhưng cô không nghĩ rằng họ lại đến nhanh như vậy.

"Yên tâm đi! Tôi biết mình nên làm gì, cam đoan sẽ hoàn thành nhiệm vụ."

Không biết làm sao mà tin tức Dạ Quân Kình đã thoát khỏi hội những người độc thân bị tiết lộ. Hiện tại trên mạng đều đang có xôn xao, cư dân mạng bát quái, không biết có bao nhiêu bài viết tò mò thảo luận, không biết cô gái quay trúng Dạ Quân Kình, hiện tại có phải đã nằm trong quan tài rồi hay không?

Kẻ thù chính trị của Dạ Thời Đình lại liên tiếp lấy chuyện này ra nói, muốn ảnh hưởng đến mức độ ủng hộ Dạ Thời Đình của dân chúng.

Dạ Thời Đình cũng là ứng cử viên tổng thống mà cô ủng hộ, với tư cách là người ủng hộ Dạ Thời Đình, cô phải để cho Cục Dân Chính biết, cô ở nhà Dạ Quân Kình sống rất tốt.

Quả nhiên, cô vừa ngồi xuống, còn chưa ăn được mấy miếng thì quản gia đã mời nhân viên của Cục Dân Chính vào phòng ăn. Người đến là một nam một nữ.

"Dạ tiểu thư, Dạ tiên sinh, xin chào hai người. Chúng tôi là nhân viên của Cục Dân Chính. Hôm nay chúng tôi đến đây là để kiểm tra tình hình sống chung của hai vị cho nên hai vị không cần phải lo lắng. Chúng tôi chỉ là hỏi chút vấn đề trong sinh hoạt hàng ngày mà thôi. Hai vị chỉ cần thành thật trả lời là được rồi."

"Được! Hai người cứ việc hỏi." Dạ Tinh Quang buông cái thìa đang dùng xuống.

Khí tràng quanh người Dạ Quân Kình quá lạnh quá mạnh, giống như một tác phẩm điêu khắc lạnh như băng. Hắn tao nhã ăn cơm, ngay cả mí mắt cũng không thèm nâng lên cho nên nhân viên của Cục Dân Chính quyết định lấy quả hồng mềm như cô khai đao.

Nhân viên một người hỏi, một người ghi chép lại: "Cô Dạ, cô đã sống ở đây được vài ngày, xin hỏi, cô có quen với cuộc sống ở đây không?”

Dạ Tinh Quang: "Có! Ở đây có đồ ăn ngon, nơi ở tốt, ăn mặc đẹp đẽ, đi lại cũng có xe đưa đón. Hơn nữa Dạ Quân Kình cũng đối với tôi rất chu đáo. ”

Nhân viên gật đầu, lại hỏi: "Dạ tiểu thư, xin hỏi gần đây cô và Dạ tiên sinh có góp phần gia tăng dân số không? ”

Cái gì?

Dạ Tinh Quang thiếu chút nữa xấu hổ đến mức không biết cắm mặt vào đâu. Câu hỏi của nhân viên Cục Dân Chính thật sự kín đáo đến mức người ta vừa nghe đã hiểu.

Nhân viên có lẽ cũng nghĩ đến sự ngượng ngùng của cô, vì vậy lập tức uyển chuyển hỏi một câu: "Dạ tiểu thư, tối qua cô ngủ ở đâu? ”

Dạ Tinh Quang kiên trì nói: "Phòng ngủ của Dạ Quân Kình. ”

Nhân viên cục dân chính dường như không quá tin tưởng, "Xin hỏi Dạ tiểu thư, cô có chứng cứ gì có thể chứng minh hai người đang cố gắng góp phần tăng dân số không?”

“!!!”

Rõ ràng áp suất khí trong phòng ăn đã thấp đến mức mây đen tràn ngập nhưng nhân viên của Cục Dân Chính vẫn không sợ chết mà tiếp tục truy vấn: "Dựa theo quy định, trong vòng nửa tháng sống chung, hai vị nhất định phải có một lần nỗ lực tăng dân số. Chúng ta chỉ hỏi hai vị theo thói quen mà thôi, chứ không phải cố ý rình mò sự riêng tư của hai vị. Kính mong hai vị tận lực cho chúng tôi một vài chứng cớ để sau khi chúng tôi trở về cũng có thể dễ dàng giao nộp.”

“!!!”

Aaa! Rốt cuộc tốc độ già hóa dân số của quốc gia đã nghiêm trọng đến mức độ nào mà lại để nhân viên Cục Dân Chính làm chuyện không biết xấu hổ như vậy chứ?

Dạ Tinh Quang âm thầm đỡ trán. Khóe mắt liếc nhìn người đàn ông có khí chất mạnh mẽ đang ngồi bên cạnh mình, muốn cầu xin hắn, phải làm sao bây giờ?

Cô có thể cung cấp bằng chứng gì chứ?

Không cung cấp bằng chứng có tính là kéo chân hắn không?

Đáng tiếc! Người đàn ông không bị hỏi đấy lại bày ra bộ dạng không liên quan đến mình. Lúc này hắn chỉ an tĩnh, ưu nhã, kiêu ngạo hưởng thụ bữa sáng của mình, còn tất cả vấn đề khó khăn thì giao cho cô xử lý.

Hết lần này tới lần khác, nhân viên Cục Dân Chính lại chỉ biết mềm nắn rắn buông, không dám chủ động hỏi hắn, chỉ dám nắm lấy cô hỏi không ngừng.

Bạn đang đọc Tôi lắc mình thành người giàu nhất thế giới trong Cục Dân Chính của An Anh

Truyện Tôi lắc mình thành người giàu nhất thế giới trong Cục Dân Chính tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thanh_Nghi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.