Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hộp thư Địa Ngục

Phiên bản Dịch · 1737 chữ

Không biết nghĩ đến cái gì, sắc Aida Ochi tràn đầy phức tạp.

Cậu đẩy cửa ra ngoài, nghe dưới tầng không có tham âm liền giật mình.

Cậu lập tức chạy xuống lầu, phát hiện phòng khách không có ai.

Cậu đi vào phòng bếp vừa hay nhìn thấy mẹ mình đang thái thịt mà Iwakuro Yuto chính đang lặng yên tiếp cận.

Hiển nhiên hắn dự định đánh lén mẹ cậu.

"Iwakuro!" Aida Ichi đột nhiên mở miệng hù Iwakuro Yuto giật mình, cũng khiến cho Aida Masashiba quay đầu nhìn lại.

"Ochi đã về rồi à." Masashiba ôn nhu cười một tiếng lại đột nhiên trong thấy Iwakuro Yuto đứng sau mình, không khỏi hiếu kỳ hỏi: "Yuto, sao cháu lại vào đây?"

"Cháu định tới giúp chút bận bịu cho dì." Iwakuro Yuto miễn cưỡng cười.

"Không cần đâu. Anh cũng không biết nấu ăn nên đừng ở đây gây trở ngại làm chi." Aida Ochi dường như nghĩ rõ cái gì, bình tĩnh nói: "Anh ra ngoài đi. Em có lời muốn nói với anh."

Rất nhanh, Iwakuro Yuto khó chịu đi ra phòng khách. Chưa đợi hắn mở miệng liền thấy Aida Ochi nhìn chằm chằm vào bản thân, hai con mắt tràn đầy tơ máu của cậu khiến hắn không khỏi giật mình.

"Cút ra khỏi nhà của tôi!" Aida Ochi khàn giọng nói.

Iwakuro Yuto thấy thế, đáy lòng hiện lên một tia khinh thường, nở nụ cười. Hắn biết khả năng hôm nay mình làm có chút quá trớn nên khiến cho đối phương đụng đáy bắn ngược lại.

Hiện tại vẫn đừng kích thích cậu ta đi. Dù sao cũng biết địa chỉ nhà rồi.

Nghĩ tới đây, Iwakuro Yuto vội vàng nhấc tay làm vẻ đầu hàng: "Tốt thôi. Chú đừng kích động. Thật ra anh cũng chỉ nghĩ trêu chọc chú một chút mà thôi. Không nghĩ tới, chú dễ giận như vậy."

Nói xong, hắn vỗ vai Aida Ochi: "Tỉnh táo đi. Vậy mai gặp lại chú ở trường học nhé."

Thấy Iwakuro Yuto đi dứt khoát như vậy, chút nhiệt huyết vừa mới dâng lên trong người Aida Ochi liền biến mất. Cậu có cảm giác như mình vừa dùng sức đánh vào trên bông vậy. Nội tâm cậu không khỏi càng thêm ấm ức, khó chịu.

Cậu nhìn bóng lưng Iwakuro Yuto biến mất sau góc rẽ, hai mắt đột nhiên trở nên tĩnh mịch.

Buổi tối, Aida Ochi tắt đèn rồi ngồi trước máy vi tính trong phòng ngủ. Trên màn hình rõ ràng là bài post có liên quan tới Thiếu Nữ Đến Từ Địa Ngục đăng trên diễn đàn 2chan kia.

Cốc cốc cốc...

"Ochi, con không có gì muốn nói với mẹ sao?"

Chuyện phát sinh vào buổi chiều hiển nhiên cũng khiến cho Aida Masashiba cảm giác được điểm không thích hợp. Nhưng lúc ăn cơm, bà không có hỏi. Bởi vì dù hỏi, con trai cũng sẽ không nói gì.

"Không có, mẹ đừng làm phiền con."

Aida Ochi nhìn thời gian, lộ vẻ không nhịn được nói.

"Nếu có phiền não gì thì có thể nói với mẹ." Aida Masashiba đứng ngoài cửa, khẽ thở dài.

Bà biết con trai mình nhất định giấu bản thân chuyện gì đó nhưng bà cũng không có ép buộc con trai phải nói cho mình biết.

Aida Ochi không tiếp tục mở miệng, nghe thấy tiếng bước chân nhỏ dần đi. Cậu biết mẹ mình đã trở về phòng.

Hai mắt cậu nhìn chằm chằm vào thời gian ở góc phải màn hình máy tính.

Nửa đêm không giờ.

Hô hấp của Aida Ochi không khỏi hơi ngừng lại một lúc.

Cậu lập tức điền địa chỉ internet của Hộp Thư Địa Ngục rồi nhấn nút Enter.

Sau một giây, một ngọn lửa đỏ lòm xuất hiện trên màn hình.

Chưa đợi Aida Ochi kịp phản ứng thì ngọn lửa kia liền tán đi. Sau đó, một dòng chữ hiện lên.

Tôi đến vì bạn tiêu trừ oán hận

Tại phía dưới dòng chữ là một khung trống.

Dưới khung trống là hai chữ 'Gửi đi'.

Nói cách khác, chỉ cần điền vào khung trống tính dánh của người mình căm hận thì Thiếu Nữ Đến Từ Địa Ngục sẽ đến giúp mình hoàn thành nguyện vọng, đưa người kia xuống địa ngục.

Lúc này, hai mắt Aida Ochi nhìn chằm chằm vào khung trống, trái tim cậu không ngừng đập liên hồi, sắc mặt vì cảm xúc phấn khởi mà đỏ bừng lên, hô hấp biến dồn dập.

Đây là thật sao?

Cậu gõ cái tên mình căm hận kia vào khung trống.

Aida Ochi muốn nhấn vào 'Gửi đi' nhưng lại chậm chạp không có nhấn xuống.

"Truyền thuyết đô thị thường đều là u linh quái quỷ... Tuy trên thế giới này không có quỷ thần nhưng tôi vẫn đề nghị không nên thử loạn."

"Mặc dù tôi là kẻ vô thần nhưng có nhiều thứ thà rằng tin là có chứ không thể tin là không."

"Cái gọi là Thiếu Nữ Đến Từ Địa Ngục này hẳn chỉ là do có người tung tin đồn bậy mà thôi! Truyền thuyết đô thị đều là những thứ phi nhân loại chỉ biết hại người mà thôi, làm sao có thể giúp người báo thù được chứ? Đừng vọng tưởng nữa."

"Nếu như nó là sự thật, nói không chừng, sau khi bạn điền xong tên sẽ bị Thiếu Nữ Đến Từ Địa Ngục đó giết chết."

Trong đầu Aida Ochi không ngừng nhớ lại những câu trả lời lúc xem bài post này, không khỏi cảm thấy rất có đạo lý.

Phần lớn truyền thuyết đô thị đều là những u linh quỷ quái chỉ biết hại người, căn bản sẽ không trợ giúp nhân loại.

Nhưng là...

Aida Ochi hung hăng nhấn xuống 'Gửi đi'.

Người như mình coi như sống sót cũng chỉ là cặn bã của xã hội! Liền dũng khí phản kháng bạo lực cũng không có! Nếu như Thiếu Nữ Đến Từ Địa Ngục có thể trợ giúp mình thì cho dù phải đưa cái mạng này cho cô ta thì cũng có sao?

Một giây, hai giây, ba giây,...

Thời gian trôi qua, Aida Ochi nhìn trên màn hình máy tính hiện ra ba chữ 'Đã gửi đi' nhưng lại không có biến hóa gì. Trong lòng chẳng biết sao lại có chút thất vọng.

Thiếu Nữ Đến Từ Địa Ngục đâu? Cô ta ở đâu?!!

Quả nhiên... Là giả sao?

Aida Ochi đắng chát cười một tiếng, chính mình thế mà lại tin tưởng truyền thuyết đô thị, thật đúng là điên mà.

"Cậu tìm tôi?"

Đột nhiên Aida Ochi cảm giác cảnh vật trước mắt trở nên mơ hồ. Đợi cậu lấy lại tinh thần thì, vốn là màn đêm buổi tối liền biến đổi thành ánh hoàng hôn như máu.

Câu đang đứng bên cạnh một con sông.

Aida Ochi theo bản năng nhìn về phía trước. Đập vào mắt cậu là một cây đại thụ vô cùng lớn. Tại bên cạnh gốc cây có một cô gái đang đứng.

Cô gái đó có một khuôn mặt thanh tú, màu da trắng bệch, hai mắt màu đỏ như máu và mái tóc đen dài thẳng. Cô mặc trên người một bộ Kimono màu đen, phía trên in hình hoa bỉ ngạn. Trông cô vừa yêu dã vừa quỷ dị. (Yêu dã: Vẻ đẹp lỗng lẫy)

"Cô, cô là Thiếu Nữ Đến Từ Địa Ngục?"

Thật, nó lại là sự thật?

Thân thể Aida Ochi không nhịn được có chút run rẩy.

Cậu sợ.

Cô gái trước mắt này hiển nhiên không phải người.

Không ai lại có con mắt màu đỏ như vậy cả!

Khi đối phương nhìn cậu, cậu cứ cảm giác sởn tóc gáy thế nào ấy.

Hơn nữa, rõ ràng cậu vừa mới còn đang ở trong nhà, vậy mà chỉ nháy mắt liền đến một nơi xa lạ.

Trong đầu Aida Ochi tràn đầy hỗn loạn.

Mà Thiếu Nữ Đến Từ Địa Ngục cũng không có trả lời cậu. Cô lại gần Aida Ochi, sau đó vươn tay, nhỏ nhẹ nói: "Cầm lấy nó."

Aida Ochi thấy Thiếu Nữ Đến Từ Địa Ngục tiến lại gần mình, không khỏi hoảng sợ, theo bản năng lui ra phía sau một bước, sau đó mới đưa mắt nhìn đồ vật trong tay đối phương.

Đó là một búp bê hình người bù nhìn bằng rơm, chỗ cỗ nó có thắt một sợi dây màu đỏ. Dây đỏ không ngừng tung bay theo gió. Dưới ánh hoàng hôn, toát ra vẻ quỷ dị vô cùng.

Aida Ochi run rẩy nhận lấy búp bê.

Thấy thế, Thiếu Nữ Đến Từ Địa Ngục mở miệng nói: "Cởi bỏ dây đỏ nghĩa là cậu chính thức đạt thành khế ước với tôi. Người mà cậu oán hận kia sẽ trong nháy mắt bị lưu đày xuống địa ngục. Nhưng là, sau khi rửa hận thành công, chính cậu cũng muốn trả giá thật lớn."

Nghe vậy, Aida Ochi ngẩng đầu đối diện đôi mắt đỏ như máu kia. Chúng như thể hai vòng xoáy màu máu muốn nuốt chửng linh hồn của cậu vậy.

Cậu nuốt một ngụm nước bọt, hỏi: "Là đại giới gì?"

"Sau khi hoàn thành khế ước, linh hồn của cậu cũng sẽ rơi vào địa ngục."

Mình cũng phải xuống địa ngục?

Aida Ochi cắn răng, nắm chặt tay, hiển nhiên trong lòng cậu đang vô cùng không bình tĩnh.

"Nguyền rủa người khác cũng sẽ hại chính mình. Nhưng mà, đó là sự tình sau khi cậu chết. Sau khi chết, linh hồn của cậu sẽ không thể tới cực lạc tịnh thổ mà sẽ vĩnh viễn ở trong địa ngục chịu đựng đau khổ cùng cô độc."

Aida Ochi không khỏi kinh ngạc nhìn dây đỏ đeo ở cổ búp bê rơm trong tay. Qua thật lâu, cậu mới ngẩng đầu, vừa định nói chuyện liền phát hiện bản thân đã trở lại phòng ngủ của mình.

"Phải chăng giật xuống dây đỏ liền do cậu tự mình quyết định đi."

Bên tai truyền đến âm thanh hư vô mờ mịt của Thiếu Nữ Đến Từ Địa Ngục.

Aida Ochi ngồi trên giường, nhìn búp bê rơm trong tay, ngẩn người.

Bạn đang đọc Ta Tại Tokyo Sáng Tạo Truyền Thuyết Đô Thị (Edit Bởi Suroma) của Dịch Mãn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Suroma
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.