Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ám Dạ

Tiểu thuyết gốc · 1089 chữ

Tại trái đất,một nơi nào đó.

“Hôm nay anh gọi em đến đây làm gì thế ?”-Một cô gái với đôi mắt to tròn toát lên vẻ hiếu kì lên tiếng.

Chàng trai ở bên cạnh nhẹ nhàng chống cằm nhìn cô gái.

-Không có việc gì thì không được tìm em sao?

-Không phải … Em còn đang phải tìm việc mới a~

-Có cần anh giúp gì không?

-Không đâu,chỉ là tìm việc làm thực tập thôi mà-Cô gái khẽ chu môi làm nũng với chàng trai -Thôi em về trường của em đây,mai gặp lại nhé…

Trong mắt chàng trai lóe lên một tia sáng kì dị,khẽ gọi giật lại”Tịnh Nhi”.Cô gái giật mình ngoảnh lại

-Dạ

-À...ừm,không có gì.

-Em đi trước nha.

Chàng trai nằm ngả ra bãi cỏ,tham lam hít lấy từng hơi thở từ thiên nhiên.Mùi gay gay của cỏ hòa cùng mùi ngai ngái của đất và hương hoa thơm nhè nhẹ bay trong gió làm chàng trai cảm thấy dễ chịu hơn.Đột nhiên trong mắt chàng trai lại lóe lên một ý tưởng nào đó.Chàng nhìn ngó xung quanh 1 chút và lấy điện thoại ra gọi “Ừ,tao đây…”

Tại một căn kí túc xá trong một học viện nào đó,3 thanh niên ngồi 3 góc trong phòng ôm laptop làm gì đó.

-Chuẩn bị như này liệu ổn không,sao tao thấy nó vẫn cứ thiếu thiếu-Chàng trai tên Mạnh Phong đeo chiếc kính dày cộp nói-Hay là đi hỏi mấy đứa chuyên đọc ngôn tình chứ chúng mày làm gì biết cái gì ?

-Mày cứ làm việc mình đi,những khâu khác còn chưa đến lượt chúng ta làm.Tao xem qua kế hoạch rồi,còn mỗi mày chưa xem.Tiểu Hy nó làm tinh tế lắm.

-Khâu kia nó nhờ con bé Liễu Tình làm đấy,mấy cái này làm gì có ai thông thạo bằng nó được-Vân Ngạo anh trai của Vân Nhã Tịnh giải thích cho Mạnh Phong hiểu

-Rồi,okay.Của tao xong rồi tụi mày xong chưa?

-Sắp rồi…

Trên phố,Tiểu Hy đang đi dạo trên phố,cùng hòa vào trong đám đông.Đột nhiên,anh lách mình ra khỏi dòng người đi vào một quán ăn nhỏ bên đường,một người đàn ông ăn mặc có chút nghèo túng đang gục trên bàn đang lơ mơ sắp ngủ.Anh liền đến gõ nhẹ vào bàn vài cái.

-Cục cục cục

-Quý khách cần gì vậy-Người đàn ông lười biếng nói.

-Ta ăn gan rồng tim phượng,ngươi có không ?-Tiểu Hy khẽ cười nói.

-Hửm?Chủ tử! -Người đàn ông có chút tức giận ngước mắt nhìn.Không nhìn thì thôi,một khi nhìn chính là giật mình thót tim-Chủ tử,có nhiệm vụ mới sao?

-Đi vào mật thất rồi nói-Anh không lạnh không nhạt đáp lời.

Người đàn ông liền đi ra cửa chính,đóng cửa lại.Sau đó đi ra trước quầy bán hàng làm một vài động tác nhỏ,một động thất bí mật đã hiện ra.Hai con chữ máu đỏ như máu hiện ra trước mắt làm người ta có chút sợ hãi.

“Ám Dạ”

Ám Dạ Đường là thế lực hắn bí mật tổ chức.Nó có nhiệm vụ tìm tình báo,thậm chí nếu phát triển đến một mức nào đó sẽ là ám sát.Từ năm 16 tuổi,khi đến đây học đại học thì anh đã bắt đầu phát triển nó.Tuy nhiên cũng vì nó mà anh kết không ít cừu nhân,đây cũng là một nguyên nhân quan trọng khiến cho anh đến bây giờ vẫn chưa chịu tỏ tình với Tịnh Nhi.

-Chủ tử,tháng này đã thành công xây dựng cứ điểm thứ nhất ở ”nơi kia” rồi.-Bạch Vĩ có chút dè dặt nói.”Nơi kia” trong miệng hắn chính là quê hương của Tiểu Hy,cũng là địa bàn của Phục gia.Tại nơi kia Phục gia chính là “thổ hoàng đế”,chính quyền cũng không can thiệp vào quá nhiều.

-Sẽ có một ngày ta cho bọn họ cảm nhận được nỗi đau-Tiểu Hy lạnh lùng đáp.Nói xong anh lấy ra một tập tài liệu dày cộp,mở ra và lấy ra 3 bức ảnh.Sau đó khái quát sơ bộ về thân phận của 3 người và những việc cần làm”Việc lần này cực kì quan trọng,không thể có bất kì sai sót nào.Tất nhiên,nếu thành công chúng ta sẽ có được lượng lớn lợi ích,thậm chí có thể đạt được “bước kia”.Khi nói câu cuối cùng trong mắt anh lộ ra một chút cuồng nhiệt

-Dạ,thuộc hạ sẽ sắp xếp người phía dưới dò tìm.

Tiểu Hy lướt đi trong căn phòng cầm một thanh kiếm lên,nhẹ nhàng thi triển một chút thân thủ của mình.Anh đi ra khỏi mật thất tiếp tục đi dạo ngoài phố,đột nhiên nhìn thấy một lão nhân bán một cây cổ cầm khiến cho người ta nhìn vào đã cảm nhận được đây là đồ tốt.

“Lão bản,cây cổ cầm bán như thế nào?”.Một người đàn ông khắp người sặc mùi kim tiền lên tiếng hỏi.Hắn căn bản không biết rằng loại cổ cầm như này sẽ không bao giờ mua được bằng tiền,nhất là khi nó được bán bởi một lão nhân.

“Ngươi nghĩ nó bán bằng tiền”Không ngoài dự liệu của Tiểu Hy,lão nhân lạnh lùng khinh thường nhìn lên người trung niên béo mập kia”Ta cần một cơ hội”

“Không bán thì thôi bày hàng ra làm gì”-Người đàn ông tức giận lẩm bẩm bỏ đi

“Lão nhân,bán cho ta cho ta cây cổ cẩm này được không?”Tiểu Hy chỉ cây cổ cầm nói

Lão nhân ngước mắt lên nhìn anh.Anh cũng không chịu thua kém nhìn thẳng vào đôi mắt lão nhân.Anh nhìn thấy sự thâm thúy hiếm thấy trong đôi mắt của tiểu lão nhân,rộng như biển tĩnh lặng như gương thấu triệt mà bi thương khiến anh chìm đắm trong đó.”Ngươi là ai?”

“Ngươi không tầm thường,bằng này tuổi mà có định lực như vậy là không tồi rồi.Ngươi là người của cái nào ?”Lão nhân có chút thưởng thức hắn”Cầm lấy cái này,ngươi là người trong giới tự biết ta là ai.”

Nói rồi anh đưa cho lão nhân một cái lệnh bài có chữ ”Ám Dạ”.Lão nhân nhìn tấm lệnh bài vẻ mặt thoáng có chút ngạc nhiên nói”Ngươi là gì của nơi này”

“Chủ,ngươi họ gì?”Anh không lạnh không nhạt đáp

“Ra vậy,thì ra là như vậy…”Lão nhân có chút ngơ ngác nói”Ta họ Vân”

“Vân lão,hoan nghênh ngươi đến với Ám Dạ đường.Hôm khác gặp lại,cảm ơn về cổ cầm”Hắn nói xong cũng không lưu lại liền đi về phía xa xăm…

Bạn đang đọc Tôi Sẽ Luôn Là Người Bảo Vệ Của Em sáng tác bởi vitatdelinhcung
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vitatdelinhcung
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 54

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.