Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cung biến

Tiểu thuyết gốc · 3099 chữ

Sau một tháng rưỡi kiểm tra sổ sách làm đê điều trong ba năm trước, Gia Huy đã viết một bản tấu sớ rất dài kể về vấn đề ăn bớt nguyên vật liệu. Toàn bộ quá trình thi công đều được Công bộ thuê người làm việc. Nhưng chiều dài của đê không đủ, chiều rộng và chiều cao cũng không đủ. Đê làm xong thì vỡ, lương nhân công thì rất nhiều, nhưng hoàn thành đoạn đê trong thời gian dài lai quá bé.

“Tứ hoàng tử nói, có dấu hiệu ăn xét tiền lương nhân công và tiền bồi thường cho các hộ dân bị mất ruộng đất.”

Thái giám đọc thư của Tứ hoàng tử ở giữa thư phòng cho Thượng thư và Lại bộ, Hình bộ cùng nghe.

“Kèm với đó là sổ sách và giấy tờ đối chiếu so với ngân lượng mà triều đình xuất ra, so với ngân lượng mà người dân thực nhận và số lượng công nhân đê điều thực tế thời gian đó.”

“Thượng thư cùng Hình bộ tiến hành điều tra cho rõ chuyện này. Báo lại đầy đủ cho trẫm.”

Hoàng thượng tức giận đập bàn, được mấy ông bố vợ tưởng là được việc, nhưng bao năm qua chỉ có gây sự chứ không hơn. Tham nhũng thì cũng vừa phải thôi, bao năm nay lũ lụt dân chúng khốn khổ chỉ thiếu nước bạo loạn mà vẫn còn tham nhũng đến thế này? Vậy còn trước đó thì sao?

“Vậy… Chuyện này nên làm kín kẽ như phủ Tư đồ hay điều tra công khai ạ?”

Đáng lý ra đã có bằng chứng từ Thuận Châu rồi thì có thể xử lý công khai được, như vậy có thể ngăn ngừa Công bộ bỏ trốn, đồng thời cũng coi như đánh tiếng cho các vị quan khác trong triều có thể phủi tay sạch sẽ. Ai mà chẳng biết Công bộ cùng Tư đồ, Tể tướng là một phe chứ? Vậy nên việc này phải xem ý của Hoàng thượng thế nào.

“Trước mắt hãy giam lỏng Công bộ và điều tra kín. Đừng để tin đồn lan trong triều.”

Tất cả mọi người nghe xong thì đều cúi đầu tuân lệnh. Việc quan trọng thế này nhất định phải giữ kín bưng, nhưng thái giám hầu cận của Hoàng thượng đã chạy đến chỗ Ngọc Hùng để nhận thưởng.

“Phụ hoàng nói sẽ điều tra kín sao?”

“Đúng ạ, ngay tối nay đã cho người đến phủ Công bộ truyền chỉ và giam lỏng, nhưng lại không cho tin tức lộ ra ngoài. Thái tử cũng nên…”

“Ta biết rồi, ta cũng muốn chờ xem sẽ điều tra ra được gì, ngươi yên tâm ta sẽ không để lộ ra đâu.”

Thay vì nói Hoàng thượng muốn điều tra thu lưới một mẻ, thì có lẽ người đang quan tâm tới sức khỏe của Hiền tần.

“Mẫu hậu đã điều tra ra được chuyện Hiền tần có thai chưa?” Ngọc Hùng tìm tới chỗ Hoàng hậu hỏi chuyện.

“Mấy tháng trước ta có gọi Hiền tần tới thưởng trà, cô ấy vẫn vui vẻ tới mà không để lộ vấn đề gì cả. Dạo gần đây thì ta ít gặp ở ngự hoa viên, cũng do cung của cô ấy xa nhất nữa. Nhưng nếu đã mang thai thì tới giờ cũng là 5 tháng. Theo lý nên khai báo để được sắp xếp thêm cung nữ và phân phát thái y riêng để chăm sóc, cũng như lương thực và đầu bếp riêng… Ta không hiểu nếu Hiền tần có thai thì sao phải giấu?”

“Thật ra chuyện phân phát cung nữ không phải chỉ mình mẫu hậu làm được,” Ngọc Hùng suy tính “Phụ hoàng cũng có thể cho cung nữ, thái giám và đầu bếp riêng cắt cử từ cung của người sang chăm sóc Hiền tần.”

“Nhưng như vậy thì sổ sách sẽ phải ghi chép lại. Hàng tháng ta kiểm tra sổ sách chi tiêu và ngân lượng ở các cung thì không khác gì.”

“Vậy thì có lẽ Hoàng thượng đã phân phó người khác… Cung của Hiền tần xa nhất, nhưng lại có thể để thị vệ coi sóc cẩn thận hơn.”

“Chuyện này con hãy để ta điều tra.” Hoàng hậu phẩy tay với Ngọc Hùng “Dù sao Hiền tần có con với chúng ta cũng chẳng có hại gì, nhưng sẽ có người sốt ruột lắm đấy.”

Nhờ sự đánh tiếng của Hoàng hậu và sự lo lắng của bản thân, Quý phi đã đích thân xuống chỗ của Hiền tần để hàn huyên tâm sự. Thế nhưng Hiền tần lại đóng cửa cáo ốm không tiếp khách. Quý phi nổi giận cho rằng mình bị coi thường nên nhất quyết đòi vào, đúng lúc này thì thị vệ đã ra ngăn cản, hàm ý hậu cung của Hoàng thượng mà tranh chấp sẽ rất khó coi, mong các vị chủ nhân hậu cung nhẹ nhàng với nhau. Quý phi hiểu ý lập tức đi về, đồng thời gửi hộp quà nhân sâm tới tạ lỗi cho Hiền tần, mong nàng sớm khỏe, nhưng mặt khác thì lo lắng chạy đến chỗ của Hoàng hậu khóc lóc.

Hậu cung hiện tại nếu không tính Quý tần là mẹ của Gia Huy - tuy đã sinh hạ hoàng tử nhưng vì thân phận cung nữ nên chỉ được phong làm tần. Thì chỉ có Quý phi cùng Hoàng hậu là hai nữ chủ cao nhất hậu cung. Thế nhưng nếu Hiền tần mang thai rồi sinh hạ hoàng tử, chắc chắn sẽ lên hàng phi ngang với cô, mà Quý phi lại chưa có con, địa vị được yêu quý trong mắt hoàng thượng hẳn sẽ bị giảm sút.

“Em nghĩ vì sao người ta lại muốn che giấu bản thân mang thai?”

Ngọc Hùng hỏi chuyện Thanh Hằng khi đến chỗ cô chơi. Thanh Hằng vừa nhìn bản nhạc mới vừa học theo, nhưng vẫn đáp lời hắn:

“Có lẽ là vì nghĩ rằng người chồng không thích đứa con này?”

“Nếu người chồng giúp cô ấy giấu chuyện mang thai?”

“Sao lại phải giấu nhỉ?” Thanh Hằng ngạc nhiên quay sang nhìn Ngọc Hùng “Người chồng trong nhà không phải lớn nhất rồi sao? Vậy thì giấu ai?”

“Có thể là sợ những người phụ nữ khác trong nhà ghen tị với cô ấy?” Ngọc Hùng nghịch nghịch sợi dây treo trước mặt.

“Đó là chuyện nhà của công tử sao?” Thanh Hằng khẽ hỏi, Ngọc Hùng chỉ liếc sang cô mà không đáp.

“Gia đình ta không có chuyện đó đâu. Nữ nhân có gia giáo, sẽ không vì tranh đoạt tình cảm mà làm chuyện hại mình hại người, đi ngược với lễ nghĩa.”

“Nếu vậy…” Thanh Hằng nghĩ nghĩ “Đó là con đầu lòng đúng không?”

Ngọc Hùng nghe vậy thì ngồi thẳng dậy để nghe cô nói chuyện nghiêm túc.

“Sao em biết là con đầu lòng?”

“Thì kinh nghiệm dân gian là khi mới có thai, để an toàn thì người ta sẽ kiêng không thông báo việc mang thai trong 3 tháng đầu. Giống như là giữ vía cho đứa trẻ ấy. Nếu không sợ bị các phu nhân trong gia đình hại, thì có thể là sợ nhà ngoại biết chăng? Lo rằng nhà ngoại sẽ tới chăm sóc rồi đòi quà các thứ?”

“Nhà ngoại đã biết rồi…” Ngọc Hùng nói nhỏ, nhưng hắn không muốn để lộ nhà ngoại chính là Công bộ đại nhân trước đây đến uống rượu ở kỹ viện này.

“Vậy thì…” Thanh Hằng bật cười “Giống như là mọi người đều biết rồi, đâu còn là bí mật?”

“Nếu như muốn bí mật tới khi sinh đứa trẻ an toàn thì sao? Sợ rằng nó là con trai?”

“Làm gì có chuyện đó!” Thanh Hằng khẳng định “Cùng lắm chỉ có thể giữ kín tới tháng thứ 5. Sao mà đùng một phát sinh con được? Như thế đứa trẻ sẽ bị nghi ngờ là con ruột hay con nuôi đấy! Tới tháng thứ 5 hay muộn nhất là tháng thứ 6 sẽ phải công bố phu nhân đó mang thai rồi, sau đó chuẩn bị chăm sóc cô ấy các tháng cuối thai kỳ thật tốt.”

Như thế đúng là Hoàng thượng đang muốn kéo dài thời gian cho đến khi điều tra xong Công bộ. Vừa để bảo vệ Hiền tần, vừa để ngăn chặn tin tức từ bên ngoài truyền vào. Có lẽ Hoàng thượng đã có dự định điều tra Công bộ từ lúc phái Tứ đệ tới Thuận Châu rồi… Ngọc Hùng nghĩ thầm trong đầu.

“Nhưng mà công tử, có thể cho em hỏi: Gia đình ngài… là làm quan hay là thương gia vậy?”

Ngọc Hùng chần chừ nhìn cô: cũng đúng, dù sao cũng quen biết lâu như vậy, nhận tiền của hắn, làm việc cho hắn mà không biết hắn là ai - Thì sau này chính Ngọc Hùng cũng sẽ nghi ngờ Thanh Hằng.

“Em đoán xem?”

Thanh Hằng ậm ừ suy nghĩ, rồi cô dè dặt nhìn hắn:

“Ngài… là vương gia đúng không? Các công tử con quan và thương gia em đều gặp qua rồi. Nhưng mà khí chất của ngài và họ khác lắm. Mà lại giống Minh Quang công tử.” Thanh Hằng nhắc đến Minh Quang mà không ngần ngại “Em nghe Lê Thắng công tử nói Minh Quang công tử là vương gia… Vậy ngài thì sao?”

“Nếu ta là vương gia thì sẽ thế nào? Em định làm gì?”

Thanh Hằng nghe thế thì chỉ mỉm cười lắc đầu:

“Vậy em sẽ không hỏi nữa.”

Ngọc Hùng nắm lấy tay cô ấy, cúi sát mặt cô:

“Vì sao lại không hỏi nữa?”

Mùi quế trầm và mùi hoa hồng ngọt ngào hòa quyện, Thanh Hằng rủ mắt quay đi:

“Ngài là vương gia mà lại hỏi chuyện quan lại nhiều như vậy, e là triều chính có biến. Em chỉ là phận nữ nhân nhỏ bé, em không muốn liên quan quá nhiều.”

“Cũng tốt, có những chuyện không biết sẽ tốt hơn cho em.”

Bên ngoài có tiếng các kỹ nữ nói chuyện:

“Trang đâu rồi?”

“Sao thế?”

“Dung mama gọi nó đi uống thuốc. Đã bảo tiếp khách xong phải uống ngay mà không nghe.”

“Để ta gọi.”

Ngọc Hùng nghe vậy thì liếc sang Thanh Hằng, cô bé không tiếp khách nên không cần uống thuốc tránh thai, nhưng hắn vẫn hỏi:

“Chỗ này hẳn là ngăn ngừa việc sinh nở lắm đấy nhỉ”

“Đúng vậy, dù rằng sinh nở vừa hại người, lại không thể tiếp khách kiếm tiền. Nhưng nhiều kỹ nữ vẫn mạo hiểm sinh con cho các đại gia để đổi lấy tiền hoặc được chuộc thân.”

“Nếu muốn chuộc thân thì phải chuộc về trước khi sinh chứ? Cần gì đợi đẻ ra mới chuộc thân? Nhưng là con trai thì các đại gia đó sẽ nhận về phải không?”

“Có nhà đã có con trai rồi thì cũng chẳng cần nhận.” Thanh Hằng thở dài “Thế nên Dung mama cứ phải lén đổi thực đơn để kiểm tra họ.”

“Thực đơn?”

“Ăn rau ngót, rau răm hay mướp đắng thì dễ sảy thai. Thế nên khi nghi ngờ kỹ nữ nào đang mang thai mà không khai báo, Dung mama sẽ cho nấu hai món này. Thấy ai bỏ bữa không ăn là biết ngay.”

Sau đó Thanh Hằng diễn vẻ mặt đau khổ bặm môi, Ngọc Hùng ôm cô vào lòng lo lắng:

“Em sao thế?”

“Em nhớ đến có lần… Có một chị đang ăn cơm thì đau bụng, sau đó ra rất nhiều máu… Khi đó em còn nhỏ nên sợ lắm, em nhớ mãi chuyện đó… Rồi mọi người kể là Dung mama đã lén nấu các món có mướp đắng với đu đủ xanh mà mọi người ăn không nhận ra. Nấu liên tục hàng ngày cho đến khi chị ấy bị sảy…”

Thanh Hằng khóc thút thít:

“Phận kỹ nữ là thế đấy… Có muốn giữ con cũng chẳng được… Mà đứa trẻ đó cũng được 6 tháng rồi…”

Ngọc Hùng vừa ôm ôm xoa dịu cô, nhưng ánh mắt đăm chiêu lắm. Mà Thanh Hằng cũng nhìn thấy hết.

—--------------

Đúng như lời Thanh Hằng nói: chỉ ba ngày sau trong cung truyền ra tin tức Hiền tần đang mang thai tới tháng thứ 5. Nhưng đồng thời sổ sách điều tra về việc tham ô của Công Bộ cũng cũng được đưa vào thư phòng của Hoàng thượng. Không ngoài dự đoán, Hoàng thượng không xử phạt Công bộ công khai mà điều về Thuận Châu hỗ trợ Tứ hoàng tử sửa chữa đê điều.

Nhưng thực chất là đi đày!

Thái giám đi theo đoàn người xuống dưới Thuận Châu, đọc Thánh chỉ kể tội của Công bộ, nhưng nể tình trước kia đã giúp xây dựng đất nước, còn là cha của Hiền tần. Vậy nên sẽ bị đưa vào nhà giam của Tri phủ Thuận Châu.

“Hiền tần sức khỏe yếu, lại mang thai con đầu lòng nên Hoàng thượng có ý giữ kín tin này. Mong Tứ điện hạ hiểu cho.” Thái giám cúi đầu với Gia Huy.

Ngọc Hân ở bên cạnh nghĩ: mất công mất sức vạch tội hắn mà giờ hắn bị giam kín, danh tiếng vẫn là quan Tam phẩm. Liệu sau này Hiền tần sinh con trai thì có khi hắn lại phục hồi chức quan không chừng!

Biết là thế nhưng chẳng ai buồn lên tiếng. Thuận Châu xa kinh thành như vậy, Hoàng thượng đưa người tới cho Gia Huy giám sát thì chắc cũng có ý để cậu muốn phạt hắn thế nào thì làm?

“Cũng kỳ lạ,” Gia Huy ngồi ăn trưa cạnh Hân và anh Thành “Ta và Công bộ không thù oán, giam giữ thì giam giữ thôi. Sao ta phải đánh đập hành hạ hắn chứ?”

“Vậy tra khảo về việc hắn giữ bằng chứng của Tể tướng và Tư đồ thì sao?” Hân vừa nhai rau vừa nhìn Gia Huy.

Ừ nhỉ? Gia Huy và anh Thành chợt nhớ ra: họ tới đây sửa chữa đê điều cũng mụ đầu rồi, hoàn toàn quên mất mục tiêu chính.

“Nhưng không chắc ông ta đã khai báo.” Gia Huy lắc đầu.

“Cứ cho ăn đập đã,” Hân phẩy tay “Lúc đó không khai thì mình tính cách khác.”

“Dạo này ngươi đi buôn dưa với mấy bà chị ngoài chợ hơi nhiều đấy!” Gia Huy gõ vào đầu cô “Ăn với chả nói”

Hân lờ đi như không nghe thấy gì, xoay lưng vào cậu rồi gắp thịt cho anh Thành:

“Ăn đi anh, ăn xong còn ngủ trưa một giấc!”

Thành nhìn theo ánh mắt Gia Huy đang lườm cả hai người thì cũng bật cười: hai cái đứa nhỏ này! Mang tiếng là chủ tớ mà chí chóe nhau suốt ngày.

Sau đó Gia Huy hoàn toàn không làm theo ý kiến của Hân là tra khảo Công bộ. Cậu tới nhà giam uống trà với ông và hỏi cách sửa chữa đê điều theo kinh nghiệm của ông.

“Sử dụng một khoản tiền nhỏ nhất để bồi đắp đê dài, rộng để vừa đủ qua các trận mưa và lũ nhỏ. Khi lũ to hơn thì đê sẽ sập, nhưng như vậy lại có lý do là lũ năm nay là lũ lịch sử, chưa từng có tiền lệ.”

Công Bộ bật cười, thằng nhóc này cũng tinh mắt đấy chứ? Mới về Thuận Châu có 3 tháng kiểm tra sổ sách và đi khảo sát thực tế mà thu thập thông tin vậy không tệ.

“Sắp tới mùa lũ nữa, ta cần ông chỉ cách bồi đắp đê nhiều nhanh hơn, chắc chắn hơn và kịp thời gian.”

“Tứ hoàng tử tin tưởng ta nữa sao?” Công bộ ra vẻ người lớn mà nhìn cậu bằng nửa con mắt.

Đúng là đồ cáo già - Ngọc Hân đứng ngoài quan sát.

“Trước kia ngươi làm đê điều ở Hóa Châu, đê đó vẫn còn cho tới giờ. Khi đó ngươi chưa lên kinh thành, chưa bị đồng tiền làm mờ mắt.”

Thuận Châu và Hóa Châu là hai vùng miền biển ở trấn Thuận Hóa, vùng ven biển năm nào cũng bị mưa lũ. Nhưng Hóa Châu lại không thiệt hại gì vì có đê cũ vững chắc bảo vệ thị trấn được làm từ chục năm trước - chính là đê mà Công bộ từng làm.

“Ta sẽ vẽ cho người cách làm, việc đốc thúc nhân công, mua trang bị vật tự và bắt tay vào thực hiện thì người phải tự làm.”

Công bộ coi như chấp nhận dạy Gia Huy cách sửa chữa đê điều. Thậm chí Gia Huy còn đưa Công bộ ra ngoài để cùng tới đê xem cách sửa chữa. Đương nhiên cậu vẫn kiểm soát chi phí và tự tìm nhân công riêng. Về cơ bản đê điều sẽ được làm thành 3 lần: trong năm nay chỉ còn vài tháng nữa là tới mùa mưa. Sau đó tùy vào tình trạng ngập lụt để bồi đắp, củng cố thêm đê vững chãi hơn. Tiếp đến là đào thêm sông để giảm bớt tình trạng ngập và sức ép lên sông chính. Kế hoạch đào thêm sông không phải là dễ, nhưng Gia Huy đã bắt tay vào thực hiện từ giờ, trong vòng 3 năm chắc chắn xong. Tới năm thứ 3 chỉ cần tu bổ thêm sông ngòi mà thôi.

Tính là tính như vậy, nhưng Công bộ và Gia Huy mới bắt tay vào sửa chữa đê điều được tầm một tháng thì tin dữ truyền đến. Khi đó Ngọc Hân và Gia Huy đang ở trong phòng ngủ - theo bố trí thì ám vệ và chủ nhật sẽ ngủ chung phòng, Ngọc Hân thì ngủ ở một giường nhỏ bên trái còn giường to ở giữa phòng là Gia Huy, bên phải là bàn làm việc. Đã khuya nhưng Gia Huy vẫn đang đốt đọc tài liệu, còn Ngọc Hân thì bôi bôi trát trát nghệ vàng lên mặt để dưỡng trắng da sau cả ngày đi nắng. Lúc này anh Thành vội vã đi vào đưa cho Gia Huy tờ giấy:

“Kinh thành truyền tin: Hiền tần sảy thai sinh non, tình trạng rất nguy kịch.”

Bạn đang đọc Tôi Xuyên Vào Truyện Đã Đọc Nhưng Crush Lại Hóa Gay!!! sáng tác bởi Rima12
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Rima12
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.