Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thời điểm thể hiện ra thực lực chân chính.

Phiên bản Dịch · 1923 chữ

Linh khí khu vực Bắc Mạc cằn cỗi, nhưng dân chúng sinh hoạt cũng không phải số ít, chỉ là tu sĩ ít một chút, tu sĩ có tu vi cao càng hiếm thấy, Đỗ Thương sống mười tám năm, cũng chưa từng thấy qua tu sĩ có tu vi cao hơn so với cha hắn.

Dân chúng Bắc Mạc hầu hết dựa vào làm nông để duy trì sinh hoạt, mặc dù vài toà núi lớn đem sa mạc ngăn cách, nhưng mà sản xuất cũng không cao, vẻn vẹn chỉ có chút lương thực dư, nếu là gặp phải tai hoạ, còn cần Bắc Mạc Thành đi cứu tế.

Mà người vào núi đốn củi, săn thú cũng không phải số ít, hàng năm mất tích mấy người như vậy, ngoài ý muốn là chuyện thường xảy ra, Phủ Thành Chủ cũng không thể nào chiếu cố tốt mỗi người.

Bởi vậy, tuy nói bắt đầu từ mười lăm năm trước, số người mất tích có chút gia tăng, nhưng Phủ Thành Chủ cũng không có để ở trong lòng, nhưng mấy năm qua, mỗi tháng đều có thể thu được tin tức có người mất tích.

Mà nguyên nhân khiến cho Phủ Thành Chủ liên hợp trừ tặc, là vì sơn tặc đã thay đổi từ cản đường ăn cướp thành xông thẳng vào bên trong thôn trang, không chỉ ăn cướp tiền tài, còn bắt đi nữ nhân, cướp đi một ít nam nhân thậm chí là hài tử, những việc này mới khiến cho Phủ Thành Chủ cảm thấy sự tình có chút không đúng.

Ngay khi Phủ Thành Chủ liên hợp với Hồ Tâm Phái, Long Hổ Phái, Liệt Sơn Phái cùng nhau diệt trừ đạo tặc, xác thực tiêu diệt được không ít sơn tặc, nhưng không ngờ được trong sơn trại này, lại có tu sĩ tồn tại.

Hai cái đỉnh núi sát vách Long Hổ Sơn, trong một cái ổ phỉ, lại có trại chủ tu vi Luyện khí tầng sáu, cùng phó trại chủ tu vi Luyện khí tầng năm, phía dưới mười cái tiểu đệ Luyện khí tầng ba tầng bốn.

Ba đại môn phái chỉ phái ra đệ tử Luyện khí tầng ba trở xuống đi hỗ trợ, vốn cho rằng chỉ là đối phó với một chút người bình thường, ai ngờ ba đại môn phái lại xuất hiện đệ tử thương vong.

Đầu tiên là Long Hổ Phái rút lui, lý do là môn hạ đệ tử phái ta đi ra lịch luyện, không ngờ tới thương vong thảm trọng, liền đem toàn bộ đệ tử gọi về, còn giằng co cùng Phủ Thành Chủ một đoạn thời gian.

Ngược lại Liệt Sơn Phái không có phản ứng gì, dù sao môn phái này đều là phần tử hiếu chiến, tông chủ Hách Liệt là phần tử hiếu chiến nổi danh ở Bắc Mạc, sau khi gọi về các đệ tử thụ thương, nghe nói Liệt Sơn Phái tiến hành một đoạn thời gian tu hành ma quỷ.

Mà Hồ Tâm Phái, tông chủ Hồ Tâm Phái Phong Thừa Bình, sinh một trai một gái, nữ nhi Phong Di cùng Đỗ Thương là thông gia từ bé, tự nhiên không trách tội Phủ Thành Chủ.

- Không biết Đỗ huynh có hứng thú hay không, cùng đi tiêu diệt Long Hổ Phái.

Lời của Lâm Nam, trực tiếp khiến cho Đỗ Thương kinh sợ.

Trên thực tế, theo như lời của Phong Dương nói với Lâm Nam, cũng không phải chưa có trao đổi qua với Phủ Thành Chủ.

Mà Phủ Thành Chủ tất nhiên cũng đang hoài nghi hành động của Long Hổ Phái.

Lâm Nam nói ra chuyện này, Đỗ Thương đương nhiên là hứng thú, nhưng cũng không thể gật đầu a.

Đỗ Thương và Lâm Nam mới quen biết không đến hai canh giờ, mà đến bây giờ cũng còn chưa xác định thân phận Lâm Nam, lỡ như Lâm Nam là người của Long Hổ Phái, Phủ Thành Chủ cũng không thể trực tiếp cùng Long Hổ Phái khai chiến đúng không.

Thấy Đỗ Thương trầm mặc, cũng không có lập tức đáp lại, Lâm Nam cười cười, từ trong ngực lấy ra một phong thư, đưa cho Đỗ Thương.

- Đây là thư do Phong Dương viết, Đỗ huynh có thể nhìn xem.

Kết quả nhìn thấy thư trong tay Lâm Nam, tín nhiệm của Đỗ Thương đối với Lâm Nam trực tiếp tăng lên năm mươi phần trăm.

Bên trên phong thư có phong ấn đặc thù, bên trên phong ấn có lưu ấn ký, Đỗ Thương nhận ra, kia là những lúc Phong Dương viết thư cho hắn, mới có thể lưu lại ấn ký này, dù bình thường chỉ là dùng để liên lạc với mình và Phong Di.

Dùng thủ pháp đặc biệt xóa đi phong ấn, Đỗ Thương cầm thư tín đọc lấy.

Nửa ngày sau, Đỗ Thương trong tay toát ra hỏa diễm, thiêu huỷ giấy viết thư, đổ đầy chén rượu, đứng dậy kính Lâm Nam một chén.

- Không nghĩ tới Lâm huynh lại có tu vi Trúc Cơ, Đỗ mỗ thất lễ.

- Vận khí tốt, vận khí tốt, Đỗ huynh tuổi còn trẻ liền đạt tới Luyện Khí đỉnh phong, chắc hẳn Trúc Cơ ở trong tầm tay thôi.

- Mượn cát ngôn của Lâm huynh, chuyện của Long Hổ Phái, ngày mai bàn lại, đêm nay liền hảo hảo hưởng thụ rượu ngon món ngon đi.

Nâng ly cạn chén, một bàn món ngon vào trong bụng, hai người Quách Ngưu Quách Ngọc có khi nào nếm qua đồ ăn xa hoa như thế, dù cho mấy ngày nay Lâm Nam cũng cải thiện cơm nước cho hai người, nhưng đầu bếp trong Phủ Thành Chủ, cũng không phải những cửa hàng kia có thể so sánh.

Dưới sự chiêu đãi nhiệt tình của Đỗ Thương, ba người ở qua một đêm tại Phủ Thành Chủ, lần đầu tiên Quách Ngưu được ngủ nệm cao su, đệm chăn đều do tơ tằm chế thành, kém chút mất ngủ.

Cho nên sáng sớm ngày hôm sau, khi ba người hưởng dụng xong hết bữa sáng được chuẩn bị tỉ mỉ trong phòng của Phủ Thành Chủ, Lâm Nam nhìn thấy Quách Ngưu mang hai mắt thâm quầng từ trong phòng đi ra.

- Lâm huynh, phụ thân ta đã trở về.

Ba người Lâm Nam đi ra ngoài phòng, Đỗ Thương liền lập tức chạy đến.

Dặn dò hai huynh muội vài câu, lại lấy ra một túi tiền nhét vào trong tay Quách Ngưu, Lâm Nam liền đi theo Đỗ Thương vào trong thư phòng.

- Lâm tiểu huynh đệ, mời ngồi.

Trong thư phòng, Thành Chủ Đỗ Mậu tuổi đã trên năm mươi, đang xử lý sự vụ chồng chất như núi.

Thấy Đỗ Thương mang theo Lâm Nam tiến vào, lập tức ngừng trên tay sự vụ, đứng dậy nghênh đón, chắc hẳn Đỗ Thương đã đem tu vi Trúc Cơ của Lâm Nam nói cho Đỗ Mậu.

- Đỗ thành chủ.

Lâm Nam cũng không có khách khí, cùng Đỗ Mậu lễ phép một chút, liền ngồi xuống ghế.

Kiểm tra xung quanh một chút, Đỗ Thương mới đóng cửa lại, không có cách nào, muốn bố trí kết giới cách âm, ít nhất cũng cần tu vi Kim Đan, coi như Đỗ Mậu đã có tu vi Trúc Cơ tầng bảy, chỉ có thể dùng thần thức dò xét xung quanh, cũng không thể duy trì quá lâu, còn sự tình phải thảo luận càng không thể bị truyền ra ngoài.

- Nếu Lâm tiểu huynh đệ là người mà Phong Dương hiền chất ta tín nhiệm, vậy thì lão phu ta liền nói thẳng.

Ba người ngồi xuống, Đỗ Mậu mở miệng nói.

Nguyên lai Đỗ Mậu mấy ngày nay ra khỏi thành, chính là tự mình đi điều tra sự việc mất tích người.

Bản thân là người mạnh nhất Bắc Mạc, chỉ cần Đỗ Mậu muốn ẩn tàng tung tích, sẽ không ai có thể phát hiện được hắn.

Một lần điều tra này, thật sự là để hắn tra ra chút dấu vết để lại.

Bên trên Thắng Nam Sơn kia, cũng chính là cái sơn trại có tu sĩ, Đỗ Mậu theo dõi một tên đạo tặc đi ra ngoài, kết quả một đường theo tới Long Hổ Phái, nhưng mà Đỗ Mậu đến bên ngoài Long Hổ Phái cũng không có tiếp tục đi vào.

Mà bên trong tòa sơn trại kia, cũng giam giữ mười người bình dân, nam nữ già trẻ đều có, mặc dù lấy thực lực của Đỗ Mậu, san bằng toàn bộ sơn trại đều không có vấn đề gì, nhưng vì để tránh đánh cỏ động rắn, Đỗ Mậu vẫn là nhịn xuống.

Đương nhiên, nếu không phải nhìn thấy những bình dân kia cũng không có vết tích bị ngược đãi, Đỗ Mậu sớm đã xuất thủ.

- Lão phu hoài nghi, Long Hổ Phái tuyệt không chỉ cấu kết với một cái sơn trại, trước đó khi tiến vào sơn trại này, đệ tử Long Hổ Phái đều là thụ thương, nhưng một người cũng không chết, nguyên lai tưởng là vận khí tốt, không nghĩ tới hai bên vậy mà nhận biết.

- Đỗ thành chủ nói có lý, không biết trong lòng Đỗ thành chủ, phải chăng đã có kế hoạch.

- Trong lòng lão phu đã có hình thức kế hoạch ban đầu, hiện tại, lão phu có chuyện muốn phiền phức Lâm tiểu huynh đệ.

- Đỗ thành chủ cứ nói.

- Biết được Lâm tiểu huynh đệ tuổi còn trẻ đã Trúc Cơ thành công, lão phu có chút ngứa tay, muốn luận bàn một phen với Lâm tiểu huynh đệ.

Quanh co lòng vòng nói một hồi, còn không phải chính là muốn thử xem thực lực của mình nha.

Bên trong phòng luyện công Vô Tẫn Môn, có thể đối chiến với khôi lỗi, cho nên Lâm Nam chưa từng đối chiến với các tu sĩ khác, cũng không biết tu sĩ Lâm Tiên Giới này so với khôi lỗi trong Phòng luyện công có gì khác nhau không.

Mà sau khi Lâm Nam đột phá Trúc Cơ còn chưa có động thủ một lần nào, sau khi trải qua lôi kiếp, Lâm Nam cảm giác thực lực của mình tăng lên cực lớn, cụ thể lớn bao nhiêu, Lâm Nam cũng muốn biết, nhất thời cũng ngứa tay.

- Có gì không thể, không biết Đỗ thành chủ chuẩn bị luận bàn ở nơi nào.

- Ra bên ngoài thành đi thôi, sân luyện công Phủ Thành Chủ ta, sợ là chịu không được chà đạp.

Ba người đi ra thư phòng, ngồi lên xe ngựa sớm đã chuẩn bị tốt ở cửa sau, chạy ra ngoài thành.

Trên đường đi, Lâm Nam ma quyền sát chưởng, đối với luận bàn sắp tới có chút hưng phấn, hai cha con Đỗ Mậu hai còn tưởng rằng gặp được tông chủ Hách Liệt của Liệt Sơn Phái.

Hai bên triển khai thế trận, cảm thụ được uy áp không ngừng nâng cao trên người Đỗ Mậu, hai mắt Lâm Nam nhíu lại, tay trái lập chưởng trước ngực, tay phải cất vào eo, linh lực trong đan điền cấp tốc chuyển động, lần đầu tiên Lâm Nam toàn lực ứng phó.

Đây chính là thời điểm thể hiện ra thực lực chân chính.

Bạn đang đọc Tông Chủ Người Đâu (Dịch) của Mục Cổ Thần Chung
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi methatgia
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 52

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.