Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kiếm Tiên Hoàng Hậu

Tiểu thuyết gốc · 1558 chữ

“mau lên, đừng có lề mề nữa!”

“Rượu mà Thích Thân Vương thích mau chuẩn bị, hoàng thượng đặc biệt căn dặn đấy!”

Trong hoàng cung, rất nhiều cung nữ và thái giám ra ra vào vào liên tục để chuẩn bị cho bữa tiệc chào đón thân vương trở về.

Bai Ling tay trái gác lên tay kiếm, hiên ngang đi vào trong đại điện xem xung quanh. Nhìn thấy Bai Ling, tất cả đều ngay lập tức quỳ xuống, cả thái sư đang đi tới, thấy hắn cũng nhanh chân ba bước thành một bước cúi người.

“Bai Ling đại nhân.”

“ừm.”

Bai Ling đơn giản đáp lại một chữ, sau đó ngước lên nhìn những dây treo đèn đỏ sặc sỡ. Hắn chậm rãi đi qua tất cả, đến mở cửa cung đi vào.

Thái sư nhìn thấy hắn đã vào trong mới thở phào một hơi, mà tiểu thư đồng bên cạnh không hiểu nhưng vẫn quỳ, quay sang nhìn thái sư với vẻ tò mò.

“Thái sư đại nhân, vị lúc nãy là ai vậy? Cả quan nhất phẩm như ngài cũng phải chào sao?”

“Đừng ăn nói thô lỗ như thế, đó là Bai Ling đại nhân.”

“Bai Ling đại nhân?”

“Ngài ấy là thân cận vệ của Hoàng hậu, là kỳ phùng địch thủ nhưng cũng là bạn tâm giao của hoàng thượng.”

“Đáng lý ra ngài ấy có thể trở thành đại tướng quân nhất phẩm triều đình, nhưng vì lo cho an nguy của Hoàng hậu nên Bai Ling đại nhân mới chọn làm thân cận vệ.”

Mấy lão tướng quân già dặn đi tới, cùng thái sư giải thích của tiểu thư đồng. Hắn nghe thấy Bai Ling khủng bổ như vậy, có chút sùng bái cũng như sợ hãi.

“Tới rồi sao?”

Trong điện, Hoàng hậu gỡ mạn che mặt, ngồi trên trường kỷ nhìn chằm chằm vào Bai Ling vừa về tới. Hắn đi tới, nhanh tay bắt lấy chiếc lược đi ra sau nàng, cho nàng chải mái tóc óng mượt.

“Ngươi không muốn gặp Thích Thân Vương sao? Ta có thể bịa bệnh cho ngươi.”

“Không.”

Hoàng hậu nhắm mắt hưởng thụ sự nhẹ nhàng đến từ mái tóc của mình. Bai Ling nhìn thấy nàng không phải khó chịu với chuyện đi ăn tiệc này mới thả rơi hòn đá trong lòng xuống, hắn không ngờ một lần xuyên không của mình lại kéo dài đến 10 năm.

10 năm qua, Hoàng hậu trước khi lên được chức này luôn bị ám sát, đầu độc, đổ oan, xém chút bị tru di cửu tộc.

May mắn là hắn cùng Hoàng thượng có bàn tay giải quyết được những hắc thủ phía sau nàng, để nàng chuyên tâm tu luyện sau đó trợ giúp Hoàng thượng lên ngôi vua.

Ngoài cung thâm hiểm, lòng dạ ác độc cũng không thể so được với trong hoàng cung.

Chỉ vì một chiếc khăn tay, hậu cung đấu đá, xâu xé lẫn nhau, Bai Ling nhớ đến bản thân phải mất cả tháng mới giải quyết xong, trong khoảng thời gian đó cả ngủ ngon cũng không được, giờ nhớ lại, vẫn là một cơn ác mộng.

Trời nhanh chóng tối dần, cũng là lúc bữa tiệc bắt đầu chào đón Thích Thân Vương Zhong Qing (Chung Khanh) trở về.

Bai Ling nghiêm nghị đứng phía sau Fenglin, hắn chẳng thèm nhìn lấy Zhong Qing một cái mà hướng mắt tới những cung nữ đem thức ăn lên.

“Hoàng thượng vạn phúc tề an!”

“Tốt tốt, Thích Thân vương vất vả rồi. Nhờ có ngươi mà biên cương vững chắc yên bình, ngươi có muốn ban thưởng gì không?”

“Thưa, thần muốn xin tứ hôn.”

Hoàng thượng nhướng mày, nhưng vẫn nhanh chóng gật đầu “Ồ, không biết ai là người có diễm phúc kết đôi với hoàng đệ của trẫm thế?”

“Thần, mến mộ Fenglin tiểu thư đã lâu. Mặc dù, nàng là Hoàng hậu của hoàng huynh, nhưng ai nấy đều rõ hai người không có cảm tình với nhau, hà tất làm khổ lẫn nhau.”

“Hoàng huynh, hôm nay bắt buộc, huynh phải tứ hôn cho ta.”

Zhong Qing rút thanh kiếm vắt ngang hông ra, hướng về phía Zhong Bei đe dọa không hề do dự.

“Fenglin và ta đúng là không có cảm tình, nhưng việc tứ hôn cho nàng, cũng không đến lượt hoàng đệ được ghi vào.”

“Ý ngươi là gì?”

Thích Thân Vương thủ hạ nhanh chóng bao vây đại điện, không kiêng kỵ thứ gì mà xông lên. Bai Ling nhìn Zhong Qing, sau đó đứng bên cạnh nàng thủ hộ.

“Con chó nhỏ của Zhong Bei, mau cút!”

Trong hoàng thất, người mà các thân vương ghét nhất không phải là Đại hoàng huynh Zhong Bei đã lên làm Hoàng thượng.

Người ngăn chặn bọn họ hạ thủ năm lần bảy lượt với Fenglin, trợ giúp Zhong Bei lên làm Hoàng thượng, xém chút trở thành đại tướng quân nhất phẩm Bai Ling mới là người mà bọn họ căm hận.

Bai Ling rút kiếm ra một cách nhanh chóng, hắn chẳng muốn nhiều lời với kẻ sắp chết tí nào.

Năng lượng bao phủ lấy thanh kiếm, gia tăng tốc độ và độ sắc bén của nó, Bai Ling vung lên một đạo kiếm khí. Kiếm khí hóa hình lao nhanh đến chỗ Zhong Qing, các thủ hạ liền xông tới chặn kiếm khí lại.

Thân là thủ hạ của Vương gia, bọn họ ít nhất đều học được kiếm khí hóa hình có thể đối chọi với kiếm khí của cường giả.

Nhưng không may là, đứng trước năng lượng mà thế giới này không thể giả thích được, kiếm khí của Bai Ling như dao mổ trâu vụt qua chặt đứt kiếm khí vô dụng, lao tới không ngừng.

Lúc này thủ hạ dàn trận, đưa khiên lên chống đỡ.

“Vương gia, ngài mau đi!”

Zhong Qing cũng không cần nhắc nhở liền nhảy sang một bên, Bai Ling tùy tiện cầm thanh kiếm vung lên một lần nữa.

Một đạo kiếm khí bay qua, Zhong Qing nhấc tay lên, sấm chớp cầm lấy thanh kiếm của chính mình phóng ra nội công chống đỡ kiếm khí. Nhưng đạo kiếm khí của Bai Ling như được thiên địa chiếu cố, nâng cao sức sát thương liên tục làm vụn vỡ kiếm khí của Zhong Qing, đẩy lùi hắn ra sau vài chục bước.

Hắn không tin được giơ tay lên, bàn tay run rẩy không ngừng, sự sợ hãi lộ rõ trên khuôn mặt.

Năm năm trước, Bai Ling vẫn chưa hề mạnh đến thế! Làm sao có thể!?

Bai Ling lại vung lên, hắn nhếch mép đối với Zhong Qing nói “Ngươi đang nghĩ, làm sao ta có thể mạnh nhanh như vậy, nhỉ?”

“Ta không muốn nói cho ngươi biết.”

Bai Ling nhìn Hoàng Kim quân, quân đoàn chỉ nhận lệnh từ Hoàng đế, nhanh chóng xông tới, một đòn áp chế toàn bộ thủ hạ của Zhong Qing, ép hắn quỳ xuống dưới chân Bai Ling. Zhong Bei và Fenglin, mỗi người đều khí chất uy nghiêm, như có long hổ song thú chập chờn phía sau hướng Zhong Qing gầm thét.

“Ngươi không sao chứ?”

Fenglin đi bên cạnh Bai Ling, đưa tay lên vuốt ve quả đầu của hắn. Bai Ling cười nhẹ “Không vấn đề gì, đừng quá lo lắng.”

Fenglin gật đầu, nàng đưa mắt nhìn Zhong Qing phía sau.

Fenglin từng cùng Zhong Qing gặp một lần, hai người như hai đường thẳng song song, gặp nhau nhưng chẳng nói được một chữ trọn vẹn, Fenglin cũng chưa từng muốn để tâm đến người trong hoàng thất trừ Zhong Bei ra nên đối với tình cảm của Zhong Qing, dù cho có biết rõ đi nữa, nàng vẫn sẽ không mảy may mở lời.

“Tại sao…” Zhong Qing ở góc độ này rõ ràng thấy được Fenglin đối xử với tên thân cận vệ kia rất tình cảm, nàng chưa từng đối xử với hắn như vậy, kể cả tộc nhân trong gia tộc nàng, hắn cũng chưa nhìn thấy qua.

Thật ra chẳng những là Zhong Qing, Yang gia, tông môn mà Fenglin gia nhập, ai cũng chưa bao giờ nhìn thấy được một Fenglin ngoài mặt lạnh lùng nhưng lời nói, hành động, cử chỉ và ánh mắt của nàng đều ánh lên vẻ đẹp khó nói, chan chứa đầy tình cảm bên trong.

“Không vì sao cả.” Đây là duy nhất lần đầu tiên Fenglin đáp lại hắn, Zhong Qing nhìn thấy, nàng đưa tay lên, vuốt ve gò má bên trái của Bai Ling, nhẹ nhàng và yêu thương.

“Được rồi, hai người không cần ân ân ái ái trước mặt ta.” Zhong Bei không khỏi tức chết nhìn hai người, đường đường là hoàng thượng nhưng lại bị bạn tâm giao và Hoàng hậu thê tử trước mặt thả cẩu lương. Cay!

“A Bei (A Bắc), ta đưa nàng về trước.” Bai Ling ôm lấy eo Fenglin, trực tiếp tại chỗ thi triển khinh công chạy đi, Hoàng thượng nhìn thân ảnh biến mất, không khỏi thở dài nhưng cũng vui mừng cười.

“Ngươi tốt rồi nhỉ, A Ling (A Lăng)...”

Bạn đang đọc Tống Giới Hậu Cung Đều Bệnh Kiều sáng tác bởi Luxueni666
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luxueni666
Thời gian
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.