Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trận thứ năm lôi đài thứ bảy (1)

Phiên bản Dịch · 1501 chữ

Lâu Thành đeo balo, xếp ở trước một quầy phục vụ trong đó, ở trong quá trình chờ đợi lấy ra điện thoại di động, mở web, muốn biết tình huống rút thăm của “Con Đường Lôi Đài” cùng “Nhất Quyền Vô Địch” thế nào.

Trong diễn đàn câu lạc bộ Long Hổ, “bài viết trực tiếp thi đấu lôi đài tiểu võ thánh cúp Phượng Hoàng” đã lập ra, “Con Đường Lôi Đài” dùng vẻ mặt buồn cười nói: “Vận may không tệ, rút được kẻ nghiệp dư thất phẩm, xem ra ta lần này thi đấu lôi đài có nữ thần may mắn chiếu cố nha, Tiểu Quyền cũng tạm được, đối thủ nghiệp dư ngũ phẩm, chênh lệch với hắn vẫn rất rõ ràng.”

“Vậy các ngươi cần phải làm vẻ vang cho diễn đàn, nếu chưa đi đến thi đấu tiểu tổ, thì mang tiểu đệ dưới khố tới gặp!” “Nhất Quán Thuần Ái Tuấn Cương Bản” ở bên dưới trả lời.

“Thế Gian Cỏ Cây Đều Đẹp” đám ID nữ tính cũng nhao nhao cổ vũ, cũng yêu cầu “Con Đường Lôi Đài” cùng “Nhất Quyền Vô Địch” post ảnh.

“Chờ chúng ta thắng trận này sẽ post ảnh!” “Con Đường Lôi Đài” hơi tỏ ra tự đắc trả lời.

Lâu Thành nhe răng, có chút hâm mộ bọn họ vận khí tốt như vậy.

Xếp hàng đến trước quầy phục vụ, hắn lấy tư liệu đối thủ cùng mình, gởi lại ba lô, vừa đi vừa nhìn về phía lôi đài thứ bảy.

“Lưu Ứng Long, nam, hai mươi hai tuổi, đại đệ tử võ quán Bạch Viên Viêm Lăng thị, hai mươi tuổi mới bắt đầu luyện võ, trước mắt đã là nghiệp dư tứ phẩm, sở trường Thông Tí Quyền...” Lâu Thành càng đọc càng chột dạ.

Một bên khác, Lưu Ứng Long cũng lấy được tư liệu, nhìn thoáng qua, cười ha ha nói: “May mắn, chưa gặp phải loại quái vật kia, chính là gà con đến gia tăng kinh nghiệm thực chiến, nhắm chừng đang làm chuẩn bị cho năm sau thi đấu định phẩm.”

Gã để ria áo lông đậm màu thò đầu nhìn thoáng qua: “Học sinh đại học Tùng Thành? Sao chạy xa như vậy đến thi đấu?”

“Có thể nhà ở phụ cận đi.” Lưu Ứng Long không quá để ý nói, “Đối thủ của các cậu đều khá mạnh, tập trung tinh thần, cẩn thận ứng đối.”

...

Khi Lâu Thành tìm được lôi đài thứ bảy, trận đấu đã tiếp cận bắt đầu, hai vị võ giả trận đầu đi lên lôi đài, mà người xem thưa thớt, chỉ có thể tính là làm đẹp chỗ ngồi, hơn nữa đại bộ phận ánh mắt đều ở lôi đài trung ương.

“Xem thi đấu khoảng cách gần như vậy, cũng có thể có chút thu hoạch đi...” Hắn tự mình an ủi.

Chín giờ, một tiếng chuông vang lên, “Thi đấu lôi đài tiểu võ thánh cúp Phượng Hoàng” chính thức bắt đầu!

Võ đạo sân vận động nội khắp nơi quanh quẩn quyền cước đánh nhau cùng nhục thân va chạm thanh âm, Lâu Thành nhìn vài lần thứ bảy lôi đài trận đấu, trong óc nội không tự giác liền suy xét khởi mình đối thủ: nghiệp dư tứ phẩm, võ quán Bạch Viên, am hiểu Thông Tí Quyền...

Thông Tí Quyền có đặc điểm gì?

Nghiệp dư tứ phẩm cùng Lý Mậu sư huynh nghiệp dư tam phẩm rốt cuộc có chênh lệch lớn bao nhiêu?

Mình có thể căn cứ đặc điểm quyền pháp của hắn, làm ra sự chuẩn bị nhất định trước hay không?

...

Nghĩ chút, Lâu Thành không xem trận đấu trước mắt nữa, đi đến chỗ ngồi khán đài gần nhất, lấy ra di động, mở web, bắt đầu tìm tư liệu tương quan Thông Tí Quyền, hơn nữa không tiếc lưu lượng, cắn răng xem một đoạn video võ giả Thông Tí Quyền đánh nhau, đối với kẻ địch có một ấn tượng trực quan lập thể:

“Thông Tí Quyền mô phỏng thuật tấn công của khỉ vượn, bước chân phi thường linh hoạt, trong video rõ ràng vừa chính diện giao thủ, đảo mắt đã xuất hiện ở sau lưng kẻ địch, quả thực có thể dùng xuất quỷ nhập thần để hình dung, quyền pháp như roi như thương, sở trường phát ra thốn kình, lực lượng quán thông, từng chiêu vang thanh thúy...” Lâu Thành lấy lý giải của mình phác họa ra đối thủ sắp đến, suy nghĩ chọn dùng đấu pháp gì, “So linh hoạt so nhanh nhẹn, ta là tự tìm đường chết, nhưng thủ lâu nhất định có sơ hở, có chút vô ý sẽ bị đánh trúng, một hai quyền ta cũng chưa chắc tiêu thụ được nổi...”

“Ặc, ta đối với Thông Tí Quyền có hiểu biết đại khái, đối với hắn có hiểu biết đại khái, hắn đối với ta có hiểu biết gì? Trên tư liệu của ta không phải rõ ràng viết sinh viên đại học Tùng Thành, tuổi chiều cao các thứ...”

“Chưa từng tham gia thi đấu định phẩm, chưa có kinh nghiệm so đấu chính thức, bản thân ta không nói, ai biết ta tu luyện cái gì quyền pháp, sở trường phương diện nào? Ha ha, cái này coi như là ưu thế khác loại, kết hợp đấu pháp của Thông Tí Quyền, có thể tạo sơ hở, cài bẫy hắn hay không? Lấy sự xem thường hắn tất nhiên sẽ có, hẳn là dễ dàng mắc câu...”

Sở trường bản thân hiện lên từng điều ở trong đầu, Lâu Thành nắm di động, lâm vào trầm ngâm, chậm rãi có ý tưởng, xác định phương hướng thử.

Tâm vừa định, khí liền tĩnh, thấp thỏm mất mát vừa rồi của hắn lặng lẽ không thấy nữa, càng nhiều là chờ mong, là cảm xúc nóng lòng muốn thử.

Nói không chừng thực hữu dụng thì sao?

Không đánh một trận, dựa vào cái gì ở trong lòng cúi đầu nhận thua?

Chờ đứng lên, Lâu Thành đã có vài phần hào hùng chiến thiên đấu địa, âm u lúc trước quét sạch, cho dù thật sự thua, ít nhất mình chưa từng sợ, ít nhất mình từng cố gắng thử, đây mới là tinh thần cùng ý chí võ giả chân chính nên có!

Trở lại cạnh lôi đài thứ bảy, vừa vặn trận đấu thứ ba chấm dứt, hai vị võ giả của trận thứ bốn bắt lấy ba phút thời gian đối thoại, đang chửi mắng nhau, ý đồ chọc giận đối phương, Lâu Thành nhìn quanh một vòng, phát hiện bên trái lôi đài có thêm vài vị cả trai lẫn gái mặc quần áo võ đạo màu đen, có người khoác áo lông, có người đang chơi di động, trong đó một vị đặc thù phi thường bắt mắt, hai cánh tay dài vượt quá bình thường.

Cánh tay dài... Hẳn chính là Lưu Ứng Long... Lâu Thành như có chút suy nghĩ, mà Lưu Ứng Long cũng đã phát hiện hắn, nói với gã để ít râu bên cạnh: “Nhạ, đối thủ của ta đến đây.”

Gã để ria mép nhìn qua, cười ha ha nói: “Mặt đầy khí chất sinh viên, khó trách muốn đến tiến hành diễn luyện thực chiến.”

Mấy vị đệ tử khác của võ quán Bạch Viên cười một trận, đều tản ra, đi lôi đài nhà mình, miễn cho bỏ lỡ thời gian, chỉ để lại gã để ria mép cùng cô gái chơi di động có trận đấu ở sau hai giờ chiều.

Trận thứ bốn đánh thật lâu, hai vị võ giả chửi nhau thực lực tương đương, giằng co mười mấy phút mới có thắng bại, người thắng cùng kẻ thua đều thở hồng hộc.

Bởi vì mỗi lôi đài ở buổi sáng đều phải đánh ít nhất hai mươi trận đấu loại, thời gian khẩn trương, trọng tài chỉ uống ngụm nước, liền tuyên bố trận thứ năm bắt đầu, hai vị tuyển thủ tiến vào lôi đài.

Thùng thùng thùng! Lâu Thành không thể áp chế khẩn trương hẳn lên, dùng ngôn ngữ mạng miêu tả chính là “newbie run bần bật” .

Đây là trận đấu võ đạo chính thức đầu tiên của mình!

Cho dù hầu như không có người xem, càng không có trợ uy!

Hắn hít một hơi thật sâu, ôm nguyên thủ nhất, mang đại bộ phận khẩn trương bài trừ, chỉ để lại một chút, để nội tiết tố tiết ra, khiến thân thể ở trạng thái tốt nhất.

Móc di động tiền ví… các vật phẩm tùy thân, cởi áo khoác giữ ấm, giao cho giám sát trận đấu, kiểm tra xong thẻ số, Lâu Thành bước vào trong đường màu trắng, tới bên trái trọng tài, đứng đối mặt với Lưu Ứng Long cánh tay cực dài.

Bạn đang đọc Võ Đạo Tông Sư (Dịch) của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dhp.ntm
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 99

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.