Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tương Nữ động lòng vì ai? 3

Phiên bản Dịch · 1509 chữ

Thương Ngô cáo lỗi rồi xoay người rời khỏi, thầm nghĩ: “Đúng là Na Tướng, Na Bành đều đã chết. Na Dương bị lão quái vật Quỷ Khư bắt được, chắc chắn cũng đã chết. Bây giờ chỉ còn lại Na Để và Na Lý. Sau khi Côn Lôn xuất hiện, Na Để từng mượn đường vực Thương Ngô bỏ trốn sang thế giới khác.”

Hắn điều động lực lượng bản thân, hầu như ở tất cả vực Thương Ngô trong Chư Thiên Vạn Giới đều rung chuyển kịch liệt, chỉ thấy trong vực sâu có thân thể khổng lồ uốn lượn, nổi lên, lao ra khỏi vực sâu!

Đám quái nhân giám sát vực sâu đều bị kinh động, lập tức tế ngọn roi của mình lên, quất roi xuống. Từng sợi gân rồng hóa thành thân thể khổng lồ đánh vào vực sâu!

Thi thể Thương Ngô Đại Đế lập tức bị đánh tới trầy da tróc thịt, nhưng hắn vẫn không từ bỏ ý định, cố chịu roi quất, leo ra khỏi vực sâu, tìm kiếm vị trí của Na Để, Na Lý.

Không bao lâu sau, cuối cùng hắn cũng tìm thấy Na Để.

Thương Ngô Đại Đế vội vàng thu hồi thân thể, thân thể đã bị đánh tới mức mình mẩy đầy thương tích, Nguyên Thần bồng bềnh đứng dậy, đi tới trước vực Thương Ngô, bước thẳng tới, vết nứt kéo dài theo dấu chân hắn.

Na Để đã hóa thành người không đầu, nhân lúc Côn Lôn đại loạn xuyên qua vực Thương Ngô, trốn vào thế giới Hoàng Long.

Hắn trốn đông trốn tây, né tránh từng khách câu cá truy sát, cuối cùng cũng tìm được nơi yên tĩnh chữa trị đạo thương. Trên Côn Lôn, Từ Phúc đánh nổ đầu hắn, khiến hắn chỉ có thể để hai tay mọc mắt, trước ngực hóa thành hai con mắt.

Lúc này hắn lại nghe tiếng răng rắc răng rắc vang lên.

Na Để nhìn theo hướng tiếng động, chỉ thấy một ông lão đi về phía mình, dưới chân ông lão là một vực sâu không ngừng kéo dài về phía trước.

Trong bí cảnh Thương Ngô, Sở Tương Tương ở cạnh Hứa Ứng, dẫu sao cũng không quá quen thuộc, không có vẻ hào sảng tự nhiên như lúc trước. Hứa Ứng chạy tới bên cạnh thi thể phụ thân cô Thương Ngô Đại Đế, ghi chép phù văn Thiên đạo của Thương Ngô Đại Đế.

Xung quanh Thương Ngô Đại Đế có thần quang, phù văn Thiên đạo giấu trong thần quang, không ngừng lưu chuyển, như một biểu tượng bồng bềnh trên trời.

“Ê, ngươi chép lại cái này để làm gì?” Sở Tương Tương tò mò hỏi.

Hứa Ứng nói: “Học tập Thiên đạo.”

Sở Tương Tương cười khúc khích, tay áo hóa thành dòng sông, uốn lượn quanh người cô, nước sông nâng thân thể thiếu nữ, bọt nước đưa cô tới bên cạnh Hứa Ứng, giọng nói trong trẻo: “Chẳng phải luyện khí sĩ các ngươi có mục tiêu là thoát khỏi trói buộc của Thiên đạo à? Vì sao lại học tập Thiên đạo? Ta nghe nói người siêu thoát Thiên đạo mới thành tiên, người ở trong Thiên đạo là phàm. Ngươi học tập Thiên đạo thì làm sao siêu thoát?”

Hứa Ứng vừa ghi chép phù văn Thiên đạo của Thương Ngô Đại Đế, vừa giải thích: “Không hiểu Thiên đạo thì không cách nào siêu thoát. Chỉ có ở trong, hiểu rõ đại đạo, mới có thể biết giới hạn của Thiên đạo. Biết giới hạn ở đâu mới có thể siêu thoát. Nếu ngay cả giới hạn ở đâu cũng không biết, còn nói gì tới chuyện siêu thoát?”

Hứa Ứng ngồi trên bọt nước của nước sông Tương, tay trái nâng cằm nhìn y, cười nói: “Trên người ta cũng có một số phù văn Thiên đạo, ngươi có muốn xem không?”

Hai mắt Hứa Ứng sáng lên, cười nói: “Ở đâu?”

Sắc mặt Sở Tương Tương đỏ bừng, có vẻ hơi ngại ngùng, đột nhiên đứng dậy bồng bềnh bay đi, cười nói: “Có nhiều chỗ không tiện cho ngươi xem, ta tự vẽ cho ngươi!”

Hứa Ứng nháy mắt mấy cái, đưa mắt nhìn vị thần linh sông Tương này đi khỏi, thầm nghĩ: “Chỗ nào không tiện xem? Khà khà...”

Y suy nghĩ miên man, vội vàng ổn định tâm thần, dẹp bỏ suy nghĩ linh tinh: “Thương Ngô đạo hữu coi ta là bằng hữu, có việc rời nhà nên để con gái tiếp đãi ta. Nếu ta có ý đồ xấu, chẳng phải thành cầm thú à? Thậm chí còn không bằng cầm thú!”

Y ổn định tư tưởng, tiếp tục nghiên cứu phù văn Thiên đạo trên người Thương Ngô Đại Đế.

Hai ngày sau, Hứa Ứng ghi chép lại phù văn Thiên đạo này, tồn tưởng từng cái một.

Trên người Thương Ngô Đại Đế có rất nhiều phù văn y chưa từng thấy trước đây, thấy những phù văn này, y không thể lập tức hiểu rõ ý nghĩa phù văn Thiên đạo như trước.

Điều này chứng tỏ kiếp đầu tiên của y cũng chưa từng tiếp xúc với Thiên đạo phương diện này.

“Ta trong trạng thái Ứng gia quá cường đại, hầu như không gì không làm được. Nhưng cho dù ta cường đại như vậy cũng bị đánh bại. Bất luận kẻ địch là ai, ta cũng phải mạnh hơn Ứng gia, mới không bị đánh bại lần nữa!” Y thầm nghĩ trong lòng.

Lúc này Sở Tương Tương lại xuất hiện, thần nữ này đi tới bên cạnh y, lấy ra một thẻ ngọc đạo thư nói: “Đây là phù văn Thiên đạo trên người ta, ngươi, ngươi... nếu ngươi có chỗ nào không hiểu, có thể hỏi ta.”

Sắc mặt cô đỏ bừng.

Hứa Ứng quan sát cẩn thận thẻ ngọc đạo thư, thần thức phát động thẻ ngọc, từng phù văn Thiên đạo lập tức chiếu rọi ra, sắp xếp bốn phía xung quanh đọa thư, rõ ràng chi tiết.

Thân hình Hứa Ứng bay lên bồng bềnh, quan sát những phù văn Thiên đạo này, trong đó có rất nhiều phù văn y nhận ra, nhìn một cái là hiểu rõ ý nghĩa.

Nhưng vẫn có ba đến năm phù văn y chưa từng thấy.

“Phù văn này có ý gì?” Hứa Ứng đi tới trước một phù văn Thiên đạo, dò hỏi.

Sở Tương Tương thấy phù văn này, gương mặt không khỏi lộ vẻ thẹn thùng, hơi nhăn nhó, giọng nói nhỏ như tiếng muỗi vo ve: “Phù văn này mang ý huyền tẫn. Cốc thần bất tư, là huyền tẫn, huyễn tẫn chi môn là căn nguyên thiên địa...”

Cô càng nói thân thể càng mềm nhũn, bất giác tựa vào vai Hứa Ứng.

Hứa Ứng si mê Thiên đạo, đỡ cô dậy, tiếp tục hỏi rõ vấn đề, cuối cùng cũng kéo nô nương này ra khỏi suy nghĩ linh tinh. Y càng lúc càng trầm mê vào Thiên đạo, không cách nào kiềm chế.

Hứa Ứng lĩnh giáo xong, đã hiểu rõ phù văn Thiên đạo trên người Sở Tương Tương như lòng bàn tay: “Tương Tương, ta biết không ít phù văn Thiên đạo, có tăng cường một số phù văn Thiên đạo lên người cô, tăng cường tu vi thực lực của cô.”

“Tăng thêm phù văn Thiên đạo trên người ta?”

Sở Tương Tương trái tim đập thình thịch, gương mặt thẹn thùng, đột nhiên che mặt bỏ đi, thầm nghĩ: “Thế này phải làm sao cho phải? Còn chưa qua cửa mà đã làm tới nước này rồi ư? Mắc cỡ chết đi được!”

Hứa Ứng kinh ngạc, rõ ràng đang là cô gái hào sảng tự nhiên, không biết vì sao cô lại biến thành như vậy.

Sở Tương Tương thấy y không đuổi theo, trong lòng xao động, thầm nghĩ: “Hắn còn trêu chọc ta nữa, ta sẽ... ta sẽ...”

Hứa Ứng vẫy tay với cô, cười nói: “Tương Tương, mau tới đây, ta phát hiện ra cái này.”

Sở Tương Tương trong lòng dao động, đi tới, lòng thầm nghĩ: “Hắn quá hiểu, ta đầu hàng là được, lát nữa hắn viết gì lên người ta, ta cũng chấp nhận...”

Hứa Ứng hưng phấn nói: “Tương Tương, ta phát hiện trong số khe hở trên người Thương Ngô đạo huynh có một khe hở đi tới Tiên giới!”

Sở Tương Tương đi tới, trong lòng bỗng thấy mất mát: “Ta còn tưởng hắn lừa ta tới đây là để viết phù văn Thiên đạo lên người ta, hóa ra là phát hiện vết nứt trên người phụ thân...”

Thân hình Hứa Ứng bồng bềnh bay quanh thi thể Thương Ngô Đại Đế, nhìn ra phía ngoài, cực kỳ kích động nói: “Ngươi nhìn kìa! Ta cảm thấy vết nứt bị phong ấn là con đường dẫn tới Tiên giới!”

Lời Nhắn Chương 586
Tặng các độc giả chung gu truyện mã giảm giá các truyện khác do mình dịch (đều không giới hạn số chương):
- Thiên Cơ Điện - FULL: <<Giảm giá 35% 11884062>> - Siêu phẩm tu tiên đấu trí
- Trạch Nhật Phi Thăng: <<Giảm giá 30%: 13967859 >> - Tu tiên, phiêu lưu, hài hước
- Thiếu Niên Ca Hành - FULL: <<Giảm giá 30%: 98167081 >> - Phiêu lưu, nhiệt huyết
- Thiếu Niên Bạch Mã - FULL: <<Giảm giá 30%: 93996763 >> - Cùng hệ liệt Thiếu Niên
Bạn đang đọc Trạch Nhật Phi Thăng (Dịch) của Trạch Trư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Athox
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 155

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.