Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta là xấu hay tốt?

Tiểu thuyết gốc · 1218 chữ

- Tiểu yêu Thiết Lang, Lang yêu hóa hình cầu kiến Hầu lão

- hôm nay sao có nhiều kẽ đến đây vậy ?

Vẫn như lần trước Lão từ trên Đỉnh núi hạ xuống, chợt phát hiện ra Trần Phong đôi mắt lập tức nheo lại

- còn dám đem cả nhân loại đến đây… ngươi có phải là kẻ đã khiến Thái Sơn đến đây xin xỏ không.

Lúc này lão đang hỏi Trần Phong, Trần Phong trông thấy lão với hình dáng con người lập tức biết đây chính là yêu thú hoàn toàn Hóa Hình, lập tức uốn lưỡi rồi nói

- dạ đúng

- hư, ngươi tốt nhất nên rời khỏi đây, ta không giết được ngươi nhưng đánh cho ngươi tàn phế vẫn được

Lão nói đúng, giao ước yêu thú Hóa Hình không được giết người vẫn còn, những nếu đánh hắn tàn phế thì không ảnh hưởng giao ước, chợt hắn lên tiếng

- ta giờ cũng đã là tàn phế, có phế thêm một chút cũng không sao?

- ngươi…nói hay lắm, để ta coi ngươi chịu được đến đâu

Nói đến đây linh lực một lần nữa được thả ra, Trần Phong bị uy áp của lão trấn bay xa 10 mét, lúc này Thiết Lan lên tiếng cầu xin

- Hầu lão, xin bớt giận, hãy nghe chúng tôi nói vài lời

- ta không nói chuyện với con người

- tại..sao..chứ?

Trần Phong bị chấn đi một khoản xa, miện thổ máu liên tục nhưng vẫn lên tiếng nói

- tại vì yêu thú và người có thù không đội trời chung.

- là mối thù 300 năm trước hay là thù bị Vô thượng thần phong ấn nơi này - Trần Phong ngoan cố hỏi

- tất cả

- hư, tất cả, vậy ông có bao giờ tự hỏi tại sao lại bị con người phong ấn, tại sao lại bị con người thảm sát.

- con người kiêu căng tự cho mình là nhất coi bọn ta là thấp kém mà phong ấn bọn ta, con người tham lam thảm sát bọn ta, cần gì phải nghĩ

- lão khỉ già ngươi không kêu căng sao?

- ngươi nói gì? Ta tức nhiên không như con người các ngươi

Lời nói phát ra chớp mắt lão đã xuất hiện trước mặt Trần Phong, tai xiết chặt cổ hắn lên

- trong… tay ta… có …Thoái Cốt Tán, ….ta sẽ…. một lần nữa…. thảm sát khu rừng này

Nghe lời hắn nói lão lập tức vận lực ném Trần Phong ngược lại vách tường, cú ném này đem tất cả xương trên người Trần Phong trấn nát, không dừng lại lão liền tiến tới một lần nữa nắm cổ Trần Phong

- nói, ngươi có mục đích gì, khôn hồn thì giao thứ chất độc đó ra

Không trả lời lão chỉ thấy Trần Phong mỉm cười, tức giận lão gián thêm một đấm vào bụng tấn khang, tất cả máu đỏ mật xanh điều trào ra

- ngươi không nói tưởng ta không làm được gì ngươi sao, ta có thể hi sinh chỉ cần ngăn cản được ngươi thôi

- hahah

- ngươi còn cười

- nếu năm xưa yêu thú không tự cho mình là hùng mạnh liên tục tàn sát con người thì đâu bị vô Thượng phong ấn, sao lại nói là con người kêu căng

Lời nói của Trần Phong như nhấn vào tim của lão, trằm lặng suy nghĩ khi chuẩn bị đáp lời thì lại bị Trần Phong cướp cơ hội

- mỗi năm hai lần thú triều, phong ấn suy yếu, yêu thú tràn ra tàn sát hơn trăm người, già trẻ lớn bé điều có, trong khi con người chỉ một lần thực hiện điều đó lại bị các ngươi coi là kẻ xấu.

- ta…

- ba trăm năm trước đúng là họ tham lam, nhưng chẳng phải giống ông bây giờ sao, vì một bình độc sẵng sàng phá giao ước, họ vì vật báo mà liều mạng, tất cả điều vì mục đích mình muốn mà không cần nghĩ đến hậu quả khác gì nhau

- ta…

Nhưng câu nói đó không ngời lại ảnh hưởng tới lão, thả Trần Phong ra hai mắt lão nhìn lên trời, đúng Trần Phong đã nói đúng tất cả, lão không có cơ hội để cãi lại.

- ông căm ghét con người, không giúp con người, đến khi bon Ma Tộc xâm lấn, lúc đó viễn cảnh sẽ còn hơn 300 năm trước, và ông sẽ là tội nhân, ông đã gián tiếp hại tất cả loài yêu thú…

- là ta sai sao ? con người là kẻ xấu hay là yêu thú bọn ta…

- tất cả, người có tốt có xấu, yêu thú cũng vậy.

- có tốt có xâu….vậy ta là tốt hay sấu.

- tỉnh lại tôi sẽ nói

Hai mắt hắn lúc này đã mờ đi, không còn thấy gì nữa, chỉ kịp nói ra lời cuối rồi chìm vào hôn mê

.

.

.

Tỉnh lại hắn thấy mình đang nằm ở trong một hang đá kì lạ, xung quanh trừ cái giường đá hắn đang nằm thì còn một cái hồ nước ở giữ hang, hồ nước này rất kỳ lạ, nó lại có thể phát ra ánh sáng, toàn thân hắn lúc này đau nhức, không có chút lực để ngồi dậy, lúc này lại một giong nói phát ra

- ngươi là Nhân Loại đầu tiên vào được đây đó.

Theo sao lời nói đó thì bóng dáng của Hầu lão đột ngột xuất hiện ngồi bên cạnh hắn.

- ông muốn gì ?

- ngươi nói tỉnh dậy sẽ cho ta biết ta là người tốt hay người xấu mà, nói đi.

- ta chưa biết.

- ý người là sao ?

- chỉ mới gặp ông không bao lâu làm sao ta đánh giá được.

- vậy sao ?

- có thể ông là một người tốt

-…

- khi biết ta có Thoái Cốt Tán ông sẵng sàng hi sinh mình để giết ta, vì mục đích gì ?

- thứ đó sẽ tàn sát khu rừng này, nếu ta chết có thể giảm bớt sự chết chóc trong rừng thì tốt

- hi sinh vì người khác sao…..ông đúng là người tốt.

- thật à

- đúng vậy

- ta vẫn đang muốn làm thêm một chuyện tốt nữa

- làm gì ?

Không trả lời hắn lão quay về phía hồ nước, tay phất nhẹ, một cái hợp, nhìn giống quan tài nhưng lại trong suốt từ dưới hồ trồi lên.

Nhìn thật kỹ hắn phát hiện bên trong có một bộ xương bằng vàng, bộ xương đó nhìn không như xương người, tay chân có những gai nhọn dài, xương sống dài hơn bình thường tạo ra một cái đuôi, không những vậy trên mỗi một cái xương điều có nhiều kí tự nằm lên không biết để làm gì

- đây là xương của Long Thắng

- là người đã hi sinh 300 năm trước.

- đúng, ta sẽ cấy bộ xương vào người của ngươi.

- hình như có gì hiểu lầm phải không, ta chỉ cần hai tay thôi

- nhưng ta lại muốn cho ngươi cả bộ, ta sẽ tháo toàn bộ xương của ngươi ra rồi cấy nó vào.

- đau lắm đó

- trên người ngươi 300 thì hết 200 đoạn xương bị gãy rồi, ngươi nghĩ sao nếu cho ngươi cánh tay mà ngươi chỉ nằm 1 chổ

- ta….​-

Bạn đang đọc Trạm Hệ Thống 01 sáng tác bởi Ngotannhat2002
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ngotannhat2002
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.