Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sư phụ ta là Mỹ Hầu Vương

Tiểu thuyết gốc · 1603 chữ

Ôi trời hóa ra là hệ thống ghen tị, nhưng bất quá kêu hắn không nhận sư phụ là được rồi, có cần hại hắn vậy không, hắn không sợ chết, nhưng biết chắc không thể thắng rồi, mới sống lại chưa bao lậu lại chết nghĩ mà chán

- chỉ cần lão ta chấp nhận thua coi như người hoàng thành nhiệm vụ, không nhất thiết người phải đánh bại đối phương.

- là sao?..... a.. ta hiểu rồi, ý ngươi là làm cho ông ta phục là được.

- đúng vậy

- cái này thì cũng không khó, để ta tính, mà sao nhiệm vụ này cấp độ lớn như vậy lại không có phần thưởng, hệ thống ngươi thật keo kiệt.

- chết, hệ thống quên mất, ký chủ đợi một tí

Ôi khổ với hệ thống ghen tị đến mức quên cho phần thưởng luôn

- đinh, phần thưởng nhiệm vụ “Lục Thức (RoKu-ShiKi)”, thất bại, lấy lại Vô danh công pháp.

WT heo, hắn vừa nghe gì vậy, hắn không phải bất ngờ về hình phạt mà là phần thưởng, lục thức sao? Tuy hắn là lính nhưng vẫn có cái gọi là tuổi thơ, Lục thức của CP9 trong one piece hắn tức nhiên biết, lúc trước hắn còn mong có được khả năng như vậy, không ngờ, có ngày nó thành sự thật

Lúc này mọi người nhìn thấy hắn ngơ ngác không trả lời Gia Gia, cứ tưởng hắn bị sức mạnh của ông làm cho hoảng sợ, Trần Mẫu vội lên tiếng

- Trần Phong đừng sợ, còn không mau cảm tạ sư phụ?

Bị người mẹ nuôi đánh thức khỏi cuộc trò chuyện với hệ thống, hắn quay qua nhìn lão Gia Gia, lão cũng nhìn hắn miệng mỉm cười cứ nghĩ hắn đang sợ uy phong của lão, nhưng làm lão phải thất vọng khi nghe Trần Phong trả lời

- con không đồng ý.

Câu trả lời của hắn làm cho những người ở đây như té ngữa, không đồng ý sao?, từ chối không làm đệ tử một cao thủ, tên nhóc này bị điên à?

- nhóc con không được hỗn láo, Gia Gia,... Gia Gia người…..

Trần hạo lên tiếng định dạy dỗ đứa bé không biết trên dưới này thì nhận thấy Gia Gia đưa tay ra ý im lặng nên đành thôi

Nghe thấy lời nói của Trần Phong lão gì cũng có chút bất ngờ, im lặng một hồi lão lại lên tiếng.

- nhóc con, ta có làm gì phật ý ngươi sao, ngay cả một cả thủ Huyền Thần như ta ngươi cũng từ chối.

vừa nói lão vừa tỏa ra uy áp vốn muốn cho Trần Phong biết mình là một cao thủ, nhưng hắn đã biết từ lâu rồi

- gia không làm gì phật ý tôi cả, chỉ là tôi đã có sư phụ rồi.

- đã có sư phụ? Sư phụ ngươi là ai, có giỏi hơn ta không, ngươi kêu hắn đến đây ta cùng hắn thi đấu, ai thắng làm sư phụ ngươi, được không?

Nghe câu này tất cả mọi người lại một lần nữa muốn té ngang, đường đường là một cao thủ hơn trăm tuổi lại đi mở lời khiêu chiến với những kẻ vô danh nhìn có ra thể thống gì.

-sư phụ tôi dĩ nhiên là giỏi, ngày ấy tên là Mỹ Hầu Vương hiệu là Tề Thiên Đại Thánh.

- Mỹ Hầu Vương Tề Thiêng Đại Thánh, hoang đường, sư phụ ngươi ở đâu, thực lực ra sao lại dám xưng mình hơn cả trời.

Trần Tín lần này tỏ vẻ giận thật sự, không ngờ trên đời có kẻ tự cao tự đại xưng mình to ngang với trời, đúng là coi trời bằng vung, vốn muốn tìm ra sư phụ của Trần Phong giáo huấn cho một trận nhưng nghe câu sao của hắn lão lập tức tái mặt

- sư phụ ta hiện ẩn cư tại Hoa Quả Sơn dưới chân Ma Cốc Nằm xâu trong rừng yêu thú, ngài có thể đến tìm, sư phụ ta rất ít khi đi khỏi đó

Trần Phong hắn nói lời này vì hắn biết độ nguy hiểm của Rừng Ma Thú, vùng rìa là những yêu thú tầm thường từ cấp ba trở xuống xâu tí nữa thì có cấp năm cấp sáu, nhưng vào tới sâu bên trong là yêu thú cấp tám thẩm chí hóa hình, cực kỳ nguy hiểm.

Nói thêm là yêu thú sinh ra đã hơn người, yêu thú cấp một cấp hai đã ngang cơ với tu sĩ Luyện Khí đỉnh phong, Cấp 3 thì lại có thể vật cả hai tu sĩ Luyện hồn, bỏ qua các cấp khác, nói riêng về yêu thú cấp 8 và hóa Hình, chỉ ở cấp tám thôi, yêu thú cũng có thể đánh bại cả một Huyền Thần, bước qua hóa hình mà đem so với huyền thần là vô đối.

Từng có tương truyền Nghìn Vạn năm trước có một tu sĩ cao hơn cả Huyền Thần tu vi gọi là Vô Thượng, danh hiệu Vô Thượng Chí Tôn, vì nhìn thấy con người bị yêu thú lộng hành tàn sát vô số, nên đã thống lĩnh hơn vạn tu sĩ càn quét bọn Linh Thú, ngài đã đại chiến với bốn con Linh thú Hóa Hình mà nói ra ai cũng biết gồm Long, Lân, Quy, Phụng, đại chiến suốt ba ngày ba đêm, đôi bên trọng thương nhưng vẫn bất phân Thắng bại, cuối cùng ngài hy sinh thân mình tạo một phong ấn giam cầm bọn chúng ở một bí cảnh trong rừng, nơi đó hiện mang danh Rừng Yêu Thú, riêng yêu thú cấp bảy tám thì bị giam cầm trong Ma Cốc, còn về yêu Thú Hóa Hình, đánh cũng không lại, mà phong ấn cũng không có khả năng khống chế nên đành tạo một giao ước, nếu chúng tự ý sát hại con người sẽ bị Vạn Lôi Trừng Trị, và phong ấn cùng giao ước đó đến nay vẫn còn.

Câu chuyện trên cũng đã nói rõ về độ nguy hiểm của rừng ma thú nhất là Ma Cốc, vậy mà lại có một kẽ sinh sống trong đó, thử nghĩ hắn là cỡ nào, Trần Tín hơi xanh mặt chợt nghĩ hắn lừa mình nên hỏi ngược lại.

- sự phụ ngươi năm nay đã bao nhiêu tuổi.

Trần tín suy nghĩ chỉ cần hắn nói con số không hợp lệ sẽ lập tức cho hắn một chưởng vì tội dám lừa gạt bề trên như lão.

- tôi từng hỏi, nhưng sư phụ cứ trả lời đùa giỡn tôi cũng không biết thật giả.

- đùa giỡn thế nào

Trần Phong từ sớm đã được Hệ thống cung cấp mấy thông tin này, một Tu sĩ Hơn cả huyền thần mới sống được trong Ma Cốc, Mà hơn cả huyền thần chỉ có cấp bậc Vô Thượng mà đạt tu vi như vậy dường như là Nghìn vàn năm nay chưa xuất hiện, vì muốn có tu vi đó phải từ 400 đến 500 tuổi mới đạt được, nhưng tu vi đến Huyền Thần bước qua Vô thượng lại phải chịu Ngũ Lôi Phạt, nên đa số tu sĩ đạt đến Huyền Thần điều chọn dừng lại.

Lúc này hắn đưa ra năm ngón tay, Trần tín Nghĩ hắn muốn nói là 50 nên tay đã vận Linh lực, chuẩn bị phát công thì nghe hắn nói một câu là ông ta phải nuốt số linh lực đó trở lại.

-hơn 500 tuổi.

Số tuổi hợp lệ, phải làm sao để biết đó có thật không đây, nếu thật mà mình lại ra tay đánh nó, chắc chắc lão quái 500 tuổi đó sẽ đồ sát cả gia tộc mình, mà nếu không phải thì có nghĩa mình bị nó dắt mũi, Trần tín đang suy nghĩ miên man.

- độ tuổi Gia Gia có thể không tin, nhưng thực lực chắc chắc hơn ngày.

- làm sao ngươi lại nghĩ vậy?

- thử không?

-ngươi có ý gì?

- tôi dùng võ học do sư phụ thân truyền, đánh với ngày, với điều kiện ngày áp chế Linh lực thấp xuống, chỉ cần ngày thắng tôi coi như ngày mạnh hơn sư phụ tôi, lập tức nhận ngày làm sư phụ, ngược lại, ngày phải công nhận sư phụ tôi mạnh hơn ngày, và dĩ nhiên không được bắt tôi làm đệ tử ngày.

Trời ơi có nghe nhầm không, hắn thách đấu với Huyền Thần sao, điên rồi, Huyên Thần dù có áp chế đi nữa trong mắt hắn ngươi dù có nhanh đến mấy cũng chậm như một ông lão mà thôi, mọi người thầm than cho một tên tiểu tử không biết trời đất

- được ta chấp nhận lời thách đấu của ngươi, ta sẽ áp chế linh lực đánh với ngươi.

- Gia gia nghịch tử không biết thân biết phận xin người rút lại lời nói.

Trần mẫu vô lực bước ra van xin

- yên tâm ta không làm hại nó, ta vẫn muốn nó làm đồ đệ, ta chỉ muốn dạy dỗ nó một chút thôi.

Nói xong lão phất tay tất cả mọi người bị đẩy lùi vào hai bên trừ Trần Phong ra

- tiểu tử ta bắt đầu áp chế lịch lực xuống luyện khí tần ba, nhưng ta vẫn rất nhanh, cẩn thận đó.

- sai rồi, thứ sư phụ tôi dạy không những đánh được ngang cấp phải trên cấp cơ, chỉ áp chế đến luyện hồn tần ba thôi

-ngươi….được, để ta coi ngươi tới đâu.

Bạn đang đọc Trạm Hệ Thống 01 sáng tác bởi Ngotannhat2002
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ngotannhat2002
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.