Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gấp 1 vạn lần .

Phiên bản Dịch · 1411 chữ

Tối đến , Trần Thiếu Tiệp an vị trên pháp bảo của Thanh Trúc tổ sư tiến về Thanh Minh Phong . Trước đây Trần Thiếu Tiệp chỉ có ngồi phi toa của mấy tên quản sự khi đi đón tạp dịch đệ tử đi làm việc . Mấy cái pháp bảo đó chỉ là đồ bình thường đến mức không thể bình thường hơn , giống như xe bus ở thế giới hiện đại vậy , chỉ khác một chút là đi xe bus còn thấy được ngoài đường nó ra làm sao , còn ngồi trong phi toa này thì giống như ngồi trong công tai nơ của đám buôn người qua biên giới vậy . Còn pháp bảo của Thanh Trúc tổ sư thì không giống như thế , đây là một đoạn trúc còn nguyên cành lá . Ngồi lên đó thì thỏa thích nhìn xung quanh , hơn nữa lại đi vô cùng nhanh chóng cứ như đi máy bay mà lại là máy bay mui trần mới ghê .

Trần Thiếu Tiệp vô cùng hưng phấn nhìn ngắm cảnh vật xung quanh , mây mù lượn lờ , núi non trùng điệp ý đẹp cảnh vui .

" Tiểu oa nhi , đây chính là nơi ta ở . " Cây trúc lớn xuyên qua trận pháp của Thanh Minh Phong , chậm rãi bay về phương nam rồi đáp xuống một vách núi cheo leo trơ trọi một gian nhà tranh rách nát .

Nơi cư trú của đại lão vậy mà là một căn nhà lá rách nát vậy sao ? Nơi ở của đại lão chả lẽ kém vậy sao chứ ? Trần Thiếu Tiệp vô cùng thất vọng trong lòng , theo như hắn được biết thì vị này là một trong ngũ đại hộ sơn trưởng lão của tông môn . Năm tòa sơn phong thì có năm vị hộ sơn trưởng lão , Thanh Trúc tổ sư chính là chí cao vô thượng ở Thanh Trúc Phong này . Nhưng thật không ngờ là một nhân vật như vậy lại ở trong một căn nhà lá rách nát đến mức không thể rách nát hơn .

Thanh Trúc tổ sư nhìn thoáng Trần Thiếu Tiệp tủm tỉm cười nói :

" Có phải là rất thất vọng hay không hả ? Đây chính là thứ mà ngươi đã dùng 10 khỏa Dẫn Khí Đan để đổi lấy đó nha . Bây giờ hối hận vẫn còn kịp đó hả , nếu ngươi muốn thì vẫn có thể chọn cầm lấy Dẫn Khí Đan , ta lập tức đưa ngươi trở về . "

Ta đem Dẫn Khí Đan đổi chính là ngươi a tổ sư .... Trần Thiếu Tiệp kiên định lắc đầu : " Nếu đã chọn đến đây thì không thay đổi . Đại trượng phu nhất ngôn cửu đỉnh , tứ mã nan truy a . "

" Nhất ngôn cửu đỉnh tứ mã nan truy ? " Thanh Trúc tổ sư nghiền ngẫm một chút gật gù nói : " Đây cũng là mấy câu mà người dân ở nơi của ngươi hay nói sao ? Không sai , nói hay lắm ! "

" Nếu đã như vậy thì tiểu oa nhi ngươi theo ta vào đi hả . Nhà tranh vách lá đơn sơ nhưng không phải ai cũng có thể tùy ý ra vào đâu đó nha . " Thanh Trúc tổ sư tùy ý đẩy cửa vào .

Trần Thiếu Tiệp lập tức theo sát phía sau như đỉa đu chân hạc . Hắn đã lập thề độc tối nay nhất định phải đeo bám cho bằng được Thanh Trúc tổ sư , quyết không xa rời , đi ị cũng phải đi theo ....

" Ở đây .... sao ...... "

Vừa tiến vào nhà lập tức Trần Thiếu Tiệp ngây người , dù là một tên nhược kê nhưng hắn vẫn có thể cảm giác được linh khí ở nơi này nồng đậm gấp trăm ngàn lần bên ngoài .

" Tiểu oa nhi , bây giờ ngươi đã biết chỗ tốt của nơi nào rồi chứ ? " Thanh Trúc tổ sư híp mắt cười rồi chỉ dưới giường nói tiếp : " Ở dưới này có một thứ gọi là linh nhãn . Toàn bộ linh khí tuôn ra đều bị ta dùng Tụ Linh Trận khốn hết trong nhà lá này . Ở đây tu luyện một ngày có thể bằng tu luyện một tháng ở bên ngoài ."

Hóa ra là ở địa cầu vẫn luôn coi trọng phong thủy là như vậy . Không quan trọng phòng ốc thế nào , chỉ cần vị trí đắc địa là có giá trên trời bị vô số người giành giật .

" Tổ sư .... chẳng hay ta có thể ở lại đây một đêm ? " Trần THiếu Tiệp vội vã khẩn cầu .

" Tiểu oa nhi ... chẳng phải ngươi đến nhìn một chút rồi đi sao ? " Thanh Trúc tổ sư cười đê tiện hỏi .

" Tổ sư , ta cảm thấy chỉ đến nhìn một chút thì thiệt là lỗ vốn quá , cho nên ta muốn ở đây tu luyện 1 đêm kiếm chút lợi ích . he he ... " Trần Thiếu Tiệp mặt dày nói .

" Mấy khỏa Dẫn Khí Đan này vốn dĩ là cho ngươi . Ngươi cứ cầm đi . " Thanh Trúc tổ sư cười lớn gật đầu đáp ứng rồi ném cho Trần Thiếu Tiệp một tiểu bình.

Đây quả thật là niềm vui ngoài ý muốn a ... đại lão thiệt là rộng rãi !

" Tạ ơn tổ sư ! " Trần Thiếu Tiệp la lớn .

" Ta đã xem qua thông tin về ngươi ....ài , tiểu oa nhi ngươi tư chất chẳng ra sao cả , nếu không thì ngươi hợp ý ta như vậy ta chẳng ngại nhận ngươi nhập môn a . " Thanh Trúc tổ sư phất tay thổn thức nói .

Trần Thiếu Tiệp cảm thấy Thanh Trúc tổ sư là một người vô cùng phúc hậu , nói chuyện rất khách khí , tư chất của hắn đâu chỉ giới hạn bằng cái chữ chẳng ra sao cả đâu mà là vô cùng tệ hại , xấu một cách lạ lùng . Tuy nhiên hắn lại mặt dày nói :

" Tổ sư , nếu tương lai ta có thể tiến vào thượng viện thì chẳng hay người có nguyện ý thu ta làm môn hạ ? "

" Tư chất của ngươi ... cho dù có thể tiến vào thượng viện cũng sẽ chẳng có tiền đồ gì to lớn đâu . " Thanh Trúc tổ sư lắc đầu .

" Tổ sư , ngài coi thử có cần một tên giúp việc hay không hả ? Ta có thể làm a . " Trần Thiếu Tiệp kiên định .

" Nếu có thể tiến vào thượng viên thì ngươi sẽ trở thành đệ tử tông môn , cho dù tu luyện không đi xa được cũng có thể làm mấy chuyện khác tốt hơn , cần gì phí thời gian đến chỗ ta làm gì chứ ? " THanh Trúc tổ sư ấm áp cười nói : " Tiểu oa nhi đừng có nghĩ lung tung nữa . Chuyện tương lai cứ để sau này hẵng nói , bây giờ chỉ cần tập trung trước mắt là được . "

TỔ sư .. ta chỉ muốn cùng ngươi tương thân tương ái mà ... Trần Thiếu Tiệp gào thét trong lòng , dính hào quang của đại lão tốc độ tu luyện tăng lên cả vạn lần , chuyện tốt như vậy biết tìm ở đâu ra chứ .

" Ngươi tự đi nhìn xung quanh đi hả . Chỉ cần không bước vào căn phòng phía sau nhà là được . " Thanh Trúc tổ sư nói đoạn liền ngồi xuống nhắm mắt lại .

Trần Thiếu Tiệp vốn dĩ không có quan tâm đến chuyện tham quan gì cả , mục tiêu của hắn chính là Thanh Trúc lão gia hỏa . Thế là hắn lập tức ngồi xuống bên cạnh THanh Trúc tổ sư bắt đầu khoanh chân làm chuyện tốt .

Tốc độ tu luyện tăng lên 1 vạn lần lại thêm nồng độ linh khí ở nơi này nồng đậm gấp trăm ngàn lần bên ngoài , tu luyện ở đây 1 ngày bằng 1 tháng bên ngoài thì khỏi cần phải nói tu luyện 1 đêm sẽ lợi hại đến mức nào .

Đêm xuân ngắn ngủi , đáng giá ngàn vàng cần phải thật tốt trân quý hưởng thụ .

Bạn đang đọc Trần Đạo Hữu , Mời Ngươi Cách Xa Ta Một Chút Được Không ? ( Dịch ) của Ba Ba Vô Địch

Truyện Trần Đạo Hữu , Mời Ngươi Cách Xa Ta Một Chút Được Không ? ( Dịch ) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tranphong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.