Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Báo thù cho A Ngưu

Tiểu thuyết gốc · 2319 chữ

Kình lão bế Trần Anh trên tay đi về cửa hàng liền nhanh chóng đi vào trong, liền thấy một bóng dáng ngồi trong sân chính là Lục Bảo.

" Thiên Linh tiểu hữu ?"

" Kình thúc về rồi ! Người đưa đứa nhỏ vào đây đi .." Hắn cũng đứng dậy xem tình trạng của Trần Anh, lúc trước hắn thông qua Hắc Ám phân thân đã chữa trị một phần cho đứa nhỏ này. Hiện tại chỉ cần chút đan dược cấp thấp là ổn không có gì đáng lo.

" Cái này ... hai người kia là người của ngươi ?"

Nghe được câu này Lục Bảo cũng ngẩng đầu lên mỉm cười nói : " Chuyện là như nào ? Ta cũng đang trên đường tới liền thấy thúc, chỉ là có chút chuyện không hợp lộ mặt lên phái người đi cứu !"

" Ài cái này cũng là thất trách của ta, ta là nhận lệnh gia tộc tới Hỏa Ly Thành kiếm đường buôn bán dược liệu. Chúng ta không cho là có người dám tấn công đệ tử của Linh Thiên Nhai lên không mang theo hộ vệ. Cuối cùng trên đường về ở làng Mộc Lâm bị người của Hoắc Gia chặn đường !"

Lục Bảo nghe vậy nhíu mày nói : " Sao họ phải chặn đường thúc ?"

" Hm.. cái này cũng là sau khi ngươi rời khỏi Đan Thành, không biết phúc phận sao mà Minh Nguyệt Tửu Lầu bắt đầu buôn bán gia vị. Liền kêu ta hợp tác cung cấp nguyên liệu cho họ, cũng vì thế mà gia tộc cũng được thơm lây. Sau đó chúng ta lợi nhuận về cũng cao lên bị hai nhà Hoắc Gia cùng Quân Gia nhìn càng kĩ hơn. Cơ mà cũng không ai dám phá đi kinh doanh của Minh Nguyệt Tửu Lầu lên cũng là một đoạn thời gian dễ thở, chả biết tại sao lần này đi sang Hỏa Ly Thành lại bị Hoắc Gia nhắm vào !!"

Kình lão : " À đúng rồi ! Hộ về kia của ngươi đối kháng ma tu có sao không ?"

Nghe vậy Lục Bảo cũng mỉm cười nói : " Không phải lo Kình thúc, hóa ra truyện là như vậy ...."

Lục Bảo : " Thôi để ta chữa cho đứa nhỏ này đã ! Thúc ra ngoài xem có đan dược nào hắn có thể phục dụng không mang vô xem."

" Có ! Để ta đi lấy !"

Sau một lúc phục dụng đan dược cùng được Lục Bảo dùng linh lực hùng hậu nối lại xương cốt Trần Anh đứa nhỏ liền tỉnh lại, nhưng mà cơ thể vẫn còn dư vị đau nhức rất nhiều cần phải nghỉ dưỡng mấy ngày.

" Thiên sư huynh !!" Trần Anh đứa nhỏ tỉnh dậy thấy Lục Bảo liền kêu lên vui mừng.

Lục Bảo cũng cười đáp : " Được rồi đã an toàn, ngươi nằm tĩnh dưỡng tí đi. Ta với Kình thúc ra ngoài bàn chút việc !"

" A... vâng sư huynh..."

Sau đó Lục Bảo liền kéo Kình lão lên phòng phía trên lầu đan dược, lúc này Kình lão cũng rất cảm kích Lục Bảo nếu không có hắn liền mạng lão cùng Thế Doãn cũng coi như vứt đi.

" Kình thúc, lần này ta về đây có một chuyện muốn cầu ý kiến của thúc !"

" Hử ? " Nghe thấy cái này Kình thúc bỗng khó hiểu, dù gì mình cũng chả làm được gì thì cầu cái gì.

Kình lão : " Chả lẽ ngươi muốn ta giới thiệu với bên Minh Nguyệt Tửu Lầu ?"

" Không phải ! Ta là muốn thu đứa nhỏ Trần Anh làm đồ đệ ! Một thời gian nữa ta sẽ dẫn hắn đi... không biết ý của Kình thúc thế nào ?"

" Cái này .... được !!!" Kình lão nghe vậy cũng suy nghĩ rồi đưa ra quyết định.

Kình lão : " Ta ở đây cũng khó mà chăm sóc đứa nhỏ cẩn thận được ! Thấy tiểu tử ngươi bản lĩnh như vậy ta cũng an tâm...."

" Vậy nhờ thúc nói trước với hắn, dưỡng thương sau bốn ngày nữa ta sẽ quay lại dẫn hắn đi !"

" Sớm vậy ?"

" Vâng Kình thúc, cái này cũng là ta tranh thủ mà tới. Ta cũng chỉ tại xung quanh Đan Thành này mà thôi, sự việc lần trước vẫn là chưa qua hẳn."

Nghe tới đây Kình lão cũng là gật đầu, cái vụ yêu thú Bạo Viêm Hổ kia cũng là một hồi nổi loạn ở Đan Thành này. Từ khi đó lão cùng Lan Gia cũng bị thành chủ nhìn chằm chằm để tìm kiếm tung tích Thiên linh. Có vẻ là đầu Bạo Viêm Hổ kia bị trừng phạt nhưng cùng nhờ cậy gia tộc để tìm kiếm tung tích hắn để báo thù, dù sao thì vì vụ này Hoắc Lâm - Bạo Viêm Hổ cũng là một hồi bị nhục mạ cay đắng mà bị thành chủ bắt lại. Sao có thể tha thứ cho Lục Bảo hắn được.

" Vậy ta cũng đi có việc chút, ta chỉ chờ để xem thúc với đứa nhỏ có sao không. Cái này chính là ngọc giản của ta, nếu có gì cần thúc cứ gửi tin cho ta."

" Được rồi ! Ta cũng không giữ ngươi lâu, giờ ngươi đi kiểu gì ?"

" Cái đó ta có cách, ta đi nhé thúc !"

Sau đó hắn liền mở cửa đi xuống dưới lầu đan dược, nhưng đi giữa cầu thang thân hình tiêu tán vào hư vô. Kình lão định nói gì đó đuổi theo liền không thấy hắn đâu liền kinh nghi lắc đầu tự nói : " Cái này Lan Doanh ta khó mà giúp a...."

-------------------------------

" Thiên đệ đã tới lâu chưa ?"

" Tuyết Vi tỷ vẫn như hoa vậy a... ta cũng mới đến mà thôi."

Hắn rời chỗ Kình lão liền tới Minh Nguyệt Tửu Lầu nhưng vốn bảo trước Ánh Tuyết Vi lên nàng cũng không bất ngờ, chỉ là hơi khó tin tưởng hắn sẽ lẩn vào kiểu gì. Dù sao lúc đó Lục Bảo hắn có bảo giữ nguyên bình thường tất cả trận pháp hay phòng vệ, hắn sẽ có cách đi vào. Lúc đó nàng còn không tin nhưng giờ thì tin rồi. Nàng liền lấy từ nhẫn trữ vật ra một cái ngọc giản đưa về phía Lục Bảo nói :

" Đây là thứ ngươi yêu cầu !"

Thấy vậy Lục Bảo cũng nhíu mày cầm lên xem rồi nổi lên sát ý mạnh mẽ nhưng nhanh chóng bị hắn kìm xuống tươi cười nhìn về phía Ánh Tuyết Vi rồi nói :

" Đa tạ "

" Cái này là trách nhiệm của ta ! Ngươi không cần khách khí, dù sao tiểu đệ cũng là hình mẫu tỷ thích nha .."

Nghe được câu này Lục Bảo cười ngượng ngùng rồi lấy lý do có việc lên rời đi ngay. Ánh Tuyết Vi cũng không biết là mình đùa quá mức hay sao nhưng cũng chả ngăn cản được liền thấy Lục Bảo hắn đi xuống lầu cũng biến mất như bên Kình thúc.

" Hầy.... tiểu đệ này phát triển quá nhanh đi...."

--------------------

Nửa ngày sau Lục Bảo hắn đang đứng trên một ngọn núi nhìn về một tòa thành cấp hai bên dưới, đó chính là Thông Thiên Thành !! Lần này hắn tới là muốn báo thù cho A Ngưu. Theo ngọc giản nói Thông Thiên Thành là do ngàn vạn năm trước có một tiên nhân phi thăng nơi đây tạo ta một cửa nối thông lên Thiên Giới, và sau đó vào năm trăm năm trước Mộc Nguyên Thần Tông tạo lên Thông Thiên Thành ở đây. Đây là một cấp hai thành với dân số lên tới một trăm nghìn tu sĩ !

Thông Thiên Thành đứng đầu là ba gia tộc chính là Hồng Gia, Lâm Gia cùng Lăng Gia. Người mà hắn muốn tìm chính là tam công tử của Lăng Gia !! Việc này cũng đã được Minh Nguyệt điều tra ra đứng đầu chính là Lăng Vận đại công tử Lăng Gia. Theo nghe ngóng thì việc này chính là Lăng Vận muốn tranh chấp ngôi vị gia chủ của Lăng Gia lên tranh đấu với nhị công tử Lăng Kính Phong. Khi mà thua tranh đấu với Lăng Kính Phong hắn liền bày ra một biện pháp là phá hỏng các nguồn kinh doanh của nhị công tử ! Sau đó dựa vào nhị công tử sa sút hậu thế mà hắn vượt qua ! Lúc đó làng Đàm Vân chỉ là một trong những nơi cung cấp hoa nhỏ bé của nhị công tử Lăng Kính Phong, nhưng mà đại công tử Lăng Vận vẫn không bỏ qua. Dẫn đội là Lăng Ảnh tam công tử dưới trướng đại công tử mà hành động.

Sau đó tuy Lăng Kính Phong đã phát hiện ra và phái nhân mã từ các thành gần đó đi cứu người nhưng đã không kịp. Hiện tại Lăng Kính Phong đã rời khỏi Lăng Gia ở Thông Thiên Thành đi về Bách Vụ Thành, vì gia chủ ở Thông Thiên Thành đã là được Lăng Vận nắm giữ lên không còn cách nào khác mà rời bỏ nhà mà đi. Nếu không bị Lăng Vận ép buộc sẽ là một sống một còn, nhất là Lăng Vận là được đa số các trưởng lão trong tộc đồng ý lên Lăng Kính Phong không có lựa chọn nào khác. Mà Lăng Ảnh chạy theo đuôi Lăng Vận cũng là một con cẩu nịnh hót đi theo được nắm giữ chức trách kiểm soát tài sản.

" Lăng Vận ? Lăng Ảnh ? Hừ..."

Sau đó hắn liền đứng trên đỉnh núi tiện tay ghép thành một căn nhà gỗ nhỏ bé ở lại, rồi triệu hoán ra hai phân thân đi vào đòi mạng Lăng Gia !! Nếu Lăng Kính Phong coi như cứu hắn một mạng thì cũng đã rời khỏi đây. Lên Lăng Gia cũng không nhất thiết tồn tại ! Chí ít hắn là như vậy suy nghĩ !!

Sau khi nghỉ ngơi một đêm hắn liền mỉm cười rời đi hướng Bách Vụ Thành mà đi, hai thành như cũng không quá xa nhau nhưng sự khác biệt thật sự rất lớn. Chủ yếu nhất là Thông Thiên Thành là thành cấp hai nhưng Bách Vụ Thành chỉ là thành cấp một. Lên sự giàu có xa hoa là không thể so sánh được.

Lục Bảo vừa đi vừa thở dài ngước nhìn bầu trời, hôm qua lúc hắn dựa vào tâm linh liên thông cảm nhận được Lăng Vận cùng Lăng Ảnh đều bị hắn giết băm thành ngàn mảnh nhưng không hiểu sao tâm trạng của hắn khó thể vui lên. Dù có giết được cừu địch rồi nhưng vảm giác vẫn cô đơn vẫn lẻ loi như thế, dù có hủy cả tòa thành cũng không thể mang A Ngưu quay lại được. Cũng như cách hắn vô lực tìm đường về thế giới mà nhìn qua thủy kính của Bạch Hầu kia.

----------------------

Lúc này trong Lăng Gia đại điện đã nổi lên một mảnh điên loạn !! Một người mới lên đương nhiệm gia chủ cùng tam công tử đều không một tiếng động bị người giết chết một cách tàn nhẫn !!! Nhất là bảo khố của Lan Gia đều cũng là bị vét đến nỗi không còn một mảnh.

Cái này làm cho Lăng Gia một trong ba đại gia tộc Thông Thiên Thành cảm thấy như là xuống địa ngục. Mà không chỉ mỗi trong kho của Lăng Gia mà là tất cả các cửa hàng khác đều bị cướp sạch sẽ !

Đúng lúc này có một giọng nói âm trầm truyền ra : " Giám giết Lăng Gia người !! Hắn đang ở Bách Vụ Thành phương hướng !!"

" Lão tổ !!" Các con em phía dưới cùng mấy lão già nghe được thanh âm này liền cúi đầu sâu sợ hãi chắp tay nói.

Lão đầu đi ra nhíu mày nhìn về Bách Vụ Thành tự nhủ trong lòng : " Kẻ này thật nhanh, hôm qua lúc Vận nhi chết ta đã cảm nhận được, chỉ là đang trong thời điểm mấy chốt nếu dừng lại sẽ bị linh lực rối loạn bạo thể mà chết ! Giết người Lăng Gia ta rồi mà còn dám ngông ngênh như vậy !!"

Lục Bảo cũng là không biết là sau khi hắn giết Lăng Vận cùng Lăng Ảnh đã có một ấn kí dính vào trên người hắn, mà khi hai phân thân chạy về liền nhập lại người hắn. Đây là ấn kí của tu sĩ Phá Phàm lên hắn chưa có thần thức càng là không thể phát hiện.

--------------------------

Lúc này Lục Bảo hắn cũng nhẹ nhõm trong lòng một phần ! Nhưng không hiểu sao vẫn còn khúc mắc mà khó thể nói ... cái này làm hắn càng là lo lắng lúc đột phá Nguyên Anh bị tâm ma cắn trả ....

Đi bộ trong Bách Vụ Thành hắn liền đứng trước một cửa lớn, có hai người canh giữ ở đó đưa ánh mắt nhìn hắn không mấy thân thiện. Dù sao nhìn hắn trông như một người công tử ca, mặt lại còn mấy vết sẹo từ trước lên khó mà không nghĩ tới thằng này mới trôm được bộ đồ ở đâu giả trang.

" Hai vị ... nhờ hai vị nói với Vu Quân Hạ đại nhân có Lục Bảo tới thăm !!"

Bạn đang đọc Trấn Ngục Vĩnh Hằng sáng tác bởi HyperNia

Truyện Trấn Ngục Vĩnh Hằng tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HyperNia
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.