Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hoàn cảnh khó khăn

Tiểu thuyết gốc · 1782 chữ

Trông hắn khá gầy, tóc đen, dáng người tầm mét bảy, năm nay hắn có ba mươi hai tuổi mà trông vẫn còn trẻ lắm, vì khi tu tiên thì tuổi thọ cũng dài hơn lên đã số mọi người đều dừng lại ở tầm hai mươi là cùng. Còn có nhiều người tư chất kém thì không thể đột phá bình cảnh được thì sẽ già đi. Chỗ ở cho tạp vụ ở tít phía sau núi hắn dẫn tôi đi đường vòng qua vì hắn bảo chỉ những Trưởng Lão và Sư huynh và các đệ tử nội môn mới có thể đường đường chính chính đi cổng chính của tông môn, đó là một sự kính trọng với các bậc tiền bối. Nhưng đối với tôi đó là sự phân biệt. So với thế giới cũ thì điều này quá rõ ràng.

Qua lời hắn tôi biết thêm được phân chia cấp bậc trong môn hộ. Đứng đầu là Chưởng môn Thanh Vũ tu vi Nguyên Anh bậc ba đến bây giờ cũng chỉ nghe đồn thổi rằng Chưởng môn hơn bốn trăm tuổi. Sau Chưởng môn là Đại trưởng lão Văn Cơ Pháp tu vi Hồi Đan cao cấp sau đó đến tam trưởng lão còn lại Bất Kính Thiên, Lôi Hình và Mộng Vương đều đang ở Hồi Đan trung cấp. Tại vì sao mọi đệ tử đều gọi tứ Đại trưởng lão mà trong khi đó chỉ có Văn Cơ Pháp là đại trưởng lão thì chỉ vì hắn không thích làm Đại trưởng lão. Lên chưởng môn cũng bó tay chân với hắn, về sau thì mọi người đều gọi là tứ Đại trưởng lão nhưng ai cũng biết chính đó chỉ là một người Văn Cơ Pháp. Còn khi gọi bình thường thì tựa thay đổi Hoàng Văn Cơ.

" Hại lão ..."

Nghe xong Thế Khắc su huynh giải thích lại càng thêm đau đầu về cái tông môn này. Đã học rốt rồi chứ chí nhớ kém sao nhớ nổi thật hại nào đi mà. Túm lại thì Hoàng Văn Cơ - Văn Cơ Pháp là một là Đại trưởng lão. Mà nghe thằng này giải thích xong đau hết đầu.

" À mà ngươi phải cẩn thận cách xưng hô. Không lên xưng ta là sư huynh, ngươi phải biết thân phận của mình. Chỉ có để tử của tông môn mới được xưng hô như vậy. Nếu ngươi mà xung hô vậy thì có ngày xuống gặp Diêm vương là vừa."

" Đa tạ đại nhân chỉ điểm"

Ánh mắt của hắn lóe lên một suy nghĩ. Một sự khó hiểu, vì sao Đại sư huynh kêu hắn gọi là sư huynh mà Thế Khắc đại nhân lại nói vậy. Trong đây đang có một thứ gì đó ...

Trời xế tà hắn mới xong thủ tục tới nhận phòng, căn phòng chả có gì ngoài cái giường làm bằng tre chỉ đủ cho một người nằm. Để tìm được đến đây qua lời quả trưởng quản khu tạp vụ hắn đã phải mất hơn một tiếng đồng hồ. Vì sau tông môn số lượng nhà dành cho tạp vụ lên tới một nghìn phòng thì phải biết tìm nó lâu đến mức nào. Trưởng quản ở đây tựa Thác Mãnh chỉ gặp qua một lần thôi mà hắn cũng có cảm giác khó chịu rồi. Chính là ánh mắt của hắn có một điều gì đó mập mờ.

" Phù...."

Thở dài sau một ngày mệt mỏi hắn đặt lưng trên chiếc giường nhỏ không chăn, không gối. Tuy tính từ lúc hắn đến thế giới này hơn một năm rồi nhưng hắn không ngày nào không nghĩ về thế giới cũ kia.

" Thật nhàm chán đi mà"

--------------------

Mặt trời trời chưa lên tới, những tia nắng còn chưa thấy đâu thì những tiếng đi lại đã rộn ràng quanh đó. Đó chính là thời gian những người tạp vụ bắt đầu ngày. Hắn bật dậy và nhớ tới lời Thác Mãnh nói hôm qua.

" Sáng mai trước lúc gà gáy đến đây nhận nhiệm vụ. Chậm bị phạt"

Chả quan tâm đến ngoại hình hắn bật dậy chạy ngay đến đó.

" Lục Bảo - Tư chất không có ?"

" A. Dạ vâng"

Nghe ông già kiểm sổ nói giọng ồm ồm hắn liền giật mình đáp lại.

" Tại sao ngươi có thể vào được đây chứ ... À được rồi từ nay ngươi sẽ bắt đầu công việc chặt gỗ, mục tiêu mỗi ngày là năm mươi cây ở phía Tây rồi mang về đây báo cáo, thiếu một cây thì trừ ăn một bữa. Nhanh đi đi, ra phía bên phải chỗ khu chặt gỗ điểm danh hắn hướng dẫn ngươi sau. Giờ thì cút đi."

Ông già tỏ vẻ khó chịu nói. Thật ra trường hợp như Lục Bảo nhiều lắm, nhưng không giống như hắn chả có tư chất gì mà ít nhất không khống được hệ thì tư chất phải nhân cấp là ít nhất mới được làm tạp vụ. Vì rất nhiều người mong muốn thời gian làm tạp vụ sẽ học thêm được ít công pháp của tiên nhân về ra oai với mọi người, còn một số người chỉ vì kiếm chút tiền mang về cho gia đình.

Nhiều trường hợp không có tư cách được nhận vào nhưng do đút lót, hay có người giúp đỡ lên cũng được vào cũng giống như Lục Bảo hắn. Nhưng tại sao mà Đại đệ tử Vân Dương Tuyền lại đối xử với hắn khác những người còn lại thì chưa rõ.

" Nhanh lên, chúng mày cút ra đây làm nhanh lên. Phụt"

Hoắc Nhai làm cai quản đội ngũ chặt gỗ nói với giọng khó chịu rồi nhổ bãi nước bọt xuống đất. Thất Lục Bảo đi tới ngơ ngác hắn nói :

" Thăng kia. Đứng đấy làm gì ! mới đến thì cầm dìu hay gì ra chỗ kia mà chọn. Luật ở đây mỗi ngày đủ năm mươi cây loại to không thì không cần ăn làm gì ! "

" Còn bọn này làm nhanh lên, chúng bay nhìn cái gì ! "

Lục Bảo giật mình chưa hiểu rõ chuyện nhưng cứ ra chọn lấy một cái dìu đi theo đoàn. Cái dìu này hắn cầm không cũng đã chết mệt với quảng đường ước chừng mười cây rồi. Không ngờ phải đi xa như thế. Cán dìu được làm từ sắt nguyên chất nhỏ cầm vừa tay nhưng ước tính nó cũng phải nặng tới hai mươi cân là ít. Những người như hắn ở đây nhiều lắm ước chừng một đội đến năm mươi người nhưng không ai chịu nói câu nào, mặt mũi thì phơ phác thân hình không đến nỗi gầy nhưng nhìn là biết không được ăn uống đầy đủ.

Hắn cũng chọn một cái cây rồi như bao người chặt... đến trưa hắn tổng chặt được có mười cây thôi nhưng mà đôi bàn tay hắn đã trầy xước hết da rồi. Nếu theo như lời Hoắc Nhai nói thì sẽ không được ăn. Dựa theo số lượng cây chặt được mà sẽ được phân phát bánh bao vào buổi trưa và tối. Nhưng.. hắn liệu còn có thể chặt được không, đó mới là điều hắn đang lo lúc này. Hiện tại hắn chỉ trông chờ được từ những gì A Ngưu dạy khi còn ở nhà với A Ngưu. Vừa đi chặt gỗ vừa đi tìm đồ ăn. Cây cỏ hoa lá những loại nào mà trước A Ngưu lấy từ rừng về hắn ghi nhớ lại tìm lấy ăn qua ngày. Vì hắn biết mình không thế nào làm được nữa. Làm tiếp thì đôi tay này nhuốm máu mất. Đối với hắn tự tra tấn mình để vượt qua thử thách không phải là một cách hay mà phải tìm cách ít tốn công nhất mới là cách tốt nhất.

Trời đã chợp tối mọi người thu gọn đồ mang về báo cáo với Hoắc Nhai. Có người bị trừ cơm có người bị đánh đập vì không chặt nổi ba cây. Riêng hắn ngày đầu tới làm có được mười cây lên xuất ăn của hắn chỉ còn một cái bánh bao không .

Cầm được cái bánh bao sau cả ngày mệt mỏi với đôi tay trầy xước bong da vừa đau vừa sót hắn lại nghĩ lại thế giới kia. Chỉ cần năm mười nghìn là có cái bánh bao thơm phức rồi. Nhưng thế giới không vận hành theo cách ta muốn. Nó bắt ta chơi theo luật của nó thì chơi.

" Tiên nhân ... chờ đấy"

" Cố lên nào"

--------------------------

Thu qua Đông lại tới cứ thế qua năm năm rồi hắn năm nay mười sáu rồi. Đôi bàn tay chai sần, dáng người cao, cơ bắp giờ đã quá rõ ràng qua năm năm sống trong chốn địa ngục này. Ba năm đầu hắn không thể đạt tới tiến độ năm mươi cây một ngày với chỉ một cái bánh bao hồi sức thế được. Nếu để ý ánh mắt cảu hắn khác xa rất nhiều so với năm năm trước. Những ngày tháng tra tấn, những ngày tháng đau khổ, đói. Cũng có những lần thấy những người bị đánh đập đến chết, Hoắc Nhai làm điều đó, hắn không coi ai ra gì. Nhưng hắn vẫn giả làm một thằng ngu hầu hạ Hoắc Nhai sai vặt. Vì hắn biết nếu hắn không làm thế thì hắn sẽ nằm trong phần ngược lại. Cái tôi, lòng thương người đáng đồng tiền à, phải sống được để làm điều đó.

Hắn cũng muốn rời khỏi nơi đây, nhưng mọi thứ không dễ như hắn nghĩ. Đây là một địa ngục, một nơi dành cho những người làm việc bán mạng để phục vụ cho những người ở trong tông môn phía xa kia. Vậy lên hắn im lặng không bạn không bè suốt năm năm.

Hắn không căm hận, nhưng hắn cố gắng hết sức để có thể như những người kia. Đôi mắt hắn sắc bén nhìn xa xa với cái dìu đang cầm trên tay trái nhẹ nhàng như cầm một cành cây vậy.

" Phập"

Hành động hắn nhanh quá đến khi mọi người cùng đoàn đi cùng nhìn thấy thì chiếc dìu đã gắn chặt vào thân cây trước rồi.

Hắn không còn là như trước tạp vụ nữa mà là cánh tay trái của Hoắc Nhai rồi, trưởng quản một đội ngủ thay Hoắc Nhai. Mọi người chỉ nghe hắn nói.

" Lăng Ảnh"

Bạn đang đọc Trấn Ngục Vĩnh Hằng sáng tác bởi HyperNia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HyperNia
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.