Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người thần bí

Tiểu thuyết gốc · 1748 chữ

Hắn vẫn không biết mình mới xuất hiện trên thế giới mới này đã có người muốn có cái đầu của hắn. Còn hắn vẫn đang miệt mài tu luyện.

" A ... Đau ... đau"

" Cái này chết tiệt, đau quá đi !"

Vì dưỡng thể hơn người thường quá nhiều lên giờ đây kinh mạch hắn đã thông suốt trơn tru rồi. Để có thể kích phát đẩy nhanh tốc độ hơn hắn đã cố gia trì tăng gấp nhiều lần vận chuyển linh khí xung quanh vào kinh mạch, khiến linh khi với tốc độ chóng mặt di chuyển qua các đường kinh mạch và cơ bắp hắn, điều này xác thực sẽ gây xước các đường kinh mạch và tổn thương. Cũng chính xác độ đau nó gây cho hắn không hề nhẹ. Giống như một cơn bão có gió lốc đi qua tốc độ nhanh vậy, nếu có cây cối và nhà nào trên đường sẽ bị cuốn bay. San phẳng khu nó đi qua, lên hiện tại các đường kinh mạch hắn cũng đang chịu sự dày vò như vậy.

" Phù phù...."

" Hây, vù ... vù ... Thật tuyệt, tốc độ của mình đã tăng rất hiều ah"

" Chỉ là không biết khác trước bao nhiêu !"

Hắn đứng dậy vì quá nhàm chán vận động một tí, phát hiện ta tốc độ của cơ thể tăng lên cao rất nhiều lần. Nếu hắn biết hiện tại tốc độ của hắn gấp mười lần Hồi Khí hậu kỳ chắc hắn sẽ trố mắt ra mất. Dù sao càng lên cảnh giới cao sẽ dùng linh khí để tăng tốc độ phản ứng của cơ thể, cùng với kinh mạch cơ bắp hấp thụ linh khí rắn chắc hơn lên có thể phản ứng với tốc độ cao. Nhưng nếu để nói cùng cảnh giới mà không dùng linh lực thì hắn so tốc độ đã quá là cao rồi ! Có lẽ đây là một Bug mà chưa ai nhận ra.

" Tiếp tục, hiện tại mới mười giây một lần dưỡng thể còn thiếu a.. cần giảm gấp bốn lần nữa mới đạt được yêu cầu của sư tôn "

Thật ra thì không phải đây là một lỗi bug mà là phiến không gian này chưa có ai để ý đến điều này lên không biết. Mà chính xác thì Bạch Hầu sư tôn hắn cũng chưa từng để ý mà nghe theo lời chủ nhân. Hắn từng là Bạch Hầu Đại Đế, danh xưng Trảm Thiên Đại Đế, đế tôn của Bạch Hầu nhất tộc. Nhưng vì quá ham muốn đột phá tới cảnh giới cao hơn mà hắn đã phế hủy hơn một nghìn cái tinh cầu để thu thập đại đạo khác nhau, gom góp ba nghìn đại đạo. Chính vì thế hắn bị một đại năng thần bí giam cầm lại mười vạn năm. Sau đó mới được giao nhiệm vụ này, và thế hắn ở đây vì lý do sau cùng là được tự do. Chứ một con khỉ ham nữ sắc thì sao rảnh rỗi đi làm sư tôn của mấy con kiến.

Hơn hai nghìn người tới đây trong một vạn năm qua đối với hắn cũng chả quan tâm. Hầu như tâm lý người thế giới này đều muốn đột phá Hồi Khí kỳ lên sau đó hắn cũng đá ra ngoài tự sinh tự diệt.

Hắn ở đây quan sát Lục Bảo tới đây là ngày thứ mười tám rồi.

" Không tồi, không tồi. Không ngờ có cách tu luyện như thế này, lão Hầu ta biết sớm thì đã bá chủ một vùng rồi.. còn sao bị giam ở đây !"

" Không biết các con cháu ta không có ta còn có thể phát triển ?"

" Được rồi ! Mọi thứ nằm trên người tiểu tử này. Với tốc độ như vậy đạt tới mức kia cũng sớm thôi"

Hắn nghĩ lúc đó quay lại tộc nhân sẽ phổ biến cách tu luyện này cho tộc nhân, hắn không được nhắc với người vào đây theo khế ước nhưng nói với tộc nhân chắc không trái a. Hắn lại không biết là sau khi hắn được rời ra khỏi đây những kí ức về bộ tâm pháp cùng với cách tu luyện này sẽ biến mất. Dù sao hắn cũng chỉ là quân cờ đang phải trả giá !

--------------------

Cùng lúc đó ở Linh Thiên Nhai dưới chân núi có hai gã thiếu niên cùng với ba cô gái đang nói chuyện vui vẻ. Đó chính là Hoàng Bá Lâm, Vân Kình cùng ba cô gái Lan Thế Doanh, Lan Thế Doãn và Lạc Kinh Hồng. Cũng là năm người mà đã cùng với hắn khảo hạch chung vào năm năm trước. Trong đó hiện tại Hoàng Bá Lâm đã đạt tới Hồi Khí tầng 8 hậu kỳ, Vân Kình mới chỉ có tầng 7. Còn ba nữ còn lại ai cũng đạt tầng 9 hậu kỳ. Vì gia đình ba người đều là có tiền lên các linh đan dược dụng được rất là nhiều cùng đó tiến giai tu vi rất nhanh. Còn hai người Hoàng Bá Lâm và Vân Kình thì không được như vậy. Hai người tính cách cũng ngay thẳng lên cũng không đi lấy lòng ai như Tam Nhất Quỷ, làm tay sai kiếm đan dược. Vì tính cách ngay thẳng đó lên mới làm bạn được với ba cô gái.

Lần này tụ tập ở đây là vì tông môn cứ cách một năm sẽ thành lập từng nhóm năm người riêng để đi săn bắt yêu thú lấy điểm cống hiến tông môn. Sau khi nhận nhiệm vụ ở thung lũng Lạc Yêu nằm ở phía bắc tông môn liền tụ tập ở đây.

Bá Lâm : " Kinh Hồng, ta nghe Thế Doanh nói ngươi sắp đột phá tầng 10 có đúng không "

" Uhm, cũng sắp"

Vân Kình : " Vậy ư ! " Nói xong hắn nhìn Lạc Hồng với ánh mắt lấp lánh.

" Cũng do một phần ta thiên phú địa cấp lên tu luyện nhanh hơn mọi người tí thôi.."

" Các ngươi phải nhìn Lan Doanh Lan Doãn tỷ tỷ nè !"

Vân Kình : " ...."

Bá Lâm : " ??"

Lan Doanh : " Khụ khụ, Kinh Hồng... ta cùng với sư muội cũng là địa cấp ....."

Kinh Hồng : " ... a"

" Nhớ nhầm, nhớ nhầm. Lan Doanh Lan Doãn tỷ tỷ cho muội xin lỗi nhé ! nhé ... nhé "

Nói xong thì tới kéo tay áo nũng nịu nói. Bá Lâm với Vân Kình đứng một bên cũng nhìn nhau muốn câm luôn rồi. Chả biết nói gì với cô nàng này nữa.

Lan Doãn liền lên tiếng :

" Được rồi ..bỏ ra nào !"

" Ngươi cái nha đầu này suốt ngày đi luyện đan với ngủ với đan dược, không hơn chúng ta thì đúng là trời sập "

Vân Kình nói :

" Nhắn mới nhớ, Kinh Hồng ngươi đã là dược đồ trung cấp rồi. Sư huynh muốn nhờ người luyện một lò Khai Linh Đan nhị phẩm. Có gì dược cứ nói ta !"

Hoàng Bá Lâm với Vân Kình nay cũng mười tám là lớn tuổi nhất đám này, tới là hai chị em song sinh Lan Doanh Lan Doãn kém một tuổi. Bé nhất chắc chắn là dược đồ trung cấp Lạc Kinh Hồng của chúng ta rồi.

" Ha ha.. đến giờ mới biết nhớ tới ta. Được rồi ! riêng ngươi ta lấy gấp hai lần giá cả , không bàn bạc !"

Vân Kình : " ...." cái này hắn cũng hết chỗ nói rồi. Hắn yêu thích tính cách này của Lạc Hồng nhất nhưng cô em này suốt ngày chơi bời không quan tâm tới cảm xúc người khác gì cả. Nếu Lạc Kinh Hồng mà chăm chỉ học đan dược có khi giờ đã là dược đồ cao cấp rồi không chừng. Nhưng mới chỉ trung cấp là hiểu liền.

Thế Doanh : " Đi thôi ! Lần này chúng ta phải mang về cho tông môn mười năm con nhất giai Yêu Thú bậc 8 là không ít thời gian đâu !"

Thế Doãn : " Đúng vậy a. Yêu Thú bậc 8 sức chiến đấu ngang ngửa Hồi Khí bậc 9 hậu kỳ rồi, chúng ta không nhanh là không kịp. Dù tông môn lần này cho hai mươi thiên, có cùng liên thủ giết được mà không tìm được mười năm con thì cũng như không."

" Doãn sư muội nói phải, chúng ta xuất phát thôi !"

Hoàng Bá Lâm nói xong thì dẫn đội xuất phát về phía thung lũng Lạc Yêu

Sở dĩ gọi là thung lũng Lạc Yêu vì trong đó có hai con Yêu Thú nhị giai cao cấp sắp tiến hóa lên tam giai sơ cấp trong đó. Khiến yêu thú chia làm hai phương kai quản không xảy ra tranh chấp. Lên tông môn liền giao nhiệm vụ cho để tử tới đó diệt yêu nhằm làm yếu đi thế lực của yêu thú.

Tất nhiên là Yêu Thú nhị giai cao cấp lực chiến đấu tương như Hồi Đan cao cấp lên nào có chuyện mong mấy đám tiểu bối giải quyết xong. Thung lũng như là khu mà tông môn giữ lại để có chỗ cho đệ tử đi rèn luyện thôi. Cũng như mỗi một đội đi qua cũng là có một sư huynh hoặc trưởng lão đi theo nhằm bảo vệ và cung cấp thông tin tình báo của từng người đệ tử. Dù sao Linh Thiên Nhai cũng là tam đẳng tông môn của vùng mộc nguyên này lên không thiếu cao thủ Hồi Đan trung cấp và cao cấp. Nhưng lần này đi theo đội của Bá Lâm lại là trưởng lão Lôi Hình tu vi Phá Đan trung cấp. Nói tới thì khi kỳ khảo hạch năm năm trước hắn cũng mới chỉ là Hồi Đan cao cấp, nhận sự giúp đỡ của cha Lạc Kinh Hồng lên sau năm năm mới đột phá lên Phá Đan trung cấp.

Lên lần này Lạc Kinh Hồng ra ngoài lịch luyện hắn nhận công tác bảo vệ đi theo.

" Mấy đứa nhỏ này..."

Nói xong hắn lấy ra phi kiếm rồi theo từ trên cao.

Bạn đang đọc Trấn Ngục Vĩnh Hằng sáng tác bởi HyperNia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HyperNia
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.