Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đi Đan Thành

Tiểu thuyết gốc · 1520 chữ

Hắn liền cảm nhận dao động linh khí xung quanh, đột nhiên hắn ngẩn ra " Sao linh khí nơi này mỏng manh thể ?? Trong phương thế giới kia phải gấp nơi này năm mươi lần !. Nếu thế này không thể nào đột phá liên tục được rồi." Đang ảo não thì nguyên nhân của tiếng động cũng tới.

?? Hai mắt nhìn nhau....??

" Khỉ già ?"

" Nhân loại ? Là ngươi !"

" Hà hà ... mấy chục năm nay Lão khỉ ta ở đây đã đập chết mấy người rồi. Giống như ngươi hư không tiêu thất rồi xuất hiện cũng đã năm người ! Ngươi có lời nào chăn trối nói đi, bản Hầu vui vẻ cho ngươi cơ hội cuối. Hà hà..."

Cùng lúc Hầu tử xuất hiện thì hắn cũng đã đem hệ thống quét qua thu được thông tin :

" ~~ Yêu Thú Hắc Hầu

Phẩm cấp : Nhị Giai trung cấp hậu kỳ +300

Tâm Pháp : Huyễn Hóa Đại Hầu cấp C + 20%

Thiên Phú : Thân Thể Cường Hóa cấp D + 10%

Năng lực chiến đấu : Phá Tan vs Phòng Ngự + 80

Kĩ năng : Hầu Quyền - kĩ năng cơ bản của Hầu tộc ! +30

Cuồng Nộ - hóa Đại Hầu ! + 50

Tổng lực chiến đấu : 598"

Xem xong hắn liền thở nhẹ một hơi. Con hầu này vẫn yếu hơn mình. Ổn thỏa !. Nói xong hắn hướng về phía Hầu tử nói :

" Gần đây là Linh Thiên Nhai môn phái, ngươi không sợ có người thu phục ngươi ?"

" Hà .. hà . Tiểu tử ngươi không có hiểu biết ! Kia tông phái chỉ là phân bộ một cái. Mà ta cũng không sát phạt tại sao phải bị để ý"

" Được rồi ! Ta đã cho ngươi cơ hội để lại di ngôn ngươi không trân trọng ! Chết đi !!!"

Nói xong kia Hầu tử liền bật mạnh một cái lao tới phía hắn. Hắn cũng không chạy đi mà bắt đầu chuẩn bị đón đỡ quyền kia.

" Rầm !! " Một lúc sau hai quyền va chạm, Hầu tử liền bị đấm bay ra một bên. Còn hắn vẫn đứng nguyên vị trí cũ !

Hầu tử liền ánh mắt dại ra nhìn hắn truyền âm hỏi : " Ngươi ! ngươi sao có thể ! Mới hơn một tháng thôi mà ngươi đã Phá Đan ! Không thể nào !..."

Hầu tử không thể tin được từ một người bình thường lên tới Phá Đan chỉ mất có hơn một tháng. Theo hắn thấy Lục Bảo không dùng bĩ kĩ, không dùng năng lực gì cả. Chỉ có một quyền liền áp đảo hắn thì chỉ có Phá Đan tu sĩ mà thôi ! Vì Lục Bảo hắn không vận dụng tâm pháp hay thần thông thiên phú gì, lên Hầu tử không thể cảm nhận được linh khí dao động trên người Lục Bảo. Nếu có chỉ là có một tí do cơ thể động quyền tiết ra mà thôi !

Nếu hắn biết Lục Bảo hiện không phải Phá Đan mà là Hồi Đan sơ kỳ thì chắc trợn tròn mắt hơn nữa !

" Hóa ra đây là cảm giác vậy a ... thật thoải mái !"

Lục Bảo hắn nhắm mắt cảm nhận sức mạnh. Dù sao hắn ở trong phiên tiểu thế giới kia còn chưa cùng ai so qua đâu. Giờ đây cảm nhận hơn hắn đã có một cách nhìn nhận khác về thế giới này. Qua mấy phút hắn liếc tầm mắt về phía Hầu tử vẫn còn đang ngã ở đó không dám di động. Hắn nói :

" Ta có một người thân cũng là Hầu tộc lên lần này ta tha. Nếu có lần sau giết !'"

Nghe đến đâu Hầu tử vui mừng không xiết. Cái người này tay không một quyền liền gục hắn thì nếu hắn chạy cũng không được, còn chưa tính người này có vận dụng thêm kĩ năng hay tâm pháp gì biến thái không. Hơn một tháng mà từ người thường tới một quyền hạ hắn, không biến thái hắn quỳ dưới đất liếm dày cũng được. Hắn liền nhân lúc Lục Bảo chưa đổi ý thì gật đầu lia lịa truyền âm :

" Vâng vâng vâng đại gia !"

" Tạ ơn ngài ! tạ ơn ngài !"

Lục Bảo : " Được. Không cần nói nữa ta có việc cần hỏi !"

" Ngài cứ sai bảo !"

Hầu tử vộ tay lên ngực quả quyết. Thấy vậy Lục Bảo hắn cũng thầm cười nghĩ con yêu Hầu này đúng là biết liếm a. Xong hắn nghiêm túc hỏi :

" Ngươi có biết xung quanh đây là những khu vực nào ? Các môn phái gần nhất ? Kể ta !"

Hầu tử không có chậm trễ mà suy nghĩ một lát rồi nói :

" Thưa đại nhân quanh rừng U Minh này thì có ba cái thành lần lượt Linh Thiên Thành - Bách Vụ Thành - Lâm Vương Thành. Trong đó Linh Thiên Thành là chủ sở hữu của Linh Thiên Nhai tông môn cách đây phía đông đông nam một ngìn dặm. Bách Vụ Thành phía đông bắc một nghìn hai trăm dặm. Lâm Vương Thành phía tây cách đây một nghìn ba trăm dặm. Lấy tu vi của ngài chắc chỉ cần hai ngày là có thể thấy đến."

" Còn lại chủ yếu là Linh Thiên Nhai phân điện thì khoảng cách cũng không quá xa cũng là một nghìn chín trăm dặm hướng Đông Nam. Cùng với ngay đây có một trăm dặm như ngài cũng biết."

" ..." Nói đến đây hắn ngừng lại nhìn về phía sắc mặt của Lục Bảo xem xét.

" Tiếp !"

" À vâng vâng. Xa hơn thì có Đan Thành - Hỏa Ly Thành - Thông Thiên Thành cùng Nam Gia Thành ! "

" À tiền bối để ta vẽ ra bản đồ cho ngài ! " Hắn liền bị khí lực của Lục Bảo dọa sợ, lên bảo nói thì hắn nói. Giờ mới nghĩ ra là cho vào ngọc giản đưa cho Lục Bảo hắn có phải dễ không...

Sau một lúc hắn khắc xong ngọc giản đưa cho Lục Bảo. Lục Bảo nhận ngọc giản truyền vào linh lực xem qua một lúc rồi nghĩ : " Bây giờ theo như ta phỏng đoán thì có thể so với Hồi Đan hậu ky, vẫn còn quá yếu. Bây giờ cần nhất phải đi tìm cách tăng cao thực lực lên !. Giờ một đi Linh Thiên Nhai hai là đi đan thành, trong cửa hàng hệ thống có kha khá bí tích về đan dược luyện khí v..v.. có thể học xong tự có thể luyện đan dược đẩy nhanh tốc độ tu luyện. Còn Linh Thiên Nhai có thể sẽ điều tra về mình thế thì không ổn ! Giờ đi Đan Thành là chủ ý không tệ ! Ta cũng phải nghĩ đổi một cái xưng hô, nếu dùng tên này Lục Bảo để lại chút dấu vết có thể dẫn đến điều xấu a. "

Hắn cảnh giác đều là đúng. Trong cái thế giới này cướp đoạt giữa ban ngày là chuyện bình thường, thực lực vi tôn. Nếu có một ngày một trưởng lão Linh Thiên Nhai điều tra ra hắn khác lạ, có ý đồ xấu thì có thể giết hắn rồi cướp lấy cơ duyên.

" Được rồi ! Ngươi đi đi !"

Hầu tử bắt lấy cơ hội dạ vâng mấy cái rồi cong mông chạy. Theo hắn thấy là lên tìm chỗ khác để kiếm mồi rồi ! Tuy mấy lần hắn bắt được có người đây đi ra mang theo một số đan dược giá trị lên từ đó hắn ở lại đây kêu nhóm tiểu hầu trông nom, có người thì gọi nó. Nhưng nó không thể tiến gần vào được cái bộ hài cốt kia, đành phải ôm cây đợi thỏ. Cái trước hắn đánh Lục Bảo cũng là lựa lực mà đánh tới gần bộ hài cốt. Tưởng trừng được một phen tạo hóa mà lại bị đánh cho không có sức đáp trả.

Hầu tử hắn trông to con vậy nhưng cũng là một người nhát gan. Hắn cũng chỉ xác định đối phương yếu hơn mình mới giám ra tay chứ không động tay động chân với các nhân vật của tông môn để tự rước họa vào thân.

" Phải xuất phát ...chắc bốn ngày mới tới Đan Thành được ... một nghìn năm trăm dặm a.."

Nói xong hắn liền xoay người quét lại trong sơn động một vòng rời rời đi. Lúc hắn rời đi cũng cách lúc hắn bị truyền tống về là nửa tiếng.

-------------------

Các đạo hữu thấy cái Art mới thế nào ? Lão ta đây cũng đổ máu vì nó a... mong có thể nhận được mấy cái góp ý !! Cảm ơn

Bạn đang đọc Trấn Ngục Vĩnh Hằng sáng tác bởi HyperNia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HyperNia
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.