Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nướng thịt

Tiểu thuyết gốc · 1905 chữ

" Thiên Linh đạo hữu. Không biết ngươi là tông môn hay điện nào ?"

Ở yên chờ Lục Bảo hắn nấu nướng Thế Khắc liền hỏi hắn ! Theo hắn nghĩ, người phong phạm như Lục Bảo không thể là người không chức quyền được.

Cơ mà hắn đoán đúng...Lục Bảo hắn trước cai quản mấy đội tạp dịch đệ tử tông môn mà, sao lại không có phong phạm được.

" ...."

" Tông môn ta không nổi danh, là một ẩn môn nhỏ thôi. Thứ lỗi vì nội quy lên ta không được tiết lộ."

" À ! hóa ra là vậy. " Thế Khắc nghĩ thầm : Ẩn thế môn mà có được nhân vật như này cũng không phải bình thường, ẩn môn cũng có không đáng nhiều nhưng nhỏ bé nhiều loại. Như Thiên sư huynh này xem ra cũng là một trong bát đại ẩn thế tông môn ! Lên giao hảo !. Nghĩ đến đây hắn liền nói.

" Thiên huynh đệ ! Ta thấy chúng ta có duyên ở đây cũng là có duyên, không bằng chúng ta kết giao một cái !"

" Được ! Ta thích người thẳng thắn như huynh, theo ngươi dáng dấp lớn hơn ta. Gọi ta đệ là được."

Lục Bảo hắn còn đang phân vân lấy lý do gì kết giao hảo đâu. Dù sao hắn cũng lẻ loi một mình, phải bịa ra câu truyện che giấu bản thân. Giờ có thể kết giao với đệ tử Linh Thiên Nhai môn phái, sau này cũng có thể làm chỗ nhờ vả một hai.

" Đây là ngọc giản truyền tin của ta. Thiên đệ hãy cầm, sau chúng ta liên lạc. Ngọc giản của đệ đâu cho ta một cái ?"

" ... À.. ta không có ngọc giản !"

" .... Ừm ..không sao ta còn, đệ cầm hai khối này." Nói xong hắn từ nhẫn trữ vật lấy ra hai khối ngọc giản đưa cho Lục Bảo.

" Thế huynh. Cái này ngọc giản dùng như nào ?" Cái này hắn nhận lấy nhưng không biết dùng thế nào. Lần đầu hắn thấy loại vật này, dù sao cái bản đồ hắn chỉ là đưa linh lực vào là xem được, cái này lại là truyền tin... làm hắn bối rối.

" A ..."

Thế Khắc ngạc nhiên nhìn hắn. Dù sao cũng nghĩ tiểu đệ kết giao này cũng là lớn sau lưng, mà loại ngọc giản lại không biết dùng.

Lục Bảo thấy hắn ngạc nhiên cũng biết mình thất thố liền nghĩ ra một lý do nói :

" Từ nhỏ ta đã cùng sư tôn khổ tu. Vừa mới xuất sơn, lên đã hạ chỉ cho ta đi lịch luyện. Do vậy lên các đồ đạc ta cũng không rõ ràng dùng .."

" Hóa ra là vậy ! " Đúng là tông môn ẩn thế a.

Thế Khắc hắn nghe xong Lục Bảo nói cũng là có lý, hiểu đôi phần. Dù sao mấy cái tông môn ẩn thế toàn kiểu kì kì như vậy. Nhưng không thể không nói họ có những cao thủ kinh khủng. Nhưng vì không nhúng tay vào việc tiên giới tranh đoạt thế lực gì cả lên cũng không ai đi đắc tội ẩn thế tông môn. Nghĩ tới xong hắn nói :

" Tiểu đệ chỉ việc truyền linh lực của mình vào hai khối ngọc giản là chúng sẽ tự động nhận chủ. Sau này ta muốn liên lạc là lấy ngọc giản đệ ra khắc thông tin lên đó, là ngọc giản của đệ cũng hiện lên !"

" Thần kỳ như vậy ! Vậy mà ta chưa nghe sư tôn nói qua..."

Hắn bắt đầu truyền linh lực vào hai miếng ngọc giản. Chỉ nháy mắt ngọc giản lóe sáng nhẹ rồi quay trở lại như thường. Hắn thử khắc mấy câu vào một viên thì viên kia cũng lóe sáng hiện lên. Sau đó hắn liền cảm khái tự nhủ " Cũng chả khác gì mạng a, chỉ khác điều chỉ là nhắn tin công năng ". Sau đó hắn đưa một miếng ngọc giản về phía Thế Khắc nói :

" Thế Huynh, cái này ngươi cầm. Được rồi ! Ha ha nhân ngày này vui ta và huynh cùng đánh chén sạch đầu báo này."

" Tiếc là không có rượu a..."

Nói xong hắn đi gần tới con báo đang nằm trên xiên quay vòng vòng lấy từ nhẫn trữ vật ra mười loại cây cỏ thông thường rồi dùng linh lực nghiền nát chúng. Một giây sau thì hoàn thành, hắn điều khiển linh lực trộn đều rồi phủ chúng xung quanh con báo. Cái này mấy ngọn cỏ linh thảo vô dụng, có khi còn không được xếp vào hàng linh thảo bị hắn đi đường tiện tay hái nhặt. Đến tầm này của hắn mấy bụi cây hắn chạy qua nhẹ vung tay là đủ thu đến.

" Cái này ? Thiên đệ ngươi làm đồ ăn như này sao ? Sao ta chưa thấy qua ?"

" Ha ha, hôm nay cho huynh nếm thử bí kĩ của ta. Sau sẽ nghiền chết luôn !"

" Làm gì quá mức như vậy ?"

" Huynh không tin ? Chờ đó !"

" ... Được rồi để ta xem !"

Hắn kết huynh đệ với Lục Bảo hầu như mục đích ban đầu hai bên là giao hảo, nhưng tiếp xúc thêm hắn lại thấy người này chất phác, tình tình cũng hợp ý lên cảm thấy thân thiết hơn hẳn.

Chả qua bao lâu một mùi hương lan nhẹ nhẹ bay qua xung quanh. Lúc này Thế Khắc mới đi làm một cái nhỏ cấm chế ở cửa động để tránh mùi thơm bay ra thu hút Yêu Thú quay vào.

" Thiệt thơm a, Thiên đệ. Ăn được chưa ?..."

Nói đến đây hắn cũng đã thèm nhỏ dãi rồi, cái mùi thơm này hắn đi biết bao nơi trong hơn hai chục năm qua mà chưa từng được thấy. Nhưng hắn vẫn đang tò mò không biết ăn có ngon như mùi không.

" Thế huynh, ngươi nhanh nhảy ! Ta còn một bước nữa rồi quay tiếp nửa nén nhang mới được !"

Cái này thông từ một nén nhang, nửa nén nhang hắn cũng quen thuộc. Như hắn quy đổi ra thì một nén nhang tầm mười năm phút thời hạn. Vậy nửa nén là bảy phút. Nghe tới nói hắn còn chưa xong Thế Khắc liền hỏi :

" Như thế này ngon còn chưa xong ? "

" Nhìn ..."

Lục Bảo nói nhỏ một cái rồi lấy ra một tổ ong dùng linh lực rút ra mật rồi lại rải đều một vòng quanh thân báo yêu. Sau đó lại dùng linh lực điều khiển thân báo yêu bị xiên quay vòng vòng. Cái này tổ ong cũng là hắn lấy trên đường, hiện cái nhẫn trữ vật của hắn tổ ong phải đếm tới mười cái rồi. Dù sao cũng chả có cái gì quý giá mà đựng. Cũng chưa kiếm được chiếc bình nào lên hắn lấy luôn tổ ong mà đi. Khổ cho mấy con ong khi hắn chạy qua còn không cảm nhận được tự nhiên mất đi tổ ! Mấy con ong đang trong tổ thì mất thăng bằng rơi rụng xuống đất.

" Xongggg! "

Chẳng qua bao lâu thì Lục Bảo hắn hô lên một tiếng rồi di chuyển con báo đã nướng xong ra khỏi đống lửa. Vì hắn không đem theo bàn hay cái gì để đựng, lên cũng chỉ để nguyên trên cái xiên mà thôi. Tới đây thì Thế Khắc đã chảy nước miếng rồi ....

" Ăn a.." Thế Khắc cũng không làm dáng liền đưa tay hình thành một đoạn linh lực huyễn hóa thành một mũi sao sắc lẹm cắt đi qua phần đùi sau của con báo.

Lục Bảo hắn thấy thế liền ngạc nhiên. Lần này hắn lại thấy được cách vận dụng linh lực mới. Liền cũng thử làm theo của Thế Khắc rồi cũng cắt ra ăn. Thế Khắc hắn thấy vậy thì cười cười ăn ăn. Nhưng hắn lại không biết là đây là lần đầu Lục Bảo hắn làm vậy, thông thường nếu muốn điều khiển linh khí trở thành sắc bén thì phải rèn luyện khá lâu mới có thể. Vì nếu trình độ cảm nhận và điều khiển không đủ thì không thể ngưng kết thành dạng vũ khí vậy được ! Hắn Lục Bảo cũng không rõ việc này, nhưng làm rất dễ cũng chả để tâm.

Còn tại sao Thế Khắc hắn lại cười thì do hắn đoán chuẩn rồi. Kết giao người đệ này không sai ! Cái kia muốn làm được linh khí hình thành vũ khí công dụng phải đạt được năm trăm điểm đo lực chiến trở lên mới được tính toán. Thì chắc chắn người đệ này cũng là Hồi Đan trung cấp rồi !. Nhưng hắn lại sai, vì Lục Bảo giờ có mỗi Hồi Đan sơ cấp mà đã là 17/100%. Nếu hắn Lục Bảo đả tọa tập chung tu luyện thì cũng chỉ tốn thêm một ngày là có thể lên tới trung kỳ !. Nhất là hắn mới Hồi Đan sơ kỳ mà đo lực chiến càng là gấp đôi hắn này Thế Khắc. Lên không biết lúc hắn thấy thì sẽ vẻ mặt nào a.

Sau đó là một trận tranh giành cướp giật ! Một người thì gần hai tháng chưa ăn thịt, còn một người lần đầu trong đời được ăn thịt loại ngon thế này. Lên không ai nể mặt ai !. Chả mấy chốc chỉ còn lại đống xương khô.

" Thiên đệ ! Đệ quả không lừa ta. Đây là thứ ngon nhất ta ăn trên đời này rồi."

" Chỉ tiếc thiếu rượu a !"

" Đúng vậy"

" Lần sau để sư huynh chuẩn bị. Đệ nấu ăn này quá tuyệt rồi !"

Hai người trò truyện một lúc thì cũng mỗi người phần mình đả tọa tu luyện ! Nếu không vì hệ thống xem xét Thế Khắc này không có ý xấu, còn là có thiện cảm với mình thì chắc không có cuộc trò chuyện vui như này ! . Hắn đã sang đây được sau năm ở dưới tầng chót của tu tiên giả, hơn nữa thấy được rất nhiều điều. Cái này khiến hắn tâm cảnh giác cao hơn đối với con người !

Hắn cảm nhận thấy Thế Khắc đang hấp thu linh khí xung quanh vòng mười năm mét xung quanh thôi thì kinh nghi bất định. Rồi đưa ra một cái đánh giá cười mỉm. Sau đó vì sợ Thế Khắc phát hiện mà hắn chỉ điều động hấp thu linh khí của một hướng ngược lại. Cái này phương hướng trong một trăm mét bán kính bị hắn liên tục hấp thụ. Chỉ số thông tin của hắn bắt đầu thay đổi theo hai tiếng một phần giảm tới còn có mười hai phút tăng một điểm. Cứ như này tới sáng mai tầm tám canh giờ hắn sẽ tăng thêm được bốn mươi phần nữa ! Tổng là 57 %, chả mấy chốc có thể phá ngưỡng trung kỳ !

Bạn đang đọc Trấn Ngục Vĩnh Hằng sáng tác bởi HyperNia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HyperNia
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.