Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huynh nhìn lén !

Tiểu thuyết gốc · 1598 chữ

" Ừm ..."

Một lát sau hắn đã gần sát chỗ Lan Doanh ba trăm mét. Hắn chợt dừng lại vì hắn cảm nhận thấy hai luồng linh lực đang dao động ở phía dòng suối gần đó. Hắn liền đoán ngay là hai cô nàng kia đang tắm rồi.

" Ta có lên ...."

" Không được !" Vừa nói hắn vừa lắc đầu. Hắn nghĩ : Đường đường đấng nam nhi sao lại hành động cái chuyện đồi bại này. Nhất là hiện tại hắn cũng không có tình cảm với hai cô nhìn cũng chỉ là đẹp cái mắt. nếu mà bị phát hiện thì đúng là không biết rúc mặt vào đâu.

" ... hay là một cái thôi ...ta nhìn từ xa cũng chẳng sao a..."

Nói xong hắn liền vận tâm pháp thu liễm linh lực phát ra rồi nhẹ di chuyển về phía hai nàng.

Cơ mà làm hắn thất vọng chính là hắn chỉ cảm ứng được hình ảnh trong đó đang làm gì dao động thế nào thôi. Chứ bị ngăn cách bởi một kết giới nhỏ do hai cô tạo ra rồi, có nhìn cũng chỉ thấy hai bóng dáng một lớn một vừa đang vui đùa phía dưới mà thôi.

" Cái này thật khó chịu a...." vừa nói cái chỗ đó của hắn liền lên ngắm bầu trời.

" hazz..."

Thở dài một cái hắn liền quay về hang động bắt đầu chuẩn bị bữa tối. Còn ở dưới đó hai cô nàng bắt đầu thì thầm to nhỏ :

" Sư muội có thật sự thích hắn ?" Nghe được câu này Kinh Hồng đưa mặt lên trời suy tư rồi đáp.

" Ta cũng chỉ thấy hắn thuận mắt, lên có hứng thú trêu hắn thôi. Nhưng mà tỷ thấy hắn như nào ?"

" Ta ?"

" Ừm .."

" Như hắn người có thể một mình hạ gục Bát Nhãn Ngân Xà kia một mình với thời gian ngắn như vậy thì cũng phải gần tới Phá Đan rồi. Chắc không phải một người tầm thường."

" Nhưng muội thấy hắn quần áo trông rất tầm thường a..."

" Đồ ngốc ! Ai biết người ta đang lạc đường mà quên mang đồ thay thì sao ? Ta còn nghi ngờ hắn là một công tử lớn trong ẩn môn chứ không phải tầm thường !"

" Hắn còn trẻ vậy mà có thể như vậy thì ... ta tỷ cũng muốn theo a." nói đến đây thì Lan Doanh trên mặt hương hồng chút sắc. Kinh Hồng nghe vậy cũng hai mắt mở to rồi giận dỗi nói :

" Ai nói ta cho tỷ hắn rồi ! Cái này phải là của ta !"

" Ây da cô nãi nãi. Ta xem muội làm thế nào đem hắn nằm !"

" Nằm ???..... "

" Ai muốn nằm với hắn !....." Nghe sư tỷ nói về chuyện này cô cũng hồng hết cả đôi má đào rồi. Cô bắt đầu thử tưởng tượng cái kia cơ bắp a, cô cũng không phải ngốc tới mức không biết chuyện trai gái đó. Nhưng mới gặp có hôm qua gì đâu mà.

" Được rồi tỷ ! Chúng ta lên sớm đi không hắn về lại lợi cho hắn a !"

Lan Thế Doanh cũng cười mỉm gật đầu. Cô cũng chỉ trêu tiểu muội này thôi, chứ trong lòng cô vẫn đang chỉ thấy Lục Bảo người này có thể kết giao thôi chứ chưa đến lúc yêu đương. Dù sao gia tộc cô cũng không yên bình, phải dựa vào mình cô thôi. Nếu cô không thể cố gắng nâng cao tu vi thì vị thế gia tộc vẫn đang đứng trên mũi dao nhọn có thể sụp đổ lúc nào không hay.

Có một điều mà cô vẫn chưa kể với đồng môn về gia cảnh. Cái này chỉ có hai tỷ muội Lan Thế Doanh vs Lan Thế Doãn cô tự thân đơn độc giữ gìn. Gia tộc cô vốn là một trong tam đại gia tộc ở Đan Thành chính là Lan Gia. Cũng chính là một trong những thế lực nắm giữ số lượng phường thị buôn bán đan dược có tiếng ở Đan Thành. Nhưng hai mươi năm gần đây gia tộc bắt đầu xuống dốc một cách trầm trọng. Thế lực Hoắc Gia và Quân Gia đang hợp tác để giảm bớt nguồn cung cấp dược liệu của nhà họ. Tất nhiên là phủ Thành Chủ sẽ khó mà bỏ qua, vì tam đại thế lực đang yên ổn phát triển. Thành chủ cũng không muốn để một bên thế lực cầm hết quyền lợi vào tay mình. Lên dù đã cố gắng duy trì Lan Gia tộc của cô, nhưng những năm qua hai nhà kia vẫn không giảm bớt số lượng tiến cống cho phủ Thành Chủ lên cũng dần dần làm cho chúng đạt được mục đích.

Dưới sự cám dỗ của vô số thiên tài địa bảo thì Thành Chủ cũng nhu nhược dần trong khoảng thời gian qua. Đến nay gia tộc cô đã giảm xuống sau phần trong hai mươi năm qua rồi. Cũng không biết bao lâu liền bị hai nhà Quân Gia và Hoắc Gia lên kế hoạch trừ khử. Giờ đây cũng chỉ có mang danh tiếng quan hệ với tông môn tam đẳng Linh Thiên Nhai mới có thể uy hiếp hai nhà họ một thời gian.

Cô sở dĩ cũng không dứt khoát phản đối Kinh Hồng cũng vì điều này. Cô phải về xem gia tộc một hồi, vì cha cô cũng không muốn cô phân tâm lên cũng không có thông báo tin tức gì ngoài hỏi han tình hình tu luyện với sức khỏe của cô.

" Ô. Hai người !..."

Hắn đang làm chế biến xác một con trư yêu thì thấy hai cô nàng về tới. Nhưng cũng cái này làm cho hắn cũng ngỡ ngàng. Lúc trước hai cô mới xảy qua trận ác chiến lên quần áo tóc tai còn dư âm, nhưng sau khi chải chuốt xong thì lại có thể biến hóa ra thế này làm cho hắn cũng mải nhìn hai cô. Lan Doanh thì có cơ thể trưởng thành hoàn mỹ trong bộ y phục màu trắng tinh kia, đôi mắt long lanh cùng với mái tóc dài đung đưa như là tiên nữ hạ phàm vậy. Còn cái đứa vẫn theo đuôi hắn thì trong bộ y phục màu hồng tím rất bắt mắt, có một loại tư vị riêng biệt. Tuy là đồi núi chưa có nhưng cái đường eo với vòng ba cuốn hút người nhìn thật đó.

Đến lúc này hắn mới nhận ra mình có chút thất thố. Liền nhanh chóng nói :

" A.. ta cũng sắp nấu rồi tí cho hai muội thưởng thức."

" Không biết Thiên huynh về lúc nào ! Có lén nhìn không a !!" trong lúc hắn còn chưa đánh trống sang nơi khác thì Kinh Hồng trừng mắt nói với hắn.

" Chắc là có rồi !!" Chưa kịp đợi hắn suy nghĩ cô nãi đã bồi thêm.

" À ... ta cũng mới về tới đây !"

" Xạo !! Ta nhìn huynh là vừa xem nén chúng ta rồi khi ta lên mới chạy vô đây !"

Lan Thế Doanh ở cạnh nghe vậy liền lên tiếng nhỏ nhẹ với sư muội này giải vây cho Lục Bảo hắn : " Kinh Hồng ! Chúng ta cũng đã có kết giới rồi sao Thiên ca thấy được. Với lại ta thấy hắn cũng đang bận nấu đồ ăn kìa, sao có thể làm việc đó."

" Được rồi tha cho huynh lần này !"

Nói xong nàng bĩu môi lôi Lan Doanh cùng tới một góc trong sơn động ngồi xuống. Lúc này Lục Bảo hắn cũng lấy lại bình tĩnh rồi. Ai bảo suốt năm năm qua hắn u trong cái lò tạp vụ đó đâu. Cũng là một thằng chưa trải lên ham muốn nhất thời khó mà kiềm xuống ánh mắt. Cơ mà hắn cũng nhanh chóng bỏ qua suy nghĩ tập chung vào điều chế nốt con trư yêu này. Đột nhiên hắn nhớ tới cái gì rồi hướng về phía hai nàng nói :

" Các ngươi có thể tạo kết giới ngoài cửa hang được không ? Ta không biết. Sợ tí nấu nướng có yêu thú phát hiện !" hắn cũng phải cẩn thận lên một chút, vì tránh điều không muốn lên đề phong thêm một tí cũng không thiệt cái gì.

Lạc Kinh Hồng nghe thấy vậy thì đặt lên dấu chấm hỏi :

" Thiên huynh không biết ?"

"... Ta không a. Ở trong tộc ta cũng chỉ học tâm pháp rồi tu luyện lại đến tu luyện. Lên ta cũng không biết nhiều."

" ....Ừm... vậy để ta cho huynh pháp quyết. Cái này dù sao cũng phổ biến lên cho huynh cũng không sao." Lan Doanh nghe thấy Lục Bảo nói vậy liền nghĩ thầm cái người này khá đơn thuần a. Nếu có thể kết giao sâu hơn có khi tới Đan Thành có thể nhờ huynh ấy giúp một hai.

" A. Vậy cảm ơn Lan Doanh muội nhé. Lần sau ta sẽ báo đáp."

Nói xong thì Lan Doanh lấy từ nhẫn trữ vật ra một cái ngọc giản dùng linh lực khắc vào đó pháp quyết rồi đưa về hướng Lục Bảo hắn.

Bạn đang đọc Trấn Ngục Vĩnh Hằng sáng tác bởi HyperNia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HyperNia
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.