Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tới Đan Thành

Tiểu thuyết gốc · 1432 chữ

" Huynh .. huynh ...!"

Lan Doanh thấy hắn mặc bộ quần áo kia của mình thì mặt đỏ đến mang tai luôn. Xấu hổ không biết nói gì. Còn Kinh Hồng bên cạnh thấy vậy liền tức lên nói :

" Ngươi cái đồ bại hoại này ! Sao có thể mặc quần áo Lan tỷ chứ !"

" Im!!! Ta còn chưa tính sổ với ngươi đâu !"

" Ta có mỗi bộ y phục là ai đốt đi !!!"

" Là ai nhắm gần chục cái hỏa cầu vào chỗ đó của ta !!"

" Là ai nhân lúc ta đang tắm tấn công ta !!!"

" Ta suýt mất đời trai đó biết không nãi nãi !" nói đến càng nói giọng càng trầm lại nhìn về phía Kinh Hồng.

" Nãi nãi !! Ngươi... ngươi dám gọi ta như vậy !!!"

Kinh Hồng nghe cảm thấy tội nỗi cúi mặt xuống nhưng tới câu này nàng lại lớn tiếng nói lại. Lan Doanh nghe xong cũng hiểu tại sao Thiên huynh lại có hành động như vậy rồi. Nghe thấy sư muội đã sai còn không nói lại làm cho Thiên huynh tức giận nữa lên bỏ lại các cô thì sau gặp Thế sư huynh lại khó ăn nói a. Nghĩ vậy cô lên tiếng :

" Kinh Hồng ! Cái này là muội sai còn không xin lỗi Thiên huynh ! Huynh ấy đã ở ngoài cả đêm canh cho chúng ta rồi mà muội còn sai phạm vậy. Suýt nữa Thiên ca .... " nói tới đây cô liền ngừng lại rồi nói " Muội xin lỗi Thiên huynh đi !"

Sau một hồi lượng lự cô nàng mới nói nhỏ xin lỗi. Hắn nhận được lời xin lỗi cũng chả chấp nhặt gì với cái cô nãi nãi này nữa. Quay sang nói với Lan Doanh kêu mượn dùng tạm sau sẽ trả. Lan Doanh cũng không biết nói gì hơn nữa đành đồng ý. Sau đó Lục Bảo hắn lườm lại Kinh Hồng rồi lên tiếng :

" Chúng ta đi ! Chắc tối nay là tới rồi !" nghĩ tới đây hắn liền tự trách lắc đầy sao lúc đó không xin Thế huynh một bộ quần áo chứ !

" Uhm...."

Lan Doanh thấy hắn lắc đầu rồi cũng không biết nói gì hơn đáp nhẹ một câu rồi kéo Kinh Hồng đi theo.

---------------------

Sau lúc ba người đi được nửa ngày trời thì chỗ đó xuất hiện một đội Yêu Thú hình ảnh ! Dẫn đầu là một con đại bàng lớn đáp xuống nhìn qua tình hình xung quanh. Sau đó nó thấy hang động mà Lục Bảo hắn nhóm người đã từng ở qua, tiếp tiến vào thì bị một cái kết giới ngăn chặn.

" ? Ở đây có kết giới !"

Nói xong nó liền dùng sức đánh mạnh một quyền phong vào màn chắn nhưng chỉ gây ra một vết xước nhỏ !

" Cái này có kỳ lạ ! Người đâu tới đây hợp lực phá !"

Cùng với đống yêu nỗ lực thì sau năm phút màn chắn liền vỡ.

" Rắc .. rắc .. choang...."

" Ừ ?? Sao vẫn còn cái nữa ? Đánh tiếp !!!"

Cứ thế như vậy chúng yêu đã phá tới cái thứ bảy rồi. Đại Bàng yêu cũng ngơ ngác nhìn thấy càng lúc càng kỳ quái. Hắn cũng không phải là chưa từng thấy loại kết giới này. Theo hắn thấy người có lẽ đã rời đi nơi đây, hắn cảm nhận người tạo ra cái kết giới này tuy đơn giản nhưng sức mạnh chắc chắn hơn hắn rất nhiều. Cơ mà vẫn phá được... chỉ là phá tới cái thứ tám rồi khiến hắn thấy như gặp ảo giác ! Làm gì có ai rảnh dỗi làm tận hơn tám cái kết giới chỉ để bảo vệ qua tối chứ ? Hắn không tin tà liền kêu chúng yêu :

" Phá tiếp !! Bổn gia không tin cái này còn có thể còn !!"

Như nó nói thì sau mấy phút cũng phá xong, cái này làm cho chúng yêu mừng rỡ vì đã là cái cuối cùng rồi ! Bọn chúng liền thu nhỏ thân hình rồi lần lượt đi vào. Lúc này trong hang động có năm con Yêu Thú, trong đó một con yêu thú là trưởng lão của tộc Trư Yêu thung lũng Lạc Yêu này ngồi đó ngơ ngác nhìn cái đống xương kia ! Theo khí tức từ đó còn thừa hắn chắc chắn đây là cháu hắn rồi !

" Mẹ kiếp !! Lão tử phải băm bọn chúng làm trăm phần !!! À không nghìn phần !! "

" Dám giết rồi ăn thịt cháu ta !!"

" Bàng huynh cái này ngươi phải giúp ta !!"

Đại Bàng yêu thấy thế liền bỗ cánh bay ra ngoài nói với chúng yêu :

" Các ngươi chia nhau tìm dấu vết xung quanh đây ngay ! Còn ngươi về thông báo cho Yêu Vương về vấn đề này ! Ta nghi vấn đề này không tầm thường, gần đây Xà Vương bên kia cũng đã bị tập kích trọng thương rồi !"

" Vâng thưa đại nhân !" Con yêu thú được Đại Bàng yêu chỉ đạo liền phóng nhanh về phía sâu trong thung lũng.

Chẳng mấy chốc bọn chúng đã thu thập được ít dấu vết đánh nhau do hỏa cầu của Kinh Hồng lúc trước cùng với ít mảnh áo quần rách tươm tả nơi đó.

-------------------

Còn ba người lục bảo hắn đã khoảng cách Đan Thành không còn xa. Lúc này có thể thấy tốp năm tốp ba tổ đội chở hàng qua lại đường nhỏ. Hắn cũng đã dừng lại xin mua lại một bộ quần áo thay rồi. Lúc đó mấy thương buôn nhìn thấy hắn cũng nghĩ hắn biến thái làm hắn cũng nhọ hết cả mặt mũi. Còn tiền mua lại bộ quần áo thương buôn mang theo thì do Kinh Hồng trả rồi !

Đây cũng là phía ngoài rìa thung lũng lại còn gần Đan Thành lên những cái này không thiếu vào đâu. Nhất là khu vực này Yêu Thú cấp cao ít xuất hiện lên dẫn tới nhiều người khó khăn vào để tìm kiếm các loại linh dược cầu bán cho tiên nhân nuôi sống gia đình qua ngày.

Thấy cảnh này hắn cũng chỉ biết lắc đầu chứ không làm được gì khác ! Làm hắn cũng nhớ A Ngưu a. A Ngưu trước đó cũng đã từng như vậy khó khăn nuôi muội muội. Giờ hắn cũng có thể tu tiên rồi cũng muốn tìm lại muội muội giúp đại ca. Nhưng thế giới này lại quá lớn như thế nào tìm. Chỉ có cách là xây dựng một thế lực đủ lớn để bao phủ tu tiên giới này may mắn mới có thể tìm thấy được !

" Mong là muội còn sống a..." nghĩ tới đây hắn nói nhỏ. Nhưng cũng bị Lan Doanh cùng Kinh Hồng nghe thấy, hai nàng lại bất ngờ vì không ngờ Thiên huynh còn có muội muội, lại còn không biết sống chết. Cái này là sao ?

Nhưng vì sự việc lần trước Kinh Hồng làm ra lên hai nàng cũng không tiện nói.

Hắn cũng có để ý sau việc này độ hảo cảm đối với hắn của hai nàng cũng tăng lên khá cao. Nhất là Kinh Hồng, chả hiểu sao đi đường cái cô nãi nãi này suy nghĩ cái gì mà hảo cảm tăng lên liên tục. Hiện đã từ ba mươi tăng tới bốn mươi năm lận. Chỉ thiếu năm điểm nữa thành tri kỷ mợ nó rồi, cái này hắn không muốn a... Còn cái nàng Lan Doanh kia nữa, rõ ràng hơn mình một tuổi mà cứ huynh huynh xưng liên tục làm cho hắn cũng ngại ngại. Mà chưa kể từ hảo cảm năm điểm đơn lẻ tăng tới bốn mươi điểm liền ! Nhất là khi nói nhẹ ra câu kia thì tăng vọt mười điểm lên bốn mươi. Thật làm cho người ta chả hiểu gì.

" Thôi thì cũng là phụ hai nàng tới Đan Thành, nếu còn duyên gặp lại sau vậy.."

Chả mấy chốc đã đến chạng vạng tối. Trước mặt ba người là một cái thành rộng lớn rất rực rỡ, ở cửa cổng có treo một tấm biển bằng thiết lớn ghi hai từ Đan Thành !

Bạn đang đọc Trấn Ngục Vĩnh Hằng sáng tác bởi HyperNia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HyperNia
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.