Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta tính mở một quán ăn

Tiểu thuyết gốc · 1711 chữ

" Hóa ra người là bạn Doanh Nhi ! Vậy thì ta cũng không khách sáo a "

Lão Kình cũng ngạc nhiên đánh giá nam tử trước mắt này. Hắn biết cháu hắn không phải là không có ánh mắt, nó là một đứa hiểu truyện nữa. Để kết bạn với nó cũng ít như trên đầu ngón tay. Cái nam nhân này cũng trông đẹp mã a, lại còn tu vi thâm hậu. Cái bộ quần áo này cũng chỉ là quần áo không tính chi thì con bé này khá đấy. Hắn từ bé tới giờ mới thấy một nam tử kêu bạn của cháu hắn , việc này ...

" Hmm.... Ha ha ..." Hắn nhìn một lượt Lục Bảo trầm ngâm nói.

" Vậy ngươi cứ gọi ta là Kình thúc là được. Tiền bối tiền bối ta không quen !"

Thấy vậy Lục Bảo liền nghi hoặc " Cái ánh mắt vừa nãy là ý gì ?" nhưng cũng chỉ thoáng chốc hắn liền nói tới vấn để chính.

" Kình thúc hôm nay ta tới là muốn bán mấy bộ xác yêu thú nhất với nhị giai !"

" Ồ. Là như nào đưa ta xem." Lão nghe thấy thế thì cũng sáng mắt lên, phải biết da yêu thú cao cấp làm nguyên liệu chế tạo phù triện các thứ. Còn thịt yêu thú có thể bán cho thực thần để làm nguyên liệu cao cấp, cung ứng cho các nhà quyền quý. Dù sao trong thịt yêu thú cũng chứa các luồng linh khí mạnh mẽ. Nhiều người thường cho có khi cũng không dám ăn vì sẽ bạo thể mà chết. Nhưng đó là nói vậy, còn thịt yêu thú giá trị cũng không nhỏ. Nhưng nếu qua tay thực thần chuyên nghiệp làm lên thì giá cả của nó phải đội lên gấp nhiều lần ! Lên nói giá trung bình thu mua cũng không đáng kể so với các loại da hay linh dược khác. Tất nhiên là thịt yêu thú cao cấp thì nó lại là vấn đề khác !

" Kình thúc xem." Nói xong hắn đưa cho Kình lão năm cái túi trữ vật, cái túi này hắn là lượm được của đống yêu thú đó. Dù sao tới nhị giai yêu thú hầu như đều có riêng cho mình túi trữ vật rồi. Những môn phái đệ tử đi ra lịch luyện bị giết rồi yêu vương có thể đóng giả người thường vào thành thị mua cung cấp cho yêu tộc. Cái chuyện này nó rất phổ biến rồi, dù sao túi trữ vật là đồ cơ bản lên rất dễ có. Chỉ những cái giới chỉ cao cấp có khoảng chứa lớn mới là hiếm có. Như những lão quái Nguyên Anh trở lên dùng có thể coi là báu vật rồi.

Cái nhẫn hắn đeo mang theo vẻ nát nát cũ cũ lên cũng chẳng ai nghĩ đó là nhẫn trữ vật cả, nếu có phát hiện thì chỉ có Nguyên Anh mà thôi. Lên hắn vẫn đeo một cái túi trữ vật bên không để tránh sai sót. Lúc lấy túi trữ vật đưa cho Kình lão hắn đã di chuyển đống xác yêu thú từ nhẫn trữ vật qua rồi.

" Ồ !"

Kình lão nhận túi trữ vật liền ngạc nhiên nghĩ thầm " Sao tận năm túi ? Nhiều vậy sao ?" rồi hắn nhìn về Lục Bảo hắn với ánh mắt khác biệt. Ánh mắt thưởng thức tiểu tử này rồi. Cũng chẳng tốn lắm thời gian Kình lão kiểm tra xong liền hít nhẹ một hơi rồi nói :

" Mười ba bộ yêu thú nhị giai, ba bộ nhất giai, còn có Bát Nhãn Ngân Xà xác nữa ..."

Cái này làm cho lão ngạc nhiên hơn nữa về nam nhân bạn Lan Doanh này. Phải biết một con yêu thú nhị giai cũng là tương đương mạnh hơn hắn a. Nhất là xác con Bát Nhãn Ngân Xà kia, theo cảm nhận đã là hậu kỳ rồi. Tuy đã bị thần thông của hắn hấp thụ hết sinh cơ nhưng linh khí vẫn còn đó bảo quản độ tươi chất thịt.

Lan Kình nghĩ " Người bạn này của Doanh nhi không đơn giản a.."

Đợi một lúc thấy Kình lão im lặng hắn bèn lên tiếng :

" Không biết số lượng này có thể bán được bao nhiêu vậy Kình thúc ?"

" Ngươi cái này để ta tính toán một hồi .... theo giá thị trường thì một thi thể nhị giai là được hai mươi linh thạch hạ phẩm, nhất giai được năm viên. Tính toán chỗ này cũng tổng được 275 linh thạch hạ phẩm ! Vì có Bát Nhãn Ngân Xà nữa lên gần đạt tam giai, ta cộng thêm cho ngươi mười linh thạch nữa .."

" Tổng 285 linh thạch hạ phẩm ! Thiên tiểu hữu thấy thế nào ?"

" Uhm... Kình thúc giá này đi"

" Vậy để ta kêu người chuẩn bị linh thạch cho Thiên tiểu hữu." Nói xong lão lấy cái ngọc giản ra truyền thông tin cho bên tổng bộ, chứ cửa hàng phân bộ này của lão phụ trách không có nhiều linh thạch như vậy. Ba trăm linh thạch hạ phẩm là một số lượng không ít a, nếu như cho người thường một linh thạch hạ phẩm là đủ nuôi cả nhà họ một năm rồi !

Đâu phải xác yêu thú nhất giai nhị giai là cỏ rác ven đường đâu. Hắn cũng đã từng làm tạp vụ Linh Thiên Nhai lên hắn hiểu qua hạ phẩm linh thạch trân quý mức nào. Như Hoắc Nhai thằng đó trưởng quản đệ tử tạp vụ thì một năm mới được thưởng một viên linh thạch hạ phẩm. Nhưng buồn thay hắn lại không tu luyện được lên không biết hắn để đi đâu. Còn như đệ tử ngoại môn hắn nghe thì một năm được có ba mươi viên linh thạch hạ phẩm. Còn nội môn một năm có thể nhận một trăm linh thạch hạ phẩm một năm ! Lần này riêng hắn thu được gần ba năm của đệ tử nội môn là rất khá rồi.

Còn như Lan Doanh với Kinh Hồng cũng đang là đệ tử ngoại môn đang được khảo hạch để chuyển vảo nội môn mà thôi. Chính đệ tử nội môn hắn biết chỉ có vị Thế Khắc huynh kia.

" Để Thiên tiểu hữu chê cười lão già này rồi. Tiểu hữu đợi tí lão đi pha trà."

Thấy Kình lão đi về phía để ấm trà bắt đầu các bước nhưng không cần đun nước, lúc đó lão chỉ cầm lên một hòn đá màu đỏ rồi dụng linh lực điều khiển là một lúc sau nước tự sôi lên. Hắn cũng ngạc nhiên về cái này, nhưng dù sao hắn cũng không được quá thất thố. Hắn liền tiện hỏi thêm mấy vấn đề.

" Kình thúc, ta muốn hỏi xung quanh đây không biết có chỗ nào bán mà rẻ không ? Ta tính mở một cửa hàng nhỏ !"

" Ồ, tiểu hữu định mở về khía cạnh gì ? Nếu chỉ nói đất đai trong Đan Thành này thì không hề rẻ đâu. Như một chỗ làm ăn được rẻ nhất cũng lên tới một nghìn linh thạch hạ phẩm ! Còn như bản tiểu các này thì giá tới năm nghìn linh thạch hạ phẩm liền !"

" Đắt như vậy ..."

" Ta tính mở một quán ăn Kình thúc !"

Nghe tới đât Kình lão nhìn chằm chằm Lục Bảo hắn quan sát rồi nói :

" Ta trông ngươi cũng không giống thực thần a..."

" Ha ha Kình thúc tốt đùa, khi nào ta khai trương thúc nhớ đến ủng hộ !"

" Vậy Kình lão ta từ chối bất kính rồi haha"

" Kình thúc cứ đùa ... ha.. ha"

" Đây trà xong rồi, thiên tiểu hữu thử tay nghề lão xem." Rồi Kình lão bắt đầu vào chủ đề chính :

" Thiên tiểu hữu ! Ngươi quan hệ như nào với Lan Doanh nhà ta ?"

" .... "

Hắn nghĩ " Cái này không phải là bức cung với con rể nha.... sao linh cảm mình không ổn ..." nhưng dù sao cũng không có gì. Hắn đành kể từ đầu lúc gặp Lan Doanh tới đây, nhưng tất nhiên là bỏ qua mấy đoạn kia rồi !

Kình lão nghe xong thì gật gù nhìn hắn. lão nghĩ " Kì quái, nếu chỉ vì cảm ơn thì nha đầu này sao lại đem ngọc giản mình cho người này làm gì ? Chả lẽ ... nha đầu thích người nam nhân này rồi ??? Ha ... ha cái này ta ưng nha. Nhưng phụ thân con bé khó mà chấp thuận ... ài...." nghĩ tới đây hắn hớp nhẹ chút trà rồi thở dài.

Cái vấn đề này hắn cũng không thể can thiệp quá nhiều a. Phụ thân Lan Doanh là Lan Phong Vân tính rất cứng đầu, hiện gia tộc đang xuống dốc thế này. Nếu để hắn chọn sẽ ưu tiên những con em thế gia giàu có khác rồi, dù sao đối với người huynh trưởng này của hắn thì gia tộc có khi còn quý hơn con cái. Cái tiểu hữu này mới gặp thái độ đúng ý, lại còn nói chuyện biết trên dưới lễ phép, thay bộ quần áo khác thì không thua kém mĩ sắc nam nhân nào. Quá là ưng ý luôn.

Nhưng hắn cũng nghĩ nhiều rồi, vì Lục Bảo hắn cũng không có ý gì với Lan Doanh cả. Hiện tại mục đính còn lại của hắn ưu tiên là thành lập thế lực phủ càng lớn càng tốt để tìm Tiểu Linh. Ít ra đó cũng là một mục đích để hắn tiến lên hiện tại, nếu không hắn sống nhưng có lỗi với A Ngưu làm thâm tâm hắn dây dứt. Tất nhiên không thể loại bỏ cái người tên Lăng Ảnh kia rồi, phải tru di cửu tộc hắn mới xả được nỗi hận này !

Bạn đang đọc Trấn Ngục Vĩnh Hằng sáng tác bởi HyperNia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HyperNia
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.