Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trời mát quá đi ngủ

Tiểu thuyết gốc · 2040 chữ

" Hả !"

Cái này động tác làm hắn phản xạ lại thì thấy một cơ thể mềm mại đang ở trên mình thồi, cái này lộn một vòng qua đầu hắn nhào nằm gọn trong ngực hắn thật vừa vặn. Chợt hắn nghĩ tới cái gì liền phản xạ nhanh chóng đưa tay bịt miệng người này lại !

" Um...... ! umm...... !!"

Kinh Hồng lúc phản xạ lại cũng giật mình định kêu lên nhưng đã có cánh tay bịt chặt miệng cô lại rồi.

" Nói ! Ngươi là ai !"

" Um..... !!!"

Hắn ôm từ phía sau Kinh Hồng ghìm chặt bịt miệng cô hỏi. Còn Kinh Hồng thì giờ mắt đảo xuống dưới mặt đỏ tía tai bốc đống khói nghi ngút lên rồi. Cái cảm giác phía dưới cùng tiếp xúc với con trai kia cũng là lần đầu của cô, cái này nhưng là cô nãi nãi chiếm tiện nghi hắn Lục Bảo. Nhưng cô cũng mới là Hồi Đan thôi, đối mặt với Lục Bảo hắn không thể phản kháng được tí nào. Cái lúc hắn tỉnh lại cũng là thu hồi hết linh lực Hắc Ám cùng Quang Minh hệ rồi, lên mặt nước lúc này lại trong suốt thấy cả bên dưới.

" Umm...... !!!!"

Kinh Hồng thấy vậy liền đỏ mặt tới mức ngất đi ! Hắn thấy vậy liền nghi ngờ rồi bỏ tay bịt miệng để Kinh Hồng sang một bên rồi ra ngoài mặc nhanh quần áo.

" Kinh Hồng ! Cái này ??"

Sau khi quay lại lật người này lên hắn mới nhận ra Kinh Hồng, hắn cũng không thể hiểu nổi cái chuyện gì đang xảy ra. Nhưng không thể để như này được ! Nếu có ai nhìn thấy thì câu truyện lại phức tạp lên thì không hay. Nghĩ vậy hắn liền bế cô vào phòng rồi dùng linh lực bốc hơi hết nước trên người đi.

Sau khi làm xong thì hắn bắt đầu ra ngoài ngồi xuống suy nghĩ, dù sao cái truyện này thật không muốn xảy ra a. Nếu cô nàng này mà tỉnh dậy thì sẽ rất khó bịt được cái miệng kia lại .... mà giết người này bây giờ trong Đan Thành cũng không được, và hắn cũng chưa thù hận gì tới vậy. Chỉ vì cái người này làm cho hắn đau đầu a, mỗi lần gặp là lại có vấn đề liền.

" Ô ! Thiên huynh !"

Cùng lúc này thì ba người Kình lão với Lan Doanh với Lan Vô Song bàn xong việc đi xuống dưới sau nhà thấy hắn. Lan Doanh vui vẻ liền cất tiếng gọi, cái này làm cho Kình lão ở một bên đưa ra một cái ánh mắt sâu xa đầy thâm ý. Nhất là cái nụ cười mỉm kia của lão khá là bì ổi. Lan Vô Song thì đang cẩn thận đánh giá người Thiên huynh này mà tỷ tỷ mình cùng sư bá đánh giá rất cao.

" Hả ! Lan Doanh ! Sao ngươi tới đây ?"

Nói cái này xong hắn cũng hiểu được cái kia nãi nãi Kinh Hồng sao xuất hiện rồi. Liền không nghĩ nhiều quan sát cái người trẻ tuổi nam nhân đi cạnh nàng. Cái này chính là người hắn gặp trên đường từ Lạc Yêu quay lại đây. Có vẻ giờ cũng coi là khá hoàn hảo, không có thương tích nhiều nữa rồi. Cái này cũng do vừa nãy hắn phục dụng qua mấy viên đan dược hồi phục mới thành.

" Ta tới báo đáp huynh !" Lan Doanh trêu đùa một câu nhẹ nhàng.

" Kình thúc cho ta ở lại đây là trợ giúp lắm rồi, không biết Lan Doanh muội muốn báo đáp thế nào nữa a ?"

Hỏi xong câu này thì hắn chợt nhận ra là không lên, mà hắn lỡ mất rồi lên trong khi Kình lão với Lan Vô Song nhìn hắn chằm chằm thì cũng chỉ biết cười mà thôi. Còn Lan Doanh nghe câu trêu đùa này cũng hai má hồng hào.

Hắn là không phải không thích nữ nhân, nhưng nếu dính vào nữ nhân rất là nhiều điều phiền phức. Quan trọng hơn là hiện tại hắn là một thân một mình, hắn mới chỉ tu tiên thôi còn chưa đạt tới đỉnh cao. Không muốn quá sa đọa vào cái nữ nhân. Dù sao ở thế giới cũ của hắn những việc liên quan tới nữ nhân đều hỏng hết đại sự a.

Một bàn cờ phân ra thắng thua khi vua bị hạ chứ không phải quân hậu a....

Lan Kình : " Ngươi người này ! Lại biết trêu Doanh nhi của ta ! Hừ !" Kình lão cũng trêu đùa nghiêm túc cười cười nói.

" Ha ha .. ! Kình thúc, ý ta không phải như vậy ..."

" Được rồi ! Đây là những linh thảo cùng linh thạch hạ phẩm của ngươi !"

Nói xong Kình lão phất tay đưa cho hắn hai cái túi trữ vật, hắn cầm lên xem qua đúng là liền thu vào ôm quyền nói :

" Làm phiền Kình thúc rồi. Cảm ơn Lan Doanh muội !"

Cái này hắn dù sao cũng dựa vào người ta mà, sống ở đời hắn biết có quan hệ sống dễ dàng hơn rất nhiều. Nếu không như hắn ra ngoài thuê phòng cũng tốn ngót ngét hai viên linh thạch hạ phẩm trong thời gian này. Mà lại không thể riêng tư cùng có trận pháp bảo vệ như này được. Một câu cảm ơn không mất tiền tại sao lại ngần ngại chứ.

" Thiên huynh thật khách khí với ta a..."

" Phải cảm tạ cũng là ta, nếu không chưa chắc bọn muội đã rời khỏi đó an toàn được !"

Lan Vô Song : " Tiểu đệ Lan Vô Song ra mắt Thiên huynh ! Đệ là đệ đệ của Doanh tỷ tỷ !" Vô Song vừa bước lên cười nói vừa chắp tay với Lục Bảo hắn. Cái này lúc nhìn thấy Vô Song cũng để ý quan sát rồi, nhưng với tu vi của hắn không thể cảm nhận được người Thiên huynh này đang tồn tại ở đây, có thì cũng rất là mỏng manh khó mò ra. Đây chắc chắn là một cao thủ, mà hắn lại hâm mộ những cường giả có tu vi cao cấp.

" Ừm... mừng được biết đệ"

" Tỷ phu ! À ! ừm...... !"

" Bốp !!!!"

Vô Song đang định nói thì mới được hai từ đầu liền bị Lan Doanh phản ứng lại vỗ bốp cho một cái. Rồi thất thố quay về gượng cười với Lục Bảo, nhưng hai má cũng ửng hồng dần rồi. Cô liền muốn đánh lạc hướng vấn đề liền nói :

" Thiên huynh ! Không biết Kinh Hồng đi đâu rồi ??"

Cái này nàng biết là sư muội này không chịu ngồi yên, chắc chắn sẽ đi tìm Lục Bảo hắn dù ngoài miệng có chán ghét. Nhưng tới đây mà không thấy Kinh Hồng đâu cũng làm cho cô nghi ngờ.

" ...."

Nghe hỏi cái này Lục Bảo hắn liền đầu óc quay cuồng một trận thở dài đáp :

" Kinh Hồng .... bảo là trời mát quá mượn phòng ta ngủ rồi ..." vừa nói hắn vừa đưa mắt vào cái giường trong phòng.

" ....."

" ....."

" ....."

Sau khi nghe hắn nói xong thì ba người cũng đặt một dấu chấm hỏi thật lớn. Lan Vô Song thì thầm nhỏ :

" Cái này.... có vẻ không đúng lắm ...."

Còn Kình lão ở một bên cũng nhíu mày nhìn chằm chằm vào Lục Bảo tỏ vẻ khó hiểu. Còn Lan Doanh thì lúc này hai lông mi cũng nhíu chặt vô rồi. Cái gì mà ngủ nhờ ? Còn ngủ ở giường của Thiên ca ??? Cái này ? Cái này ? Sau nghĩ ngợi linh tinh mắt cô trợn lớn định nói gì thì đã bị hắn đưa tay ngăn cản, rồi hắn nói :

" Lan Doanh muội cứ ở lại chờ Kinh Hồng đi"

" Kình thúc thúc ! Ta có chuyện muốn nói với thúc một tí !"

Sau đó hắn kéo Kình lão ra một góc xa rồi kể lại câu truyện từ lúc hắn bị đánh thức tới bây giờ. Dù sao hắn không thể để người Kình thúc này hiểu lầm hắn được. Mất chỗ ở miễn phí a....

" ... Thật ?"

" Thật !!!"

Kinh lão nghe hắn kể xong cũng á khẩu luôn, cái này vượt ngoài nhận thức của lão rồi. Dù sao hồi trẻ lão cũng chưa từng gặp quả trường hợp thế này bao giờ .... Lão liền quay đầu nhìn về phía gian phòng liền hai lông mày giãn ra như được khai sáng. Cơ mà đây cũng không phải điều hắn muốn nói với Kình lão.

" Kình thúc ! Ta có chuyện này không biết có thể không ?"

" Ngươi nói !" Lần này Kình lão đã có chút nghi ngờ về nhân phẩm hắn rồi, không biết sự việc chính xác lão không tin cái trường hợp như bịa ra này được.

" Ta sắp tới có một đồ muốn liên kết với Lan Gia Các để bán ! Không biết có thể ?"

" Ừm ? Cái gì !" Kình lão nghe xong liền quyên ngay cái truyện vớ vẩn kia đi nghiêm túc thốt ra. Hắn nghĩ mình nghe nhầm liền nói thêm :

" Người nói lại !"

" Ta muốn nhờ thúc cùng Lan Gia Các bán đồ ! Phân bảy ba không biết thế nào ?"

" Ngươi bán gì ? Thi thể yêu thú á ?"

" Không phải .."

" Đan dược ? Linh Thảo ? Bảo vật ?....." Kình lão tò mò hỏi. Cái này nhỏ bé cũng là gia tộc lợi ích nha, nếu ổn hắn liền có thể thay mặt Lan Gia Các đồng ý !

" Hmm.... là thực dược hay gọi gia vị đồ ăn cũng được !"

" Cái này ....."

Nghe hắn nói xong Kình lão liền ngẩn ra. Cái gì gia vị với thực dược thì bán được mấy mống tiền ! Hầu như là các linh thảo mà thực thần mua về giá cả vẫn vậy. Nếu chia bảy ba thì khác gì lỗ vốn của Lan Gia Các.

" Không được !" Kình lão tưởng hắn đùa bỡn liền mặt trầm xuống. Lúc này trong thâm tâm Kình lão gặp hai sự việc đã khiến hắn giảm đi thiện cảm với người tiểu hữu này rồi.

" Chờ đã Kình thúc ! Cái này để ta giải thích !"

Hắn thấy Kình lão phản ứng liền biết lão hiểu lần nhanh chóng gọi lại nói :

" Kình thúc ! Cái này của ta chính là do các dược liệu cấp thấp làm ra ! Mà cũng chỉ có ta làm được thôi. Nếu bán đi giá cả có thể cao gấp mười lần giá vốn liền !! Có khi lên tới gấp trăm lần cũng lên ! Thúc suy nghĩ lại a...."

" Hả ! Trăm lần giá vốn !!"

Nghe tới đây Kình lão càng ngày càng nghi hoặc rồi ! Cái gì mà để dược liệu cấp thấp có thể bán với giá đó.

" Được rồi ! Nếu thúc không tin thì mai thúc có thể thử xem. Ta cam đoan có sức dụ hoặc !!"

Kình lão nghe lời chắc ăn của hắn như vậy cũng trầm ngâm. Dù sao cái này thấy hắn giờ cũng rất nghiêm túc không có sự đùa cợt. Lão nghĩ " Chả lẽ nghĩ sai cho hắn rồi ! Hay cái việc kia đúng là như vậy xảy ra ..." nghĩ vậy lão bèn cảm thấy lần này Doanh nhi tới làm lão lo cho cháu gái. Mà tưởng người này tâm tính hư hỏng lên càng phẫn lộ. Đến giờ lão lại bắt đầu nghi ngờ cái mà lão vừa suy nghĩ.

Bạn đang đọc Trấn Ngục Vĩnh Hằng sáng tác bởi HyperNia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HyperNia
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.