Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quân Bách Nguyên

Tiểu thuyết gốc · 1384 chữ

Từ đó thấy được Minh Nguyệt Tửu Lầu một bữa ăn đắt đỏ như thế nào !

" Ừm .. tại sao bọn Đoán Tiên Điện lại truy tìm mình ?"

" Giờ cần tăng lên thực lực, chuyện kia bỏ qua !"

Lúc này hắn đang ngồi trong phòng chỗ Kình lão phân bộ. Trước mặt hắn là một bình ngọc chứa mười năm viên đan dược trắng như hòn bi tuyết.

" Hử ... sao không có gì .."

" Ừm !!"

Lấy một viên cho vào miệng rồi khoanh chân đả tọa. Lấy linh lực thúc ép nát đan dược đã ăn ra, lúc này những linh thảo khác nhau trong đan dược bắt đầu phản ứng. Cho hắn một cảm giác nóng dần lên ! Linh khí cũng từ trong cơ thể hắn tự sinh sôi một cách không kiểm soát, cái này tốc độ so với hắn tự hấp thu linh khí hơn tận trăm lần.

Cứ như vậy sau một nén nhang hắn liền mở mắt ra cảm nhận cơ thể biến đổi. Liền cảm khán một câu :

" Cái này đan dược cũng thật tốt a.. thảo nào nhiều người muốn thành đan sư tới vậy !"

Lúc này sau khi hắn phục dưỡng một viên Linh Khí Đan xong thì tu vi hắn cũng đang từ năm phần trăm lên tới mười năm phần trăm rồi ! Coi như một viên Linh Khí Đan có thể bổ xung hai tới ba ngày hắn tự tu luyện. Cái này tốc độ rất nhanh a, tại vì sau khi đột phá Phá Đan cảnh giới thì hắn hai viên Đan Hệ lại yêu cầu lượng linh khí lớn hơn gấp nhiều lần khác, khiến hắn nếu không dùng đan dược khó mà thể cấp bách đột phá khi có một mối nguy hiểm kia được.

Cái này khiến hắn cũng rất phiền não, chả hiểu kiểu gì mà mới bước chân vào tu tiên liền bị một thế lực nhị lưu tìm muốn diệt hắn rồi.

Cầm lên một viên đan dược nữa hắn tự nhủ : " Phá Đan cảnh giới chủ yếu không phân chia cảnh giới ... chủ yếu như mình hiểu từ lão Hầu thì là xúc tích đan hệ càng nhiều tầng càng tốt, tới khi đạt được ngưỡng cửa không thể xúc tích thêm thì sẽ phá nát đan hệ hòa nó vào từng bộ phận cơ thể... đến lúc đó kinh mạch, máu, gân, cốt, .... da sẽ được cường hóa."

" Theo thêm thứ đọc được từ cửa hàng thì khi hấp thụ sẽ dựa vào căn cơ. Nếu căn cơ càng vững chắc sẽ đột phá Nguyên Anh càng mạnh hơn !"

Không nghĩ nhiều hắn liền đưa tiếp viên đan dược này vào miệng rồi tiếp tục hấp thụ linh khí vào Hắc Ám cùng Quang Minh đan hệ của hắn.

Cái này cũng là nguyên do tại sao các tu sĩ nguyên anh được Hệ Thống tính toán chỉ số căn cơ cộng theo phần trăm. Khi Đan Hệ cùng cơ thể được dung nhập, lúc đó chỉ cần còn một bộ phận cũng có thể hồi phục lại ban đầu. Chỉ có điều bị thương càng nặng sẽ càng lâu, thế lên các gia tộc hoặc thế lực sẽ không muốn các tu sĩ Nguyên Anh xảy ra đấu tranh. Trừ khi một bên có sức mạnh áp đảo !

---------------------------

Ở trong thư phòng gia chủ Quân Gia.

" Quân Thành .. ngươi cảm thấy như nào ?"

" Phụ thân ! Cái này Hoắc Gia người kia tới chính là Thánh Tử Ngọc Lâm của Đoán Tiên Điện. Ta nghĩ cái người mà họ tìm kia có thể không tầm thường, nhất là người chúng ta cài vào Hoắc Gia báo rằng người của Thánh Tử với Hoắc Gia hơn một ngày nay đã chết hơn nửa ! Nhưng vẫn chưa thấy dừng lại động tác !"

" Nhi tử phỏng đoán có thể Đoán Tiên Điện có thể điều thêm người tới đây ! Cái này giếng quá sâu, thiết nghĩ Quân Gia chúng ta không lên tham dự !"

" ..."

Quân Bách Nguyên ngồi cùng nhi tử Quân Thành vừa đánh cờ vừa đàm đạo. Cái này Quân Thành chính là đại công tử Quân Gia, dưới hắn còn hai người em lần lượt là Quân Tuấn Ninh cùng Quân Ngọc tam đệ của hắn. Ngoại trừ Quân Thành cùng Quân Ngọc là cùng mẹ, còn Quân Tuấn Ninh là một hồi con rơi từ bên ngoài được cha hắn Quân Bách Nguyên đưa về gia tộc.

Quân Bách Nguyên thì rất yêu thương Quân Tuấn Ninh, nhưng vì là con rơi lên Quân Tuấn Ninh hầu như điệu rất thấp. Cũng không dám tham gia vào việc gì của Quân Gia, cái này theo gia chủ hắn cũng là may mắn. Nếu không đã bị Quân Thành cùng Quân Ngọc đè ép không biết sống chết rồi.

Qua gần một ngày từ đêm hôm qua tới chiều nay hắn cùng đứa con này đã tìm hiểu những gì xảy ra gần đây nhưng quá nhiều điều khiến hắn căng thẳng. Hắn như cảm nhận được có một sự kiện lớn sắp xảy ra vậy ... cái này linh cảm không bao giờ sai.

Qua một lúc trầm ngâm cầm quân cờ hắn nói :

" Giữ mã bỏ xe đi ..."

Quân Thành nghe vậy thì cũng gật đầu như hiểu ý câu nói này của phụ thân hắn.

" Nhưng phụ thân, liệu còn cách nào khác để giữ lại ?"

" Sẽ có nguy hiểm.."

" Chẳng lẽ người sợ nguy hiểm ! Hài nhi thấy vốn tu tiên đã là con đường không bằng phẳng, Quân Gia ta cũng chẳng sợ Hoắc Gia ! Tại sao phải bỏ ?"

" Hừm....." Nghe được lời này Quân Bách Nguyên cũng không trả lời câu nào mà chỉ cầm một quân cờ lên nói : " Chiếu tướng hết cờ !"

" Hôm nay tới đây thôi, con hãy đi báo người của ta sẽ án binh bất động không được làm gì. Ta nghĩ vấn đề sẽ xuất hiện nhanh thôi..."

" Tiện thêm bảo mẹ ngươi nhanh xuất phát về phía Triệt Gia đi, cái này đường đi không gần đâu..."

Quân Bách Nguyên nói xong thì đứng lên đi ra ngoài để lại thư phòng còn mỗi Quân Thành. Cái này hắn khó mà có thể dạy bảo, đứa con này của hắn có tính hiếu thắng y hệt mẹ nó. Nếu mà để nó tự tác sẽ khó mà phục được, hắn không muốn Quân Gia sẽ gặp đại nạn vì một tiểu Thánh Tử ghé qua đâu.

Quân Bách Nguyên ra ngoài một tròi nghỉ cạnh ao nhỏ khoanh tay sau lưng, mặt hướng lên trời híp mắt nói :

" Thành nhi.... đúng là thế giới này nguy hiểm. Nhưng để bảo tồn một gia tộc thì không chỉ cần thực lực a..."

" Mong ngươi sẽ hiểu ..."

Hắn cũng là tâm trạng nặng trĩu. Tuy hắn có hợp tác với Hoắc Gia để chè ép Lan Gia, nhưng thật gia là hắn đang cho Hoắc Gia mượn danh nghĩa mà thôi. Tất cả những việc làm hại đều do Hoắc Gia ra tay, nhưng không thể trái a. Cái này bệnh lâu năm của gia gia hắn cần sự giúp đỡ của Hoắc Gia...

Còn tại sao Quân Gia không tham dự là còn để nếu ngược kèo, Lan Gia quật ngã Hoắc Gia còn có lý do để lấy một đường lui cho gia tộc. Tất cả đều phải đặt an toàn của gia tộc lên hàng đầu..

--------------------------

Trong một hang động ...

" Cũng tới lúc rồi..."

Chỉ thấy người nói là một thanh niên tóc đỏ, cơ thể to cao lên tới gần hai mét đang chỉnh trang lại quần áo. Sau một lúc hắn nhìn ra phía xa rồi cười mỉm nói :

" Đoán là ngươi vẫn ở đó mà ! Ta đến đây .."

" Vụt !" Nói xong hắn liền biến mất hút hình dáng.

Đằng sau vang lên rất nhiều tiếng lớn nhỏ : " Cung tiễn Đại Vương !!!!"

Bạn đang đọc Trấn Ngục Vĩnh Hằng sáng tác bởi HyperNia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HyperNia
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.