Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không dạy ta tự học !

Tiểu thuyết gốc · 2147 chữ

Cái này Lục Bảo nghe xong cũng lỗ tai này qua lỗ tai khác, hắn còn không rõ ý nghĩ của tiểu mập mập này sao. Cái gì sư huynh rồi đại ca mà điểm thiện cảm vẫn là không điểm a....

Suy nghĩ một lúc Lục Bảo đưa cho hắn một lọ gia vị rồi nói :

" Nhân ngày gặp mặt ta tặng ngươi cái này ! "

" Hử ? Đại ca cái này là gì ??" Anh Phong cầm lấy lắc lên lắc xuống tò mò hỏi.

Lục Bảo không đùa hắn mà nói thẳng : " Gia vị !"

" Gia vị ? Có phải ....có phải..."

" Có phải cái gì ??" Nghe thấy Anh Phong ấp úng mắt lấp lánh hắn cũng tò mò.

" Cái này chính là gia vị do Minh Nguyệt Tửu Lầu làm a !!! Không ngờ đại ca lại có được cái này !!"

Nghe vậy Lục Bảo nhíu mày tò mò hỏi : " Nó đắt lắm sao ?"

" Không không !! Nó không những đắt mà còn hiếm ! Các đệ tử chúng ta ra ngoài làm nhiệm vụ mới có cơ hội mua tới mà thôi. Mà thấy những sư huynh sư tỷ đó bán với bọn ta một bình tới ba mươi bốn mươi linh thạch hạ phẩm !! Cái này hàng hiếm a...."

Nghe vậy Lục Bảo liền hiểu, hóa ra là mua rồi bán về tông môn lấy thêm lần lãi mà thôi. Cái này hắn cũng không có phản đối, ai cũng muốn kinh doanh lấy lời mà thôi. Chỉ thấy sau khi hắn đưa một bình nà cho mập mập đã tăng điểm thiện cảm lên năm điểm rồi, cũng làm cho hắn yên tâm sau ở tông môn có người làm giúp hắn những việc nhỏ nhặt.

" Anh Phong ! Nếu ngươi muốn thì sau này ngươi giúp ta một việc ta cho ngươi một bình !!"

Anh Phong đang mở lọ ra ngửi ngửi thưởng thức nghe thấy vậy thì vui mừng lấp lánh ánh mắt hỏi : " Thật ??? "

" Đại ca có bao giờ lừa ngươi ! Đây là ứng trước cho ngươi một bình nữa nha !"

" Cảm ơn đại ca cảm ơn đại ca !!!" Cái này hắn là nghĩ lúc về khoe với mấy sư huynh sư đệ ở thể tu lớp sẽ oanh động tới mức nào. Nếu mang bán đi hai bình hắn cũng được gần trăm linh thạch hạ phẩm rồi, cái này kêu đại ca không lỗ a...

Sau khi hắn hỏi Anh Phong về phương hướng vị trí các chỗ học tập thì nhận được một cái ngọc giản vẽ sơ qua bản đồ đệ cửu phong này. Cái này đọc qua hắn cũng càng thấy đệ cửu phong này rộng lớn hơn, bán kính lên tới hai mươi dặm a... cái này rộng lớn cũng bằng hai tới bốn cái thành cấp một rồi.

Trực thuộc lớp thể tu ở tít phía bắc còn lớp chiến đấu thương hệ cũng ở gần đó có một hai dặm mà thôi, cái này cũng tiền cho hắn đi lại. Sau đó hắn hỏi thêm về trưởng lão Loan Minh Tâm, biết được đây là một nữ nhân chuyên chiến đấu về thương hệ. Nàng quản lý và dạy các đệ tử lớp thương hệ chiến đấu, có thể nói một biệt danh khác là Ma Nữ ! Cái này các đệ tử đã lên thực chiến với nàng đều nằm giường ít nhất một tháng mới có thể khôi phục đi lại được. Còn nhiều đệ tử chưa kịp ra chiêu đã bị nàng cho một đạp bay xuống về nằm dưỡng thương. Có thể nói cách dạy của nàng rất là bạo lực ! Lên thương hệ dù có hơn trăm đệ tử nhưng giờ còn lại cũng chỉ hơn hai mươi người mà thôi.

Còn lớp thể tu cao cấp theo hắn hỏi ra thì không có ai đủ sức dạy cả ! Tất cả đều dựa vào bí tịch mà tự học mà thôi, còn đứng lớp là ai thì Anh Phong cũng chịu.

Hỏi tới hắn là ai dạy thì là lão bát của thể tu cao cấp Phùng Vân An giảng dạy ! Cái này hầu như tất cả những người theo học thể tu cao cấp đều có thể đứng lớp dạy cho các đệ tử theo thể tu sơ và trung. Dù sao thì cao cấp đã là thông thạo hầu như tất cả lên cái này vẫn là dễ dàng.

Sau đó hắn cùng Anh Phong trao đổi ngọc giản rồi chia tay hướng tới khu vực của thể tu cao cấp tới. Cái này đi tới khu cực có đề thể thu cao cấp cùng một ấn ký như Cao lão khắc trên ngọc giản hắn. Chỉ là hắn đi vào dạo quanh một vòng nhưng chả thấy một mống nào cả ! Hơn hai mươi căn tiểu viện cùng năm sáu cái công trình tháp lớn nhỏ thuộc thể tu cao cấp nhưng giờ phủ bụi ở đó rồi.

" Sao không có ai ...." Cái này cho hắn cảm giác kỳ lạ, hắn đã đi hết quanh rồi mà chả thấy ai, tất cả các tầng cũng chả có cấm chế nhiều. Có thì cũng chỉ là ba cái tiểu viện trông có vẻ như có người sống mà thôi, cái này hắn đoán chắc là ba vị sư huynh của hắn đi. Có điều gọi bao nhiêu lần cũng không có ai.

" Thôi sang trực thuộc chiến đấu thương hệ vậy ..."

Lang thang một hồi không có ai hắn liền hướng chỗ thương hệ đi tới, chỉ là chưa tới gần thì đã nghe thấy những tiếng kêu kinh thiên động phách truyền vào tai rồi. Cái này như là con người bị yêu quái gặp nhấm gào thét lên vậy !!

" A aaaaaa !!! hự hợ !!! Phụt !!! Tha !! Thaaaaa mạng !!!!"

" A !!! aaaaaaaaaaaaaaaaaa!!!!! "

" Rầm ! Keng Keng !!! Xoạt xoạt !!"

Chỉ thấy trước mắt hắn là cái võ trường có một nữ nhân mặc một y phục mày đen cầm một cái trường thương đứng uy nghiêm ở đó, xung quanh là mười bốn đệ tử nằm la liện xung quanh. Có người ôm chân có người ôm đầu, đủ các thể loại rồi kêu gào khóc thét ! Làm cho hắn cũng rùng người một cái cảm thán :

" Đây là cách dạy gì thế này ... ực ...."

Cái này cách dạy cũng quá đánh vào nhãn lực người xem rồi, còn ba tốp đệ tử xếp hàng đứng xa thì càng là một cái một cái trán chảy đầy mồ hôi. Bỗng nhiên Loan Minh Tâm đưa mắt lên nhìn hướng Lục Bảo rồi nhíu mày. Cái này có mỗi một đệ tử đứng ở đó xem, vì dù sao các lớp dạy muốn đi vào thì phải có lệnh bài được cấp dấu ấn các hệ. Nếu không sẽ bị trận pháp ngăn cản không thể vào được, khiến nàng tò mò vì trong khi các đệ tử khác đều có vẻ sợ hãi thì người này lại hứng thú trong vẻ sợ hãi.

Nói cho thì hắn còn sợ hãi cái gì nữa, dù sao cũng không chết được. Nhất là ... hắn còn chưa cảm nhận được nỗi khổ những người đang lăn quay kêu gào kia....

Lục Bảo cũng hiểu liền đi tới gần lấy ra lệnh bài rồi nói : " Đệ tử Thiên Linh ra mắt trưởng lão !!"

" Ừm .." Cái này Loan Minh Tâm cũng gật đầu rồi cầm lấy lệnh bài xem xét, mỗi tội xem qua rồi nàng lại nhìn về phía Lục Bảo đầy nghi hoặc rồi nói : " Cái này ... không có sai chứ ?"

Lục Bảo cũng không hiểu liền trả lời : " Vâng ! Cái này không có sai ! Có gì sao tiền bối ??"

" ... Không có gì ! Hôm nay ngươi đứng xem đi ! Tí xong ta sẽ dạy lại cho ngươi căn bản !!" Loan Minh Tâm vừa nói vừa thở dài.

" ?..." Nghe thấy câu nói này các đệ tử xung quanh đều xửng sốt nhưng không ai dám hé miệng nói một câu nào, lần đầu tiên bọn hắn thấy trưởng lão nay lại hiền như này. Theo như bọn hắn biết năm nay đệ tử tới vào sáng, nhưng tới chiều mới có một người đệ tử mò tới. Theo luật thì Loan Minh Tâm nữ nhân này sẽ dần cho một trận mới phải ... cái này làm cho bọn hắn khó hiểu.

Thật ra Loan Minh Tâm chính xác muốn dần cho Lục Bảo một trận, một là để rèn kỷ luật hai là để xem xét kinh mạch của các đệ tử. Nhưng nhìn thấy ấn ký của thể tu lớp cao cấp nàng liền tiếc nuối cho người đệ tử này. Cái này nàng cũng không muốn dính dáng tới nhiều, dù sao đã là thể tu rồi còn tham gia chiến đấu hệ làm gì ! Thà tham gia hỗ trợ hệ còn có tác dụng a...

Nàng là rất nghét những ai tham gia thương hệ của nàng một cách hời hợt. Nhất là nàng ghét nhất có các hệ khác cùng tham dự, chả học hỏi được gì ! Toàn là một đống phế vật mà thôi ! Đối với nàng luyện đan cứ luyện, luyện khí cứ luyện, thể tu cứ tu ! Đừng có dính dáng tới thương hệ của nàng ! Nếu không có niềm đam mê với thương hệ thì nàng cũng chỉ dạy qua loa mà thôi.

" ... " Lục Bảo nghe vậy cũng nhíu mày rồi không nói gì rút sang một bên xem, hắn nghe nói truyện mới biết đây là các sư huynh sư tỷ khóa trên ! Còn các đệ tử mới còn đang kẹt ở truyền tống trận kia kìa. Đó cũng là các trưởng lão thầm đồng ý, đây cũng là truyền thống từ lâu của Ngọc Đỉnh Sơn rồi. Hầu như các sư huynh đứng ngăn cản đều đã đấu tranh với nhau đề dành vị trí này, cũng dạy cho đệ tử mới rằng không phải vào Ngọc Đỉnh Sơn là các trưởng lão hay sư huynh sẽ giúp đỡ ngươi ! Mà là tự vào lực của mình, nếu một nửa tài sản không dám bỏ ra thì sau này tu luyện thế nào tính được.

----------------------

Chả bao lâu các đệ tử thay nhau lên sân thay nhau la hét ! Cái này Lục Bảo đứng nghe cũng đã kinh tâm động phách một hồi rồi. Thật là sướng .... dù sao người đau đâu phải hắn ...

" Đi theo ta !"

Lúc này Loan Minh Tâm cũng hướng hắn gọi !

Đi tới một cái chòi nghỉ nàng ta liền cầm ấm trà nơi đó dốc thẳng vào miệng uống ừng ực mà không giữ dáng vẻ gì cả.

" Khà !! Thật tuyệt !"

Lúc này xong xuôi đặt ấp trà xuống nàng mới nhìn về phía Lục Bảo rồi nói : " Ta rất thất vọng ! Thật sự ta không muốn dạy một đệ tử nào kiêm song hệ !! Dù ta có dạy ngươi thì cũng không đạt tới đỉnh cao được !! Sau này ngươi muốn học cứ đến xem ! Các kinh sách cho ngươi xem hết ! Còn giờ thực chiến thì miễn đi !"

" .... " Lục Bảo nghe xong cũng ngớ người rồi híp mắt lại hiểu rồi, cái này chính là không muốn dạy hắn a.. dù sao hắn là gặp nhiều loại người lắm cái này không thiếu. Hắn cũng hiểu sau khi nghe Anh Phong nói về thể tu cao cấp, chả ai muốn đệ tử của mình lại tốn thời gian cho trực hệ khác cả ! Cái này dạy dỗ chỉ tốn thời gian không đâu vào đâu....

" Đệ tử hiểu ! "

" Đi... đi...." Nói ra lời này nàng cũng rất buồn, vì dù sao nàng cũng không mong muốn đối diện với đệ tử của mình tự tay xé xuống yêu thích với thương hệ ! Nhưng nếu đã không thuộc về nhau sao phải tốn thời gian...

Lúc này Lục Bảo hắn cũng đang trên đường trở về khu thể tu cao cấp ! Dù sao hắn cũng muốn tìm chỗ nghỉ ngơi ! Ít nhất là vậy...

" Gặp thể loại sư tôn kiểu này quá là mệt mỏi rồi... không dạy ta sẽ tự học ! Khinh thường người quá đáng !! Song hệ thì sao chứ !!"

Bạn đang đọc Trấn Ngục Vĩnh Hằng sáng tác bởi HyperNia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HyperNia
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.