Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bí Cảnh Chân Tiên !

Tiểu thuyết gốc · 2140 chữ

Lúc này Thanh Phong Vương đang ngồi bàn bạc trong đại điện Minh Nguyệt cùng các nhân vật cao tầng thì nhận được ngọc giản nữ nhi nhắn tới liền mỉm cười.

Một lão già ngồi dưới Thanh Phong Vương cái bàn nói : " Chuyện này phải xem xét lại ! Để Lâm Nhi đi là ta không đồng tình, các ngươi cũng biết Lâm nhi là mới đột phá tới Nguyên Anh. Không thể để hắn đi nơi đó được !!"

" Hừ ! Mỗi Lâm Nhi của lão là tốt a ! !" Sau đó một giọng nói từ lão già đối diện phát lên.

Nghe tình hình căng thẳng một nam tử nhíu mày nói : " Hai tiền bối ! Tuy Minh Nguyệt chúng ta chỉ còn thiếu một người ! Nhưng không nhất thiết phải là Lâm Nhi đi !"

" Hả ! Ngươi đúng là ... hầy... ta là nghĩ cho Lâm Nhi của hắn thôi ! Mà lão già cứ nghĩ Lâm Nhi của hắn còn nhỏ lắm !"

" ...."

" Cái này cơ duyên không phải là ai cũng chiếm được ! Nếu không may thì cũng táng thân theo chứ bổ béo gì mà bắt cháu ta đi !!"

Lão già nghe vậy cũng vỗ trán lắc đầu, cái này thế giới đâu có nơi nào an toàn ! Cơ duyên tới cũng là kèm với nguy hiểm, sao có thể nói như vậy.

" Hai vị tiền bối nghe vãn bối nói được không ? "

" ...."

" Lần này Vạn Yêu Sâm Lâm mở ra bí cảnh ! Tất cả các thế lực từ nhất giai tới nhị giai đều tham dự, tính toán có tới hơn nghìn nhân số cả các nhà gia tộc ở ẩn kia ! Dù sao lần này bí cảnh mở ra là của một tu sĩ Chân Tiên. Mang lão ta biết ngài rất lo lắng cho Lâm Nhi nhưng bí cảnh này chỉ dành cho Nguyên Anh tầng một tham dự ! Nếu may mắn lấy được truyền thừa của vị Chân Tiên kia ... không tham dự sẽ hối hận cả đời !!!"

Cái này chính là một di tích cổ được một hai cường giả phát hiện và báo lên Mộc Nguyên Thần Tông ! Các thể lực khác đều muốn một chén canh trong này, nhưng để lấy ưu thế Mộc Nguyên Thần Tông ra lệnh gia tộc nào cũng có thể tham gia ! Nhưng phải đủ một trăm nhân số ! Nếu không đủ trăm người thì một chỗ trống sẽ phải nộp một trăm triệu linh thạch hạ phẩm !!

Lên để đủ nhân số các gia tộc đều kết hợp với nhau để có số lượng đầy đủ, dù sao cái này không thể nói là các đệ tử Nguyên Anh không phải ít ! Nhưng mà đệ tử Nguyên Anh tầng một thì khó mà kiếm !

Nói về số tiền phạt kia đối với các gia tộc cũng thừa sức chịu đựng, nhưng bí cảnh của một đại năng Chân Tiên thì họ còn bỏ tiền đi mua chỗ chứ làm gì có thiếu ai. Lần này Minh Nguyệt kết hợp với hai ẩn thế tông môn ! Mỗi một ẩn thế tông môn có hai mươi chỗ, lưu lại cho Minh Nguyệt sáu mươi danh sách.

Trong gia tộc các nhân vật cao tầng của Minh Nguyệt thì cũng chỉ đào ra đúng năm mươi chín người ! Mọi người không bao giờ đồng ý để lưu danh ngạch cho bất kỳ nhân vật thấp tầng nào ! Dù sao trong trợ đen giờ đã có giá một danh ngạch lên tới một tỷ linh thạch hạ phẩm rồi !! Các gia tộc ẩn môn thấp hơn đi vay mượn dồn hết tiền để có thể cho con em đệ tử tốt nhất tham dự ! Với một lòng tin chắc chắn là nắm giữ được bí cảnh và đưa gia tộc lên tới đỉnh cao hơn. Dù sao một tỷ linh thạch hạ phẩm này cũng là một phần mười thu nhập Minh Nguyệt trong một năm rồi, đối với các gia tộc đó chắc phải tích góp trăm năm mới có con số này. Lên có thể thấy bí cảnh Chân Tiên đại năng có lực hấp dẫn tới đâu !

Sau khi nghe được tin này các con em trong gia tộc hay tông môn cũng âm thầm tiếc hận vì đã đột phá lên Nguyên Anh tầng một ! Cái này cũng có một số thành phần đang đột phá nhưng cố cưỡng ép cảnh giới lại, dù biết sẽ tạo ra ảnh hưởng căn cơ nhưng bọn hắn không quan tâm. Nếu được một phần nhỏ truyền thừa của đại năng Chân Tiên thôi thì phần căn cơ đó không tính là gì.

Phải biết cảnh giới : Hồi Khí - Hồi Đan - Phá Đan - Nguyên Anh - Phá Phàm - Chân Tiên !!

Đó là cảnh giới tối cao ở vùng trời này rồi ! Nếu tiếng chút tiền lẻ mà không tham dự thì ân hận cả đời !

Thật ra Lâm Nhi cháu của Mang lão cũng ra sức muốn tham gia, nhưng nhớ tới trước một năm Đoán Tiên Điện rời đi cái này đã bói cho hắn một quẻ ! Nếu để cháu hắn tham dự thì sẽ có nguy hiểm rất lớn cho gia tộc, có khi cũng đưa đẩy gia tộc vào chỗ chết !!

Lên lão dù thể nào cũng không thể để Lâm Nhi của lão đi được !

" Vẫn là không được !!" Mang lão nghiêm túc nói lại như không ai có thể khiến ý chí của lão thay đổi được nữa. Thật ra lão sống tới lúc này hơn mấy trăm năm nhưng cũng chỉ là Phá Phàm tầng hai !! Chân Tiên bí cảnh ư ! Lão cũng là thèm chảy nước dãi lun ấy chứ.

Thanh Phong Vương thấy thế cũng là mỉm cười nói : " Được rồi Mang lão ! Ta đã có tuyển trọn !"

Nam tử vừa nói Mang lão liền hỏi : " Minh chủ ! Không biết đó là ai ! Chúng ta cũng không thể vì thiếu mà chọn bừa được ! Năm mươi chín tiểu bối kia đều cũng là chọn ra từ những người có thiên phú giỏi nhất rồi !!!"

Thanh Phong Vương nghe thấy vậy cũng không nổi cáu mà hứng thú nói : " Liệu một người có cấp bậc song long của Minh Nguyệt có đủ tư cách ?"

" !!!" Toàn bộ đại sảnh cả kinh vì câu này của Thanh Phong Vương. Dù sao ở đây ngoài Thanh Phong Vương cũng có tám người cấp bậc song long ! Còn có hai lệnh bài chưa phát, mà bây giờ nghe được có một người tu vi Nguyên Anh tầng một nắm giữ sao không bất ngờ !

" Cái này chính là người giúp chúng ta trong hai tháng thu được nửa tỷ linh thạch hạ phẩm đấy ! Ta nghĩ lợi nhuận sau này các ngươi cũng sẽ rõ nha ..." Thanh Phong Vương mỉm cười nói.

Nghe được cái này mọi người mới chấp nhận được, hóa ra chính là người đó. Các cao tầng đều biết như ở một thành cấp ba sẽ có bốn phân bộ chia bốn hướng. Mà mỗi một năm một phân bộ đó cũng chỉ thu được năm mươi triệu linh thạch hạ phẩm mà thôi, tổng ra một năm Minh Nguyệt thu nhập từ tất cả phân bộ việc này còn chưa tới một tỷ con số, nhưng chỉ có hai tháng hơn đã có lợi nhuận như này và vẫn còn đang phát triển !! Có thể thấy người này xứng đáng có được lệnh bài cấp bậc Song Long.

Thấy mọi người im lặng Thanh Phong Vương nói : " Hắn tuy là một tiểu bối nhưng đóng góp cho Minh Nguyệt không nhỏ ! Ta có thể còn nhìn thấy tương lai hơn nữa !"

" Nếu Minh Chủ nói vậy ta không thể nào có ý gì hơn ! Chỉ riêng hắn nắm giữ lệnh bài Song Long là hắn có thể !"

Nhưng Mang lão thì nội tâm khinh miệt ! Dù sao cũng chỉ là một tiểu bối nhỏ con mà dám ngang hàng với lão ! Cái này khó mà chịu được.

" Được rồi ! Vậy chúng ta quyết định như vậy !!"

Sau đó mọi người cũng việc riêng của mình mà rời đi ! Cái này cũng có một số người mang tâm cơ nhưng cũng có một số người cảm thấy hứng thú với tiểu bối kia. Dù sao thì miễn là không phản bội tổ chức thì bọn hắn có diệt Lục Bảo cũng khó mà bị thiên đạo trừng phạt ! Nhất là với mấy lão quái vật Phá Phàm !!!

Cái này dù sao cũng người này người nọ, không ai là hoàn hảo cả.

----------------------------

Sau một lúc thì Thanh Trúc cùng cha nàng Thanh Phong Vương tới một tròi nghỉ trong hoa viên, các thị nữ bắt đầu bưng trà cùng hoa quả lên.

" Tiểu tử đó nói vậy sao ?"

" Vâng phụ thân .. ta cũng không tin tưởng lắm, vì dù sao chỉ là đột phá Nguyên Anh thì có gì đâu mà nguy hiểm."

" Cứ theo hắn đi ! Vừa nãy chúng ta quyết định cho hắn một chỗ trong danh sách, ngươi thông báo với hắn đi ! Ta nghĩ tiểu tử đó cũng rất vui đó !"

" Thật sao phụ thân !"

" Chả lẽ ta sẽ nói dối bảo bối của ta sao ! Hừ ! Lại giống mẫu thân ngươi không tin tưởng ta !"

" Thế thì tốt quá ! Tiểu Thiên đệ đó trừ khi mù mới không biết cái này quý giá tới nhường nào !"

Thanh Phong Vương nghe vậy nhíu mày nói : " ? Tiểu Thiên đệ ?"

" Nữ nhi bảo bối của ta sao có tiểu đệ thân mà ta không biết a !!" Nói tới đây hắn đánh ánh mắt sang nữ nhi mình một cái, cái này sao tự nhiên gọi thân thiết thế. Cứ như là tiểu tử kia sẽ cướp mất bảo bối của hắn vậy. Sống bao nhiêu năm có tới hai đứa con sao có thể không hiểu suy nghĩ mấy thằng tiểu bối.

Thanh Trúc cũng không ngại ngùng đáp : " Làm gì tới vậy phụ thân ! Người nghĩ nhiều ! Ta chỉ có kiếm đạo thôi !"

Thật ra sau những gì mà Lục Bảo thể hiện ra ngoài thực lực thì cũng đáng để nàng đánh giá cao, ít ra hắn không có như những nam nhân khác chỉ soi mói thân thể cùng quan hệ với thế lực Minh Nguyệt. Cái này khiến nàng rất không vui, nhưng Lục Bảo hắn hình như không có quá coi nàng vào đâu lên nàng cảm thấy khá dễ gần.

Ấy thế là nàng nghĩ thôi, còn Lục Bảo thì hắn không như vậy. Bề ngoài hắn tỏ vẻ vậy thôi chứ đối với hắn Thanh Trúc nàng là người mà hắn mới gặp đã thân thuộc ! Có thể chưa nói là yêu nhưng không phải ngây thơ như vậy.

" Phụ thân !"

" ?"

" Nhiệm vụ Thiên đệ đưa cho Minh Nguyệt tới giờ vẫn chưa có hoàn thành ! Người biết tại sao không ?"

" Là cái nào ??" Nghe nữ nhi hắn nói vậy hắn cũng không biết cái nào, dù sao việc của hắn nhiều lắm sao để ý tới quả này.

" Hắn nhờ ta tìm hộ thân tiểu muội, nhưng đã hơn hai tháng mà không có tìm tới !"

" Cài này ?"

" Ta thấy hắn cũng là giúp Minh Nguyệt chúng ta kiếm nhiều như vậy lên để chút tâm không phải như phụ thân nghĩ đâu. Với là tiểu muội của hắn mất tích ta cũng hiểu ..."

" Hm......."

" Có thể khó mà còn ở trên Mộc Nguyên ! Chứ nếu chỉ ở Mộc Nguyên Đại Lục này thì chỉ một tháng chúng ta có thể lần ra được hết rồi !"

" Không ở trên Mộc Nguyên ...."

Thanh Phong Vương thấy nữ nhi mình suy tư cũng hiểu một chút ! Vì trước đó nữ nhi này của hắn trong khi trốn ra ngoài chơi dẫn theo tam muội đi... sau đó liền mất tích ! Như hắn đây cũng là rất rất đau lòng trong một khoảng thời gian dài, tới giờ hắn vẫn tìm kiếm tung tích !

Bạn đang đọc Trấn Ngục Vĩnh Hằng sáng tác bởi HyperNia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HyperNia
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.