Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hẹn Gặp Dâu Tây

Tiểu thuyết gốc · 1071 chữ

Cung Phi Tùng:"Tôi hiểu rồi, vậy trước mắt có thể tăng hạn mức nạp tiền trong app được không. Một lần nạp chỉ được tối đa 20 triệu thực sự quá lâu."

Đây chính là một vấn đề lớn.

Tương lai hệ thống sẽ có thể còn đưa ra những hoạt động tương tự như tối nay. Nếu không được tăng hạn mức nạp tiền thì Cung Phi Tùng sẽ bị việc nạp tiền làm cho mệt chết.

"Bên em sẽ liên hệ bên quản lý để hỗ trợ vấn đề này giúp anh ạ. Không biết anh muốn gia tăng hạn mức nạp tiền lên khoảng bao nhiêu ạ?" Nhân viên hỗ trợ trả lời.

Cung Phi Tùng: "Trước mắt cứ tăng lên thành 100 triệu đi."

Nhân viên hỗ trợ sửng sốt một chút, trả lời: "Trước mắt trên app của bên em có thể hỗ trợ gia tăng hạn mức lên 50 triệu một lần nạp. Nhưng nếu anh cần gia tăng hạn mức lên 100 triệu, em sẽ để bên kỹ thuật tăng ca để giải quyết giúp anh. Chậm nhất tối mai sẽ hoàn thành ạ."

Cung Phi Tùng: "Không phải vội đâu, dù sao tôi cũng không định nạp tiền thêm trong hôm nay nữa."

Nhân viên hỗ trợ cung kính đáp: "Bên em nhất định sẽ giải quyết vấn đề này trong thời gian ngắn nhất. Chúc anh Cung Phi Tùng sẽ có những khoảng thời gian vui vẻ khi sử dụng app của bên em. Em chào anh."

"Được rồi chào em." Cung Phi Tùng cúp điện thoại, sau đó chìm vào giấc ngủ.

Ngày hôm sau, Cung Phi Tùng dành buổi sáng ở nhà ăn cơm với bố mẹ sau đó vào trong phòng đánh liên minh.

Đến buổi chiều, hắn cầm điện thoại gửi cho Dâu Tây một tin nhắn.

Cung Phi Tùng: "Nhắn địa chỉ của em cho anh, tí nữa anh qua đón em."

Phạm Quỳnh Anh:"Được rồi anh Phi Tùng, địa chỉ của em là xxxxx. Em cũng chuẩn bị tắt livestream, bây giờ đi sửa soạn một chút."

Lúc này hắn hơi phân vân một chút không biết có nên để cho lão Đạt lái xe hay không. Đi chơi với gái mà có một lão già ngồi ở đằng trước cũng không tiện lắm nhỉ.

Suy tư một hồi, hắn quyết định mình sẽ tự lái xe ngày hôm nay. Dù sao hắn cũng có kỹ thuật lái xe mức độ [ Thuần thục ] từ hệ thống, lái xe chỉ là chuyện nhỏ.

Nhắn tin báo cho lão Đạt đánh xe đỗ sẵn ở cửa chung cư, hắn lấy chìa khóa phụ trong tủ sau đó đi xuống sảnh.

Lúc này ở chỗ đậu xe, có một đám người đang đứng vây ở đó chỉ chỏ.

"Oa đây là xe gì vậy."

"Đây là Porsche Cayenne phiên bản mới ra năm nay. Ta vừa tra trên mạng, xe này giá cả lên tới hơn 5 tỷ."

"Mọi người nhắc nhở một chút con của mình đừng có đi lại nghịch xe của người ta, đến lúc xảy ra chuyện thì đền không nổi đâu."

Chính lúc mọi người đang bàn tán sôi nổi thì Cung Phi Tùng đi tới.

"Mọi người phiền phức nhường đường một chút." Đi lại gần, Cung Phi Tùng mỉm cười nói.

"Đừng tới gần quá, cẩn thận làm xước xe thì đền chết tiền." Một ông lão hảo tâm nhắc nhở một tiếng.

"Cảm ơn ông đã nhắc nhở." Cung Phi Tùng lễ phép trả lời một câu.

Nhưng để cho mọi người sững sờ là Cung Phi Tùng rút ra một chiếc chìa khóa bấm nhẹ một cái.

Tích tích!

Hai chiếc đèn pha nháy lên 2 phát.

Đang lúc lên xe, Cung Phi Tùng thuận miệng nói: "Không có gì, đây là xe của ta."

Mấy người đang đứng xem đều ngạc nhiên, không ngờ cậu thiếu niên trẻ tuổi này lại là chủ xe. Không biết là công tử của nhà nào.

Mình còn đang vật lộn kiếm tiền để đóng tiền thuê nhà tháng này, người ta thì còn trẻ đã lái xe sang.

Nhẹ nhàng ấn nút khởi động xe, Cung Phi Tùng đạp chân ga rời đi.

20 phút sau, Cung Phi Tùng cũng đến địa chỉ mà Dâu Tây gửi cho hắn.

Nhìn thoáng qua khung cảnh xung quanh, Cung Phi Tùng phát hiện ra nơi này lại nằm ngay cạnh trường Đại học Thương mại.

"Chẳng lẽ cô nàng này lại là sinh viên đại học hay sao." Hắn thầm nghĩ.

"Tốt nhất đừng có là học sinh cấp 3 là được." Hắn tuy yêu thích phụ nữ, nhưng vẫn sẽ có điểm giới hạn. Nếu Dâu Tây chưa đủ 18 tuổi, hắn sẽ lập tức lái xe rời đi.

Đỗ xe ở một vỉa hè gần đó, Cung Phi Tùng rút điện thoại nhắn cho Dâu Tây rằng hắn đã tới, sau đó mở game lên chơi.

Phạm Quỳnh Anh: "Em xuống ngày đây."

Trong một phòng ký túc xá khoảng 50 mét vuông, Phạm Quỳnh Anh không biết rõ mình đã thử bao nhiêu bộ quần áo, nhưng không có bộ nào khiến cho nàng hài lòng.

Đứng ở trước gương, nàng nhức đầu nhìn lấy dáng người hoàn hảo chỉ mặc nội y của mình.

Nhận được tin nhắn của Cung Phi Tùng, nàng bắt đầu có chút sốt ruột.

Quyết định không lề mề nữa, nàng thay một chiếc áo thun ngắn tay, một chiếc quần jean ống loe, đeo một đôi giày thể thao, cột tóc lên và lập tức đi xuống lầu.

Mặc dù không có chú tâm trang điểm son phấn các thứ, nhưng Quỳnh Anh vốn là sinh ra đã đẹp, không có son phấn thì nàng vẫn đẹp. Cách ăn mặc của nàng ngày hôm nay hiện ra một vẻ trẻ trung, nhẹ nhàng.

Dưới tầng, chẳng biết từ lúc nào, đã có một tên sinh viên đeo kính, tay cầm một bó hoa đứng sẵn ở đấy.

"Ông Hùng, bọn tôi tin tưởng ông. Lần này nhất định ông sẽ tỏ tình thành công."

Sinh viên tên Hùng cũng cười nói: "Cảm ơn các ông, lần này tôi nhất định sẽ không khiến các ông thất vọng."

Tình cờ nghe được cuộc đối thoại này, Cung Phi Tùng bắt đầu hăng hái quan sát.

Bạn đang đọc Treo Máy Thành Tỷ Phú sáng tác bởi teuphe
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi teuphe
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 103

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.