Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thành Phố Nole, Nơi Bắt Đầu Mọi Thứ

Tiểu thuyết gốc · 2247 chữ

Cuối cùng thì cậu cũng đến được thành phố Nole, ấn tượng đầu tiên mà cậu có về nó là phải xếp hàng. Hàng chục cổ xe ngựa của thương nhân nối đuôi nhau tạo thành một hàng dày trăm mét, có đủ mọi loại kiểu xe khác nhau. Từ mui trần đến thùng hàng, hàng hóa được che đậy kĩ càng nên cậu chẳng biết có gì trong ấy cả. Nhưng có một loại hàng mà cậu có thể thấy được, không phải là thứ gì quá bắt ngời. Đó là nô lệ, trong xã hội này nô lệ là hợp pháp. Chúng có thể đến từ bất cứ nơi đâu, bắt cứ lứa tuổi nào, chúng có thể là tù nhân chiến tranh hay chiến lợi phẩm từ các cuộc chiến thậm chí là bị bắt cóc.... một xã hội được xem là thối nát vô đạo đức nếu xét trên phương diện hiện đại.

- Chà, không phải bé gái hơi nhiều sau?

Cậu chặc lưỡi khi thấy phần lớn người bị còng cổ trong xe ngựa phía trước là trẻ em, trên mặt đứa nào đứa ấy đều hiện lên một nổi sợ không thành lời, những gương mặt mất cả sức sống. Cũng phải thôi khi đám trẻ ấy đã phải trãi qua những thứ khinh khủng gì để có mặt ở đây chứ. Chứng kiến cảnh này làm cậu hết sức xót xa và muốn giúp gì cho các em ấy, cũng đành chịu thôi dù gì cậu cũng là lolicon mà. Nhưng đây không phải là chuyện của cậu nên xía mũi vào, mà thật ra thì cậu chẳng có lý do nào đủ sưv thuyết phục cậu để hành động cả.

Cậu tự đặt câu hỏi bọn họ sẽ làm gì với đám nhóc này, làm nô lệ tình dục thì lại quá nhỏ hay cho mấy têm biến thái ta, mà về việc sử dụng sức lao động thì không hiệu quả. Bán làm người hầu hay đem nuôi chờ ngày thịt chăng. Những dòng suy nghĩ ấy cứ chạy lên trong đầu cậu đến lúc cách cổng trước mặt thì cậu mới dứt khỏi nó.

Nếu xét bề ngoài thì cánh cổng này chả khác mấy so với ở thành phố của cậu. Còn xét về lính gác thì ở đây có sáu người được trang bị đến tận răng, nào là mũ sắt giáp sắt, quần sắt,... với thanh kiếm to bản đeo quanh eo cộng với thân hình vạm vỡ ấy thì cậu đánh cao chỗ này.

- Khi nào cháu đổi ý muốn theo ta thì hãy đến thương hội Bara, rồi nói tên ta với nhân viên ở đó.

Vị thương nhân trên xe ngựa hét lên khi Sota rời đi sau khi đã vào được thành. Cậu gặp ông ta vào năm ngày trước và được đi nhờ cùng đoàn xe của ông ta. Trong khoảng thời gian này cậu và ông ta đã trở nên thân thiết nhờ vào cách nói chuyện chững chạt của mình. Và cũng nhờ vậy mà cậu đã tìm được nơi bắt đầu trò chơi của mình.

Sota bước đi trên con đường lót đá vụn xung, quanh là những tòa nhà bằng đá cao không quá hai tầng xếp san sát nhau. Cộng với việc các của hàng mọc lên ở khắp nơi xe ngựa chạy qua lại liên tục, dòng người xuôi ngược ấy đã thành một cảm giác chặt chọi khó chụi. Nếu so với thành phố của cậu sống lúc trước thì nơi đây quá khác biệt, đúng như những gì vị thương nhân lúc nãy đã từng nói với cậu. Thành phố Nole thành phố của những thương gia.

Sau một hồi ngó đông ngó tây thì cậu cũng tìm được một chỗ bí mật, trong một con hẻm ít người qua lại để giấu số tiền còn lại của mình. Cậu làm vậy là để chuẩn bị cho tình huống khi bị trấn lột thì vẫn còn lại phần lớn số tiền, cậu chẳng muốn tay trắng khi mà có việc cần dùng đến tiền cả. Đương nhiên cậu vẫn để lại một ít để dằn túi, sau khi đã xong việc thì cậu làm ra vẻ mặt hí ha hí hửng phóng tung tăng đi kiếm gì ngon cho vào mồm. Đi theo sự cám dỗ của mùi thịt nướng thơm phức đến khi nó hiện lên trong tầm mắt, thì từ đâu một bé gái với thân hình nhỏ bé bay thẳng vào người cậu. Cậu vội đỡ em ấy dậy rồi phủi bụi trên áo em ấy đi, lúc này cậu mới để ý quần áo em ấy đen xì cũ kĩ đến nổi cậu chẳng thể nào phân biệt được chỗ nào cần phủi nữa. Cậu vừa hé môi thì cô bé với vẻ mặt rưng rưng nước mắt như vừa xát hành vào vậy, đã nhảy vào họng cậu.

- Oni chan, giúp anh trai em với. Anh ấy bị sao ấy, em gọi mà anh ấy cứ ngủ hoài không chụi dậy hức hức...

Chưa biết chuyện gì nhưng có từ oni chan trong câu nói là cậu vội đồng ý giúp ngay mà không cần suy nghĩ gì, làm sau có thể từ chối được khi đã nghe được giọng điệu cầu xin như rót mật vào tay như thế này chứ. Và thế cậu như một con lừa bị dắt mũi giữa phố, khi đã quẹo vào một con hẻm cụt không người qua lại. Thì cậu thấy không chỉ có một mà có đến bốn thằng anh trai của cô bé lận, bây giờ cậu mới hiểu chuyển gì đang xảy ra nhưng đã không còn đường chạy nữa. Cậu bị kẹp ở giữa như ổ bánh mì kẹp xúc xích vậy, đối diện với đám nhóc gần trạt tuổi mình ai nấy đều ốm nhách nhưng lọt đâu ra ở đây một tên ú nu. Cả bốn amh trai của cô bé tỏ ra đầy sát khí trên mặt, còn cô bé thì chỉ đứng nép vào tường cuối mặt xuống không dám nhìn cậu. Nhưng sau vài giây dùng cái não của mình để suy nghĩ và tính toán thì cậu hét lên.

- Bố mày chưa ngán thằng nào cả, có ngon thì nhào vô.

Cả đám đứng nhìn qua nhìn lại một hồi rồi thằng mập phóng vào cậu như cây phóng lợn, sau khi đã bị đè dẹp lép thì mấy thằng còn lại thi nhau lùn sụp khắp người cậu. Mọi chuyện diễn ra quá nhanh làm cậu chẳng kịp phản ứng gì, nhưng thứ tụi kia đang tìm thì đang được cậu nắm chặt trong tay. Sau một lúc thì tên này nhìn tên kia lắc đầu thất vọng, rồi cả đám rời đi bỏ lại đằng sau là Sota đang nằm một đóng. Tưởng chừng mọi chuyện đã kết thúc nhưng cậu lại góng lên.

- Tụi bây tìm cái này hả? Lại đây mà lấy đi mấy thằng ngu.

Cậu đứng dậy và chìa túi tiền của mình ra và nói với giọng đầy thách thức, sau đó bốn đứa kia lại lao vào cậu một lần nữa. Nhưng lần này cậu quyết chống trả đến cùng, cậu cũng lao nhanh về phía trước với nắm đấm đặt ngang vai. Khi cả hai bên vừa chạm mặt thì cậu chưa vung nó ra thì đã ăn ngay một cú thụt đầu gối vào bụng. Gục ngay tại chỗ, cậu ôm bụng mình trong đau đớn. Lúc này đây cậu chẳng còn nghĩ ngợi gì ngoài cơn đau đang lan tỏa tại bụng mình cả, đầu cậu cứ xoay vòng vòng mắt cậu tối dần lại.

Trong khoảnh khác ấy cậu nhớ lại chuyện cũ, lúc ấy cậu cũng đã bị ăn hành và gục ngay cú đầu tiên như vậy.

Mọi chuyện lại như thế sau? Lần này tao không chịu thua đâu, có chết cũng không chịu thua.

Sau dòng suy nghĩ này thì mọi cảm xúc trên mặt cậu biến mất, đứng dậy nắm chặt tay tên vừa nhặt túi tiền của cậu. Tên này cũng là tên lãnh đạo của đám này, như tức nước vỡ bờ từ nãy cho đến giờ vì thái độ của Sota hắn dùng hết sức vung từng nấm đấm vào người cậu với vẻ mặt vô cùng tức giận. Mặc dù vậy cậu vẫn không buôn tay ra, hắn đấm càng mạnh cậu nắm càng chặt. Sau vài cú thì cậu chẳng còn cảm giác đau đớn nữa mà chỉ cảm nhận được âm thanh bịch bịch theo nhịp mà thôi. Sau một lúc thì em gái và đám còn lại cản hắn lại vì sợ đánh chết cậu, khi mọi chuyện kết thúc cũng là lúc cậu buôn tay. Ngã quỵ xuống nền đá lạnh lẽo cậu ngất đi, trong khi cả đám kia lặn lẽ rời đi với chiến lợi phẩm.

Sau cả buổi trưa buổi chiều rồi đến buổi tối thì cuối cùng cậu cũng tĩnh dậy với toàn thân e ẩm, những cơn đau kéo đến khi cậu cố gắn di chuyển cơ thể. Vì quá đau nên cậu chỉ có thể nằm ì ra đó, cậu nhớ lại chuyện lúc nãy rồi đến chuyện của quá khứ. Một nụ cười gượng gạo hiện lên trên mặt cậu lúc này.

- He he he.

Cậu coi chuyện lúc nãy chỉ là một trải nghiệm khác với trải nghiệm trong quá khứ mà thôi. Giữa chuyện bị hạ gục chỉ với một cú đấm với chuyện bị ăn một cú rồi mà vẫn có thể đứng lên được, đối với cậu như vậy được coi là chiến thắng rồi. Nói tóm lại thì cậu chỉ muốn có trải nhiệm mà mình chưa từng trải qua mà thôi.

Mọi dòng suy nghĩ bỗng nhiên dừng lại khi cậu nhin thấy bầu trời đêm lúc này, có lẽ vì chỉ vài giây trước nó vẫn còn bị mây che đi vẻ đẹp nên cậu không hề để ý đến nó. Một vẻ đẹp đủ khiến cho bất kì ai cũng phải ngước nhìn, và trên hết nó rất hợp với tâm trạng của cậu lúc này.

- Bầu trời đầy sao?

Trong vô thức cậu thốt lên những từ này, nó khiến cậu nhớ về giai điệu của một bài hát. Và thế là cậu đã có thêm một động lực nho nhỏ trên con đường thực hiện mục tiêu của chính mình. Mệt mỏi sau một ngày dài cậu chìm vào giấc ngủ, mặc cho vẫn còn nằm ì dưới nền đá trong một con hẻm nhỏ trong một thành phố mà ở đó hạnh phúc và đau khổ lại cùng song hành cùng nhau.

Tỉnh dậy khi ánh nắng còn chưa xuất hiện, mặt dù đã có một giấc ngon nhưng cái bụng cồn cào ấy lại đánh thức cậu dậy. Lớt thân xác như cái xác khô của mình đi tìm gì đó bỏ bụng, mặc dù vẫn còn phần tiền khẩn cấp nhưng cậu chẳng có tâm trạng mà đi lấy mà dùng. Băng qua khu nhà này đến khu khác mà cậu vẫn chưa kiếm được cơ hội nào để kiếm ăn, nhưng khi nhìn thấy thùng rác kế bên một căn hẻm nhỏ thì cậu lại nảy ra một ý tưởng. Từ từ lại gần và mở nắp ra, thường thì ta sẽ tìm thấy gì đó ăn được trong này. Chí ít thì cậu nghĩ vậy, nhưng khi thò cái mặt mình vào thì cậu phải thốt lên.

- Có cái nịt.

Thở dài một cái, đậy nắp lại như một người lịch sự. Cậu định đi tìm thùng khác, dù sao thì cậu cũng đã quyết tâm ăn thử đồ ăn trong thùng rác cho biết mùi. Nhưng vừa mới quay đầu thì có tiếng mở cửa vang lên làm cậu phải quay đầu lại để xem chuyện gì.

- Đến sớm vậy, hôm nay ta có nhiều hơn mọi khi nè tụi bây gặp mai đó.

Trước mặt cậu là một ông chú to con mặc trên mình chiếc tạp dề hồng thẩm chí nó còn có thêu hình con thỏ ở trên, và tay ổng đang đưa một túi giấy lớn cho cậu.

- Này có lấy không thì bảo? Ơ, người mới hả?

Ông chú làm vẻ mặt bực bội khi đang giữ tay trong tư thế ấy rồi vẻ mặt hơ bất ngờ. Không hiểu chuyển gì đang xảy ra, nhưng cậu vẫn thuận theo dòng nước mà cầm lấy nó và lễ phép đáp lại.

- Vâng ạ.

Sau khi nghe xong câu trả lời của cậu thì ông chú đóng sầm của lại mà chẳng nói gì thêm. Cậu đứng ngơ ngác mấy giây thì mở túi giấy ra xem, bên trong ấy là một đống vụn bánh mì. Cho tay túi rồi tống một nấm vụn bánh mì vẫn còn nóng vào mồn, cậu nhai ngốn nghiếm trong khi chẳng hiểu chuyện gì. Thì cô bé hôm qua lại xuất hiện trước mặt cậu, em ấy chỉ thốt lên câu oni-chan trong sự bất ngời rồi vội quay mặt chạy đi.

- Ối chà chà, xem ta có gì cho buổi sáng đây? Em định chạy đi đâu vậy?

Cậu kịp túm cổ em ấy lại trước khi em ấy tẩu thoát và nở một nụ cười nham hiểm.

Bạn đang đọc Trò Chơi Cuộc Đời sáng tác bởi sitaroyy

Truyện Trò Chơi Cuộc Đời tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sitaroyy
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.