Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngũ Thải Điệp

Phiên bản Dịch · 1583 chữ

Trans + Edit: Nghialvmax.

“Lấy tình báo Dungeon làm điều kiện ta gia nhập sao?” Hạo Nhân hỏi lại.

Tô Hạo cắn chặt răng: “Đúng vậy, nhưng hy vọng cậu không cho rằng đây là tôi uy hiếp, tôi không có lựa chọn nào khác!”

Hạo Nhân khoát tay ý bảo không sao. Hắn có thể hiểu tâm tình của Tô Hạo, đây là con bài chưa lật duy nhất của hắn, Âu Dương Xuyên vì tình báo quý giá này cũng sẽ tìm cách lợi dụng họ.

“Vậy là cậu đáp ứng rồi?” Tô Hạo khẩn trương hỏi.

Hạo Nhân trầm ngâm: “Hôm nay không được! Bạn của ta cần thời gian để đạt được chức nghiệp Anh hùng. Đợi ngày mai hẵng quay lại!”

Tô Hạo vội la lên: “Nhưng ngày mai, Na Na sẽ … !”

Hạo Nhân thở dài, không chút khách khí cắt ngang: “Đúng vậy! Lại chậm trễ thêm một ngày, bạn gái ngươi sẽ càng nguy hiểm hơn! Nhưng rất xin lỗi, tôi cũng cần có trách nhiệm với tính mạng của mình và bạn bè mình. Trong lòng ta, tính mạng của họ quan trọng hơn!”

Tô Hạo nhụt chí cúi đầu: “Thật xin lỗi, là tôi quá kích động. Được, nói được làm được, để ngày mai!”

Hạo Nhân gật đầu, nói: “Trước đó, ta mong các ngươi hãy bình tĩnh lại, không cần thiết phải vào Dungeon chịu chết!”

Tô Hạo trầm trọng gật đầu.

Hạ Phỉ tỉnh lại thì đã gần trưa rồi, không khí nóng nực để lại những hạt mồ hôi mịn trên trán cô gái, chiếc áo phông đằng trước cũng ướt đẫm một mãng, lộ ra vòng một căng tròn như ẩn như hiện khiến cho trí tưởng tượng bay xa.

Hạo Nhân nuốt một ngụm nước bọt, quay đầu đi: “Ăn chút gì không, đợi lát nữa chúng ta sẽ đi giết đám Ngũ thải điệp!”

Hạ Phỉ gật đầu, lại có chút hoang mang trước vẻ mặt kỳ lạ của Hạo Nhân. Cô nhanh chóng phát hiện sự khác thường trước ngực, nhất thời mặt đỏ lựng, oán trách liếc Hạo Nhân một cái, rồi vội vàng xoay người sang chỗ khác.

“Ngươi chấp nhận đi, cũng không có quần áo để thay đâu, nếu có thể thì kiếm một bộ quần áo pháp hệ thì tốt hơn!” Hạo Nhân không biết là tự nói mình hay là đang giải thích.

Không khí có chút kiều diễm, Hạ Phỉ đỏ mặt, vội vàng chuyển chủ đề: “Muốn một mình đấu với 5 con quái hiếm đó sao, không chờ đám Dương Phong trở về à?”

Hạo Nhân lắc đầu: “Không cần thiết, lực lượng Kiếm Thánh cũng đủ đối phó với Ngũ thải điệp rồi, huống cho cũng không phải ta đi đấu một mình, ta còn có ngươi mà!”

Lời này có chút mập mờ, Hạ Phỉ thật vất vả mới nở nụ cười che đi nét đỏ ửng đi, liếc một cái, gắt giọng: “Được rồi được rồi, ta tin tưởng sức mạnh của ngươi!”

Hạ Phỉ không hỏi nguyên nhân, cô lựa chọn tin tưởng hoàn toàn cậu sinh viên này, không cần bất kỳ lý do để tin tưởng, không hơn.

Ăn chút gì đó, hai người liền đi đến siêu thị.

Âu Dương Xuyên mang theo một số người đến luyện cấp ở khu vực tòa nhà dạy học. Nhưng vì tất cả quái cấp thấp đều bị Hạo Nhân dọn dẹp sạch sẽ, nên hắn không thể không chọn những con quái biến dị cấp 3 làm đối thủ.

Một ngày mới, Hạo Nhân phát hiện cấp bậc những con quái biến dị dường như đều đã tăng lên 1 cấp, thay đổi trực quan nhất chính là kích thước lớn hơn.

Tới lối vào siêu thị, đáng ăn mừng là, những con Ngũ thải điệp này không có thay đổi nào, nhưng sân cỏ trước lối vào siêu thị lại nhiều hơn 2 3 con nhộng. Lấy Ngũ thải điệp làm hộ vệ xoay quanh cảnh giới.

“Phải mau chóng dọn sạch đám này!” Hạo Nhân càng thêm quyết tâm. Nếu đợi đám Sâu lông xanh kia tiến hóa hết thành Ngũ thải điệp thì vấn đề sẽ lớn lắm.

“Hạ Phỉ, ngươi dùng Đạn năng lượng hấp dẫn một con Ngũ thải điệp qua đây. Sau đó ngươi ở cạnh bơm máu cho ta, sau khi đánh xong lập tức hấp dẫn một con tới.” Hạo Nhân bắt đầu bố trí chiến thuật.

Đạn năng lượng là kỹ năng cơ bản của tất cả chức nghiệp pháp hệ, đương nhiên Hạ Phỉ cũng chỉ có Đạn năng lượng lv1, cũng không trông cậy sẽ gây bao nhiêu sát thương.

Sau khi gây ra 13 điểm sát thương, con Ngũ thải điệp gần nhất tung đôi cánh sặc sỡ lên, bay tới.

Ta là người tốt! Kích hoạt!

Hạo Nhân yên lặng khởi động Ta là người tốt, trong tầm mắt hắn, chiếc đồng hồ cát đại diện cho 3 phút bắt đầu đếm ngược.

“Thuận phách trảm!”

Thuận phách trảm lv5 chém mạnh lên không, Ngũ thải điệp không kịp chuẩn bị run rẩy giữa không trung, một con số sát thương siêu khủng khiếp xổ ra.

-500!

Đánh kép gây ra 200 sát thương, cộng thêm Bạo kích gây thêm 100 sát thương nữa, bởi vì đánh kép và hiệu quả Bạo kích có thể cộng dồn nên một kiếm này mới chém ra sát thương cao như vậy.

-305!

-310!

-298!

Trong 3 giây kỹ năng cooldown, Hạo Nhân không chút ngơi tay, chém ra ba kiếm như nước chảy mây trôi. Đợi kỹ năng hồi xong, nhanh chóng xuất ra một chiêu Thuận phách trảm.

-510!

Toàn bộ quá trình công kích liền mạch lưu loát, lượng máu của con Ngũ thải điệp chợt giảm mạnh xuống một nửa, hai cánh ngũ sắc run rẩy kịch liệt, một đám bột phấn trong suốt rơi xuống.

“Cẩn thận!” Hạ Phỉ theo bản năng cảm nhận được uy lực của thứ lân phấn kia, kinh hô nhắc nhở.

Phạm vi bao trùm của lân phấn quá lớn, Hạo Nhân không kịp tránh liền bị rắc khắp người. Lân phấn mịn như bột, sau khi tiếp xúc với da liền đã biến mất.

HP của Hạo Nhân không có giảm xuống, nhưng hắn cảm thấy chân tay mình rõ ràng không còn lanh lẹ nữa, một cảm giác tê dại truyền khắp toàn thân, như vừa bị điện giật vậy.

- Phấn tê liệt: Khiến địch nhân chịu hiệu quả tê liệt nhất định, có 20% tỷ lệ công kích trượt.

Khóe miệng Hạo Nhân nở nụ cười chế nhạo, hắn không chút để ý tiếp tục tấn công trực diên. Sau một bộ liên chiêu, cuối cùng HP con Ngũ thải điệp đã hoàn toàn bị đánh về 0.

“Khoảng 4000 HP, quả thật mạnh hơn nhiều Xà vương!”

Đối với Hạo Nhân có giá trị nhân phẩm max cấp trong thời gian làm “Người tốt”, 20% trượt chả khác gì 0%!

Thấy Hạo Nhân không chịu bấy kỳ thương tổn nào, Hạ Phỉ mới thả lỏng người, mặc dù không có cơ hội luyện kỹ năng, nhưng cô càng không muốn nhìn thấy cậu sinh viên ấy bị thương chút nào.

“Lại dẫn một con nữa!” Hạo Nhân phải nắm chặt thời gian hô.

Lần này xuất hiện chút ít sai lầm, bởi vì 2 con Ngũ thải điệp gần nhau quá nên khi nàng bắn Đạn năng lượng qua đã trực tiếp hấp dẫn cả 2 lại.

Hạ Phỉ cảm thấy ngợp và căng thẳng.

“Không có gì! Thêm máu cho ta!” Hạo Nhân an ủi một câu, lại rút kiếm xông lên.

Con Ngũ thải điệp vẫn quạt phấn tê liệt trước, sau đó không ngừng dùng thân thể va chạm với Hạo Nhân. Hai con bướm thay phiên va chạm gây khoảng 100 sát thương.

Có Healing của Hạ Phỉ bù vào lượng máu tổn thất, Hạo Nhân không chút cố kỵ tập trung tấn công một con. Công kích liền mạch khiến Ngũ thải điệp không có chỗ trốn, rất nhanh đã đi đời nhà ma.

Một con khác lại nhảy múa giữa không trung, lần này một chùm lân phấn màu xanh lá rơi xuống. Sau khi chúng nhuộm lên da Hạo Nhân, lớp da đó lập tức biến thành màu đen xám.

- Bạn nhận sát thương phấn độc, mỗi giây mất 10 HP, liên tục trong 15 giây.

“Ta trúng độc! Tăng lượng trị liệu!” Hạo Nhân lớn tiếng nhắc nhở.

Healing cấp thấp liên tục đáp xuống người Hạo Nhân, ánh sáng trắng không ngừng nhấp nháy, luôn giữ HP của Hạo Nhân ở mức 500.

Con Ngũ thải điệp thứ ba cuối cùng đã nằm đất. Bất chấp trang bị rơi ra, Hạo Nhân liếc nhìn thời gian còn lại của “Người tốt”, liền yêu cầu Hạ Phỉ dụ nốt 2 con Ngũ thải điệp tới.

Sau khi dính sát thương liên tục từ phấn độc, lại luôn bị hai con quái hiêm thay nhau va chạm, HP của Hạo Nhân giảm xuống nhanh chóng.

Hạ Phỉ trị liệu cũng dần thành thạo hơn, mỗi lần ánh sáng trắng hạ xuống luôn vào thời khắc mấu chốt, tuy khiến lượng máu của Hạo Nhân luôn trong trạng thái nguy hiểm, nhưng thủy chung chỉ nguy mà không tử.

Bạn đang đọc Trò Chơi Khải Huyền của Ba Ký Gạo

Truyện Trò Chơi Khải Huyền tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nghialvmax
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.