Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thư viện tiến cấp

Tiểu thuyết gốc · 2009 chữ

Cơ Dạ Hàn tiến nhập thư viện, hắn muốn xem câu chuyện của Tiêu Vụ thay đổi như thế nào. Ngay khi vừa vào, tâm thức đã cho Dạ Hàn một bất ngờ.

Trước giờ thư viện đều bao phủ toàn màu đen chỉ có ánh sáng chiếu từ nơi đỉnh đầu của Cơ Dạ Hàn xuống và diện tích chỉ vừa đủ cho chiếu sáng hắn. Chính vì thế bình thường Cơ Dạ Hàn chỉ biết mò mẫm trong bóng tối để tìm sách đọc. Ban đầu khi còn là một đứa trẻ, điều này thực sự rất đáng sợ nhưng dần dà hắn cũng quen và dám đi xa hơn để tìm được nhiều sách hơn. An ủi là khi hắn tiến vào bóng tối thì ánh sáng đó chưa bao giờ tắt đi.

Hôm nay ngoài vòng sáng giới hạn, thư viện còn xuất hiện một đường sáng thẳng dài dẫn tới một vòng ánh sáng khác to hơn.

Cơ Dạ Hàn không ngần ngại đi theo ánh sáng dẫn lối. Hắn cảm thấy phấn khích khó tả, lại không hiểu sao cũng hơi hơi lo lắng.

Căn phòng thứ hai này to gấp đôi căn phòng đầu tiên. Khi Cơ Dạ Hàn bước vào thì ánh sáng con đường lập tức vụt tắt, chỉ còn lại mỗi căn phòng này có ánh sáng. Phòng tám góc có tám tủ sách lớn, trên đó bao gồm những cuốn sách mà Cơ Dạ Hàn đã tìm được. Chính giữa có một cái bục sách cao ngang ngự, trên đó là cuốn sách quan trọng nhất của hắn, "ta trở thành đại phản diện nhờ sách", bên cạnh đó có hai bảng đá lớn, bằng phẳng.

Cơ Dạ Hàn đưa tay sờ lên mặt đá lạnh lẽo bên phải trước, bỗng nhiên ánh sáng từ đó loé lên, tự mình khắc thành chữ.

- Tiêu Vụ, khí vận chi tử, điểm khí vận 700, thân cận Khương Cầu, độ trung thành 23%. Bị cướp 250 điểm khí vận, còn 450. Tiêu Lan, thiên kiêu chi nữ, điểm khí vận 350...

Cơ Dạ Hàn lẩm nhẩm đọc. Hắn hơi suy tư một chút rồi lại tiếp tục sờ phiến đá bên trái.

- Chợ phiên khí vận, dùng điểm khí vận đoạt được để giao dịch, có thể giao dịch vật phẩm, kĩ năng, thiên phú, dị thể. Mở khoá khi đạt thành tựu hủy hoại thành công khí vân chi tử đầu tiên.

Trên bia đá lại hiện một dòng chữ.

- Vậy ta phải triệt để lấy hết điểm của tên Tiêu Vụ mới có thể mở chợ phiên sao? Phiền phức thật.

Trong cuốn "ta trở thành đại phản diện nhờ sách" có từng nói qua đứa con của khí vận được trời che chở, một kẻ phản diện như hắn dù xuất phát điểm cao hơn, thông minh hơn, khí tài đầy hơn thì đại thế vẫn sẽ đứng về phía khí vận chi tử. Nên tỉ lệ thất bại luôn cao hơn thành công, dù Cơ Dạ Hàn có lợi thế biết trước tình tiết nhưng cũng chỉ có thể mượn dao giết người, không khi không nhận rủi ro bị khí vận chi tử vả mặt. Nhưng lợi thế đó chỉ có khi hắn tìm ra cuốn sách của người đó và trên sách hiện đủ tình tiết quan trọng, chứ nếu không những sắp xếp ông trời chuẩn bị sẵn cho đám khí vận chi tử đó hắn cũng khó biết để cướp.

- Tiêu Vụ...

Cơ Dạ Hàn buộc miệng nói.

Đột nhiên trên bục sách cuốn "ta trở thành đại phản diện nhờ sách" thay thành cuốn "Tiêu Vụ xuất thế".

- Tiện lợi thật đấy.

Cơ Dạ Hàn suy đoán việc hắn cho Tiêu Giác giết con mãn xà đã nâng cấp thư viện lên, vậy nếu hắn triệt để đả kích Tiêu Vụ thì còn có những lợi ích gì khác. Hắn không kiềm được phải mỉm cười lớn, không ngờ thư viện còn có thể nâng cấp thần kỳ như vậy, chưa kể sắp tới hắn có thể mua cả thiên phú và dị thể.

Phải biết thiên phú và dị thể đều là bẩm sinh không thể cưỡng cầu, như yêu năng của yêu thú chỉ khác yêu thú là được di truyền còn nhân loại là nhờ may mắn.

Thiên phú ảnh hưởng đến mức độ thích hợp khi tu luyện công pháp, bí pháp, thân pháp. Ví như một kẻ bẩm sinh thủy chủng thì khó có thể tu luyện những kỹ năng liên quan đến hoả diễm cấp thấp chứ đừng nói cấp cao. Còn nếu là một thủy thể thuần khiết nhất thì tu luyện những công pháp thủy, băng hệ chẳng khác nào như diều gặp gió học một được trăm, uy lực vô song.

Còn dị thể còn hiếm gặp hơn, là những bổn mệnh đặc thù có thể tự nhiên sử dụng như nội tại, còn nếu may mắn có thể học được hoặc sáng tạo ra bí pháp thích hợp thì người bình thường khó có thể bì kịp.

Những thứ này yêu thú lợi thế hơn loài người rất nhiều vì chúng có thể được di truyền từ huyết thống, tất nhiên chỉ có một số yêu thú có dòng máu thuần chủng cao quý mới có thể thừa kế những bí kỹ mạnh mẽ mà dễ dàng tu luyện thành yêu vương. Tầng lớp này trong loài yêu rất cao quý, ít gặp.

Con mãn xà ở thành Tây dù không có dòng máu yêu vương nhưng nó cũng may mắn thừa kế được bí kỹ trong cốt nhưng vì tu vi nông cạn nên chưa thể kích hoạt được nhiều mới dễ dàng bị Tiêu Giác giết chết như vậy.

- Ha ha, lần này mấy lão già phải chịu khó rớt tí máu rồi.

Cơ Dạ Hàn như thấy vài lão già đang cay đâng nhìn hắn cười chiến thắng.

- Yêu cầu chủ nhân chọn nhân dạng!

Đột nhiên một dòng chữ phát sáng hiện lên trên Tả Thạch.

Nhân tiện mà nói Cơ Dạ Hàn quyết định đặt tên cho hai phiến đá là Tả Thạch và Hữu Thạch.

Thấy thế Cơ Dạ Hàn hơi chút trầm ngâm, nhân dạng sao, là gì đây. Một mỹ nữ, hắn không hứng thú, một con vật dễ thương, hắn không thích một con quái vật? Hắn không muốn. Được rồi, Cơ Dạ Hàn nhâm mắt, hồi tưởng lại những dòng chữ mà hắn đã đọc, hình dung ra cái kết đáng thương của bản thân. Đúng vậy, hình dạng của chính hắn thảm hại, đầy máu me, bất lực đến đáng thương trước luca chết.

Từ trong Tả Thạch, một kẻ giống hệt Cơ Dạ Hàn, cao hơn, trông trưởng thành hơn một chút, nhưng yếu ớt, thảm hại xé vệt sáng bước ra. Một thân bạch y đổi màu nâu đỏ bùn đất máu me đáng sợ.

- Cơ chủ.

Tên đó lên tiếng. Cơ Dạ Hàn cảm thấy có chút không chân thực như thiếu gì đó.

Suy ngẫm một chút hắn nhận ra dù mô phỏng được bề ngoài, giọng nói giống hắn nhưng không hề coa mùi tanh hôi của máu me, bùn đất.

Nhưng thế cũng đủ.

Cơ Dạ Hàn sẽ không bao giờ quên đi mục đích của bản thân, không kiêu ngạo, tự mãn, phải làm mọi cách để cái kết cục thảm hại này không thể nào xuất hiện nữa.

- Ta sẽ gọi ngươi là Dạ Thư.

Cơ Dạ Hàn nhàn nhạt nói, trong ánh mắt có chút cừu hận, không cam lòng nhìn Dạ Thư. Một xuất thân cao quý như hắn kết cục chẳng hơn gì con chó chết đói nằm ngoài đường, không ai quan tâm, đưa tiễn, không ai vì hắn căm phẫn hay trả thù. Tại sao lại như vậy.

Cơ Dạ Hàn suy nghĩ rất lâu cũng không lí giải được.

Trong cuốn sách của hắn, vốn dĩ chỉ có mình hắn.

- Dạ Thư, ngươi ở đây để làm gì.

Cơ Dạ Hàn gạt đi mọi suy nghĩ, hỏi.

Dạ Thư không nói gì chỉ tiến lại gần Cơ Dạ Hàn, giơ cánh tay dính đầy máu đỏ thẩm vì khô đi lên đặt lên ngực Cơ Dạ Hàn.

Cơ Dạ Hàn không lo lắng, không né tránh bình tĩnh đứng yên chờ xem Dạ Thư đang làm gì.

- Điểm khí vận cộng thêm 250, giá trị phản diện cộng thêm 400. Thế lực đối đầu hiện tại Tiêu Vụ, thế lực thao túng Tiêu gia. Mức độ danh tiếng tốt.

- Ngươi chỉ làm được vậy thôi sao?

Cơ Dạ Hàn có chút thất vọng, Dạ Thư chỉ có thể phân phát và tổng kết điểm cho hắn thôi thì không hữu dụng lắm, hoặc có thể điểm số của hắn vẫn còn quá thấp.

- Dạ Thư cấp một vẫn còn khoá chức năng, cấp hai có thể đỡ một đòn toàn lực so với chủ nhân trên ba cấp độ nhỏ, đạt 500 điểm phản diện tự động nâng cấp.

- Cấp hai cũng có chút công dụng. Điểm khí vận là cướp đoạt của người có khí vận vậy điểm phản diện từ đâu mà có.

Cơ Dạ Hàn nghe vậy gật gù hài lòng.

- Điểm phản diện từ nhiều thứ, ví dụ phá vỡ mối quan hệ, cướp đoạt tài nguyên của khí vận chi tử, làm việc xấu, vâng vâng...

- Ta cướp có một đầu rắn to mà thôi cũng được 450 điểm sao?

Mặc dù chỉ có một đầu rắn nhưng cũng không đơn giản như vậy, nhưng sự việc vẫn chưa tới lúc diễn ra, đến lúc đó hẳn không chỉ vài trăm điểm ít như vậy.

- Cướp mãn xà hai trăm điểm, thuộc hạ Dạ Thanh hạ thuốc Lý Quế gián tiếp hại chết 37 người chứng kiến 250. Vì sự kiện không phải do chủ nhân chủ động làm, tiếng xấu không ảnh hưởng bản thân nên chỉ được 250 điểm.

- Vậy nếu ta là kẻ giết 37 người đó thì được bao nhiêu điểm?

- 400 điểm.

- Có hậu quả gì không?

- Mức độ danh tiếng sẽ giảm sẽ ảnh hưởng tới điểm khí vận nạp vào. Danh tiếng xấu điểm khí vận sẽ bị trừ đi mười phần trăm.

Cơ Dạ Hàn có chút suy tư, hắn bắt đầu tính toán. Hai loại điểm này chắc hẳn ngoài việc dùng để giao dịch trong chợ phiên khí vận chắc chắn cũng là nền tảng để đả kích khí vận chi tử. Như đã đề cập người bình thường không có khí vận hộ thân như hắn muốn đạp đổ kẻ như Tiêu Vụ thì kết quả chỉ có xui xẻo, nhưng bây giờ Tiêu Vụ không sống dễ dàng thế nữa.

Tiêu Vụ đã từng đắc tội gì với Cơ Dạ Hàn chưa? Câu trả lời là chưa, nhưng thế giới này vốn là cá lớn nuốt cá bé, tài nguyên có giới hạn, cần phải không ngừng đấu tranh, không ngừng tranh đoạt mới vượt trội lên được. Tiêu Vụ không sai, Cơ Dạ Hàn không sai, nhưng kẻ mạnh mới là người đúng.

- Tiêu Vụ, đệ ra đây, tỷ có chuyện muốn nói.

Tiêu Lan sau nhiều lần suy nghĩ cảm thấy cần nói chuyện rõ ràng với Tiêu Vụ.

Chỉ là sau một hơi gõ cửa rất lâu, Tiêu Vụ ở trong phòng vẫn không thấy động tĩnh.

- Tiêu Vụ...

Tiêu Lan nghĩ Tiêu Vụ vừa mới mất người thân hẵn đang rất đau khổ cũng không vội sinh khí. Tính toán thêm một lúc Tiêu Lan quyết định sẽ ở bên cạnh lúc Tiêu Vụ yếu ớt nhất.

Đột nhiên cửa phòng mở toang, Tiêu Lan bị kéo vào, miệng còn chưa kịp la.

- Tiêu Vụ, sao ngươi... sao ngươi dám làm vậy...

Sau một hồi, bên trong phòng vang lên âm thanh la hét khóc lóc bị đè nén của Tiêu Lan.

- Buông ta ra...

Bạn đang đọc Trở thành đại phản diện nhờ sách sáng tác bởi tacgiano
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tacgiano
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.