Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hớt tay trên

Phiên bản Dịch · 1082 chữ

Cả buổi chiều, nhóm xã viên của đội sản xuất Đại Kiều Loan đều đứng ngồi không yên. Cả đám tụm năm túm ba để nói về chuyện buổi tối được ăn thịt.

Trước đó bọn họ đã tận mắt thấy Lý Xuân Hoa xách miếng thịt kia đem đến nhà ăn của đại đội. Nói là Tô Mạn nhớ thương người trong đại đội đã lâu, bởi vậy liền mất công sức và tiền bạc để đổi được một cái phiếu thịt. Nhân lúc lên huyện thành tập huấn, liền đi mua một kí thịt heo về.

Tóm lại thông qua những câu khoác lác của đồng chí Lý Xuân Hoa, miếng thịt này có được thật không dễ dàng gì.

Thịt này được đầu bếp ở nhà ăn chế biến, đem đi băm nhuyễn rồi xào sơ, sau đó nấu chung với cháo bắp. Mọi người đã lâu rồi cũng chưa được nếm thử thức ăn mặn. Trước kia trong đội cũng có nuôi heo, nhưng mấy năm nay bị mất mùa nạn đói lại liên miên. Người còn không đủ ăn thì lấy đâu ra mà nuôi heo. Heo nuôi được cũng gầy sọp, trong đội thấy vậy thì không cho nuôi nữa, từ ngày đó thì mọi người cũng chả có miếng thịt nào bỏ vô miệng. Bởi vậy mới xảy ra tình cảnh một kí thịt mà oanh động như bây giờ.

Mọi người tám chuyện hăng say, nói tới nói lui lại nhắc đến Tô Mạn. Đã ra ngoài làm việc còn nhớ thương người trong đội. Thật vất vả mới được lãnh tháng lương đầu tiên, bây giờ còn mua một kí thịt về để chiêu đãi bọn họ. Đứa nhỏ này đúng là quá tốt mà...

Thời điểm tan tầm buổi tối,mọi người đều vội vàng bưng bát đến nhà ăn. Từ xa đã ngửi thấy mùi thơm của thịt heo rồi.

Chờ tới lúc cầm được chén cháo bắp trên tay,thật ra cũng không nhìn thấy được miếng thịt nào. Nhưng vừa nếm thử ngụm đầu tiên, bọn họ vẫn nếm ra vị thịt lẫn ở trong cháo. Hơn nữa vì có chất béo của mỡ heo, ăn xong ai nấy đều cảm thấy trong bụng ấm áp dễ chịu.

“ Trời ơi ngon quá đi mất!”

“ Đúng vậy nha, ăn ngon.”

“ Tô cán sự đúng là một người cán bộ tốt.”

Lúc này, người nhà họ Tô cũng đã ăn xong bữa, một đám thoả mãn xoa bụng sau đó về phòng nằm, chậm rãi hồi tưởng lại hương vị của thịt.

Đồng chí Lâm Tuyết Cúc ăn được thịt liền khai thông tư tưởng. Cô đột nhiên ý thức ra một điều, đi theo cô em chồng nhà mình sẽ có thịt ăn.

Nhìn vợ chú hai mà xem,bây giờ còn sắp sửa được mặc quần áo mới nữa cơ đấy.

Lâm Tuyết Cúc tự cảm thấy bản thân không thua kém gì Tống Ngọc Hoa. Bàn về đầu óc hay năng lực, cái gì cô cũng hơn Tống Ngọc Hoa cả. Hơn nữa cô còn sinh được cháu đích tôn cho nhà họ Tô, nói chung là không ai có thể so sánh được.

“ Đại Trụ,anh nói xem bây giờ em phải làm gì để cống hiến sức lực cho cái nhà này đây?”

Tô Đại Trụ rất muốn nói, nếu không thì cô đối tốt với tôi hơn một chút đi? Kết quả lời này lại nghẹn trong ngực không thể nói ra khỏi miệng, cuối cùng đổi lại thành:”Hay là em học may quần áo giống em dâu đi, nhờ em ấy chỉ bảo cho vài chỗ.”

“ Cái gì, anh bảo em học cô ta á? Đùa nhau hả?”

Lâm Tuyết Cúc khinh thường bĩu môi:”Cô ta thì có gì hay mà học,em mới không thèm. Anh nhìn coi cô ta còn thua xa em, em xúi dục cô ta ly hôn với Nhị Trụ mà cô ta cũng có dám đâu?”

Tô Đại Trụ:”... Vậy thì hết cách rồi.”

Lâm Tuyết Cúc nằm trên giường, vắt tay lên trán suy nghĩ nửa ngày, cuối cùng vẫn chưa nghĩ ra mình sẽ làm gì. Nếu so đầu óc, cô thông minh hơn Tống Ngọc Hoa nhiều, nhưng vẫn thua hai người Đại Nha và Nhị Nha. Ngay cả mẹ chồng tối ngày diễn kịch cô cũng thua xa!

“ Em quyết định rồi, em sẽ làm chiến sĩ thi đua.”

Lâm Tuyết Cúc đột nhiên ngồi bật dậy,”Hừ, em sẽ dành được cái danh hiệu chiến sĩ thi đua trong đội, sau đó đi hội phụ nữ để diễn kịch.”

“... Chuyện đó... không phải mẹ cũng muốn đi diễn hả?” Tô Đại Trụ kinh ngạc nói.

“ Haha, thì đã sao nào? Càng như vậy em sẽ càng chăm chỉ hơn mẹ, chờ em dành được cái danh chiến sĩ thi đua, em có thể đi diễn kịch rồi. Chỉ cần làm cho Nhị Nha nở mày nở mặt, sau này chắc chắn em ấy sẽ đối xử tốt với em.”

“...”

...............

Ngày hôm sau Tô Mạn ra cửa đi làm, Lý Xuân Hoa cũng đứng một bên để tiễn con gái cưng.

Tình cờ thấy được vợ chồng con cả sáng sớm đã chạy ra khỏi nhà. Bà cứ cảm thấy kì lạ, trước đó quát tháo rồi làm đủ trò, còn chưa thấy hai đứa nó nhiệt tình xông xáo như vậy. Hôm nay không biết tự nhiên ăn phải bùa gì mà chạy còn nhanh hơn gió?

Lý Xuân Hoa thuận miệng hỏi một câu, Tô Tam Trụ nghe vậy đáp:”À, hôm qua anh cả có kể với con, sau này chị dâu muốn trở thành chiến sĩ thi đua, phải tích cực năng nổ làm việc.”

“ Gì, chiến sĩ thi đua?” Hai mắt của Lý Xuân Hoa mở lớn.”Từ lúc nào mà cô ta lại có tư tưởng giác ngộ như vậy?”

Tô Tam Trụ lại nói tiếp:”Chị cả muốn vào hội phụ nữ để đi diễn kịch.”

Đùa nhau hả? Bà đã sớm nhìn trúng việc này, trước đó hô hào làm việc chăm chỉ cũng vì lí do được đi diễn kịch.Không ngờ vợ của thằng cả lại âm mưu muốn hớt tay trên của bà.

Vì thế Lý Xuân Hoa quăng con gái cưng qua một bên, vội vàng sửa soạn ra ruộng làm việc. Tô Thiết Sơn thấy vậy cũng nhanh chân chạy theo.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 201

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.