Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Liều mạng

Phiên bản Dịch · 1060 chữ

“Cũng không biết năm nay em có được vinh danh chiến sĩ thi đua hay không. Ảnh chụp bên kia nhiều như thế, ai biết bức ảnh họ dùng để tuyên truyền có phải ảnh em không, hiện tại em vẫn không thể yên tâm được.” Cô đã chịu bao nhiêu khổ, giờ nghĩ lại thậm chí còn muốn khóc.

Lâm Tuyết Cúc tiếp tục than thở với chồng, Tô Đại Trụ vẫn như thường lệ ngồi nghe vợ mình kể lể. Cả hai đều mong chờ vào lần bình chọn của quý này.

Cuối năm, công xã theo quy trình mọi năm bắt đầu đề xuất các ứng cử viên xuất sắc cần được khen thưởng.

Bao gồm đại đội tiên tiến tại công xã, gia đình văn hóa, đồng chí tích cực trong công tác, chiến sĩ thi đua tại công xã,...

Những hạng mục này đương nhiên không thể thiếu tên Tô Mạn. Công tác văn nghệ lần trước, Tô Mạn được bầu làm đồng chí tích cực của văn phòng hội phụ nữ. Lúc này cô chuyển sang công tác tại văn phòng khác, liền được bầu làm đồng chí tích cực trong xưởng, cộng thêm một vị trí trong danh sách đảng viên dự bị. Đương nhiên, danh sách dự bị này chỉ là một kỳ khảo hạch nhỏ, mấu chốt chính là thời gian, chờ sang năm mới, Tô Mạn không nghi ngờ gì chắc chắn sẽ được kết nạp thành đảng viên.

Ngoại trừ Tô Mạn, nhà họ Tô còn một đồng chí khác cũng bất ngờ được vinh danh, chính là Lâm Tuyết Cúc.

Nguyên nhân ngày đó nhiếp ảnh gia trở về xem lại mấy bức ảnh, sau đó phản ánh quá trình cùng kết quả với đội trưởng đội xây dựng.

Ông cảm thán đồng chí nữ nọ thật quá liều mạng, ngày thường làm việc luôn dốc hết sức lực, đặc biệt chăm chỉ, hơn nữa khối lượng công việc một ngày không chêch lệch bao nhiêu so với các đồng chí nam. Thời điểm được về nhà, mọi người vui mừng ra về, cô lại ở bên này luyến tiếc công việc.

Nhiếp ảnh gia phấn khích lấy ra ảnh chụp, gửi lên công xã cho bọn họ xem. Danh hiệu chiến sĩ thi đua của Lâm Tuyết Cúc liền được quyết định như thế. Một năm được vinh danh chiến sĩ thi đua hai lần, bản thân cô cũng không dễ dàng.

Lúc sau, thư ký Trình nhìn hồ sơ những người này, mới biết được Lâm Tuyết Cúc chính là chị dâu của Tô Mạn. Ông cười cười nhìn Hách chủ nhiệm bên kia nói: “Quả nhiên là người nhà của Tiểu Tô, tư tưởng giác ngộ cao như thế.”

Hách chủ nhiệm cũng cười: “Xác thật đều có chút năng lực. Chị dâu nhỏ cũng là công nhân có kỹ thuật nòng cốt bên xưởng trang phục, mẹ cô ấy, đồng chí Lý Xuân Hoa không cần phải nói, chính là trụ cột vững chắc trong đội kịch nghệ của tôi.”

Thư ký Trình kiền nói: “Xem ra Tiểu Tô ưu tú như vậy cũng không phải không có cơ sở.”

Lúc sau Hách chủ nhiệm về tới văn phòng, ngồi ở bàn làm việc cân nhắc trước sau một chút, sau đó hướng Lưu cán sự để hỏi thăm vài hoạt động lúc trước trong đội Đại Kiều Loan hỏi thăm: “Đồng chí Lâm Tuyết Cúc chung đội với cô ngày trước là người như thế nào.”

Đồng chí Lâm Tuyết Cúc?

Lưu cán sự hồi tưởng lại trong phút chốc, nhất thời không nhớ ra người này. Nếu nói trước kia, đồng chí Lâm Tuyết Cúc sao.... Thật sự nghĩ không ra.

Cô ngày đó làm việc chung, cảm thấy Lâm Tuyết Cúc biểu hiện không tồi, nhưng đào sâu hơn, đến mặt mũi người nọ cô cũng không nhớ nổi. Ấn tượng duy nhất chính là người này đối với mọi công tác được giao đều đặc biệt tích cực.

“Làm việc rất tích cực, thời điểm thu hoạch vụ mùa, tôi cùng cô ấy trong đội tuyển chiến sĩ thi đua của công xã. Một lúc ôm đồm nhiều việc. Làm không xong còn đưa chồng tới làm loạn một trận. Sau chuyển sang đội xây dựng cơ bản, vừa vào đã tranh báo danh cướp công việc. Quách đội trưởng lúc ấy còn nói, cô ấy là một đồng chí nữ yếu đuối, sợ người chịu không nổi, nhưng thái độ cô ấy rất ương ngạnh, trước sau không chịu thỏa hiệp. Nghe nói lúc đó cả nhà mẹ đẻ cô ấy tìm tới khuyên can, không muốn con gái đi chịu khổ, cô ấy phải đặc biệt kiên trì mới bám trụ đến tận bây giờ.”

Chủ nhiệm Hách không rõ ràng lắm, những việc này bà chưa từng được trải nghiệm, hiện tại nghe Lưu cán sự nói, cũng phải gật gù tán thưởng Lâm Tuyết Cúc xác thực không tồi.

Rất hiếm đồng chí nữ đối với việc lao động nặng nhọc lại nhiệt tình như thế. Người trong nhà là công dân tốt trong xã hội, tư tưởng giác ngộ lại cao. Hơn nữa, quan hệ của Tiểu Tô bên này cực kì rộng.

Hách chủ nhiệm cảm thấy người này khá tốt, người như vậy khi chiêu mộ vào đội ngũ của hội phụ nữ, có thể dùng sức mạnh tinh thần bản thân cảm hóa các đồng chí nữ khác. Khiến họ ngày càng nhiệt tình, tích cực làm việc.

Vừa lúc đại đội Đại Kiều Loan bên kia vừa điều động một đồng chí chủ nhiệm hội phụ nữ đến đây. Hiện tại để trống vị trí này, có thể đề cử đồng chí kia xem thử. Ở đó còn có Tiểu Tô trông coi, công tác chắc hẳn không kém ngày trước.

Lo sợ tị hiềm không đáng có, bà cũng tránh cùng Tô Mạn thương lượng chuyện này. Chính mình âm thầm ra quyết định rồi thông báo xuống dưới.

Vì thế, vào một buổi chiều cách Tết Nguyên Đán một ngày, tranh thủ thời điểm mọi người đều tương đối rảnh rỗi, đội Đại Kiều Loan liền phát ra thông báo khai mạc đại hội trong nội bộ đại đội.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 109

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.