Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đánh giá thấp

Phiên bản Dịch · 1031 chữ

Đại đội sản xuất muốn chăn nuôi heo đều phải xin với công xã bên này. Sau đó cầm giấy của công xã đi sang trang trại chăn nuôi bên kia để chọn heo con. Cũng không cần trả tiền lúc này, chỉ cần đặt cọc trước một khoản, chờ sau khi đến cuối năm nuôi tốt thì giao mấy con heo béo là được.

Sau khi Quách đại đội trưởng viết giấy, thư kí Trình thấy số lượng không lớn nên nhanh chóng phê duyệt,còn khen ngợi bọn họ đã tích cực công tác.

Cầm giấy tờ xong xuôi, Quách đại đội trưởng liền lập tức dẫn Thôi Hướng Bắcđi sang trang trại chăn nuôi bên kia chọn heo con.

Bởi vì phải chở đàn heo trở về, Quách đại đội trưởng còn nhờ máy kéo của công xã bên này đến hỗ trợ. Tuy nhiên lát nữa đại đội phải trả lại tiền xăng dầu cho công xã.

Trên đường đi, Thôi Hướng Bắc nói với Quách đội trưởng: "Đội trưởng, lần này bác quyết định thật dứt khoát. Cháu nói cho bác nghe, mùa xuân là mùa thích hợp nhất để chọn heo con, nếu bác để càng muộn, lại càng không dễ nuôi. Đặc biệt tới thời điểm tháng tám tháng chín,nếu nuôi thì hoàn toàn không sống được."

Tốt xấu gì Quách đại đội trưởng cũng là một lão nông dân, nghe nói như thế, trong lòng lập tức cảm thấy cậu thanh niên trí thức Thôi này cũng có chút năng lực, thật sự không phải loại người không biết gì.

Nói chung, nuôi heo phải cố gắng chọn vị trí gần thì tốt hơn. Một mặt lo lắng heo không hợp khí hậu, mặt khác cũng bởi vì quá xa, trên đường dễ xảy ra vấn đề.

Đúng lúc thị trấn có một trang trại nhỏ chuyên nuôi heo, dù không lớn lắm nhưng vẫn có một ít heo nái.

Lúc này mới là mùa xuân, heo con năm đầu cũng sắp xuất chuồng rồi.

Đến trạng trại nuôi trong huyện, Thôi Hướng Bắc đã có thể bình tĩnh ứng đối với mùi hôi này. Nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng lộn xộn bên trong trang trại kia, ánh mắt của cậu ta vẫn có chút không dám nhìn.

Thôi Hướng Bắc có thói quen sạch sẽ.

Thời điểm cậu đang học tập ở trong một trang trại nuôi heo trên tỉnh vào mùa đông, đã chuyên môn phụ trách chăm sóc mấy con heo. Vì để bản thân mình có thể có môi trường làm việc tốt, mỗi ngày cậu còn tắm rửa cho heo, sau đó dọn dẹp chuồng trại. Cũng bởi vì mỗi ngày đều thu dọn, cho nên cậu ta cũng miễn cưỡng chịu đựng được môi trường làm việc kia

Nhưng trạng trại ở huyện này thì... Cũng quá bẩn rồi.

Sau khi đến nơi, Quách đội trưởng lập tức giao nhiệm vụ chọn heo con cho Thôi Hướng Bắc.

Thôi Hướng Bắc vừa đeo khẩu trang, vừa đeo găng tay, đi về phía chuồng đang có đầy heo con.

Nhìn dáng vẻ của cậu, người công nhân ở bên cạnh nhỏ giọng hỏi: "Anh ta như vậy mà cũng có thể nuôi heo được á?"

Quách đội trưởng cũng hiểu được chàng thanh niên phần tử trí thức này rất lập dị. Còn đeo khẩu trang đeo găng tay, không giống như một người đi lao động gì cả.

Thôi Hướng Bắc quay đầu lại hỏi: "Là một lứa hay sao?"

Công nhân gật đầu nói: "Một lứa? Đều trộn lẫn vào nhau rồi, tự anh chọn đi."

Thôi Hướng Bắc liếc mắt xem thường, tiếp tục cố gắng phớt lờ đống phân heo, sau đó cẩn thận quan sát, nhìn thấychúng trộn lẫn vào nhau, anh dứt khoát đi qua tiến hành lùa heo con.

Những con heo này theo bản năng cùng nhau đi về một phía.

Ban đầu cũng có vài con chia thành mấy nhóm, nhưng sau đó chúng nó đều theo bản năng đi chung một đoàn.

Điều này có khả năng rất lớn là bọn nó thật sự cùng một lứa.

Thôi Hướng Bắc lập tức chọn một con có vẻ khoẻ mạnh. Trước tiên nhìn cái tai, sau đó lại nhìn đầu. Nhìn vào dáng vẻ thì dường như cậu ta đang muốn làm nghiên cứu gì đó rất thâm ảo.

"Anh ta đang chọn heo hay là đang làm gì vậy?"

Quách đội trưởng lắc đầu: "Không biết."

Bọn họ cũng có một số tiêu chuẩn xem heo con, chính là nghe âm thanh,ước lượng cân nặng. Chứ không rắc rối như Thôi Hướng Bắc.

Anh ta cảm thấy Thôi Hướng Bắc làm vậy, như là xem tướng cho heo ... Đương nhiên, lời này cũng không thể nói bừa.

Nhìn cả buổi, Thôi Hướng Bắc mới bắt đầu ước lượng cân nặng của heo con, xách chúng trên tay rồi đưa vào bên trong chuồng heo trống ở bên cạnh. Sau khi chọn liên tiếp tám con mới ngừng lại.

Đây là số lượng lớn nhất mà Quách đội trưởng có thể nhận. Vượt qua số này, ông cũng lo lắng không có khả năng để trả.

"Như này là đủ. Miễn cưỡng tạm được."

Khoé miệng của người công nhân trong trang trại nuôi heo đột nhiên cứng đờ, chọn cả nửa ngày, như thế mà vẫn là miễn cưỡng tạm được?

Quách đội trưởng đi qua nhìn những con heo này, theo tiêu chuẩn của ông mà xem quả thật không có vấn đề gì, nhưng ông vẫn muốn nghe đề nghị của người công nhân: "Anh Trương, anh nói một chút xem, có được không, tôi tin tưởng anh." Nói xong lại đưa cho anh ta một điếu thuốc lá.

Người công nhân tên là anh Trương đắc ý nhận lấy, đi qua xem xét những chú heo con này một cách cẩn thận.

Sau khi xem xét vài lần, anh ta lập tức phát hiện bản thân mình đã đánh giá thấp người trẻ tuổi này. Những con heo con được chọn này đều rất tốt.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 86

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.