Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thú cưng trong nhà

Phiên bản Dịch · 1038 chữ

Nhìn cái chuồng heo sạch sẽ, đám heo con trắng trẻo tròn trịa, Thôi Hướng Bắc cảm thấy vô cùng hài lòng.

“Nuôi heo cũng đâu có khó.”

Thôi Hướng Bắc biết đây đều là nhờ vào khoa học kỹ thuật. Vì vậy anh nhất định phải nghiên cứu thêm về công nghệ chăn nuôi heo, cố gắng đưa công nghệ này phát triển, rồi tự mình phụ trách công nghệ này. Cho nên những công việc như dọn chuồng, tắm cho heo, anh đều tự mình làm chứ không để cho ai khác.

Một lúc sau, Tô Mạn đi làm về, biết heo con đã được đưa vào trong chuồng liền tò mò đến xem. Cô cũng muốn xem thử Thôi Hướng Bắc đã nuôi heo như thế nào.

Khi cô đi đến trại nuôi thì Thôi Hướng Bắc đã ra về, chỉ còn đám heo con đã ăn no, đang nằm ngáy ngủ bên đống cỏ khô.

Nhìn đàn heo con trắng trẻo tròn trịa, chuồng heo sạch sẽ, Tô Mạn vô cùng bất ngờ: “Thật không ngờ, cậu trí thức trẻ này lại là một người chăm chỉ. Nhưng sao đàn heo này trông không giống mấy con heo bình thường, chúng nhìn cứ như thú cưng trong nhà vậy.”

Cô nhìn kỹ hơn, toàn bộ có tám con heo, tất cả đều tròn trĩnh sạch sẽ, thậm chí bọn nó còn không có một vết bẩn.

Trước giờ Tô Mạn chưa từng thấy ai nuôi heo theo cách này. Cô có chút tò mò về phương pháp nuôi heo của Thôi Hướng Bắc, không biết cách này có thể nuôi được heo thật không.

Quay lại nhà họ Tô, khi Tô Nhị Trụ vừa về đã bị Lý Xuân Hoa mắng cho một trận, bởi vì bà nói trên người anh toàn là mùi phân heo, Lý Xuân Hoa lập tức bắt anh ta phải ra hồ để rửa sạch.

Tô Nhị Trụ nói: “Mẹ, bây giờ mới đầu xuân, còn lạnh như vậy...”

“Không cần biết đầu xuân hay cuối xuân gì hết, mau chóng đi tắm rửa ngay. Nếu không thì lấy bình gốm múc một ít nước ấm cũng được, mau lên, đến nhà bếp mà lấy nước đổ vào.”

Tô Nhị Trụ lười đi lấy nước ấm, trực tiếp xách theo đồ kì lưng đến hồ bên cạnh mà rửa. Sau khi rửa xong liền đi thay quần áo, lúc này Lý Xuân Hoa mới hài lòng.

Buổi tối hôm đó, khi cả nhà quây quần dùng bữa, Tô Mạn liền kể ngay về chuyện trại nuôi heo. Cô muốn lúc bọn họ rảnh rỗi không có việc gì thì qua bên kia để chăm sóc và gần gũi với bọn heo con. Điều này cũng sẽ có lợi cho ba người về sau.

Tô Đại Trụ, Tô Nhị Trụ và Tô Tam Trụ: “……”

Tô Đại Trụ lên tiếng đầu tiên: “Anh không đồng ý, anh muốn đi làm ở xưởng thép, đội trưởng nói bên đó đang cần người gấp.”

Tô Mạn gật đầu: “Được thôi, em chỉ đề nghị như vậy, chờ mọi người cho ý kiến xong, đến lúc đó sẽ chọn xem ai học kỹ thuật nuôi heo.”

Tô Tam Trụ nói: “Anh…… Anh muốn làm ruộng, cũng muốn làm nghề mộc nữa. Anh thích làm mấy việc này hơn.”

Nghe Tô Tam Trụ nói như vậy, Tô Mạn cảm thấy cũng khá tốt. Thợ mộc thì trong hoàn cảnh nào cũng có thể kiếm cơm. Đặc biệt là vào thời buổi kinh tế suy thoái như hiện nay, người có tay nghề giỏi thì không phải lo.

Đến lượt Tô Nhị Trụ, anh ta đen mặt nói: “Anh đi, để anh đến đó làm việc lâu dài cũng được.”

Lâm Tuyết Cúc cười nói: “Trời ơi, chị nghe nói chú hai ở bên ngoài rất tích cực, không ngờ là thật cơ đấy.”

Tô Nhị Trụ: “……”

Nhìn thấy Tô Nhị Trụ có phần không thích việc nuôi heo, Tô Mạn cố ý nở nụ cười hài lòng rồi lên tiếng khen ngợi: “Anh trai, quyết định này là đúng rồi. Học kỹ thuật nuôi heo cũng tốt lắm đấy. Mặc dù trước đây đã có một số người dạy chúng ta làm việc đó, tuy họ đều là những người lớn tuổi đã có kinh nghiệm, nhưng lại thiếu hiểu biết về công nghệ. Thôi Hướng Bắc thì khác, dù cậu ta không phải người nuôi heo chuyên nghiệp, nhưng lại rất rành về mấy mảng kĩ thuật. Như vậy, anh và cậu ấy có thể hỗ trợ và học hỏi lẫn nhau. Tranh thủ nuôi được một đàn heo tốt. Đến lúc đó, nói không chừng toàn xã đều phải mời anh đi nuôi heo.”

“Thật chứ?” Lý Xuân Hoa cao hứng nói: “Thằng hai có thể làm được không?”

“Học đi, cơ hội này không phải dễ có đâu. Không phải ai cũng có thể nuôi heo giỏi đâu.”

Lý Xuân Hoa lập tức vỗ đầu đứa con thứ hai: “Thằng hai, con phải học chăm chỉ, biết chưa? Đây là một cơ hội tốt. Trong tương lai nếu con trở thành kỹ thuật viên chăn nuôi heo thì thật là tuyệt vời. Không phải trước đây con rất thích giết heo sao?”

“Mẹ, giết heo và nuôi heo là hai việc hoàn toàn khác nhau mà.”

“Đều là một con heo, không có gì là khác nhau. Con làm cho tốt, đừng có làm mất mặt gia đình.”

Tô Nhị Trụ hoang mang khó hiểu.

Vừa nãy anh còn nghĩ, nếu ngày mai anh ta đến đó thì sẽ là một kẻ ngốc, vậy mà bây giờ……

Tô Nhị Trụ nhìn mọi người trong nhà, cuối cùng cảm thấy vẫn là do cô em gái khéo ăn nói, liền oán giận Tô Mạn: “Không biết cái tên trí thức họ Thôi kia có phải thật sự biết nuôi heo không nữa. Mọi người có biết cậu ta nuôi heo thế nào không, mỗi ngày bắt anh dọn chuồng một lần, cái đó cũng chưa đáng nói, anh còn phải rửa chuồng cho sạch sẽ rồi đun nước tắm cho heo.”

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 95

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.