Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuyện tốt

Phiên bản Dịch · 1036 chữ

Rốt cuộc cả đám đồng lòng chờ đến sáng mai mới tiến hành treo bảng, đến lúc đó coi như xưởng mới chính thức đi vào hoạt động.

Treo bảng hiệu là loại chuyện không thể vội vã, nhưng chuyện thay tên này, phải thông báo đến các đồng chí tại xưởng một tiếng. Tô Mạn là xưởng trưởng mới nhậm chức, thời điểm đi tuyên bố tin tức tốt này, thuận tiện để mọi người ngày mai chuẩn bị sẵn sàng, thời điểm khai trương xưởng ghé qua cùng mọi người chúc mừng, tạo thêm không khí vui tươi phấn khởi cho công nhân.

Tô Mạn cố ý chọn thời điểm bọn họ tụ tập tới xưởng ngói diêu bên này xem qua, vừa lúc nhóm công nhân đang ăn cơm tại nhà ăn.

Nhìn đám đông phía trước, Tô Mạn trước tiên đi tìm Thôi Hướng Bắc: “Chỉ đạo viên, tôi có chuyện tốt này muốn nói cho anh.”

Trải qua mấy ngày tự điều chỉnh, hiện tại Thôi Hướng Bắc nhìn đến Tô Mạn đã không còn biểu cảm chột dạ như ngày đó, nhưng vẫn có chút hơi không được tự nhiên. Cậu cố ý bỏ qua Tô Mạn, nhìn nhóm công nhân đang bàn luận bên kia: “Có chuyện gì?”

“Ngói diêu đã chính thức cùng lò gạch trên huyện xác nhập, về sau nơi này chính là lò gạch thứ hai. Ngày mai chính thức treo bảng hiệu đi vào hoạt động. Tôi đã nhậm chức xưởng trưởng của lò gạch này, chỉ đạo viên Thôi, anh chính là chủ nhiệm của lò gạch thứ hai được cấp trên lựa chọn.”

Một loạt tin tức dồn dập khiến Thôi Hướng Bắc ngơ ngác, trực tiếp bỏ qua tâm tư không được tự nhiên trước đó, cậu kinh ngạc nghĩ lò gạch ngói bên này nháy mắt liền biến thành lò gạch thứ hai rồi, cô còn biến thành xưởng trưởng, một chỉ đạo viên nhỏ bé như cậu lại trở thành chủ nhiệm gia công...

Hiện tại biến hóa quá nhanh. Thôi Hướng Bắc cảm thấy, từ mai tại nơi này mình sẽ cùng Tô Mạn bên cạnh cùng nhau làm việc, mỗi ngày đều biến hóa không ngừng, trong chốc lát đã thay đổi thành cái dạng này. Cuộc sống này cũng quá... Chính cậu cũng không thể hình dung, chỉ cảm thấy rất có tư vị.

Tô Mạn cười nói: “Lò gạch có thể có được ngày hôm nay, không thể bỏ qua công sức của cậu. Đem nhiệm vụ chủ nhiệm sản xuất giao cho cậu, thực lòng tôi rất an tâm.”

Lần nữa nhận được khẳng định từ người bên cạnh, trong lòng Thôi Hướng Bắc nhịn không được có chút vui vẻ. Nghĩ đến thời điểm ban đầu, cậu còn vì bản thân sống quá mức thư thả, liền đem công việc chuyển giao tới hai thanh niên tri thức khác. Hiện tại nhớ lại, trong lòng ít nhiều có chút chột dạ. “Kỳ thật tôi cũng không đóng góp nhiều lắm.”

“Chủ nhiệm Thôi không nên tự coi nhẹ bản thân, những chuyện anh làm được, mọi người đều nhìn thấy cả rồi. Tôi tin tưởng có thêm sự dẫn dắt từ Thôi chủ nhiệm, lò gạch thứ hai về sau nhất định sẽ không ngừng cố gắng, bước sang một trang mới huy hoàng.”

Thôi Hướng Bắc bị những lời cổ động của Tô Mạn làm cảm động, trống ngực bang bang nhảy.

Cậu trịnh trọng nhìn thẳng ánh mắt tín nhiệm của Tô Mạn: “Tôi nhất định sẽ làm được!”

Tô Mạn cười cười, đùa giỡn có cấp dưới như cậu thật là một chuyện tốt.

Sau khi cùng Thôi Hướng Bắc trao đổi qua công tác vận hành của lò gạch thứ hai, Thôi Hướng Bắc tập hợp toàn bộ công nhân, Tô Mạn bên này cầm loa khuếch đại âm thanh đứng trên ghế dõng dạc tuyên bố: “Các đồng chí, nói cho mọi người một tin tức tốt. Buổi sáng hôm nay, chúng ta cùng lò gạch huyện Nam Bình đã chính thức hoàn tất thủ tục, từ nay về sau, chúng ta sẽ lệ thuộc vào phân xưởng lò gạch huyện Nam Bình, chính thức thay tên thành lò gạch thứ hai của huyện Nam Bình. Từ nay về sau, mọi người chính là công nhân tạm thời của lò gạch, chỉ cần lúc sau biểu hiện tốt trong công tác, liền sẽ được tuyển chọn trở thành công nhân chính thức.”

Tin tức này đối với Thôi Hướng Bắc mà nói chỉ là hơi kinh ngạc, nhưng đối với nhóm xã viên, không nghi ngờ gì chính là một bất ngờ lớn.

Đối với bọn họ mà nói, giai cấp công nhân cùng bọn họ chệch lệch quả thực rất lớn. Dù chỉ là ở trong thôn lãnh tiền lương, ăn lương thực mà sống. Nhưng mặc trên người trang phục lao động, ở bên ngoài có thể diện rất lớn.

Bọn họ trước nay chưa từng nghĩ tới, trải qua nửa đời đi chân trần, phụ thuộc vào làm nông kiếm sống, rốt cuộc cũng có ngày bản thân có thể trở thành công nhân.

Hơn nữa còn là công nhân tại lò gạch huyện Nam Bình.

Này quả thật giống như là miếng bánh lớn có nhân từ trên trời giáng xuống, biết bao người tranh nhau lao tới, rốt cuộc miếng bánh lại rớt tới trên người bọn họ.

Hiện tại nghĩ lại, quả thực rất may mắn, lúc trước thời điểm trong đội phân công, bọn họ đã quyết định tới đây. Mặc dù công tác xác thật rất vất vả. Dù là công tác tại xưởng thu thập thép, hay là sản xuất ngói diêu, đều rất vất vả.

Bọn họ vẫn luôn trong trạng thái làm việc không ngơi tay, mỗi ngày đều ngủ không đủ giấc, có đôi khi mệt đến mức không muốn động tay. Nếu không có chỉ đạo viên Thôi mỗi ngày quan sát, hơn nữa vì lời nói khả năng cao về sau sẽ tuyển chọn công nhân chính thức, bọn họ sớm đã gục ngã.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 95

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.