Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không thể phạm sai lầm

Phiên bản Dịch · 1049 chữ

Tô Đại Trụ vội vàng lắc đầu: “Đúng vậy, chúng ta không thể phạm sai lầm. Mẹ à, con muốn làm đến nơi đến chốn. Lãnh đạo trong xưởng đã dạy chúng con, không thể lười biếng dùng mánh lới, chơi trò gian xảo, phải có trách nhiệm với việc làm của mình.”

Bà Lâm: “……”

Lâm Tuyết Cúc quay sang nói với mấy người anh trai: “Mấy người các anh, hãy tập trung vào lao dộng, cố gắng hết sức mang về cái danh hiệu chiến sĩ thi đua. Khiến cho cha mẹ và em gái hãnh diện. Học tập em đây này, trước đây em được hai cái danh hiệu chiến sĩ thi đua, sau đó mới được tuyển thẳng vào biên chế đại đội….”

Bốn anh trai nhà họ Lâm đều không đổi sắc mặt lắng nghe.

Chờ Lâm Tuyết Cúc giáo dục bọn họ xong, bà Lâm muốn trực tiếp đuổi người đi. Sau khi nghe lời khẳng định chắc nịch từ phía con gái và con rể, tâm tư muốn nhờ vào quan hệ của bà cũng bị làm cho dập tắt.

Con gái ruột của mình còn biến thành như vậy, có thể trông cậy gì vào nhà họ Tô? Nhà họ Tô có độc! Con gái cùng con rể mình đều trúng độc cả rồi!

Quay đầu lại nhìn mấy đứa con trai của mình, bà Lâm lập tức giận sôi máu: “Đều thất thần cái gì đấy, đi làm việc đi? Học theo em gái các người đi, có bản lĩnh cũng tranh cho mẹ cái danh hiệu chiến sĩ thi đua, khiến bà già này cũng được như bà thông gia Lý Xuân Hoa bên kia được nở mày nở mặt. “

Trong khi đó bên đội Đại Kiều Loan, nhà họ Tống cũng đang nhìn chằm chằm vào nhà họ Tô.

Biết tin Lâm Tuyết Cúc cùng Tô Đại Trụ về nhà mẹ đẻ, bên ngoại nhà Tống Ngọc Hoa vẫn luôn chờ đợi, xem nhà họ Lâm có tìm nhà họ Tô hỗ trợ không, và nhà họ Tô có đồng ý hỗ trợ họ hay không.

Nhà họ Tống là nhà mẹ đẻ của Tống Ngọc Hoa - chị dâu thứ hai của Tô Mạn. Tuy rằng cùng một đại đội, nhưng lại không gần nhà họ Tô, cho nên đi lại cũng không thân thiết. Hơn nữa thời điểm Tống Ngọc Hoa còn chưa xuất giá, ở nhà không hề có địa vị gì, cảm tình cùng cha mẹ cũng không tốt. Sau lại bị coi như bát nước đổ đi, đem cô gả cho Tô Nhị Trụ hung dữ. Lạnh nhạt đến mức khi Tống Ngọc Hoa lâm vào hoạn nạn, nhà họ Tống cũng không đưa tay ra giúp đỡ. Cho nên thời điểm mắt thấy nhà họ Tô bên này phát đạt, bọn họ cũng không dám đến xin giúp đỡ.

Nhưng lần này thì khác, bọn họ nhận được tin Tô Đại Trụ được làm công nhân chính thức của lò nung gạch, Tô Mạn còn là xưởng trưởng nơi đó, không nhịn được lại ước ao. Mong muốn nhưng không dám chủ động đi cầu người, đành ngồi nhà sốt ruột đợi tin tức từ nhà họ Lâm bên kia.

Nếu nhà họ Lâm có thể được nhà họ Tô giúp đỡ thì nhà họ Tống bọn họ cũng đồng dạng là thông gia với nhà họ Tô, chẳng lẽ lại bị từ chối hay sao?

Nhưng đợi mãi, đợi mãi, Lâm Tuyết Cúc cùng Tô Đại Trụ từ Sơn Tiền đội đã trở về nhà mấy ngày rồi, mà bên nhà họ Lâm vẫn không thấy động tĩnh gì. Nhà họ Tống lâm vào buồn bực, khó xử. Tại sao lại không có một chút động tĩnh nào vậy nhỉ?

Chị dâu thứ hai của Tống Ngọc Hoa liền tìm một cơ hội đi tìm Lâm Tuyết Cúc hỏi thăm: “Nghe nói Đại Trụ được đi làm công nhân, sao bên nhà họ Tô chưa an bài một công việc cho mấy anh trai nhà em?”

“Trương Hà Hoa, tư tưởng này của chị không đúng, chị cần phải tiếp thu giáo dục. Đi đi đi, em với chị về đại đội bên kia thẳng thắn nói chuyện.”

Chị dâu thứ hai của Tống Ngọc Hoa: “……”

Giữa tháng tư, trên huyện phát xuống văn kiện có nội dung là giải tán đại đội nhà ăn, chỉ vào ngày mùa mới được hoạt động. Những ngày khác các hộ gia đình phải tự túc giải quyết vấn đề ấm no cho mình. Với những nông dân tự gieo trồng rau dưa, sẽ được phân phối đất để tiếp tục sản xuất.

Thư ký Trình xem tài liệu xong liền yêu cầu mở một cuộc họp khẩn cấp. Sau một hồi tiến hành thảo luận đã đưa đến quyết định giải tán nhà ăn.

Nhận được tin đó, cán bộ trong đội vô cùng hoảng thốt, quyết định này quá là bất ngờ. Nói giải tán là giải tán ngay lập tức sao. Các thành viên trong đội sao có thể thích ứng được với cách thức hoạt động thế này?

Nhưng văn kiện đã đưa xuống, đương nhiên phải tiến hành làm theo.

May mắn thay, mỗi gia đình trong xã đều đã có một phần đất nhất định, nên chuyện đủ ăn không còn là vấn đề đáng lo. Nếu siêng năng chăm chỉ làm việc, chắc chắn họ sẽ được ăn no hơn cả khi ăn ở nhà ăn.

Xuyên suốt cuộc họp, ngoại trừ kiến nghị giải tán nhà ăn, thì không có bất kỳ đề xuất nào tốt hơn cho tình hình hiện tại. Các đại đội trưởng sẽ tiến hành kiểm kê lương thực, sau đó căn cứ vào công điểm mà phát cho các xã viên trong đội. Lương thực phải được trao tận tay các xã viên để họ bắt đầu tự nấu ăn ở nhà.

Mặt khác hiện tại mới chỉ là tháng năm, huyện có thể sẽ dùng một phần lương thực đang gieo trồng phát cho các xã viên, để họ nhanh chóng khai khẩn thêm diện tích đất và tiến hành gieo trồng thêm vụ rau hoặc là dưa.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 96

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.