Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không dám nghi ngờ

Phiên bản Dịch · 1021 chữ

Không nghĩ tới đi đẩy mạnh tiêu thụ, còn mang theo hàng mẫu.

Chủ nhiệm Dương đối với hai người trẻ tuổi này thật tâm phục khẩu phục. Cũng không biết phía công xã làm thế nào bồi dưỡng ra hai người này. Dù sao tổ tiên chắc hẳn không phải nông dân, gia đình làm nông làm thế nào bồi dưỡng ra được người như vậy.

Ba người cùng nhau đi đến cửa xưởng nơi giữ đồ gia dụng. Tài xế Lưu còn đang cầm một cái giẻ lau đi lau lại đồ gia dụng, đối với việc làm này, ông làm đến không biết mệt, vừa làm vừa cùng bảo vệ của xưởng chế tạo vật dụng kim loại nói chuyện phiếm.

Thấy ba người bọn họ ra tới, ông lập tức hô to: “Xưởng trưởng Tô, chủ nhiệm Thôi. Hai người xem đồ gia dụng này tôi đã lau chùi rất sạch sẽ. Từ nãy đến giờ có rất nhiều nhân công đều hỏi tôi đồ gia dụng này bán như thế nào?”

Bảo vệ xưởng thấy chủ nhiệm Dương, liền cúi đầu chạy lại đón.

Tô Mạn cười cùng chủ nhiệm Dương nói: “Xem ra, công nhân trong xưởng đối với đồ gia dụng của chúng ta có vẻ như rất thích nhỉ”.

Chủ nhiệm Dương nói: “Còn phải xem chất lượng như thế nào mới được”.

Ông đi tới cẩn thận gõ một chút vào cái bàn cùng ghế dựa. Chật liệu gỗ thật sự khá tốt, gõ vào vang âm “ bang, bang”. Hơn nữa cũng không có tiết kiệm nguyên liệu, không giống như một số xưởng đồ gia dụng khác, làm mặt bàn không đủ dày, gia đình nào tính tình nóng nảy một chút, một cái vỗ mạnh lên bàn là cái bàn nát bét.

“Chủ nhiệm Dương, ông nhìn xem cửa tủ chúng tôi sản xuất, có hai loại để lựa chọn, thỏa mản mọi yêu cầu cùng sở thích của nhân công”.

Tô mạn đem hai cánh cửa tủ kéo ra, lộ ra nhưng chi tiết ở bên trong.

Cô lên tiếng giới thiệu: “Nếu như nhà ở lớn, dùng loại mở ra hai cửa này thì thoải mái. Nếu không có điều kiện, liền dùng loại cửa ở bên trong này. Hơn nữa chúng tôi ở trong tủ còn thiết kế các ngăn kéo, ở tầng dưới chót, chúng tôi làm một cái chạm rỗng, dùng để chứa giày. Ngăn tủ tuy hơi nhỏ, nhưng tổng thể là hoàn hảo. Đương nhiên, đây là kiểu dáng phức tạp, giá cả cũng cao hơn nhiều, nếu như muốn làm các loại cơ bản tiện nghi, chúng tôi cũng có thể làm. Chỉ cần bên quý xưởng chốt đơn, chúng tôi đều có thể cung ứng.”

“Còn có cái bàn này, chủ nhiệm Dương thoạt nhìn thì thấy nó hơi nhỏ, kỳ thật chúng tôi là cố ý làm loại này đơn giản, phù hợp với những gia đình có phòng ở không lớn. Đối với những người ở tại xưởng sản xuất, chúng tôi còn có một số mẫu mã bàn vô cùng thực dụng, bình thường là loại bàn nhỏ này, nhưng khi cần có thể kéo dài kéo ngắn, có loại còn có thể biến thành bàn tròn.”

Hai loại Tô Mạn nói đương nhiên là vẫn chưa có chế tạo ra, Tô Mạn cùng những thợ mộc trong xưởng đã thảo luận về sản phẩm này, cô không biết làm, nhưng nói ra để các thợ mộc nghiên cứu. Loại bàn đó cũng không quá khó, chế tạo ra cũng không thành vấn đề.

“ Chúng tôi còn chuẩn bị làm ra một lô ghế dựa, bình thường là ghế dựa, nhưng đến tối có thể xếp thành chiếc giường”.

“ Còn có cái rương này, chủ nhiệm Dương, ông nhìn thử xem, thủ công thật quá tốt đi. Có thể đa năng làm được hai việc, bình thường có thể cất tiền bạc cùng phiếu công các thứ đều ổn thỏa. Hơn nữa cái rương này độ rộng là dựa theo chiếc giường đơn mà thiết kế, nhà nào mà mua ba cái rương về, là có thể xếp thành một cái giường rồi. Vừa có thể làm giường, vừa có thể làm rương chứa đồ, lại không chiếm vị trí. Thật vô cùng tiện dụng.”

Giới thiệu vài món đồ gia dụng trên xe xong. Tô Mạn liền nói cùng chủ nhiệm Dương: “Chủ nhiệm Dương, tuy rằng nhà xưởng chế tạo đồ gia dụng của chúng tôi không lớn, nhưng chất lượng cùng tay nghề thủ công tuyệt đối không trái với lương tâm. Hơn nữa thiết kế nhân tính hóa, lại có thể thỏa mãn nhu cầu của đại đa số công nhân.”

Chủ nhiệm Dương sau khi nghe cô giới thiệu sản phẩm, trong đầu lúc này đã có chút mơ hồ.

Một món đồ gia dụng lại có thể biến hóa thành nhiều món đồ khác sao?

Liên tiếp làm chủ nhiệm Dương muốn choáng váng, đến nỗi Thôi Hướng Bắc cùng tài xế Lưu đều nhìn Tô Mạn không chớp mắt. Bọn họ đương nhiên hiểu rõ về xưởng sản xuất đồ gia dụng, nhưng những món mà xưởng trưởng Tô giới thiệu, đến thấy họ cũng chưa từng thấy qua.

Nhưng thấy Tô Mạn nói y như thật, bọn họ cũng không dám nghi ngờ cô, trộm nghĩ có khả năng xưởng sản xuất đang âm thầm nghiên cứu chế tạo những sản phẩm này, chẳng qua bọn họ không biết mà thôi.

Cho nên xưởng trưởng Tô mới dám nói như vậy.

Sau khi nói xong tất cả, lúc này Tô Mạn mới cười hỏi: “ Chủ nhiệm Dương, ông đối với đồ gia dụng của chúng tôi có hài lòng không? Nếu không phải do xe vận chuyển quá nhỏ, tôi chắc chắn sẽ mang nhiều thứ tới hơn.”

Thôi Hướng Bắc cùng tài xế Lưu: “.........”

Chủ nhiệm Dương đương nhiên hài lòng, tất cả đồ gia dụng Tô Mạn giới thiệu, ông đều muốn mua.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 87

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.