Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nghiên cứu thành công

Phiên bản Dịch · 1023 chữ

Hiện tại nhà máy phi thường rộn ràng, không ngừng có đơn đặt hàng tới từ xưởng chế biến kim loại và đơn đặt hàng của tiệm cơm quốc doanh.

Vì có thể mua được đơn đặt hàng bằng giá cả ưu đãi nhất, tiệm cơm quốc doanh đã cùng hai xưởng nhỏ khác liên kết cùng nhau, đơn đặt hàng từ ba nhà đó cũng không ít hơn đơn đặt hàng từ xưởng kim loại. Cho nên không khí trong xưởng gia cụ là vô cùng vội vàng nhưng cũng không kém phần khí thế.

Tô Mạn mới từ xưởng gia cụ đi ra, liền nhìn thấy Tô Đại Trụ với khuôn mặt đen thui, hưng phấn chạy tới nói: “Em gái…… à không xưởng trưởng Tô, chạy nhanh đi lò gạch nung nhìn xem, chủ nhiệm Thôi của chúng ta đã sản xuất được gạch đỏ rồi.”

Tô Mạn hưng phấn nói: “Nhanh như vậy liền nghiên cứu ra rồi?”

Tô Đại Trụ nói: “Thành công rồi, không tin em tự mình đi xem đi.”

Tô Mạn vội vàng chạy về hướng lò gạch nung.

Lúc hai người chạy tới lò gạch nung, mọi người đang tụ tập vô cùng náo nhiệt nhìn gạch mới ra lò. Gạch đỏ rực còn đang bốc khói chưa được làm lạnh, cho nên mọi người không dám lại gần.

Thấy vậy, Thôi Hướng Bắc liền dùng kẹp sắt gắp một khối đặt ở trong nước làm lạnh. Sau đó để thành phẩm lên mặt đất sạch sẽ.

Gạch này còn rất cứng, phải đập vài cái mới nở bung ra. Các sư phụ già hưng phấn nói: “Gạch tốt. So với gạch cũ của xưởng chúng ta còn tốt hơn, đã vậy lại ra lò nhanh hơn.”

Thôi Hướng Bắc nói: “Chỉ có điều gạch này yêu cầu loại đất quá mức nghiêm ngặt. Những loại khác không thể làm ra nổi.”

Sư phụ già nói: “Đất không đáng giá tiền, chúng ta có rất nhiều.”

Đối với bọn họ mà nói, đất là thứ không đáng giá tiền nhất. Thôi Hướng Bắc ngẫm nghĩ, vẫn là có chút không hài lòng, cậu cứ cảm thấy gạch này không phải loại tốt nhất.

“Xưởng trưởng Tô tới rồi.” Có công nhân nhìn thấy Tô Mạn tới, hô một tiếng.

Thôi Hướng Bắc nghe thấy tiếng hô, lập tức đứng lên, cũng không rảnh để suy nghĩ nữa, sau đó theo bản năng dùng tay áo xoa xoa mặt, quay đầu lại nhìn Tô Mạn: “Xưởng trưởng Tô.”

Tô Mạn hưng phấn nói: “Tôi nghe nói anh đã nghiên cứu ra gạch mới?”

Nhìn Tô Mạn cao hứng như vậy, Thôi Hướng Bắc cũng thấy vui vẻ theo. So với niềm vui khi mẻ gạch vừa ra lò còn vui hơn rất nhiều, cậu bày ra vẻ nghiêm túc, chỉ viên gạch đang nằm trên mặt đất nói: “Chính là nó đây.”

Tô Mạn cẩn thận nhìn, quả nhiên là gạch đỏ.

Kỳ thật thời đại này cũng có gạch đỏ, bất quá thời đại này chất lượng của gạch đỏ cũng không cao. Thời điểm gạch đỏ thực sự ra đời là lúc nào, Tô Mạn cũng không nhớ rõ. Nhưng mà trong trí nhớ của cô, gạch đỏ vẫn được dùng rất nhiều năm, sau đó hình như là vì bảo hộ đất cày ruộng, cho nên bên trên mới ra quyết định đình chỉ sản xuất gạch đỏ, chuyển sang làm loại gạch khác.

Đó là chuyện của sau này, còn bây giờ, loại gạch này chính là gạch cực kỳ tốt.

“Chủ nhiệm Thôi, anh thành công rồi!” Cô cao hứng nhìn Thôi Hướng Bắc.

Thôi Hướng Bắc có chút ngượng ngùng nói: “Cũng không có gì, tôi đi tìm kỹ thuật viên trong huyện tham thảo, lại tìm bọn họ mượn một ít sách trở về nghiên cứu, sau đó là làm thử rồi cải tiến thực nghiệm, đi dần từng bước tới ngày hôm nay. Việc này cũng không tính là sáng tạo, nhiều nhất xem như cải tiến mà thôi.”

“Có thể tiến bộ lớn như vậy đã là hiếm có rồi. Chủ nhiệm Thôi làm tốt lắm!”

Tô Mạn đối với cậu giơ ngón tay cái lên, cảm thấy Thôi Hướng Bắc đã làm được một chuyện tốt.

Những người khác cũng vui tươi hớn hở khen Thôi Hướng Bắc: “Chủ nhiệm Thôi đã rất cố gắng, bao nhiêu ngày rồi không có được một giấc ngủ ngon.”

“Kỹ thuật chế tạo gạch của chủ nhiệm Thôi đã vượt qua được thử thách.”

Tô Mạn cười nói: “Đây là chuyện vui của lò gạch nung chúng ta, chờ lát nữa thư ký Trình trở về, tôi liền báo cáo với ông ấy, tháng này mọi người làm việc hăng say, đạt kết quả cực kỳ rực rỡ, tháng này nên phát tiền thưởng cho mọi người.”

Nghe được Tô Mạn nói, nhóm công nhân lại tiếp tục hoan hô.

Chờ đến khi mọi người ra về, Tô Mạn lại cẩn thận cùng Thôi Hướng Bắc nói về quá trình nung gạch mới này, cao hứng lại càng thêm cao hứng, kế tiếp nên tính toán tới tương lai của sản phẩm mới. Làm như thế nào mới có thể tối đa hoá lợi ích của gạch đỏ, đây chính là chuyện cô cần phải suy nghĩ.

Cô hỏi: “Gạch này có thể sản xuất hàng loạt hay không?”

Thôi Hướng Bắc tuy rằng thời điểm đối mặt với Tô Mạn luôn có chút ngại ngùng, nhưng khi nói chuyện công việc, cậu tự nhiên hơn rất nhiều. Thôi Hướng Bắc gật gật đầu nói: “Có thể. Nhưng vì gạch đỏ yêu cầu khá khắt khe về nguyên liệu, cho nên phải đi khá xa mới tìm được địa phương thuận lợi. Chúng ta muốn sản xuất nhiều, trước hết cần nói chuyện với thư ký Trình, có khả năng cần chiếm dụng đất cày ruộng.”

“Về thời gian sản xuất thì sao?

Thôi Hướng Bắc nói: “Thời gian sản xuất giảm hơn so với loại gạch cũ.”

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 90

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.