Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cõi lòng bị xát muối

Phiên bản Dịch · 1039 chữ

Đây thật đúng là một chuyện cực kỳ tốt.

Lý Xuân Hoa mừng đến nỗi quên mất chuyện vừa rồi chính mình vừa kiêu ngạo thế nào, hiện tại bà chỉ toàn tâm toàn ý nghĩ đến con gái nhà mình muốn làm cán bộ trong thành phố.

Tương lai có thể trở thành một người thành thị. Sau đó ở trong thành phố lập gia đình và sinh con, không phải ai cũng có thể trở thành người thành thị rồi đường hoàng bước ra khỏi nông thôn đâu.

Tô Thiết Sơn cũng rất cao hứng, trong mắt hiện lên ý cười.

Tô Mạn nói: “Về sau thế nào còn chưa biết, tạm thời cấp trên mới sắp xếp như vậy. Dù sao ở đâu cũng đều là làm việc phục vụ nhân dân, công việc đều như nhau. Chỉ là thay đổi địa điểm mà thôi.Mọi người tạm thời đừng nói chuyện này ra ngoài, đợi vài ngày nữa xem có gì thay đổi không. Nói sớm, con lo là sẽ có chuyện không hay.”

Người trong nhà đồng loạt gật đầu.Tô Mạn vừa nói như vậy, họ liền biết chừng mực. Cấp trên sắp xếp biết đâu có thể sẽ có những biến động bất ngờ, nói sớm chẳng phải khiến người khác chê cười hay sao.

Tuy nhiên họ đều cho rằng chuyện Tô Mạn muốn điều đi chắc chắn là sự thật.

Cuối cùng vẫn là Nhị Nha nhà này có năng lực.

Lý Xuân Hoa kích động dụi mắt, vươn tay tát vào mặt hai đứa con trai: “Nhìn xem, em gái các con rất có tiền đồ, các con làm sao có thể so sánh được?”

Đúng là không thể so sánh được……

Cả hai người đều lắc đầu.

Lý Xuân Hoa nói: “Mọi người sau này đều phải vì mẹ mà phấn đấu chăm chỉ, tranh thủ sang năm tiến bộ, nếu ai không tiến bộ, mẹ đánh gãy chân người đó.”

“……”

Bởi vì lò nung gạch nghiên cứu ra kỹ thuật mới, ngày hôm sau thư ký Trình liền mang theo Thôi Hướng Bắc cùng đi lên huyện.

Lúc hai người ngồi trên máy kéo, thư ký Trình nhìn Thôi Hướng Bắc ngồi bên cạnh với đôi mắt thâm quầng, trong lòng cảm khái nhóc con này không tồi, vô cùng tận tâm với công tác. Nhìn bộ dạng này của cậu chắc liền mấy ngày rồi chưa được ngủ ngon.

Thôi Hướng Bắc nhìn quanh một vòng, nói “Xưởng trưởng Tô không tới ạ?”

“Tiểu Tô bận bàn giao công tác cho nên không tới. Công tác của xưởng gia cụ cô ấy đang bàn giao cho chủ nhiệm Lưu bên văn phòng tổng hợp rồi.”

Thôi Hướng Bắc nghe thấy Tô Mạn không cùng đi, trong lòng cũng không biết là nhẹ nhàng thở ra, hay là cảm thấy mất mát.

Bởi vì ngày hôm qua trong đầu đột nhiên hiện lên ý tưởng ấy, khiến cho cậu cả đêm không ngủ ngon, lăn qua lộn lại chỉ nghĩ về chuyện đó.

Thậm chí trong giấc mơ, cậu còn thấy mình đang cầm tay xưởng trưởng Tiểu Tô…… đến khi tỉnh dậy, cậu liền hiểu rõ tâm tư của mình.

Ban đầu cậu cứ nghĩ mọi chuyện chỉ là bình thường mà thôi. Có nghĩa là ban ngày gặp gỡ nhau nhiều thì ban đêm nằm mơ thấy nhau. Chuyện cậu nằm mơ thấy xưởng trưởng Tiểu Tô cũng giống như nằm mơ thấy Tôn Gia Lượng hay kế toán Từ, bọn họ đều là những người có chút khắc sâu trong đầu cậu ta.

Nhưng suy nghĩ cẩn thận lại, từ khi nằm mơ thấy giấc mơ đó đến giờ, tinh thần của cậu luôn trong trạng thái phấn khởi, lại cảm thấy hơi ngại ngùng.

Mấu chốt là thư ký Trình còn không biết suy nghĩ trong đầu Thôi Hướng Bắc, lại vô tình xoáy vào nỗi đau của cậu. Thời điểm tới huyện, thư ký Trình đột nhiên nói một câu: “Vẫn là hoàn cảnh trong huyện tốt, về sau Tiểu Tô tới nơi này công tác, hộ khẩu cũng có thể chuyển đi. Đến lúc đó cô ấy chính là người thành phố. Với tài năng của cô ấy, đơn vị khẳng định sẽ an bài cho một phòng đơn, đến lúc đó tìm một đối tượng cũng đơn giản.”

Thôi Hướng Bắc chợt cảm thấy cõi lòng như bị ai đó xát muối vào.

Cậu ngượng ngùng xoắn xít nói: “Xưởng trưởng Tô tuổi vẫn còn nhỏ mà.” Hiện bây giờ cậu còn không dám có chút biểu hiện gì vượt qua giới hạn tình bạn với xưởng trưởng Tô. Bởi cậu ta lo lắng người kia tuổi còn quá nhỏ để nói đến chuyện yêu đương.

Thư ký Trình cãi lại: “Cô ấy cũng không còn nhỏ nữa, sang năm đã mười tám rồi, cũng đến tuổi kết hôn. Năm nay chuẩn bị thủ tục, sang năm có thể lấy chồng.” Trong công xã còn có những nữ đồng chí mười sáu tuổi đã kết hôn, mười tám tuổi thì làm mẹ rồi.

Thôi Hướng Bắc: “……”

Cậu không nghĩ tới Tô Mạn sẽ kết hôn sớm như vậy. Những người trẻ tuổi mà cậu quen cũng không kết hôn sớm như thư ký Trình nói. Thời điểm 17-18 tuổi, bọn họ còn đang đi học. Thậm chí có người đỗ vào đại học còn tiếp tục học thêm vài năm nữa. Mà thời điểm đang học đại học là không có khả năng kết hôn, chờ tốt nghiệp đại học xong đều đã hơn hai mươi tuổi mới bắt đầu đi tìm đối tượng.

Cho nên cậu vẫn luôn cảm thấy mình còn nhỏ tuổi, mà Tô Mạn ít hơn cậu hai tuổi lại càng nhỏ. Bằng không, lúc trước cậu sẽ không ngây ngốc, sẽ không cố gắng che giấu tâm tư của mình với cô ấy như vậy.

Hôm nay sau khi tỉnh dậy lại suy nghĩ thật cẩn thận một lần, trong lòng Thôi Hướng Bắc cực kì ngượng ngùng, chính là vì cảm thấy mình tuổi còn nhỏ đã muốn tìm đối tượng kết hôn rồi.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 92

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.