Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mặt mũi nhăn nhó

Phiên bản Dịch · 1029 chữ

Lần này những người tới tham gia buổi kiểm tra chất lượng để chọn giáo viên đều là những sinh viên tốt nghiệp cao trung trong huyện vào năm nay, cùng với những thanh niên trí thức đã tốt nghiệpcao trung trong thành tới đây.

Đại đội xây dựng và đại đội tiểu học của công xã Bắc Hà vừa mới đăng tin thông báo tuyển dụng giáo viên trong khắp công xã, tin tức này mới truyền ra. Toàn bộ công xã Bắc Hà lại được một phen náo nhiệt vô cùng.

Thậm chí còn náo nhiệt hơn so với trước kia mở nhà xưởng tuyển dụng công nhân.

Bởi vì lúc này, thông báo tuyển dụng cần số lượng người khá nhiều, lại là vấn đề có quan hệ đến việc trẻ em có thể đi học hay không, nên dù là người già và trẻ nhỏ đều chú ý đến vấn đề này, càng không cần phải nói những sinh viên tốt nghiệp cao trung phải ở nhà trồng trọt làm ruộng mấy năm nay.

Thời buổi này, sinh viên cao trung tuy rằng cũng rất hiếm lạ, mỗi năm cũng chỉ có mấy chục sinh viên cao trung thôi. Nhưng là người có hộ khẩu ở nông thôn, với tình trạng thầy thì nhiều học sinh giỏi lại ít, thì rất nhiều sinh viên cao trung không thi đậu đại học cũng không thể làm gì ngoài việc quay về nhà.

Tình huống tốt một chút thì có thể ở đại đội cùng bên trong công xã đảm nhiệm một chức vụ nào đó, tình huống kém nhất thì chỉ có thể về nhà trồng trọt.

Hiện tại có cơ hội để làm giáo viên, những sinh viên cao trung vốn đã từ bỏ đấu tranh với vận mệnh, hiện tại đều bắt đầu lấy lại tinh thần,liền đem sách giáo khoa trước kia của mình ra bắt đầu ôn tập lại.

Trừ bỏ những sinh viên cao trung này. Thì còn có một đám sinh viên cao trung sắp tốt nghiệp thuộc khoá năm nay cũng rất kích động.

Trong đám bọn họ, trừ bỏ một ít người có thể dựa vào quan hệ được điều đi trong thành làm công nhân, còn có một bộ phận người không có quan hệ thì đều phải ở lại quê nhà.

Hiện tại bọn họ vừa tốt nghiệp liền có cơ hội làm giáo viên, tuy rằng chỉ là một đại đội tiểu học, nhưng công việc này có tiền lương mà lại không cần xuống ruộng làm việc. Cảm giác như có cái bánh trên trời rơi xuống đầu mình.

Đến cả chị gái của Tô Mạn, Tô Thu Nguyệt cũng kích động mà chạy tới công xã tìm Tô Mạn để hỏi thăm tin tức.

Tô Thu Nguyệt cùng Tô Mạn có rất ít cơ hội gặp mặt. Thật ra cô đối với em gái có chút sợ hãi, mỗi lần gặp mặt đều lo lắng sẽ bị Tô Mạn hỏi thăm thành tích học tập, cho nên mặc dù hai người ở gần nhau, nhưng bình thường cô cũng không dám tới tìm Tô Mạn.

Mà Tô Thu Nguyệt vì muốn thành tích tốt lên, nên ngày thường cũng không trở về nhà mà là ở trong ký túc xá ngày ngày học bài ôn tập.

Nếu không phải lần này quá mức kích động, cô cũng không dám tới tìm Tô Mạn.

“Nhị Nha, tin tức này có phải thật hay không, công xã các em thật sự muốn tuyển dụng nhiều giáo viên như vậy?”

Tô Mạn rót ly nước sôi cho cô, nghiêm túc nói: “Chị à, trước mắt đừng cao hứng quá sớm, em cho người tính một chút, thống kê được số lượng người có thể tham gia khảo thí không ít hơn 300 đâu.”

Tô Thu Nguyệt: “…… Nhiều người như vậy?”

Tô Mạn gật gật đầu: “Bởi vì chúng ta không có giới hạn, cho nên mặc dù là sinh viên đã tốt nghiệp nhiều năm, hay người mới tốt nghiệp, đều là có thể tới tham gia lần khảo thí này. Có cơ hội, ai cũng sẽ không từ bỏ, chị nói có phải hay không?”

Tô Thu Nguyệt cũng đồng ý rồi gật đầu, nếu là có cơ hội, tất nhiên là muốn tham gia khảo thí rồi. Dù sao thi không đậu cũng không lỗ.

Tô Mạn nói: “Cho nên chị à, tuy rằng chị là sinh viên thuộc khoá này, nhưng dưới tình huống như vậy cũng không thể quá tự tin được, vẫn là phải cố gắng ôn tập. Nội dung khảo thí trong phạm vi nào các chị đều đã biết đi.”

“Đã biết, nói là muốn kiểm trả kiến thức từ tiểu học đến cao trung, toàn bộ đều là kiến thức cơ sở. Kiến thức tiểu học thì có gì khó?” Tô Thu Nguyệt vẫn là thực tự tin, cảm thấy mình dù sao cũng là sinh viên cao trung, tri thức để dạy tiểu học vẫn là rất đơn giản. Lần trước nghỉ đông, cô còn ở trong nhà dạy vỡ lòng cho cháu trai, cháu gái, cho nên cô đã ôn tập kiến thức trong sách giáo khoa của năm nhất tiểu học từ lâu.

Tô Mạn cầm một tờ giấy lại đây, ở mặt trên viết một đề toán tiểu học cùng một đề ngữ văn.

Đề toán là của lớp năm, còn ngữ văn là bài điền vào chỗ trống.

Tô Thu Nguyệt cầm lên nhìn nhìn, mặt mũi lập tức nhăn nhó.

Cô là sinh viên cao trung, thế mà còn làm không được.

“Chị, em khuyên chị không nên xem thường kiến thức cơ bản. Kiến thức tiểu học cũng có người không học vững chắc. Đừng nghĩ quá nhiều, trở về cố gắng ôn tập rồi dùng thành tích nói chuyện.”

Tô Thu Nguyệt nhớ lại những gương mặt tự tin của người trong ký túc xá và bạn học cùng lớp đó, liền run lập cập. Cảm thấy các bạn học của cô giống như là cao hứng quá sớm.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 63

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.